Chương
Cơ Hòa đang ngồi ở chính vị phía trên cũng nói: “Đúng vậy, thực lực của Tiểu Võ không tệ chút nào, đã đủ tư cách nhất định gia nhập Côn Luân Hư, bên chỗ Lục Phong tôi sẽ nói giúp cậu vài câu.
Cơ mặt Thành Kỳ Võ thoáng run lên, hai ngày nay gã đã tặng cho Cơ Hòa không ít gái đẹp, tài sản, vàng bạc châu báu và cả tài nguyên võ học.
Xem ra đầu tư của gã rốt cuộc cũng sinh lời rồi:
“Ha ha ha, vậy xin đa tạ tiền bối, tôi xin kính tiền bối một ly!”
Có được lời khen của Cơ Hòa, Thành Kỳ võ vừa hưng phấn vừa kích động, nâng ly rượu cạn sạch: “Ly này tôi xin uống hết, mời các vị tự nhiên!”
Rượu quá ba tuần, thức ăn năm lượt, tâng bốc qua lại cũng hòm hòm, La Nhất Công nói: “Tiểu Võ, tuy thực lực của cậu không tệ, thế nhưng đợt tuyển chọn lần này, tôi nghe nói có người sẽ đưa người của ba thành phố còn lại đến ba thành phố Vân Bắc, Nguyệt Lạc, Trữ An của chúng ta để tham dự sát hạch của ba thành phố Vân Bắc”.
“Cậu cũng biết đấy, tài nguyên tu luyện ở ba thành phố còn lại chúng ta căn bản không thể so sánh được, rất nhiều người đã mất cơ hội vào tay bọn họ, dù bọn họ đến đây tham dự tuyển chọn, thì cơ hội cũng rất lớn”.
Thành Kỳ Võ biết La Nhất Công đang nhắc nhở mình, tiết lộ tin tức cho mình, gã nói: “Ông cứ yên tâm, từ hôm nay trở đi, bất cứ ai đến ba thành phố Vân Bắc chúng ta đều phải tra xét thân phận kỹ càng”.
Nhà họ Thành là một trong số gia tộc địa sát, tuy rằng xếp hạng thứ , nhưng sức mạnh lời nói và quyền lực của họ ở Vân Bắc cũng tương đối có trọng lượng.
Gã tin, chỉ cần gã nói một câu.
Ba thành phố vùng Vân Bắc sẽ lập tức ra lệnh giới nghiêm.
Đến lúc đó, những đối tượng cạnh tranh mạnh hơn tuyệt đối không thể trà trộn vào phần đông dân chúng được.
Dù sao…
Muốn tham gia cuộc tuyển chọn nhân tài vùng Vân Bắc này.
Thì phải xuất thân từ ba thành phố vùng Vân Bắc.
Một khi nhà họ Thành đã nhúng tay vào, những người đó rất khó trà trộn vào người thường mà không bị phát hiện.
“Đúng vậy, Tiểu Võ, chừng nào những kẻ đó không vào thành phố được, vậy thì cơ hội cho cậu vào Côn Luân Hư vẫn là %”, La Nhất Công tán thưởng: “Hơn nữa, Cơ tiền bối đã sắp xếp cho cậu vào học viên Vô Song, chắc chắn cậu sẽ phát huy được hết thực lực, tôi đây chúc mừng cậu trước”.
“Cảm ơn hiệu trưởng, ha ha ha”, Thành Kỳ Võ không cần khiêm tốn, gã nghĩ lời La Nhất Công nói là sự thật, gã rất tự tin mình có thể gia nhập Côn Luân Hư.
“Cơ tiền bối…”
“Rầm rầm rầm!”
Thành Kỳ võ đang định nói gì đó.
Đột nhiên.
Ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa gấp gáp, khẩn trương.
Thành Kỳ Võ còn chưa kịp nói.
Cửa đã bị đẩy ra.
Một tên vệ sĩ mặc âu phục hớt hải chạy từ ngoài vào, quỳ sụp xuống đất: “Không xong rồi, cậu chủ, không xong rồi…”
“Có chuyện gì mà cuống cả lên vậy?”, Thành Kỳ Võ cau mày, vô cùng khó chịu: “Ai cho màu xông vào đây? Không có lý do chính đáng thì mày biết hậu quả thế nào rồi đó!”