Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

chương 470: "giang châu?"

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem

Chương 470: Cao Minh kinh ngạc

Triệu Dật dừng lại một chút lại nói: "Cuộc đời con người quá dài, biến hóa quá lớn. Không cần nói cái gì đùa giỡn như lưu manh, chúng ta cứ lấy mốc năm năm làm trao đổi đi. Sau năm năm chuyên tâm làm việc cho tôi, năm năm sau chú được tự do. Chú có thể lựa chọn ở lại hoặc là rời đi tuỳ ý. Mà tôi sẽ vì chú trong năm năm này chi trả một khoản tiền, giải quyết tình hình cấp bách trước mắt. Hơn nữa tôi có thể nghĩ biện pháp giúp cha của chú chữa trị bệnh…”

5 năm?

Cao Minh sạch sẽ gọn gàng hỏi ngược lại: "Cậu có thể cho tôi bao nhiêu tiền?"

Triệu Dật cười nói: "Chính chú biết rõ năng lực của mình nhất, chú cứ ra giá đi. ”

Cao Minh suy nghĩ một chút: "Cậu cần tôi làm chuyện gì cho cậu?"

Triệu Dật giải thích: "Chú yên tâm, sẽ không để cho chú đi làm chuyện phạm pháp hay vi phạm pháp luật. Chủ yếu là công tác tài chính, quản lý, tiếp thị, lập kế hoạch mà chú am hiểu. Có lẽ tôi sẽ để chú vào công ty đầu tư của tôi, nếu có cơ hội, tôi sẽ để cho chú thay tôi quản lý một mảnh đất để phát triển toàn diện…”

Cao Minh có chút hoài nghi nhìn Triệu Dật, công ty đầu tư, khai thác toàn diện đất đai sao?

Triệu Dật nhìn qua cũng chỉ mới hai mươi tuổi mà thôi.

Tuổi này bình thường vẫn còn là học sinh, đây không phải là khoe khoang đấy chứ?

Triệu Dật nhìn ánh mắt Cao Minh mang theo hoài nghi, mỉm cười nói: "Ra giá đi. ”

Cao Minh trầm ngâm một lát: "Hiện tại tôi đang nghèo túng, quả thật cần thời gian nhất định để trở lại quỹ đạo. Bởi vì kinh nghiệm mười năm tù của tôi, cũng không có công ty nào nguyện ý nhận tôi, tôi cũng không ra giá cao… năm triệu cho năm năm. Trước tiên cho tiền, năm năm, tôi nhất định toàn tâm toàn ý làm việc cho cậu, tuyệt đối không hai lòng, năm năm sau, là đi hay ở lại, đến lúc đó lại nói tiếp. ”

Năm triệu?

Tương đương với một năm một triệu, lương tháng khoảng 80 ngàn, đãi ngộ này thật sự không tính là cao.

Nếu là giám đốc điều hành hơi lợi hại một chút, một năm là mấy triệu cũng là chuyện bình thường. Mà Cao Minh chính là nhân tài cấp S mà hệ thống nhận định, thuộc về nhân tài đỉnh cao. Một nhân tài như vậy, một năm một triệu thì quả thực giống như giá bắp cải ngoài chợ.

Có lẽ đối với người khác mà nói, giá khởi điểm 5 triệu cho năm năm chính là giá khởi điểm. Nhưng đối với Cao Minh mà nói thì cái giá này chính là khuyến mãi giảm giá rồi.

Triệu Dật không nói nhảm, cười nói: "Cho tôi mã số ngân hàng. ”

Cao Minh hơi sửng sốt, thoáng có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Triệu Dật, sau đó lấy ví tiền ra, rút ra một thẻ ngân hàng.

Triệu Dật nhận lấy thẻ ngân hàng, cũng không nói nhảm, dựa theo số thể mà trực tiếp chuyển cho Cao Minh năm triệu.

Cùng lúc đó, điện thoại Cao Minh vang lên âm báo.

Cao Minh nhìn thoáng qua điện thoại di động, đồng tử đột nhiên co rút lại.

Năm triệu, đã vào tài khoản!

Trong mắt Cao Minh cũng không có thần sắc mừng như điên, ngược lại nhìn Triệu Dật thật sâu.

Thanh niên này biết hết thảy mọi thứ về mình, tiện tay có thể chuyển năm triệu. Hiển nhiên không phải người bình thường, hơn nữa nhìn ra được, hắn hẳn là đối với năng lực của mình quả thật rất có hứng thú...

"Tiền tôi đã nhận được, từ bây giờ, tôi chính là nhân viên của cậu, cậu có thể dặn dò tôi làm việc."

Cao Minh không hề nói nhảm, thu tiền của người khác thì đương nhiên cũng vì người ta mà làm việc, điều này rất công bằng.

Năm triệu là tự mình báo giá, người ta cũng đã đáp ứng. Mình cầm tiền, vậy hẳn là phải trả giá năng lực của mình.

Triệu Dật cười nói: "Không cần gấp gáp, hiện tại là năm mới. Trước tiên chú cứ sắp xếp ổn định việc nhà, qua nghỉ tết rồi nói sau. Mặt khác, tôi cũng không phải là ở Thiên phủ phát triển, công ty của tôi cùng với kế hoạch tương lai đều ở Giang Châu, cho nên chú cần phải đi Giang Châu. Đến lúc đó chú cứ cùng với cha mình đi qua, trong khoảng thời gian này tôi sẽ nghĩ biện pháp, xem có thể giúp cho cha chú giải quyết vấn đề cấy ghép tế bào gốc tạo máu hay không. ”

"Giang Châu?"

Cao Minh nhíu nhíu mày, nhưng chợt giãn ra, cũng không sao cả, dù sao Giang Châu và Thiên Phủ cũng cách không quá xa.

Huống chi lúc trước vì chữa bệnh, nhà cửa đã sớm bán. Hiện giờ cha con Cao Minh đều là thuê nhà để ở, chỉ cần có thể chữa bệnh, có công việc, đi đâu làm việc cũng được.

Từ phong cách nhanh gọn lưu loát chuyển tiền của Triệu Dật mà xét, ít nhất người này là không kém ít tiền. Hơn nữa hẳn là cũng rất coi trọng mình, nếu không cũng sẽ không giống như lời hắn nói lén đi điều tra mình, còn không nói hai lời đã chuyển cho mình năm triệu.

"Được, dù sao nghe ông chủ phân phó là được."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio