Beila tựa hồ không muốn cùng Thạch Thiên đứng quá gần, thối lui một bước, hướng về trên người Thạch Thiên nhìn thoáng qua, cau mày nói: "Có cần tìm cho anh một bộ quần áo trước hay không, anh xem kìa… không tốt lắm" Thạch Thiên không cần bề ngoài của mình có dể coi hay không, nhưng cũng không nghĩ tổn thương đế uy nghi của tổ tông, cách không chụp một cái, một cái rèm cửa cách đó không xa đã bị kéo xuống non nửa, bay vào trong tay hắn, rồi quàng lên trên người, sau đó nói: "Lão tử như vậy là được rồi, không cần phiền toái" Beila cũng không nói thêm gì nữa, liền xoay người đi, Thạch Thiên đuổi theo đi vào, những người khác trong phòng cũng đi theo phía sau bọn họ.
Hành lang uốn lượn khúc chiết đi hơn mười phút đồng hồ, trong đó lại còn xuống mấy tầng thang lầu, mới ngừng lại trước một bức tường kim loại. Beila cởi cái bao tay chất liệu giống như quần áo trên người ra, đưa tay đặt lên một khối thủy tinh màu đen ở trên tường, một luồng sáng tím sau khi quét qua trân tay nàng, phía dưới tấm thủy tinh màu đen lại nhô ra một cái bàn phím, Beila ở trên bàn phím gõ vài cái, bức tường nhìn như không có khe hở đột nhiên hướng ra hai bên mà mở ra, lộ ra một gian mật thất rộng gần trăm thước vuông. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Beila quay đầu lại liếc nhìn Thạch Thiên một cái, ánh mắt phức tạp, cúi đầu đi vào mật thất, Thạch Thiên cũng đi vào theo, những người khác thì lưu tại ở bên ngoài. Cả gian mật thất chỉ có một cái giá bằng kim loại giao động ở giữa, trên đó có một cái bàn tròn, cùng một cái hộp không biết làm bằng chất liệu gì, bên cạnh còn đứng một ông lão, trừ mấy cái đó ra thì không còn vật gì khác.
Thạch Thiên tại phòng làm việc của Beila đã thấy qua ảnh cua Alex, ông lão trước mắt trên người cũng mặc y phục như phi hành gia, nhưng mũ che cầm ở nơi tay không có đội, Thạch Thiên liếc mắt qua liền nhận ra, cười nói: "Khó trách không ai có thể tìm được ngươi, thì ra là trốn ở cái địa phương quỷ quái này".
Alex cười nhẹ lắc đầu nói: "Nơi này ta cũng là lần đầu tiên đến, thật ra là người khác hiểu lầm, ta căn bản không có mất tích, mà là ở tại một chỗ thanh tịnh mà nghiên cứu, chỉ bất quá quên nói cho người khác mà thôi".
Thạch Thiên nói: "Không cần giải thích, ngươi mất tích hay không cũng không có quan hệ tới lão tử".
Alex cười hỏi: "Nghe Beila nói, cậu đang tìm tôi, không biết có điều gì có thể giúp cậu không ?"
Thạch Thiên vui vẻ nói: "Tiểu tử ngươi thật ra cũng rất sảng khoái, không nói nhảm nhiều. Hơn bốn năm trước, ngươi từng đi tòa thành Thiên Thạch gặp qua Laurent có đúng không?" Một thiếu niên mười mấy tuổi chất vấn một nhà khoa học nổi tiếng thế giới, lại như là trưởng bối đang hỏi một đứa nhỏ, tình cảnh này bất luận kẻ nào chứng kiến đều cảm thấy quái dị, Beila nhíu mày bất mãn liếc nhìn Thạch Thiên. Nhưng Alex tựa hồ một điểm cũng không quan tâm, hết sức phối hợp hồi đáp: "Đúng vậy, Laurent tiên sinh là kỳ tích của nhân loại, lần nọ bái phỏng mặc dù đã là chuyện bốn năm trước, nhưng vẫn làm cho ta nhớ như mới, xin hỏi lão tiên sinh hiện tại thân thể có khỏe không?"
Thạch Thiên cũng không quá phối hợp, chẳng muốn trả lời tình hình của Laurent hiện tay, chỉ nói: "Nhớ là tốt rồi, lão tử tìm ngươi là có mấy vấn đề muốn hỏi ngươi, chỉ cần ngươi có thể thành thật trả lời, mặc kệ các ngươi trước kia đối với tòa thành Thiên Thạch từng có mưu đồ gì, lão tử có thể đem tất cả chuyện cũ bỏ qua".
Alex mỉm cười nói: "Xin cứ hỏi, hy vọng có thể giúp được cậu".
