Bất Sát

chương 10-7

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Lập trường của mọi người

"Phù, thế này là được rồi."

Jones nằm nhắm mắt ở trên giường, ngực mặc dù rất lâu mới phập phồng một lần, hơi thở cũng thấp đến gần như phát giác không ra, nhưng dấu hiệu sinh mệnh lại bảo trì ở trạng thái ổn định, cũng không có dấu hiệu hộc máu nữa.

Quan sát gần ba tiếng, Bạch Thiên bỗng chốc mềm nhũn ngã xuống đất, liên tục sử dụng hai loại điểm huyệt pháp độ khó cao là áp chế đấu khí và giả chết, đây khiến người rất ít sử dụng điểm huyệt như Bạch Thiên đã mệt quá sức rồi, nhưng để đảm bảo một năm tương lai sẽ không xuất hiện điều bất trắc, hắn vẫn ráng cầm cự quan sát trạng huống của Jones tận ba giờ. May là, mọi thứ đều vô cùng thuận lợi, ngay cả điểm huyệt giả chết mà Bạch Thiên chưa từng dùng trên thân người cũng không có lấy một chút sai sót.

Nghe thấy Bạch Thiên nói như thế, Mai Nam hoàn toàn khẳng định phụ thân của mình ít nhất ở trong vòng một năm sẽ không nghiêm trọng nữa, hắn cuối cùng cũng yên tâm, nhưng thay vào đó lại là ủy thác của phụ thân, Mai Nam hiểu ở trong những ngày tương lai, mình sẽ bận rộn rồi, nếu như có thể, hắn vô cùng hi vọng có thể lấy được hỗ trợ của Keisy, hắn đối với công lực ra kế sách của Keisy thế nhưng rất yên tâm.

Mai Nam nhìn quanh trong phòng, Thống Lĩnh Áo Đỏ sớm đã bởi vì công việc bận rộn mà rời khỏi rồi, hiện trường đều là người của mình, đúng lúc thừa dịp mọi người có mặt, Mai Nam định thẳng thắn nói chuyện với mọi người.

"Tôi muốn nói chuyện với mọi người."

Hắn vừa nói ra khỏi miệng, lập tức thu hút chú ý của mọi người, Mai Nam thấy vậy, bắt đầu nói lên thế lực ngầm của Jones, lúc nói đến sự tích của Barbarise, mọi người đều là trợn mắt há hốc mồm, biểu tình "không thể nào chứ", mọi người quay đầu nhìn ngó trái phải, Barbarise lại len lén trốn đi rồi.

"Lão già chết tiệt vẫn còn biết thẹn thùng, ọe! Đúng là mắc ói." Keisy cười hì hì ra vẻ muốn ói, bởi vì cậu biết Mai Nam đang nói chuyện trọng yếu, Barbarise không có khả năng sẽ đi, khẳng định còn ở đây, tám phần chỉ là thẹn thùng, cho nên ẩn hình lại mà thôi.

Mai Nam tiếp tục nói, ngay cả chuyện Jones gửi gắm mình trở thành kẻ chỉ huy cũng không có che giấu, hắn tin tưởng đồng bạn của mình sẽ không bán đứng hắn, cho nên không cần thiết che giấu.

Đợi đến khi mọi chuyện đều nói xong, Mai Nam tạm thời dừng lại, để mọi người tiêu hóa chuyện hắn mới nói một lát.

"Thì ra Long Hoàng thật sự không phải người tốt à."

"Nhảm nhí, tên ngốc nào đến bây giờ vẫn cho rằng Long Hoàng là người tốt?"

Keisy bực mình quay đầu chửi, chỉ là lập tức vừa lại ngậm miệng, bởi vì người đó vậy mà không phải thành viên của "tiểu tổ rước họa Acalane", cũng không phải hiệu trưởng, không phải Huyết Lang đang làm ra vẻ "ta cái gì cũng không có nghe thấy", lại có thể là người sau khi bị Thanh Thanh tìm tới, liền vẫn luôn lặng lẽ nán lại, khiến cho mọi người đều quên mất tồn tại của hắn — anh trai của Thanh Thanh, Phỉ Nhĩ kỵ sĩ.

