Trước đó còn cho rằng hắn nói đúng, giây tiếp theo liền chặt đứt đầu ngón tay hắn.
Con mẹ nó chuyện quái gì đang xảy ra đây?
“Bởi mày chỉ nói đúng một nửa, nhà họ Hàn quả thực giàu có vô tận, do đó…”, nói tới đây, Trần Đức thoáng chững lại, một giây sau mới mở miệng nói tiếp:
“Lần này tao muốn tiêu diệt nhà họ Hàn!”
“Cái gì?”
Hàn Bát kinh ngạc, mí mắt nhảy dựng!
Hắn có thể cảm nhận được.
Người phía sau không phải đang nói
đùa!
Lời anh nói hoàn toàn nghiêm túc! Đây là một tên điên sao?
Quét sạch nhà họ Hàn?
Ngoại trừ kẻ điên, còn ai có thể nói ra những lời như vậy đây?
Hàn Bát câm miệng rồi, một tên điên như vậy, trước mắt vẫn là đừng đụng chạm tới anh, hắn chịu đựng cơn đau ở ngón tay, tăng tốc lái xe.
Chẳng bao lâu, chiếc xe đã tới một khu vườn có tên Hàn Viên.
Hàn Viên này là mảnh đất Hàn Thái đã mua lại tại thành phố Tân này để xây dựng một nơi cư trú cho riêng mình.
Nơi đây không chỉ có thể đáp ứng các nhu cầu sinh hoạt thông thường, mà còn có thể săn bắn, chơi đùa phụ nữ, hưởng thụ đãi ngộ của bậc đế vương.
Tuy nhiên, những đãi ngộ này chỉ có Hàn Thái, hoặc những người mà hắn đưa tới mới có thể tận hưởng.
Tại trung tâm của Hàn Viên có một tòa nhà được chế tạo từ thủy tinh.
Người bên trong tòa nhà có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài, nhưng từ bên ngoài lại không thể nhìn thấy bất cứ sự vật nào ở phía trong.
Lúc này đang có hai người đang nằm trên ghế rộng rãi trong đại sảnh lầu một, vừa uống rượu vang, vừa thưởng thức các cô gái nóng bỏng đang nhảy múa trên sàn ở trung tâm.
Một trong số hai người này chính là Hàn Thái.
Hắn chỉ tầm hơn hai mươi tuổi, trên tay đeo chiếc đồng hồ Rolex mặt xanh lục nối bật, mái tóc ngắn màu đỏ, giàu sang hiển hách.
Một người phụ nữ có thân hình tuyệt mỹ đang giúp hắn ta massage chân.
Bên cạnh hắn ta là một người đàn ông chạc ba mươi tuổi đang ngồi ngay ngắn, ánh mắt không ngừng lượn quanh trên thân thể những người phụ nữ trên sàn nhảy.
Dáng vẻ của từng người phụ nữ trong số đó đều có thể được coi là một số nhân vật cấp nữ thần được nhắc đến trên mạng, là kiểu mẫu mà người bình thường khao khát lại không thể có được.
Hiện tại, bọn họ khoác trên mình trang phục mát mẻ, chen lấn xô đẩy, tinh tế thể hiện ra các tư thế mềm mại uyển chuyển, ánh mắt ướt át xinh đẹp thi thoảng lại lướt tới hai người đàn ông, lộ liễu quyến rũ họ.
“Anh Lục có thích ai không? Nếu nhìn trúng ai, anh có thể chọn bất kỳ người phụ nữ nào trong số này, một người cũng được, hai người cũng không sao, chỉ cần anh Lục nguyện ý, đêm nay bọn họ đều có thể bầu bạn cùng anh”, Hàn Thái nhìn người đàn ông bên cạnh cười nói ha hả.
“Vậy tôi phải nhận ý tốt của cậu Hàn rồi, cảm ơn cậu Hàn trước vậy”, Lục Thập Phương cười đáp, cũng không nhìn Hàn Thái, ánh mắt hoàn toàn tập trung thưởng thức những cô gái đang quay cuồng trên sàn nhảy kia.
Trong mắt Hàn Thái lóe lên nét khinh bỉ.
Võ giả thì đã thế nào?
Không phải vẫn không thể cưỡng lại lối ăn chơi dâm loạn sao?
Muốn có được những thứ này thì phải làm con chó, làm nô lệ cho nhà họ Hàn bọn họ.
“Chuyến này anh Lục xuống núi rèn luyện, có thể gặp nhau đều là duyên phận, nói lời cảm ơn làm gì? Chỉ hy vọng Hàn Thái tôi sau này nếu gặp phải rắc rối, anh Lục có thể tận lực giúp sức giải quyết”.
“Yên tâm, cậu Hàn gặp phải chuyện gì cứ nói ra, Lục Thập Phương tôi nhất định sẽ giúp cậu xử lý êm đẹp”, Lục Thập Phương vô cùng tự tin.
Khóe miệng Hàn Thái khẽ nhếch.
Rất tốt.
Lại thành công thu phục một con chó nữa.
Hơn nữa còn là một con chó săn.