Bát Gia Tái Thế

chương 851

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Đương nhiên, ông ta cũng không phải thấy hứng thú với Trần Đức, mà là với thanh đoản kiếm trong tay anh!

Chắc chắn đây là một thanh thần binh, lợi khí, tuyệt đối là vật báu có một không hai!

Mặc dù là ở Côn Luân Hư thì vật báu như thế cũng khó thấy!

Dù là một cọng cỏ thì ở trong tay cao thủ Long Tượng kỳ nó cũng sẽ trở thành vũ khí giết người. Nhưng giờ, bọn họ cũng không cầm cỏ, mà là vũ khí!

Thế mà chúng lại bị chém gãy dễ dàng như vậy?

Lục Phong lập tức nhìn trúng thanh kiếm kia.

Nói thật, thực lực của Trần Đức cũng chỉ chưa đến Linh Căn trung kỳ mà thôi. Nhiêu đấy hoàn toàn chẳng đáng là gì trong Côn Luân Hư. Ở trong mắt Lục Phong thì vẫn quá yếu.

Một quyền, một chưởng của ông ta là có thể lập tức giết chết anh rồi.

Ông ta chưa ra tay một là vì chưa thấy hứng thú, hai là muốn xem thử ở thế tục có người nào có tư chất cao không. Nếu có thì có thể dẫn về học viện Vô Song. Đó tuyệt đối là một công lớn với ông ta!

Nhưng giờ, ông ta đã nhìn trúng thanh kiếm kia.

Lòng tham giống như một cơn sóng thần, quay cuồng trong lòng ông ta.

Đầu óc của võ giả phía trước gần như đều chết máy, mất đi khă năng tự hỏi. Cảnh tượng trước mắt giống như một cơn ác mộng đáng sợ!

Bọn họ không phải Lục Phong nên chẳng có sức mạnh và ánh mắt biết nhìn hàng như ông ta. Thế nên, họ hoàn toàn không hiểu tại sao lại thế, cũng không biết Trần Đức đã chém gãy vũ khí của mình như thế nào.

Nếu… nếu ban nãy không phải chém vào vũ khí, mà là vào đầu họ. Vậy… vậy thì giờ thứ rớt trên mặt đất có phải sẽ là đầu của họ không?

Vừa nghĩ đến đó, họ lập tức như rơi vào hầm băng, cơ thể cứng ngắc, vẻ mặt hết sức khó coi như bị thần chết vẫy gọi, tim gan run rẩy.

“Nhóc con, chết đi!”

Bỗng dưng, không gian phát ra tiếng ù ù như có một con quái vật rớt xuống. Chỉ thấy, Thành Cực An cầm đầu gậy ba – toong dùng sức rút ra, một thanh đao bỗng xuất hiện chiếu sáng cả nhà thờ tổ. Ngay sau đó, mũi đao đâm về phía Trần Đức và chỉ cách gáy anh khoảng cm!

“Keng!”

Ánh đao lóe lên, thoáng chốc đã đâm thẳng về phía Trần Đức.

Tốc độ của Thành Cực An thật sự quá nhanh!

Cả quá trình rút đao, đâm ra chỉ chưa đến , giây.

Ông ta đã dùng hết sức mạnh để ra tay!

Khoảnh khắc ấy, một cỗ sức ép như biển rộng chợt bùng nổ bao phủ mọi người, khiến họ lập tức khó thở. Người gần nhất thoáng cái đã bị chấn cho lùi lại mấy chục bước.

“Mạnh thật!”

Giờ phút này, mọi người trong nhà họ Kỳ mới hiểu được cái gì mới là cao thủ đỉnh cấp chân chính. Rõ ràng một đao này không có nhằm vào họ, nhưng sát khí kia lại khiến họ cảm thấy kinh ngạc, sợ hãi như bị một đám thần chết bủa vây.

Đao ý dâng trào, gần như lấn chiếm tất cả, ánh sáng tỏa ra tứ phía cực kỳ chói mắt.

Đây không phải là một thanh đao bình thường, mà là sự kết hợp các võ kỹ của nhà họ Thành!

Lưỡi đao run lên, tia lửa hòa quyện vào nhau, sức mạnh ẩn chứa trong đó đủ sức chia cắt núi sông, trấn áp mọi thứ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio