Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

chương 508: đúng là bất khả chiến bại!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 508: Phần thưởng đặc biệt

Đối với phần thưởng của hệ thống, ngược lại Triệu Dật cũng không có quá kinh ngạc, dù sao lúc trước không phải cũng trực tiếp thưởng cho hắn một tầng văn phòng ở cao ốc Đức Phong đấy thôi.

Hiện tại lại thưởng cho một biệt thự nghỉ dưỡng hướng biển cũng là điều rất bình thường.

Triệu Dật có chút động tâm.

Lúc không có việc gì, mình có thể đi Tam Á nghỉ ngơi nha. Hơn nữa hiện tại thời tiết này có chút lạnh lẽo, ở Tam Á đi phơi nắng chẳng lẽ không thoải mái hơn sao?

Triệu Dật quyết định chờ sau khi khai giảng, tranh thủ thời gian đi qua đó một lần, thứ nhất là đến xem phần thưởng biệt thự này thế nào, thứ hai là cũng thuận tiện đi du lịch một phen.

Ừm! Cứ quyết định như vậy đi!

"Đinh! Ký chủ đã nhận được tổng cộng năm gói quà Chiết Hoa Thủ, cho nên ban thưởng năng lực đặc biệt, Không ngã!”

"Ghi chú 1: Tại thời điểm quan trọng, người đàn ông không thể nào ngã xuống trước! Phụ nữ không ngã, đàn ông tuyệt đối không ngã, năng lực này chỉ cần sử dụng thì sẽ biết!”

???

Trên mặt Triệu Dật lộ ra vẻ mặt cổ quái.

Nhận được năm phần quà Chiết Hoa Thủ, điều này chứng tỏ bạn gái của mình đã có năm người. Chẳng lẽ hệ thống lo lắng mình không giải quyết được một số chuyện, lo lắng mình tưới tắm không đều, cho nên mới thưởng cho mình một cái năng lực lợi hại như vậy sao?

Ha ha, phần thưởng này rất bá đạo đó nha!

Tuy rằng tố chất thân thể Triệu Dật vốn rất mạnh, đối phó với một người thì đó là chuyện dễ dàng. Thế nhưng người yêu càng tăng lên, về sau 2P, 3P thì phải làm sao đây?

Triệu Dật đối với chuyện này vẫn rất hy vọng, không, mà là tất cả đàn ông đều sẽ hy vọng!

Nói không thích, không hy vọng, hoặc là đạo đức giả, hoặc là không làm được! (hắc hắc)

Làm sao một người đàn ông lại có thể nói không muốn đây?

Phần thưởng này đúng là quá tuyệt vời!

Triệu Dật bỗng nhiên cảm thấy, trên con đường thu được gói quà Chiết Hoa Thủ, cơ bản là không nỡ dừng lại…

Mỗi một phần thưởng mà gói quà mang lại đều ẩn chứa cực lớn giá trị kinh tế, hoặc là một loại năng lực đặc biệt tăng cao.

Tiền ai mà chê nhiều, năng lực cũng giống vậy.

Giống như cái năng lực đặc biệt ‘không ngã’, người nào mà không thích chứ?

Hơn nữa, đối với những người đàn ông lớn tuổi, thì đây chính là bản lĩnh mà tốn bao nhiêu tiền cũng không có được.

Một người đàn ông ngay cả hành sự với người yêu cũng không làm được, cho dù có tiền đến đâu thì có lẽ cũng sẽ bị người ta ghét bỏ…

Anh không thể cho cô ấy vui vẻ, làm sao có thể khiến cô ấy hạnh phúc đây?

Triệu Dật cúi đầu nhìn Bạch Nguyệt, đưa tay nhẹ nhàng sờ gương mặt cô, trong đầu lại nghĩ đến Diệp Thiến.

Nếu Diệp Thiến biết quan hệ giữa Bạch Nguyệt và mình, vậy cô ấy sẽ nghĩ như thế nào đây, sẽ tức giận mà rời khỏi mình hay sao?

Ừm, vẫn là nên khiêm tốn.

m thầm mà phát triển vậy.

Dù sao thì không có lộ ra ánh sáng, mình cũng sẽ đối xử tốt với Bạch Nguyệt như nhau. Hơn nữa Bạch Nguyệt cũng đã nói, cô ấy cũng không muốn để cho Diệp Thiến biết chuyện...

Bạch Nguyệt hiện tại không phải là đang tìm việc sao?

Chờ một thời gian ngắn sẽ cùng Diệp Thiến tách ra, hẳn là sẽ không lộ ra cái gì đâu?

Bọn họ không cần đi làm, cũng không cần đi học. Triệu Dật và Bạch Nguyệt mấy ngày nay ngày nào cũng ăn uống vui vẻ, trời tối có thể nghỉ ngơi, có thể nói là vui quên cả trời đất.

Triệu Dật đã thử khả năng mới được hệ thống ban thưởng, phát hiện nó đúng là quá trâu bò.

Tục ngữ có câu “Chỉ sợ trâu mệt chết, chứ không sợ cày hỏng ruộng” nhưng mà Triệu Dật cảm thấy dựa trên mức độ hung hãn của mình. Nếu thực sự bật hết hỏa lực, đạt tối đa công suất thì chỉ sợ ruộng này bị nứt ra, cuối cùng trở thành ruộng phế mất!

Đúng là bất khả chiến bại!

Về cơ bản, mỗi ngày Bạch Nguyệt và Triệu Dật chỉ ra ngoài nửa ngày, thời gian còn lại hoặc thậm chí hầu như cả ngày đều ở trong khách sạn… ở trên giường.

Lại một lần luyện công vào buổi sáng, Bạch Nguyệt lại lần nữa rơi vào trạng thái kiệt sức.

“Triệu đại gia! Em biết thân biết phận rồi, thân thể này của anh quá tốt rồi đó!”

Triệu Dật cười nói: “Đại gia dù sao cũng là đại gia nha! Ha ha!”

Bạch Nguyệt cắn môi, đột nhiên bật cười.

Triệu Dật nằm bên cạnh Bạch Nguyệt: “Em cười cái gì vậy?”

Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio