Chỉ trong thời gian một khắc đồng hồ, Mạc Vô Kỵ liền biết hắn làm như vậy, tuyệt đối không xông ra được. Chờ thời điểm hắn dùng hết nguyên lực và thần niệm, chính là thời khắc hắn tử vong.
Nghĩ tới đây, Mạc Vô Kỵ trực tiếp đánh ra hàng loạt lôi hồ. Vốn hắn có Thanh Câm Chi Tâm vòng bảo hộ, căn bản cũng không cần lôi hồ, chỉ cần nhất tâm xông tới phía trước là được rồi.
Xông pha một đoạn thời gian, Mạc Vô Kỵ dần dần tìm được một ít quy luật. Hắn vừa đi tới vừa chém giết càng nhiều tinh không hạt, tinh không hạt lao tới chịu chết cũng càng nhiều. Nói cách khác, hắn căn bản là giết không dứt. Thậm chí là càng đi về trước, tinh không hạt chồng chất lại càng dày.
Cho nên Mạc Vô Kỵ đơn giản điên cuồng gia tăng công kích, quả nhiên tại điểm tới hạn, càng nhiều hơn tinh không hạt tràn tới, chặn đường đi của hắn lại.
Mạc Vô Kỵ lôi hồ không ngừng xẹt ra, hắn cũng không oanh kích tinh không hạt bên cạnh mình, mà là oanh kích tinh không hạt xa hơn một chút.
Theo Mạc Vô Kỵ công kích, hắn hầu như không nhìn thấy không gian phía trước nữa.
Bởi vì càng nhiều hơn tinh không hạt đều dựa vào bản năng chắn lại, thần niệm Mạc Vô Kỵ quét tinh không hạt sau lưng của hắn trái lại ít hẳn đi.
Mạc Vô Kỵ âm thầm đề khí một cái, hắn biết muốn chạy trốn cởi chính là cái này thời điểm. Chỉ cần hắn có thể trong thời gian ngắn nhất quay đầu, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất tế xuất phi thuyền, liền có cơ hội chạy trốn.
Hơn nữa hắn nhất định phải nhanh, những thứ này tinh không hạt nói thông minh một chút cũng không, nhưng là tuyệt đối không ngu ngốc. Một khi biết hắn lại đột nhiên xoay người, nhất định sẽ làm cho những thứ này tinh không hạt càng thêm cảnh giác. Tiếp theo hắn muốn lại tạo ra loại ưu thế này liền không dễ dàng.
Đáng tiếc Thanh Câm Chi Tâm còn không có hình thành sức chiến đấu mạnh, nếu không, hắn giơ tay lên đánh ra một tảng lớn ngọn lửa màu xanh, nhiều tinh không hạt hơn nữa cũng là chê cười.
Lại là tảng lớn lôi hồ rơi vào phía trước, Mạc Vô Kỵ tế xuất lá chắn hình lõm chắn phía sau, rồi cấp tốc xoay người xông ra, đồng thời tế xuất phi thuyền hình tròn.
Quả nhiên, Mạc Vô Kỵ đột nhiên xoay người động tác, để cho đám tinh không hạt chen chúc ngăn trở lối đi Mạc Vô Kỵ trong lúc nhất thời có chút đầu óc choáng váng. Chờ chúng phản ứng trở lại, phi thuyền của Mạc Vô Kỵ sớm đã bay xa, hóa thành một đạo ảnh tuyến xông ra ngoài.
Mấy trăm con tinh không hạt bám vào trên phi thuyền, bị lôi hồ của Mạc Vô Kỵ dễ dàng tiêu diệt.
Một lúc lâu sau, giữa Mạc Vô Kỵ thần niệm, lại cũng không nhìn thấy bóng dáng tinh không hạt, lúc này mới lau mồ hôi đầy người ngồi ở đầu phi thuyền.
Thật đúng là hiểm chi lại hiểm, hắn thiếu chút nữa đã bị tinh không hạt giết chết.
