Chương
“Không ngờ… không ngờ nhà họ Lục lại mời mày tới!”, sắc mặt Lục Phúc hết sức khó coi, thở hổn hển nói.
Quỷ lùn Hắc Vân cũng không phải là người bình thường có thể mời tới, mức giá của gã ta cao hơn sát thủ bình thường gấp lần!
Chỉ đơn giản vì trong năm làm sát thủ của gã ta thì không có một nhiệm vụ nào là thất bại.
Gã ta khác những sát thủ khác.
Người khác đều là âm thầm mai phục, dùng đủ loại thủ đoạn giết người. Mà gã ta, mỗi lần đều giết người một cách trắng trợn táo bạo, trực tiếp xuất hiện trước mặt kẻ địch, dùng thực lực áp đảo nghiền nát và giết chết đối phương!
“Có thứ đáng giá để tôi ra tay thì đương nhiên tôi sẽ đến thôi”, quỷ lùn Hắc Vân cười lạnh hai tiếng, âm u nói.
Lục Phúc có chút tuyệt vọng.
Nghe nói quỷ lùn Hắc Vân đã đến Linh Căn hậu kỳ, với thực lực của gã ta, muốn giết đoàn người của mình thì hoàn toàn dễ như trở bàn tay!
Huống chi, gã ta còn dẫn theo tên đàn em!
“À đúng rồi…”, ánh mắt quỷ lùn Hắc Vân dưới lớp mặt nạ chợt nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng dừng lại trên người Mục Lâm hỏi: “Cậu là Mục Lâm của nhà họ Mục?”
“Đúng vậy… là tôi…”, trong giọng nói của Mục Lâm rõ ràng đã lộ ra vẻ sợ hãi, run rẩy đáp.
“Ồ, Lục nhị gia nói nếu thấy cậu thì bảo tôi nói với cậu một câu”, quỷ lùn Hắc Vân nói.
“Nói cái gì?”
“Lục nhị gia hỏi cậu muốn đàn bà hay mạng sống”.
Giọng nói bình tĩnh ấy của Quỷ lùn Hắc Vân chẳng khác gì một câu hỏi trực tiếp vào linh hồn, thoáng chốc đã khiến cho Mục Lâm im lặng, không biết trả lời như thế nào.
Người bọn họ phải đối mặt chính là quỷ lùn Hắc Vân đó!
Lúc này, một khi gã chọn sai thì chỉ có một con đường chết thôi!
Mục Lâm biết và cũng hiểu rõ thực lực của quỷ lùn Hắc Vân.
Gã không ngờ ông hai nhà họ Lục lại mời người này tới, xem ra, ông ta nhất định phải giết Lục Thư Tuyết! Chẳng tính chừa chút đường sống nào cho cô ta!
“Cậu Mục!”
Lục Phúc cuống cuồng, nếu Mục Lâm chọn bỏ họ mà đi thì ông ta và Lục Thư Tuyết chắc chắn phải chết. Dưới tình huống đó, ông ta lập tức nói:
“Cậu Mục, xin cậu hãy chọn cô chủ. Cậu yên tâm. Chỉ cần cậu chọn cô chủ thì sau khi chuyện này trôi qua, cô chủ sẽ gả cho cậu, làm người phụ nữ của cậu!”
Lục Phúc không muốn chết, lại càng không muốn Lục Thư Tuyết chết.
Ít nhất Mục Lâm cũng có chút thực lực, dưới tay còn có một số tôi tớ và Truy Phong Sư.
Chỉ cần để mấy tên tôi tớ và Truy Phong Sư của Mục Lâm trở thành vật hy sinh giúp họ thì cũng không phải không có cơ hội chạy thoát.
Chí ít cũng còn một cơ hội!
“Bác Phúc!”, Lục Thư Tuyết sắp khóc, trong đôi mắt xinh đẹp động lòng người đong đầy nước mặt.
“Câm miệng!”
Lục Phúc quát, không cho phép cô ta nói chuyện.