Phỉ Nhĩ nhìn thấy bầu không khí của hiện trường có chút cứng đờ, rốt cuộc cũng hiểu được, mọi người thì ra là bây giờ mới chú ý đến hắn. Hắn không khỏi cười khổ nói: "Thật là ngại quá, tôi không ngờ mọi người trò chuyện chính là cơ mật trọng yếu như thế, lại, lại không có người cản tôi, cho nên, tôi liền cho rằng tôi có thể nghe, vậy tốt hơn tôi bây giờ rời khỏi."

"Không sao, anh trai tôi là người của bên chúng ta." Thanh Thanh cố chấp kéo anh trai không buông, chính là không để hắn đi.

"Anh ta là kỵ sĩ, cô làm sao bảo đảm anh ta là người của chúng ta? Hơn nữa anh bây giờ đi cũng không kịp nữa, gần như đều nghe thấy hết rồi đi!" Keisy thẳng thừng nói, càng không lịch sự bức hỏi: "Phỉ Nhĩ, tự anh nói đi, anh rốt cuộc là ủng hộ bên nào?"

"Tiểu tử, ta nhớ ngươi và rất nhiều kỵ sĩ của Đại Lục Rồng đi lại rất thân mà." Huyết Lang ra vẻ lơ đãng nhắc tới, sau đó vừa lại quay đầu giả vờ đang nhìn phong cảnh.

Sắc mặt của Thanh Thanh thoáng chốc tái xanh, cô kéo cánh tay của anh trai, hỏi: "Ca ca?"

Phỉ Nhĩ trầm mặc một hồi, chậm rãi nói: "Tôi chỉ có thể xin các người tin tôi, tôi là người của Liên Minh Thương Tế, cho dù tôi là kỵ sĩ, cũng là kỵ sĩ của Liên Minh Thương Tế, về phần tôi quen biết rất nhiều kỵ sĩ của Đại Lục Rồng, là có nguyên nhân đặc biệt, nhưng trước khi lấy được đồng ý của bọn họ, tôi không thể nói cho các người cái nguyên nhân này."

"Tin tưởng... cái năm này một ký "tin tưởng" đáng giá bao nhiêu tiền đây?" Keisy lẩm bẩm, rõ ràng dễ thấy bất mãn trong lời nói: "Tôi tin tưởng gã Leola này nói hắn sẽ trở về, kết quả hắn làm cho mình biến thành một hình nộm thái tử, chẳng qua ngoại trừ tin tưởng, còn có thể làm sao đây? Ở trên địa bàn của người khác, chẳng lẽ còn có thể động vào con trai của người ta sao?"

"Rất xin lỗi, nhưng tôi cũng không thể hứa hẹn nhiều hơn rồi, vậy thì tôi rời khỏi trước, không cản trở đối thoại tiếp đến của các người." Phỉ Nhĩ đứng lên, lễ mạo làm lễ tiết kỵ sĩ, sau đó xoay người rời khỏi.

Thanh Thanh có chút bất mãn, bực tức quay đầu đi, không muốn ngó ngàng Keisy, người sau cũng biết lời của mình rất tổn thương người, nhưng cậu lại sẽ không thu hồi những lời này, có thể nói cậu căn bản chính là cố ý chọc tức Phỉ Nhĩ rời khỏi, dù sao bọn họ cũng không quen thuộc thực chất của Phỉ Nhĩ, để hắn nghe thấy những lời vừa rồi, đã là chuyện vô cùng nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm đối với Mai Nam, Barbarise và Kiếm Lan.

"Này! Kỵ sĩ của Đại Lục Rồng, ông rốt cuộc là của bên nào hả?" Ánh mắt của Keisy di chuyển đến Huyết Lang nãy giờ giả bộ người vô hình, không khách khí chất vấn.

"Ai?" Huyết Lang vẻ mặt vô tội, sau khi nhìn thấy mọi người đều đang nhìn hắn, hắn đứng dậy, duỗi lưng một cái: "Ta cũng nên trở về rồi, bằng không Cappuccino tìm mãi không được bạn rượu, nói không chừng sẽ sa thải ta."

Keisy nhíu mày, bực mình nói: "Giả điên à? Có tin tôi lấy ông thử ma pháp mới của ông cố tôi không?"

Mặc dù Keisy vô cùng không khách khí, nhưng Mai Nam lại chỉ là trầm mặc nhìn tình thế phát triển, hắn đích xác cần hiểu rõ Huyết Lang, thái độ của tên Hắc Ám kỵ sĩ này rốt cuộc là thế nào, mà hắn cũng biết, Keisy là đang thay hắn hỏi, trong lòng Mai Nam thậm chí âm thầm cảm kích cậu.

Huyết Lang thở dài, ngay cả Barbarise cũng không lên tiếng ngăn cản Keisy, xem ra hắn không nói rõ một chút là không được rồi, nhún vai nói: "Thượng cấp của ta là Cappuccino, thượng cấp muốn làm gì thì làm cái đó, ta chỉ là thuộc hạ của người ta, nào có quyền lợi lựa chọn bên nào chứ."

"Oh, vậy Cappuccino rốt cuộc muốn làm gì?" Keisy thuận thế hỏi, nếu có thể hỏi ra thái độ của Cappuccino, vậy thì càng tốt.

"Hắn?" Huyết Lang gãi gãi mặt, trái lại ném ra câu hỏi cho Mai Nam: "Nếu như cha ngươi ngày nào đó thân bất do kỷ muốn chinh phục thế giới, một đống người vừa lại nóng lòng muốn cha ngươi chết, ngươi phải làm sao đây?"

Mai Nam ngẩn người, lại làm không ra trả lời.

Huyết Lang thong thả làm rõ: "Ta đây chỉ có thích và không thích, không có phân biệt chính nghĩa và tà ác, ta giúp các ngươi là bởi vì ta thích đám nhóc các ngươi, ta giúp Cappuccino và Lancelot cũng bởi vì ta thích hai gã đó, nhưng chung quy mà nói, giao tình của ta và Cappuccino, Lancelot thế nhưng tốt hơn so với các ngươi, ngày nào đó hai bên nếu gặp trên chiến trường, ta vẫn là sẽ đứng ở bên giao tình tốt, như vậy được chưa?"

"Ngoại trừ chuyện đánh nhau mặt đối mặt, thì đều không phải chuyện của ta." Huyết Lang như chuyện đương nhiên nói: "Còn có, lời các ngươi vừa mới nói, ta thế nhưng không nghe thấy gì hết, nếu bị truyền ra ngoài, đó cũng không liên quan chuyện của ta."

"Hừ!" Keisy bĩu môi, nhưng trong lòng cũng hiểu lập trường của Huyết Lang rồi, mặc dù không thể khiến hắn trở thành người của mình, chẳng qua chỉ bằng việc Huyết Lang vừa rồi nói ra Phỉ Nhĩ có qua lại với kỵ sĩ của Đại Lục Rồng, vừa lại hứa không nói ra chuyện vừa rồi, bản thân hai chuyện này đã là một loại trợ giúp lớn rồi.

"Gã Leola kia vẫn ổn chứ?" Keisy có chút do dự hỏi.

"Không ổn, vốn đã rất không ổn rồi, vừa rồi lúc Tiểu Hỏa Cầu của Cappuccino và Tiểu Hắc của ta đang buôn chuyện, vừa lại bị ta nghe thấy, nghe nói trở nên càng không ổn rồi." Huyết Lang gãi gãi mặt, chẳng qua hắn trái lại rất khó tưởng tượng, càng không ổn là làm sao hả? Có gì so với trạng huống "kho ướp lạnh loại di động" càng gay go sao?

"Là bởi vì cậu ấy đã đả thương Jones sao?" Mai Nam hỏi.

Huyết Lang nhún vai, chuyện trọng thương Jones vẫn chưa truyền ra, Cappuccino căn bản không biết, tự nhiên cũng không thể biết chân tướng Leola trở nên càng không ổn.

"Nghe nói nhóc Bảo Lợi Long kia đột nhiên lớn lên rồi, còn trở nên rất xinh đẹp, con sắc lang Tiểu Hắc kia của ta còn nói, nhìn thấy hình ảnh của Tiểu Hỏa Cầu truyền đến, hại lòng nó ngứa ngáy, suýt nữa muốn làm cái yêu đương sói rồng rồi, đáng tiếc chênh lệch thể tích quá lớn..." Huyết Lang trái lại nhớ tới cái tin tức khiến hắn rất xấu hổ này, Tiểu Hắc nhà mình vậy mà ngay cả một con rồng còn chưa có giới tính cũng muốn tán, không biết rốt cuộc là học từ ai.

"Bảo Lợi Long lớn lên rồi? Thật muốn xem quá!" Thanh Thanh kinh hô.

"Càng không ổn rốt cuộc nghĩa là gì?" Keisy mím chặt môi, báo cáo lần trước của Misery đã đủ dọa người rồi, bây giờ rốt cuộc là làm sao?