…
- A đù, Địa Giới bảng đột nhiên xuất hiện hạng là ai a? Tên tuổi thật là cổ quái, tán tu ?
Cửu Mạch Thành trên đại quảng trường, đã có người nhìn thấy trong Địa Bảng danh sách có thêm một cái tên kỳ cục.
Mạc Vô Kỵ căn bản cũng không biết cái tên tán tu này sẽ xuất hiện ở trên bảng, giả như Mạc Vô Kỵ biết cái kia Chân Hồ viên mãn bị hắn giết chết là cường giả trên địa bảng, hắn không báo danh mà nói, sẽ bị mặc định tiếp tục dùng tên tán tu trên Nhân Bảng để xuất hiện trên địa bảng, vậy hắn nhất định sẽ báo một cái tên khác. Dù cho báo ra tên Mạc Vô Kỵ, cũng tốt hơn so với việc tán tu xuất hiện ở Chân Mạch Đại Lục.
- Ta biết số trước đây là ai, hắn gọi Phục Chí Trạch, nửa bước Hư Thần cường giả, một năm trước bởi vì vận khí không tệ, giết một cái cường giả Hư Thần tầng trọng thương. Hư Thần tầng này vốn là xếp trên địa bảng, bởi vì Phục Chí Trạch giết người này, cho nên mới lên Địa Bảng.
Đối với đông đảo tu sĩ mà nói, thiên địa nhân tam bảng, trên mỗi một cái bảng danh sách, tên một vạn người cũng không nhiều. Rất nhiều người đều có thể đọc ra bất kỳ một cái tên nào trên ba cái bảng danh sách này.
- Uhm, ta cũng nghe nói vậy, cái tên đó rất sợ bị khiêu chiến, không biết trốn ở địa phương nào rồi. Tán tu vận khí đúng là tốt, cư nhiên gặp tên gia hỏa Phục Chí Trạch có tiếng mà không có miếng này. A đù, tán tu , đây không phải là…
Một gã tu sĩ nói phân nửa, cũng nhớ tới tán tu là ai. Một cái tên đại danh đỉnh đỉnh, có thể nói chỉ cần quan tâm thiên địa nhân tam bảng, không có mấy người không biết tán tu là ai.
- Ha ha, ngươi còn chưa tính là không có thuốc nào cứu được. Trước đây đệ nhất Nhân Bảng là người nào? Không phải là tán tu sao? Nghe nói Cổ Thiếu Duẫn đều tự nhận không phải là đối thủ của hắn.
Người chung quanh đều là cũng hút hơi lạnh, thậm chí không thể tin được chuyện này là thực sự.
Tán tu có thể trở thành đệ nhất Nhân Bảng, bước lên Địa Bảng đây là chuyện khẳng định, cũng không có gì ngoài ý muốn. Hết ý là, tán tu trở thành đệ nhất Nhân Bảng mới bao lâu? Coi như là tán tu thăng cấp tới Nguyên Đan Cảnh, thế nhưng trên địa bảng đến bây giờ vẫn còn không có Nguyên Đan Cảnh tu sĩ.
Kém nhất cũng là Chân Hồ hậu kỳ, hơn nữa còn là cái loại này vận khí bạo bằng, chiếm giữ bảng danh sách sau đó, liền biến mất. Nói thí dụ như Phục Chí Trạch chính là Chân Hồ cường giả đó nha.
Tán tu thăng cấp nguyên đan, tuyệt đối không có khả năng tại ngắn ngủn vài năm, liền thăng cấp đến Chân Hồ Cảnh sao?? Dù cho hắn thực sự thăng cấp tới Chân Hồ Cảnh rồi, thì tính sao? Địa Bảng cũng không phải là sân khấu của Chân Hồ Cảnh, miễn cưỡng mấy cái Chân Hồ Cảnh, cũng đều là Chân Hồ Cảnh hậu kỳ. Địa Bảng cơ bản đều là địa bàn của Hư Thần Cảnh.
