Chương : Vạch trần thân phận
Leola vừa lấy được dây chuyền Long Thập Tự, lập tức phóng về túc xá, hắn cũng không biết Long Hoàng lúc nào mới phát hiện dây chuyền Long Thập Tự trở về bên cạnh hắn rồi, cho nên Leola cũng chỉ có thể dốc hết tốc độ nhanh nhất của mình, gần như phút chốc đã về túc xá, khi hắn từ cửa sổ nhảy vào túc xá, lại phát hiện bên trong một người cũng không có, ngay cả Keisy vừa rồi nằm trên giường cũng không thấy bóng dáng.
"Hỏng bét." Leola lần này thật sự sốt ruột, vừa lại không biết nên đi đâu tìm mọi người, có lẽ hắn không nên lấy lại dây chuyền một cách lỗ mãng như thế...
Leola vừa thay thuật sĩ bào mới, vừa gọi Bảo Lợi Long bay ra trước, đến chỗ Bác Gái tìm xem Keisy có phải ở đó không, Leola vừa mới mặc thuật sĩ bào, cửa phòng ngủ liền bị mở ra, Leola gần như là thở phào mà nhìn hướng cửa, nhưng người ở cửa lại không phải đám người Keisy, mà là Jasmine.
"Jasmine, cô biết bọn Keisy đang ở đâu không?"
Leola sốt ruột hỏi, nhưng Jasmine lại ngây ngẩn, lúc này, Bảo Lợi Long đúng lúc phóng trở về, trực tiếp mở miệng nói: "Papa, Bảo Lợi Long tìm không được Keisy."
Leola nhìn Bảo Lợi Long hình thái rồng nhỏ, ngay cả ngăn cản cũng không kịp, Bảo Lợi Long đã nói xong rồi, Leola quay đầu nhìn hướng Jasmine, có chút hoảng loạn giải thích: "Bảo Lợi Long nó, nó chính là Thần Thánh Bạch Long, là Mặt Nạ Bạc nhờ tôi chăm sóc..."
Cái túi lớn trong tay Jasmine trực tiếp rớt xuống đất, trong đó văng ra mấy khối thịt, cô chầm chậm đi đến trước mặt Leola, tay nhẹ nhàng phủ lên mặt của Leola, mà thân thể của Leola cũng chấn động mãnh liệt, hắn còn chưa có cởi mặt nạ!
Jasmine nhẹ nhàng vén mặt nạ ra, tay trực tiếp phủ lên mặt của Leola, Jasmine buông mí mắt xuống, run rẩy hỏi: "Vì sao? Vì sao muốn lừa tôi gạt tôi và Lansecy?"
Leola giờ phút này lại chỉ có thể đứng thẳng tắp không biết nên làm sao cho phải, nhìn thấy thần tình đau lòng của Jasmine, đáy lòng của Leola không khỏi nổi lên từng cơn hổ thẹn, dù sao Jasmine bất luận là đối với hắn hay là Bảo Lợi Long đều là tốt như nhau, hơn nữa Leola cũng đích xác rất thích ở chung với cô gái thẳng thắn này.
"Tôi... không phải cố ý." Leola áy náy nói xong, cũng chỉ có thể lặng lẽ nhìn Jasmine.
"Anh có biết đây đối với Lansecy và tôi đều là tổn thương rất lớn không?" Trong tay của Jasmine còn cầm mặt nạ của Mặt Nạ Bạc, trong lòng cô bây giờ đủ mọi cảm xúc đan xen, vất vả lắm mới giúp bạn tốt tìm được thân phận chân thực của người trong lòng, nhưng cái người này... lại là người trong lòng của mình, đây bảo cô và Lansecy làm sao chịu được?
Leola cũng chỉ có thể lặng lẽ nói: "Xin lỗi."
Jasmine cười khổ một tiếng, câu xin lỗi này lại làm sao cũng giải quyết không được hoàn cảnh xấu hổ của cô và Lansecy.
"Leola! Chết tiệt, ngươi còn ở đây lề lề mề mề."
"Leola ngẩn người, Misery đã từ hư không xuất hiện ở trong phòng, đầy mặt hổn hển, mà Leola thì dùng vẻ mặt ngỡ ngàng nhìn hắn.
"Huyết Lang đã nói cho bọn ta, ngươi lấy được dây chuyền Long Thập Tự rồi, ngươi còn không mau đi, ở đây chờ Long Hoàng đến tóm ngươi sao?" Misery vừa nói, vừa lấy ánh mắt nhàn nhạt quét qua Jasmine, lại không để ý đến cô.
Leola có chút do dự nói: "Tôi tìm không được Keisy và Bạch Thiên."
