Bát Long Quy Nguyên Truyện

chương 203: học trận pháp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc nãy thấy gương mặt kinh hãi của Thiệu Dận Vân làm cho Trần Vân Thanh hắn hi vọng một hồi. Nghĩ có thể nhân cơ hội Thiệu Dận Vân bị Trận Pháp giam cầm mình có thể đem y diệt ngay tại chỗ, nhưng xem ra là hắn đã suy nghĩ quá nhiều rồi.

“Vân Thanh đại ca! Không có sai! Cái Ảo Hình Trận mà em đem ra vừa rồi chỉ Nhất Giai Trận Pháp mà thôi!" Nghiêm Linh Nhi gương mặt có chút tái nhợt, lên tiếng khẳng định lời nói của mình vừa rồi không có sai.

Nàng Nghiêm Linh Nhi đối với Trận Pháp cấp thấp nghiên cứu, không phải quá thổi chứ trên đời này dù có là tại Trận Đạo số một Lạc gia, nàng cũng tin mình không có thua cho bất kỳ người nào.

Điểm yếu duy nhất của nàng là tinh thần lực không có đủ, không thể nào họa ra được Nhị Giai Trận Văn, không thể nào bày ra được Nhị Giai Trận Pháp, nếu như không, nàng đã đem tên Thiệu Dận Vân kia diệt đi từ lâu rồi.

"Như vậy Trận Pháp kia có thể vây khốn được Thiệu Dận Vân trong bao lâu?"

Trần Vân Thanh nhíu mày lại, đây là vấn đề mà hắn quan tâm nhất, nếu như mà Trận Pháp kia có thể vây khốn được Thiệu Dận Vân trong một ngày, thậm chí nữa ngày thời gian, hai người bọn họ liền có thể bình an rời khỏi nơi đây trở lại Chấn Nam Thành, nếu như không, thời gian quá ngắn, một khi Thiệu Dận Vân trốn ra được, chỉ sợ hai người bọn họ lần này sẽ phải chết thật sự rồi.

"Vân Thanh đại ca! Cao nhất có thể giam cầm y hai tiếng đồng hồ thời gian mà thôi!" Nghiêm Linh Nhi rất là đúng sự thật lên tiếng đối với Trần Vân Thanh nói.

Thật ra hai tiếng đồng hồ đó là nàng nhìn vào biểu hiện kinh sợ vừa rồi của Thiệu Dận Vân mà suy đoán, trên thực tế, như Thiệu Dận Vân can đảm hơn, dùng lực lượng của y để phá tan đi Trận Pháp, thời gian sẽ là không có lâu như thế.

"Nói như vậy! Tên kia hiện tại đã thoát khốn được rồi?" Trần Vân Thanh nhìn về phương xa, lâm vào trầm tư.

Hai tiếng đồng hồ thời gian, cũng là quá nhanh một chút, cũng may mắn, lúc nãy tại bên kia khu rừng Nghiêm Linh Nhi nói cho hắn biết ở lại nơi đây sẽ cực kỳ nguy hiểm, nên hắn là toàn lực không tiếc hy sinh dùng Nhất Đóa Tam Ảnh thân pháp chạy được đến nơi đây, nếu không rất là khó nói.

"Vân Thanh đại ca! Thời gian dành cho chúng ta không có còn nhiều, chúng ta nên nghĩ cách rời khỏi nơi này thôi!"

Dù là đang không được khỏe cho lắm, nhưng Nghiêm Linh Nhi cũng là biết hoàn cảnh của mình hiện tại là không có được khả quan cho lắm, nếu để cho cái tên Thiệu Dận Vân kia tìm đến, như vậy hai người bọn họ chỉ có một con đường chết.

"Không cần! Chúng ta tại nơi đây có thể tạm thời an toàn!" Trần Vân Thanh hơi một chút lắc đầu.

"Nơi đây..? Hắc Thạch Sơn?"

Vừa rồi tinh thần của Nghiêm Linh Nhi ở vào một trạng thái khá là căng thẳng, thế cho nên nàng cũng không quan sát đến hoàn cảnh xung quanh, giờ đây nhìn lại, nàng nhận ra nơi này rất là quen thuộc, không phải là Hắc Thạch Sơn ngày hôm qua hai người bọn họ lần đầu tiên gặp mặt hay là sao?