- Tán tu à, nghe nói Thiếu điện chủ của tinh chiến điện Tinh Đế Sơn bức bách đạo lữ của hắn đi vào tinh không tuyệt cảnh.
- Chớ nói lung tung, bằng không chết cũng không biết chết như thế nào à nha.
Đồng dạng nghị luận, phát sinh ở Chân Mạch Đại Lục các to lớn dựng thẳng có thiên địa nhân tam bảng trên quảng trường. Nguyên bản tán tu tên rời đi Nhân Bảng sau đó, ssos người nghị luận dần dần giảm bớt, hiện tại lần nữa trở thành mục tiêu chủ yếu cho mọi người nghị luận.
Bởi vì tán tu từ khi trở thành Nhân Bảng đệ nhất, nhanh như vậy liền bước lên Địa Bảng, thật sự là quá nghịch thiên.
Tinh Đế Sơn Tinh Chủ Phong, một người trung niên nam tử mặc áo gai tầm thường đang chắp tay sau đít đứng ở vùng ven một chỗ vách đá, ngưng thần nhìn xa xa núi sông mênh mông.
Một người lão giả áo trắng nhanh chóng đã đi tới, đứng ở phía sau trung niên nam tử nhẹ giọng nói:
- Tinh Chủ, tán tu này xuất hiện lần nữa, nghe nói leo lên Địa Bảng thứ hạng .
- A, dựa theo thời gian đến tính toán, hắn tối đa bất quá là Nguyên Đan Cảnh sao?? Một cái Nguyên Đan Cảnh liền leo lên Địa Bảng, dĩ nhiên nghịch thiên như vậy? Thảo nào có thể trở thành Tinh Đế Sơn Nhân Vương bảng đệ nhất.
Tinh Chủ trung niên nam tử xoay người, trong giọng nói mang theo có chút kích động.
- Được rồi, người Hạ gia phái đến Thất Lạc Đại Lục đã trở lại chưa?
Áo trắng lão giả nhanh chóng nói:
- Chưa có trở về, bao gồm Nhân Tiên Cô Kỳ. Ta hoài nghi Thất Lạc Đại Lục có thể có đỉnh cấp cường giả, đã đem những người này lưu lại toàn bộ.
Trung niên Tinh Chủ gật đầu:
- Đây cũng không phải là không có khả năng, Thất Lạc Đại Lục năm đó khi quy tắc không có bị hủy, nhân tài xuất hiện lớp lớp, cường giả càng nhiều hơn so với Chân Mạch bên này. Ngươi ngược lại phải theo chặt Hạ gia, không cho phép Hạ gia lại đi Thất Lạc Đại Lục. Bất quá tán tu này nếu đã đi tới Chân Mạch, nói vậy Hạ gia cũng sẽ không đi Thất Lạc Đại Lục nữa.
- Dạ, Tinh Chủ. Ta có nên tìm được tán tu hay không, thuận tiện âm thầm bảo hộ cho hắn? Nếu không, ta sợ Hạ gia sẽ gây bất lợi cho hắn.
Áo trắng lão giả thấp giọng nói.
Trung niên Tinh Chủ không nói gì, sau một lúc lâu mới thở dài một tiếng:
- Một thiên tài cần được bảo vệ, đã không phải là chân chính thiên tài. Hãy để chính hắn tự lo, hắn có thể sống được, vậy đã nói rõ hắn đích xác là người cứu rỗi Chân Tinh. Nếu là hắn cả sống sót đều không thể, cái khác cũng không cần nói. Rồi lại nói hắn mặc dù có thể trổ hết tài năng, cũng là bởi vì hắn là tán tu, không ai bảo hộ.
Sau khi nói xong, trung niên Tinh Chủ lại chính bản thân lắc đầu, dường như đang lầm bầm lầu bầu:
- Đáng tiếc là này sắc mặt người vô cùng tái nhợt, dáng dấp như kẻ thư sinh, không phải là người lý tưởng.