Thạch Thiên nói: "Năm đó ngươi từng nói với Laurent, con người trừ máu thịt ra, còn có cái gì mà nội tại tính mạng thể. Lão tử chính là đối với nội tại tính mạng thể này rất có hứng thú. Laurent già hồ đồ, nói cũng không rõ, cho nên mới tới tìm ngươi" Khi nói lời này thì nhận thấy trong Lầu Năm Góc có một số đông người đang rút lui, thầm nghĩ khó trách Beila dẫn mình đi lòng vòng mới đến tầng hầm ngầm gặp Alex, thì ra là vì trì hoãn thời gian, để cho đám người tổng thống trong lầu chạy trốn. Bất quá đối với Thạch Thiên mà nói, mười tổng thống Mỹ cũng không ai có thể giúp hắn giải khai bí mật sinh tử như Alex. Lúc này có thể bắt được tổng thống Mỹ hay không cũng đã không để ở trong lòng.
Alex nghe vậy ngẩn ra, sau khi liếc nhìn Thạch Thiên một cái, lại khôi phục sự bình thường nói: "Thì ra Thạch Thiên tiên sinh đến Paris tìm tôi, là vì nguyên nhân này, bất quá có thể sẽ làm cho cậu thất vọng rồi".
Thạch Thiên tức giận nói: "Thế nào, tiểu tử ngươi không chịu nói?" Alex khoát tay nói: "Không phải, không phải, nếu như muốn giữ bí mật, bốn năm trước tôi cũng không cùng Laurenr lão tiên sinh nói đến đề tài này, nhưng về nội tại tính mạng thể, cũng chỉ là một giả thiết mà thôi, nghiêm khắc mà nói, tôi đối với cái này hiểu rõ cũng không nhiều, hơn nữa cũng không nhất định là chính xác".
Thạch Thiên thư thái nói: "Thì ra là như vậy, ta lại cảm thấy ngươi biết cũng không ít, không cần nghiêm khắc như vậy, biết gì thì cứ nói cái đó" Đối với thân thể bất diệt của mình, trước kia hắn vẫn phí công suy tư, nhưng cân nhắc hơn ngàn năm vẫn không có chút đầu mối nào, thể xác và tinh thần chịu dày vò, khổ không nói nổi, hiện tại cho dù theo như lời Alex hoàn toàn là nói hưu nói vượn, hắn cũng muốn nghe. Huống chi Alex nói cho Laurent miêu tả về nội tại tính mạng thể rõ ràng là cùng kinh nghiệm sinh tử của hắn có chỗ tương thông. Trong cuốn "Bí ẩn của sinh mệnh" do Alex viết cũng nói tính mạng là vĩnh viễn không biến mất, nội lực trong cơ thể Beila cùng với tâm pháp hắn nhận thức từ "Thái Ất bí điển" ra cũng cực kỳ tương tự.
Alex hiển nhiên không ngại phí thời gian cùng Thạch Thiên nói chuyện, gật đầu, liền mở ra một chương trường thiên, bắt đầu kể lại rõ chi tiết các loại tiềm lực được ẩn giấu trong cơ thể của con người, cùng các ví dụ minh họa.
Mặc dù Thạch Thiên cũng không để ý Alex kéo dài thời gian, nhưng nghe một hồi cũng không kiên nhẫn mà ngắt lời nói: "Mấy cái này lão tử cũng đã xem qua trong sách, con gái ngươi cũng đã nói qua một ít, nói thẳng ra nội tại tính mạng thể của ngươi đi".
Alex giải thích: "Thân thể của nhân loại là điều kỳ diệu nhất trên đời này, tuy có rất nhiều nhà khoa học đang tiến hành nghiên cứu, nhưng hiểu biết trước mắt vẫn hết sức nông cạn. Đối với nội tại tính mạng thể, đó chỉ là một cách gọi mà ta đặt cho đối với tính mạng huyền bí trong cơ thể nhân loại bao hàm các năng lực chưa biết, tiềm lực là một bộ phận quan trọng nhất trong đó. Thật ra ta biết cũng không khác nhiều so với các nhà khoa học khác, nếu như Thạch Thiên tiên sinh đã xem qua các bộ sách có liên quan, ta cũng không có gì có thể bổ sung".
Thạch Thiên tức giận nói: "Đừng giả bộ ngu, ngươi từng nói qua với Laurent, nội tại tính mạng thể nếu khống chế không tốt, vượt qua năng lực chịu đựng của thân thể, thì thân thể sẽ phát sinh tự cháy hoặc thậm chí bùng nổ giải thể. Cái này ở trogn sách cũng không có, tiểu tử ngươi làm sao có thể cho ra điều này được?" Beila ở một bên sau khi nghe vậy thì thân thể rõ ràng chấn động, Alex sắc mặt cũng đại biến, đổi sắc hỏi: "Thạch Thiên tiên sinh chính là vì những lời này mà mới đến tìm tôi sao?"