Trần Vân Thanh đưa nàng đến nơi đây làm cái gì, nếu muốn rời khỏi, thì phải chạy về hướng Chấn Nam Thành mới đúng chứ, ở nơi này, như Thiệu Dận Vân tìm đến, hai người bọn họ cũng sẽ chết như thường.

"Yên tâm đi! Trong một vài ngày tới, Thiệu Dận Vân sẽ không có tìm được đến đây đâu?" Trần Vân Thanh lắc đầu, tràn đầy tin tưởng lên tiếng.

Nếu như theo ý nghĩ của Nghiêm Linh Nhi chạy về Chấn Nam Thành phương hướng, hai người bọn họ mới là đi tìm chết.

Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, cái này đạo lý, Trần Vân Thanh hắn từ lâu đã vô cùng hiểu rõ. Khi mà Thiệu Dận Vân thoát khốn, ý nghĩ đầu tiên của y chắc chắn cũng giống như Nghiêm Linh Nhi, nghĩ hai người bọn họ phải chạy về hướng Chấn Nam Thành mới đúng.

Nhưng mà hắn lại làm ngược lại, chạy trở về chốn cũ, bảo đảm trong một thời gian ngắn, Thiệu Dận Vân sẽ không có tìm ra được hắn.

"Nhưng chúng ta tại nơi đây cũng không phải là cách hay?"

Nghiêm Linh Nhi nàng cũng không có ngốc, chỉ cần suy nghĩ một chút, liền là biết được dụng ý thật sự của Trần Vân Thanh, nói thật nàng cũng rất bội phục trí tuệ cũng như lòng can đảm của tên này, như hai người bọn họ vừa rồi mà chạy về hướng Chấn Nam Thành, thế nào tên Thiệu Dận Vân kia cũng sẽ đuổi kịp, lấy tu vi của ông ta, đuổi theo hai người bọn họ sẽ không có mất quá nhiều thời gian, cao lắm một biểu liền sẽ đến, khi đó chắc chắn hai người bọn họ phải chết.

Nhưng ở lại nơi này cũng không phải là biện pháp tốt, nó chỉ có thể giúp hai người bọn họ trốn tránh được nhất thời, mà không thể nào trốn tránh được suốt đời.

Thiệu Dận Vân đuổi theo một khoảng thời gian không nhìn thấy bọn họ liền sẽ sinh nghi, quay trở lại hướng này tìm kiếm. Cao lắm vài ngày nữa, tên kia thế nào cũng sẽ tìm ra hai người bọn họ, như thế hai người bọn họ cũng sẽ toi mạng như thường.

"Để anh nghĩ cách khác xem!" Trần Vân Thanh lâm vào trầm tư.

Nghiêm Linh Nhi lo lắng, đương nhiên là hắn hiểu rõ, như Thiệu Dận Vân quay trở lại, y sẽ nhắm nhiều mục tiêu để tìm kiếm, không có thấy mà nói, thế nào cũng sẽ nghĩ ra được bọn họ đang tại nơi này, như tính toán không sai, chỉ tầm hai ngày nữa, muộn nhất là ba ngày, Thiệu Dận Vân sẽ tìm đến nơi đây. Khổ một nỗi là Trần Vân Thanh hắn không có bao nhiêu lựa chọn.

Chấn Nam Đại Sơn nơi đây phần lớn con đường dẫn ra bên ngoài đều đang nằm dưới sự khống chế Chấn Nam Đạo, để lại cho tu luyện giả sẽ không có bao nhiêu, còn là rất khó đi, hiện tại hắn cũng lâm vào thế khó.

Chạy bừa ra bên ngoài tìm một con đường trở lại, rất lớn khả năng sẽ đụng đến Chấn Nam Đạo đám người, hắn cùng Chấn Nam Đạo có thù oán không nhỏ, không cần nói cũng hiểu gặp bọn chúng là sẽ không có sinh cơ.