Hắn là từ Hạ gia lấy được tướng mạo của tán tu , chính là Mạc Vô Kỵ dịch dung thành kẻ khuôn mặt thư sinh dung mạo tái nhợt.
…
Cũng trong lúc đó, Tinh Đế Sơn tinh chiến điện Hạ gia.
Hạ Mạt mới vừa tu luyện xong đi ra, so với mấy năm trước vừa tới Thất Lạc Đại Lục, lúc này Hạ Mạt trên người nhiều hơn một loại trầm ổn cùng sắc bén. Quanh thân khí thế càng là lắng đọng hẳn lên, có hình thức ban đầu của cường giả.
- Thiếu chủ, có tin tức của tán tu .
La Đức thấp nhỏ vẻ mặt hưng phấn chạy vào, từ khi Tằng Hầu Ất bị giết sau đó, Hạ Mạt tuyệt đại đa số chuyện, đều là giao cho hắn đi xử lý.
- Ở nơi nào?
Khuôn mặt Hạ Mạt trong nháy mắt liền lộ ra một vẻ vui mừng, bỗng đứng lên. Bất quá rất nhanh hắn liền nghĩ đến phụ thân giáo huấn, lần nữa ngồi xuống, cưỡng chế đè xuống xung động trong lòng.
La Đức vội vàng nói:
- Hắn đã leo lên Địa Bảng, bây giờ là trên địa bảng hạng thứ .
Hạ Mạt ngẩn ngơ, một lát mới lên tiếng:
- Người này quả nhiên lợi hại, ngắn ngủi vài năm, cư nhiên leo lên Địa Bảng thứ danh.
Hắn đích xác có chút dại ra, hắn lăn lộn đến bây giờ, cũng bất quá miễn cưỡng leo lên trong vòng Địa Bảng top . Đồng thời trong lòng hắn rất rõ ràng, hắn top là có hơi chém gió. Luận trên địa bảng bài danh, hắn rất có thể tại bên ngoài hai nghìn.
- Ta phải đi lại đem chuyện này nói cho cha ta biết.
Hạ Mạt rất nhanh thì quyết định xong.
Tán tu có thể thần không biết quỷ không hay giết chết Tằng Hầu Ất, hắn đơn độc đi tìm tán tu rất có thể là muốn chết. Huống chi, hắn bức tử đạo lữ của tán tu , có thể nói hắn và tán tu là đại thù.
Một cái thanh âm hùng hậu hơi vui mừng từ cửa vào truyền đến:
- Con ta đoạn thời gian gần nhất cũng là có chút tiến bộ, biết mưu định sau đó mới động thủ.
- Phụ thân.
Hạ Mạt thấy nam tử đi tới, lập tức đứng lên khom người đứng ở một bên. Người bào đúng là cha hắn, Tinh Đế Sơn tinh chiến điện điện chủ Hạ Đan Đạo.
- Ra mắt điện chủ.
La Đức nhanh chóng khom người thi lễ đối với Hạ Đan Đạo, sau đó cẩn thận lui ra ngoài.
Hạ Đan Đạo đi tới ghế trên Hạ Mạt vừa ngồi, ngồi xuống, rồi mới lên tiếng:
- Tinh Chủ đã chú ý tới cái kia tán tu số , cho nên muốn động thủ, cũng không thể chẳng kiêng nể động thủ, đây đối bất lợi với ta Hạ gia, ngươi tìm được tung tích của hắn trước rồi lại nói.
- Dạ, phụ thân.
Hạ Mạt nhanh chóng đáp, tán tu hắn nhất định phải giết. Hắn không còn là Hạ Mạt mấy năm trước kia, coi như là phụ thân không nói, hắn cũng sẽ không đi giết tán tu ở ngoài sáng.
Truyện convert hay : Hỗn Độn Kiếm Thần