"Keisy đang ở chỗ Barbarise, Bạch Thiên... ta đi giúp ngươi tìm xem, ngươi lập tức đến chỗ Barbarise." Misery nhíu mày, lập tức liền biến mất không thấy.
Leola cũng biết bây giờ là tranh thủ từng giây, hắn quay đầu nói với Jasmine đang sững sờ: "Tôi phải rời khỏi rất lâu, nhưng nhất định sẽ trở lại."
Jasmine nghe thấy câu từ biệt này, càng là thất kinh, vội vàng hỏi: "Anh muốn đi đâu? Vừa rồi cái người kia nói rốt cuộc là ý gì?"
Lúc này, nơi xa đột nhiên truyền tới tiếng nổ, Leola biến sắc, bất chấp Jasmine, tiện tay liền túm lấy Bảo Lợi Long, không chút chần chừ từ cửa sổ nhảy ra, chỉ lo lắng có phải cái người bạn kia của mình bị Long Hoàng bắt rồi hay không.
Mà Jasmine lại chỉ có thể phóng đến bên cửa sổ, nhìn bóng dáng màu xám đậm kia chớp mắt biến mất ở trong bóng đêm, hai hàng nước mắt của Jasmine không nhịn được nhỏ xuống, nghẹn ngào thì thầm: "Đây tính là gì? Ngay cả giải thích một chút cũng không có, bảo tôi làm sao mở miệng với Lansecy, bảo hai người chúng tôi dùng tâm tình gì chờ đợi cùng một người..."
Leola lại không biết đau thương của Jasmine ở phía sau, chỉ là lo lắng chạy ra, hoàn toàn quên chuyện Misery bảo hắn đi tìm Barbarise. Leola trực tiếp chạy về phía nơi vang lên tiếng nổ, khi phóng tới đủ để nhìn thấy hai bóng người ở hiện trường vụ nổ, Leola lại đột nhiên dừng bước chân, bởi vì hắn đã phát hiện đó không phải đám người Keisy, mà là Barbarise và Long Hoàng.
Thoạt nhìn Long Hoàng và Barbarise hình như đang giằng co, Leola có chút do dự mình tiếp đến nên làm sao đây, nhưng lúc này Long Hoàng lại đã phát hiện hắn, một đôi mắt màu tím sắc bén quét qua, lập tức vừa lại trở về người Barbarise, Long Hoàng nhàn nhạt nói: "Barbarise, ngươi định bao che kẻ phản bội sao?"
Sắc mặt của Barbarise đột nhiên thay đổi, lập tức vừa lại chuyển về mặt cười: "Đây là lời gì, ta cùng lắm là trợ giúp kẻ trộm bỏ chạy mà thôi, Long Hoàng bản lĩnh vu oan giá họa của ngươi vẫn là cao như thế à!"
Leola lúc này cũng phát giác Barbarise hình như là đang giúp hắn ngăn cản Long Hoàng, Leola có chút do dự nhìn Barbarise, không biết hắn có thể cùng Long Hoàng ganh đua cao thấp không? Mặc dù Barbarise luôn là tìm hắn và Keisy làm phiền, thích làm một số chuyện lung tung, chẳng qua nói làm sao hắn cũng đã thu nhận giúp đỡ mình và Keisy.
Barbarise đột nhiên quát: "Leola, ngươi còn đang nằm mơ à! Trộm đồ xong còn không mau biến."
"Chỉ cần ngươi mang theo dây chuyền Long Thập Tự, ngươi liền không thể chạy thoát được." Long Hoàng nhàn nhạt cảnh cáo: "Trả lại dây chuyền Long Thập Tự, ta sẽ cho ngươi thẩm phán công bằng, nếu như ngươi thật sự không phải kẻ phản bội, ta cũng sẽ không so đo chuyện ngươi lấy trộm dây chuyền."
Mặc kệ Long Hoàng nói có phải là thật hay không, Leola đều quyết không thể trả lại dây chuyền, hắn nhìn Barbarise một cái, thầm nghĩ nói làm sao ông ta cũng là dáng vẻ sâu không thể lường, hẳn sẽ không đến nỗi dễ dàng bị Long Hoàng đánh bại mới phải, trái lại là đồng bọn của mình thế nhưng không có thực lực mạnh như thế, Leola sau khi nghĩ rõ, lập tức xoay người chạy về phía phòng hiệu trưởng của Barbarise, định đi tìm Keisy trước rồi nói.
"Ngăn cản hắn!" Long Hoàng quát lên, kỵ sĩ vân vàng bạc phía sau toàn bộ đi ra, đuổi theo Leola.
Leola một phát túm lấy Bảo Lợi Long đang bay ở bên hông, cả người như sao băng bay đi, kỵ sĩ vân vàng bạc phút chốc bị bỏ rơi ở phía sau, Leola một mạch phóng đến phòng hiệu trường, biết chúng kỵ sĩ theo sát ở phía sau, Leola một cước đạp tung cửa phòng hiệu trưởng, nhưng nhìn thấy bên trong lại chỉ có một mình Keisy đang sửng sốt.
"Bạch Thiên đâu?" Leola nhất thời rống to.
Sắc mặt của Keisy cũng rất trầm trọng: "Misery bảo chúng ta đi trước, hắn nói hắn sẽ phụ trách mang Bạch Thiên đi."
Leola nhất thời bình tĩnh một chút: "thế này có thể sao?" hắn không giỏi suy nghĩ nên dứt khoát ném vấn đề cho Keisy.
Keisy lại nhíu chặt mày: "Không, nếu có thể, tôi muốn mang Bạch Thiên đi, ít nhất chúng ta có thể dốc toàn lực ngăn cản Bạch Thiên tham chiến, lúc cần thiết, để anh đánh ngất anh ta nhốt lại cũng được, nhưng Misery đại khái không có tính kiên nhẫn như thế."
"Biết rồi." Leola hoàn toàn không có thời gian do dự, túm lấy Keisy, liền nhảy ra ngoài cửa sổ, đồng thời phóng ra đấu khí phòng ngự, mà kỵ sĩ vân vàng bạc theo sát đến ngoài cửa sổ gần như ở ngay thời gian đầu tiên liền nổ ra đủ loại công kích khác nhau, nhưng gần như toàn đánh lên Tinh Phong Huyết Vũ của Leola, uổng công vô ích.
"Bảo Lợi Long, lập tức biến lớn!"
"Được, papa."
"Bây giờ là trạng huống gì hả?" Keisy trợn lớn mắt hỏi.
"Barbarise đang ngăn cản Long Hoàng, bảo chúng ta chạy trốn."
Leola đơn giản nói rõ xong, lập tức rút ra Toái Ngân, bay vọt lên rồng của một kỵ sĩ trong đó, kỵ sĩ vân bạc đó giật nảy mình, lập tức rút bảo kiếm muốn chống cự, nhưng Leola sớm đã lánh đến sau lưng hắn, biết bây giờ không thể hạ thủ lưu tình, Leola chớp mắt chưởng kích kỵ sĩ này một cái, từ bề ngoài xem ra, kỵ sĩ vân bạc này tuy không có ngoại thương gì, nhưng kỳ thực trong cơ thể sớm đã bị chân khí của Leola phá hỏng toàn bộ, tuy không đến nỗi chết, nhưng cũng phải tốn rất nhiều thời gian để trị liệu, nhất là khi công hiệu của machine liệu thương có hạn đối với nội thương.
Biết giờ phút này chính là bước ngoặt sống chết, Leola gần như là mở hết hỏa lực, tốc độ đạt đến tột đỉnh, ngay cả kỵ sĩ vân vàng cũng không thể nắm bắt tốc độ đáng sợ này, chỉ có thể nhìn đồng bạn của mình đột nhiên ngã xuống, mà đôi mắt bạc lạnh lùng kia vừa mới xuất hiện sau lưng mình, trong tích tắc mắt bạc liền lần nữa biến mất.
Không tốn bao nhiêu thời gian, Leola đã đánh đổ toàn bộ những kỵ sĩ vân vàng bạc kia, nhưng cũng ở thời gian ngắn ngủi này, ba cỗ trang giáp chiến cơ cấp X đã vây thành hình tam giác bao vây đám người Leola.
"Lần này chết rất khó coi rồi." Keisy hít mạnh một hơi.
Leola nhảy trở về người của Bảo Lợi Long, nhìn kỹ ba cỗ trang giáp trước mắt, một cái là người khổng lồ ánh vàng, một tay cầm tấm thuẫn lớn, một tay cầm đao khổng lồ, trên vai có hai cỗ cự pháo; so với người khổng lồ sáng vàng, một cái người lùn nhỏ màu lục nhỏ đến có chút buồn cười lại là không có cầm vũ khí gì hết; mà cái cuối cùng thì là trang giáp màu đỏ làm thành bộ dạng nữ tính, dáng vẻ có phần giống cái cỗ kia của Thanh Thanh, trên tay cầm một cây cung tên to lớn.
Lúc này trang giáp màu đỏ "ủa" một tiếng, tiếp đến, truyền ra tiếng của thống lĩnh Áo Đỏ: "Làm sao là ngươi hả, Leola?"
Leola lại không có thời gian trả lời vấn đề này, ba cỗ trang giáp trước mắt thấp thoáng cho hắn một loại cảm giác áp bức, hắn cũng nhớ tới Keisy từng nói, trang giáp chiến cơ cấp X gần như ngang bằng với thực lực của đám người Lancelot rồi, đối mặt với ba Lancelot, vừa lại bị lời hứa không giết người trói buộc, Leola thực sự không có một chút nắm chắc phần thắng.
"Tiểu Hồng, cô quen biết thiếu niên này?" Thống lĩnh Áo Vàng có chút do dự hỏi. (Hồng = đỏ)
"Thiếu niên gì chứ, đó là một cô gái." Thống lĩnh Áo Đỏ có chút trách cứ sửa đúng.
"Ơ?" Người khổng lồ ánh vàng nghiêng đầu, như một người thật đang đánh giá người, sau đó truyền tới tiếng lẩm bẩm của thống lĩnh Áo Vàng "Nhìn làm sao cũng là nam mà, làm sao sẽ là con gái hả?"
Âm thanh hơi hơi chói của thống lĩnh Áo Lục nối gót nói: "Vốn chính là nam, tiểu Hồng vừa lại nhầm lẫn rồi."
"Tôi nào có nhầm lẫn! Là con gái không sai, đó là bởi vì anh chưa nhìn thấy cô ấy mặc nữ trang có bao nhiêu xinh đẹp, mới nói cô ấy là con trai." Trang giáp nữ tính màu đỏ làm ra động tác chống hông tức giận.
"Sai! Leola là nam, hơn nữa chính là bởi vì như thế, chúng tôi mới không thể không chạy trốn!"
Keisy nãy giờ ngồi ở trên Bảo Lợi Long lặng im không nói đột nhiên tuôn ra tiếng hét, thu hút chú ý của tam đại thống lĩnh.
"Nghĩa là gì? Bọn ta là nhận được tin tức có kẻ phản bội đã cướp đi bảo vật của nhà Long Hoàng mới tới." Người lùn màu lục hoài nghi hỏi.
"Kỳ thực sự tình không phải như thế." Keisy vẻ mặt đau xót bắt đầu kể "chân tướng": "Bởi vì Leola đánh cược với một người bạn bất nhân bất nghĩa, kết quả của thua cược chính là phải giả nữ trên vũ hội, ai ngờ mọi tranh chấp liền cứ như thế bắt đầu."
Người bạn bất nhân bất nghĩa? Leola nhìn Keisy, nói như thế cũng không sai...
Keisy hít sâu mấy hơi, để ba khán giả cấp X phía dưới căng thẳng chờ đợi phần sau câu chuyện, mà Keisy sau khi câu đủ hứng thú của thính giả, đột nhiên rống to: "Long Hoàng hắn, hắn lại có thể vừa thấy đã yêu đối với Leola!"
"Cái gì?" Thống lĩnh Áo Đỏ hít mạnh một hơi, chẳng qua nhớ đến giả trang nữ của Leola xinh đẹp như thế, khiến Long Hoàng vừa thấy đã yêu cũng không phải không khả năng.
"Leola! Lấy dây chuyền Long Thập Tự ra cho bọn họ xem!"
Keisy hét lên với Leola, mà Leola cũng chầm chậm từ trong giày lấy ra dây chuyền Long Thập Tự.
"Đây chính là tín vật tình yêu của Long Hoàng cho Leola! Các người hẳn là biết ý nghĩa của dây chuyền Long Thập Tự đối với Long Hoàng gia chứ?"
Ba nhân vật cấp X đều ngây ngốc gật đầu, Keisy cũng ưu thương lắc lắc đầu: "Nhưng, Leola lại là con trai, hơn nữa đã có người yêu sâu đậm! Bất luận thế nào đều không thể cùng một chỗ với Long Hoàng, chỉ là Long Hoàng lại làm sao cũng không chịu từ bỏ, phát lời thề nói, cho dù Leola là nam cũng muốn cưới anh ta!"
Lúc này, ba thống lĩnh cấp X tất cả đều kinh ngạc đến há hốc mồm.
"Nhưng, đây là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, Leola không thể phụ lòng người yêu của anh ta, mà Long Hoàng nếu thật sự cưới Leola, chắc chắn sẽ trở thành trò cười cho toàn thế giới." Keisy thở một hơi thật dãi: "Cho nên, chúng tôi chỉ đành chạy trốn thôi."