Theo đường củ khả năng gặp Thiệu Dận Vân là rất cao, mà gặp tên kia, hắn cũng khó mà sống được, tình cảnh hiện nay, phía trước có hổ, phía sau lại có báo, muốn bình an lui thân, thật sự là không dễ dàng.

"Vân Thanh đại ca! Anh nhìn em như vậy làm gì? Nói thật em không có bản lĩnh đánh bại Thiệu Dận Vân kia đâu?" Nghiêm Linh Nhi thấy Trần Vân Thanh cứ chằm chằm nhìn mình, gương mặt có chút nóng sốt, nghĩ đến thế nào y cũng sẽ nhờ đến nàng ra tay.

Nhưng đáng tiếc, Nghiêm Linh Nhi nàng không có bản lĩnh đó, lý thuyết cùng hiện tại khác nhau quá xa, nàng từng có nói hiểu biết Yêu Kỹ, Yêu Quyết công pháp trên đời không có người nào qua được nàng là không sai, nhưng phần lớn không phải cao cấp, có chăng cũng là tại tông môn nàng mới có mà thôi.

Lực lượng linh hồn của nàng cũng thuộc hàng yếu kém nhất, không thể áp dụng được những thứ nàng học được quá nhiều đâu, nàng hiện tại chỉ là một cái Yêu Giả nho nhỏ, thực lực cùng thủ đoạn có thể lấy ra được rất hữu hạn, đem dùng cho Yêu Sĩ một hai trọng còn được, Yêu Sĩ trung kỳ trở lên nàng liền bó tay rồi.

"Linh Nhi! Trận Pháp một đạo! Em biết được bao nhiêu?" Trần Vân Thanh lên tiếng hỏi.

Hắn đương nhiên sẽ không cho là một cái Yêu Giả gà mơ như Nghiêm Linh Nhi có thể chống lại Thiệu Dận Vân, có điều vừa rồi hắn nghe cô ta nói, về Trận Pháp một đạo, cô ta rất là tinh thông, ngay cả cái kia Ảo Hình Trận Pháp, cũng là do cô ta làm ra, nếu những lời cô ta nói là sự thật, hai người bọn họ đây không phải là không có hy vọng.

"Đương nhiên là em biết! Thế gian này Trận Pháp Nhất Đạo, không có bao nhiêu người có thể qua được em đâu!" Nghe Trần Vân Thanh nhắc đến Trận Pháp Chi Đạo, Nghiêm Linh Nhi rất là kiêu kỳ, ngước mặt lên nhìn trời, tràn đầy tự tin thổi phồng bản thân.

Trần Vân Thanh hỏi cái này chính là đánh trúng chỗ ngứa của nàng rồi. Nàng Nghiêm Linh Nhi vì hạn chế đủ thứ không thể nào làm ra Trận Pháp quá cao, nhưng mà nói về hiểu biết, nàng lại rất tinh thông. Đương nhiên, không nên đưa ra mấy cái Trận Pháp quá cao, nàng không có trả lời được đâu.

'Hừ..! Lại cái bộ mặt đáng ghét này!' Nhìn Nghiêm Linh Nhi hiện tại, Trần Vân Thanh trong lòng thầm hận không thôi.

Nghiêm Linh Nhi chỉ biết chút ít Trận Pháp lý thuyết, có cần phải đắc ý quên mình như thế không?

Nghĩ lại hoàn cảnh của hắn hiện tại, thôi bỏ đi, hắn nhịn cô ta vài lần không sao, miễn có thể qua được kiếp nạn này rồi tính.

"Vân Thanh đại ca! Anh hỏi cái này..không phải là có ý muốn học Trận Pháp đó chứ?" Nghiêm Linh Nhi nhìn lại, ra dáng một vị tôn sư, mỉm cười lên tiếng hỏi Trần Vân Thanh.

Nàng cũng không ngốc nghếch, trong hoàn cảnh nguy hiểm hiện tại, Trần Vân Thanh lại đi hỏi nàng về Trận Pháp Chi Đạo, nàng liền là đoán ra ngay Trần Vân Thanh trong lòng là đánh cái gì bàn tính.

Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio