Chương
Cái này thì rất kinh khủng.
Chí ít chứng minh được thiên phú của người này vượt quá Huyết Lãnh.
Vả lại võ kỹ hắn ta thi triển cùng là quyền pháp, so với Trấn Sơn Quyền của Huyết Lãnh càng cao cấp và tinh chuẩn hơn, đó là một loại quyền pháp cực kỳ tốt.
“Chiến với tao mà mày còn dám phân tâm?!”
Bộ Kinh Phong nổi giận, rõ ràng hắn ta nhìn thấy Trần Đức mất tập trung, đây là không tôn trọng đối thủ, điều này khiến hắn ta vô cùng khó chịu, sức mạnh trên nắm đấm trong nháy mắt lại tăng cường thêm một lần nữa, hắn ta thi triển ra một trăm hai mươi phần trăm sức mạnh kinh khiếp không giữ lại chút nào!
Vù vù!
Cuồng phong gào thét, một quyền chạy thẳng đến đầu Trần Đức.
Nhưng!
Nhưng!
Một giây sau đó, khi quả đấm của hắn ta gần tới thì Trần Đức biến… biến mất?!
Bộ Kinh Phong sợ ngây người, con ngươi trợn trừng, thật sự không dám tin cảnh tượng trước mắt này.
Đến tận bây giờ,
Một quyền của hắn ta chưa từng thất bại!
Người đâu?!
“Phân tâm chỉ là vì mày quá yếu”, khi Bộ Kinh Phong còn đang nghi ngờ thì một giọng nói xa vời truyền tới từ sau lưng hắn ta.
Bộ Kinh Phong theo bản năng quay đầu.
Nhưng,
Thứ hắn ta nhìn thấy là một quyền.
Toàn thân Bộ Kinh Phong bùng nổ.
Đập vào mắt là quả đấm như bao cát lớn mềm nhũn và nhẹ bẫng, nhưng lại khiến hắn ta cảm thấy một sự kinh khủng vô hình.
Có điều,
Kinh nghiệm chiến đấu của hắn ta phong phú, dưới tình huống không có thời gian né tránh, gần như hắn ta theo phản xạ có điều kiện giơ quả đấm lên nghênh đón.
Bùm!
Một giây kế tiếp,
Quả đấm đụng vào nhau, xuất hiện một tiếng nổ vang nặng nề.
Ngay sau đó,
Đạp đạp đạp!
Lại thấy Trần Đức lùi liên tiếp ba bước.
Năm ngón tay tràn ra một ít máu tươi, trầy da nhìn thấy cả thịt!
Còn Bộ Kinh Phong liên tục thụt lùi hơn hai mươi bước, hắn ta đâm vào một cái cây già, mượn điểm tựa của nó, khó khăn lắm mới dừng lại.