"Thì ra là như thế à, thật là tình yêu bi thảm, không ngờ Long Hoàng kia lại có thể có mặt thâm tình như thế." Thống lĩnh Áo Đỏ tạo dáng đau lòng chùi chùi nước mắt, mặc dù trên trang giáp một giọt lệ cũng không có.
"Cho nên, xin các người để chúng tôi đi đi!" Keisy lộ ra thần tình cẩu khẩn, nói ra mục đích cuối cùng.
Ngay lúc thống lĩnh Áo Vàng và Áo Lục lộ ra vẻ mặt hoài nghi, Cappuccino cưỡi rồng lại đã mang theo Lansecy, Huyết Lang và chúng kỵ sĩ đuổi tới, Huyết Lang còn lộ ra bộ mặt nhăn nhó "các ngươi làm sao vẫn còn ở đây".
"Đừng để cho bọn chúng chạy thoát, bọn chúng là kẻ trộm đã trộm đi dây chuyền Long Thập Tự!" Cappuccino rống giận.
Câu chuyện tình yêu quái lạ của một cậu bé lai lịch không rõ kể, và sự thật đơn giản rõ ràng mà tam hoàng tử Long Hoàng đế quốc nói, cái trước rất hiển nhiên tức khắc bị thua ngay, thống lĩnh Áo Lục và Áo Vàng lập tức lần nữa trở về tư thái chiến đấu, mà Cappuccino cũng mang theo chúng kỵ sĩ bao vây Leola.
Lansecy cũng căm phẫn bất bình nói: "Tôi nhìn nhầm anh rồi, Leola, anh căn bản không xứng với Jasmine."
Mắt thấy tình huống đã sắp khai chiến, Keisy vừa lấy ra súng lớn, vừa lẩm bẩm oán giận: "Sớm biết vẫn là phải đánh, ta hà tất gì lãng phí nhiều nước bọt như thế để bịa chuyện hả!"
Leola mặt vô biểu tình nhìn Lansecy và Cappuccino, chậm rãi nói: "Các người thật sự muốn đánh?"
Cappucino lạnh lùng trả lời: "Mặc dù không biết ngươi rốt cuộc là làm sao lấy đi dây chuyền, chẳng qua sợi dây chuyền đó là bảo vật gia truyền của nhà Dragon ta, ngươi nếu dám trộm, thì phải trả giá!"
Mặc dù cường địch vây quanh, chẳng qua Leola chân chính đang nghĩ lại không phải cái vấn đề này, mà là dáng vẻ bi thương cùng cực kia của Jasmine vừa rồi, nhưng Leola lại cũng không có lựa chọn khác, phía sau mình còn có Keisy và Bảo Lợi Long đây.
Hắn chậm rãi đem Toái Ngân giấu ở trong tay áo lần nữa nắm ở trong tay, đối với người khác mà nói, cây gậy bạc này có lẽ chỉ là cái vũ khí kỳ quái, nhưng đối với Lansecy và Cappuccino vừa rồi giao thủ với Mặt Nạ Bạc mà nói, nó lại là đại biểu cho thân phận của Mặt Nạ Bạc!
Lansecy đã hoàn toàn ngây dại, trong mắt chỉ nhìn thấy cây gậy lóe ánh sáng màu bạc kia, mà Cappuccino cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn cây gậy bạc đó, có chút lắp ba lắp bắp nói: "Ngươi, ngươi chính là Mặt Nạ Bạc?"
Leola không có trả lời, đối mặt với cường địch vây quanh, Leola định toàn lực ứng phó, tiếp đến hai tay xoay Toái Ngân một cái, rắc một tiếng, gậy bạc nhất thời biến thành lưỡi dao mảnh màu bạc, Toái Ngân lóe theo ánh sáng bạc tuyệt mỹ như thể đang nói với mọi người, tuyệt đối không thể coi thường thứ chỉ rộng bằng ngón tay như nó.
Bầu không khí của hiện trường có chút đóng băng, mặc dù Leola đã rút ra vũ khí, chẳng qua bên Cappuccino lại vẫn có chút ngây ngẩn, về phần bên trang giáp cấp X, thống lĩnh Áo Đỏ đã biết người trước mắt là bạn của con gái nhà mình, bởi thế có chút không muốn động thủ lắm. Mặc dù mọi người đều không có hành động, nhưng lại cũng biết rõ, chỉ cần Leola vừa có động tác chạy trốn, cho dù là thống lĩnh Áo Đỏ cũng phải ra tay ngăn cản hắn.
Bởi thế, Leola cũng có chút không dám làm bừa, mặc dù hắn là đệ nhất sát thủ, nhưng đối mặt với tam đại trang giáp cường đại, lại cũng có chút