Tại nhà nó
- Chiều con đi dự tiệc với bố nhé? - Bố nó nhẹ nhàng hỏi
- Tiệc gì hả bố?
- À, chỉ là một bữa tiệc nhỏ thôi. Con cứ đến đi rồi sẽ rõ.
-Nhưng...
- Con sẽ là nhân vật chính đấy!
-Con???
- Đúng....
h tại khách sạn Sweet
- Chào cháu. Chú rất vui khi cháu đã đến. - Chủ bữa tiệc- Ông Nguyễn Duy Thiên nói
- Dạ, cháu cũng rất vui khi được gặp chú ạ. - Nó nhỏ nhẹ đáp.
Nhìn thế thôi chứ nó đang muốn bay ra khỏi cái khách sạn này và đi lượn với Trang.
Ông Thiên nói với bố mẹ nó:
- Anh chị và cháu cứ tự nhiên nhé. Hôm nay chỉ có gia đình chúng ta thôi.
- Vâng, cảm ơn anh. Mà cháu Duy Nguyên đâu nhỉ?
- Duy Nguyên??? - Nó ngơ ngác hỏi
- Đó là con trai chú. Chắc nó cũng sắp đến rồi.
Ông Thiên vừa nói dứt câu thì có một cậu thanh niên bước vào.
- Xin lỗi con đến muộn.
- Con trai, vào đây ngồi đi nào.
- Anh....anh....aaaaaaaaa...... Sao lại là anh?
- Oh! Hóa ra là cô à?
- Sao thế? Hai đưa quen nhau à? - Ông Thiên hỏi với giọng vui mừng
- Không có ạ. - Nó hét ầm lên.
- Sao lại không? Sáng nau chúng ta vừa gặp nhau mà. Bọn con chung trường bố ạ. - Hắn đang cố trêu tức nó. Hắn cũng không ngờ nó lại có mặt ở đây. Mà còn là đối tượng xem mắt mà bố hắn sắp xếp cho.
- Vậy là đứa có duyên rồi đấy! - Bố nó nói.
- Bố này!
- Cháu nó ngượng đấy chú ạ.
- Có lẽ chúng ta cũng nên nói vào vấn đề chính nhỉ! - Bố hắn nói.
- Vấn đề chính? - Nó ngơ ngác.
- Hai bên gia đình đã có đính ước từ nhỏ. Khi cháu đủ tuổi, cháu và con trai chú sẽ đính hôn.
- Đúng, bố và chú đã hứa với nhau từ xưa rồi. - Bố nó thêm lời.
- Con không đồng ý! - Nó kịch liệt phản đối.
- Sao vậy? Cháu chê con trai chú hả?
- Dạ, không ạ. Nhưng cháu....
- Không chê thì còn lí do gì mà cháu từ chối.
- Nhưng chắc gì con trai chú đã....
Nó chưa nói hết câu thì...
- Con đồng ý ạ.
- Anh... anh nói.... cái gì cơ???? - Nó muốn nhảy vào đấm cho hắn vài phát quá!!!!
- Tôi nói Tôi Đồng Ý! Em cứ chuẩn bị đi nhé!- Hắn nói với giọng không thể nào đểu hơn.
- Ơ, nhưng....
- Không nhưng nhị gì nữa. Bố đã quyết định rồi. Tuần sau đứa sẽ đính hôn. Ý kiến anh thế nào?
- Như vậy có muộn quá không? Chúng tôi rất mong con bé có thể về làm dâu.
- Vậy thì để chủ nhật tuần này nhé.
- Thế thì tốt quá rồi.
- Bố! Chú! Cháu không đồng ý mà!!!
- Duy Nguyên rất tốt mà con. Nó có thể chăm sóc tốt cho con.
- Nhưng con không muốn!
- Con! - Bố nó có vẻ giận.
- Thôi, như vậy đi. Cháu và Duy Nguyên cứ sống thử năm. Nếu ổn, sau năm đó đứa sẽ kết hôn. Còn không thì chú sẽ không bắt ép cháu nữa. Nhưng chú nghỉ đứa sẽ rất hợp đấy.
- Nhưng.....
- Được bố ạ. - Hắn nói
- Cứ quyết định vậy đi.
Rồi cuộc sống của nó và hắn sẽ ra sao đây?