"Ta nào biết chứ, a... tốt hơn ta bây giờ trở về xem thử, ta cũng rất tò mò." Huyết Lang lẩm bẩm.

"Có thể giúp tôi mang lời nhắn cho Leola không?" Mai Nam đột nhiên nói.

"Cái này thì... ngươi nói thử xem, nhưng ta không nhất định mang đến đâu đấy." Huyết Lang tùy tính nói.

Mai Nam trầm mặc một hồi, sau khi hít sâu, mới nói: "Nói cho cậu ấy, tôi không trách cậu ấy, không có người trách cậu ấy, nói cho cậu ấy chúng tôi đang chờ cậu ấy trở về."

Huyết Lang thu hồi biểu tình tùy tiện, sâu sắc nhìn Mai Nam nói: "Ta thề với hắc ám, câu "ngươi không trách hắn" này, ta đảm bảo giúp ngươi đưa đến."

"Cảm ơn." Mai Nam gật đầu.

"Tiểu Hắc! Chúng ta trở về đi tìm Cappuccino và Tiểu Hỏa Cầu thôi." Huyết Lang thuận miệng gọi ra hắc lang to lớn, trực tiếp từ ban công chạy ra, trong tiếng kinh hô của trang giáp chiến sĩ ở bên ngoài, nghênh ngang mà đi.

"Nếu như câu này có thể đánh thức Leola thì tốt rồi." Nhìn Huyết Lang rời khỏi, Keisy lẩm bẩm, chỉ là lại không ôm hi vọng quá lớn.

Mai Nam cũng không ôm hi vọng quá lớn, bởi thế, gửi gắm của phụ thân hắn vẫn phải hoàn thành, hắn hô lên với không khí: "Barbarise, tôi muốn biết ý của ông, ông và Kiếm Lan có nguyện ý tiếp nhận tôi làm chỉ huy sau màn của các người không?"

Barbarise chậm rãi hiện hình ra, thần sắc nghiêm túc hiếm thấy, hắn gật đầu: "Đương nhiên, ta nhìn ngươi lớn lên, ta biết ngươi có bao nhiêu giống Jones, về phần Kiếm Lan ngươi càng đừng lo lắng, phụ thân ngươi vẫn luôn rất có nhìn xa, ngay từ đầu đã nói trước với Kiếm Lan, Jones và ngươi đều là thượng cấp của hắn."

Nếu Barbarise đã không có vấn đề, Mai Nam hít sâu một hơi, xoay người đối mặt với đồng bạn mình, tâm tình vậy mà còn lo lắng hơn so với lúc hỏi Barbarise, dù sao hắn tin phụ thân nếu đã ngay cả một câu cũng không căn dặn Barbarise, vậy biểu thị phụ thân sớm đã biết Barbarise và Kiếm Lan sẽ không phản đối Mai Nam lên làm chỉ huy, nhưng đồng bạn của mình thế nhưng không giống, bọn họ không có trách nhiệm nghĩa vụ phải giúp hắn.

Mai Nam nghiêm túc mở miệng nói với đồng bạn: "Hoàn cảnh của tôi rất nguy hiểm, cùng một chỗ với tôi rất nguy hiểm, trợ giúp tôi càng nguy hiểm."

"Cậu cần giúp đỡ của tôi sao?" Bạch Thiên trực tiếp hỏi.

Mai Nam có chút do dự, kỳ thực hắn biết, loại chiến dịch toàn diện này, có thêm một người và bớt đi một người cũng không có khác biệt quá lớn, hắn có phải không nên kéo bạn bè xuống nước? Chỉ là đối mặt với nguy hiểm chưa biết, Mai Nam ích kỷ rất muốn bạn bè ở bên cạnh, bản thân hắn dù sao vẫn chỉ là thanh niên hai mươi mấy tuổi mà thôi, đột nhiên gánh vác loại trách nhiệm này, nói không sợ hãi không căng thẳng, đó tuyệt đối là gạt người.

"Hm, nếu Khu Phố Hắc Ám có kỵ sĩ, tôi trái lại có thể dùng phương pháp huấn luyện của sư phụ để huấn luyện bọn họ, um... trước tiên dạy xong phương pháp huấn luyện, tôi liền có thể đi tìm Leola, nghĩ biện pháp mang cậu ấy trở về cứu thủ tướng." Bạch Thiên trái lại suy nghĩ mình rốt cuộc có thể giúp được cái gì trước.

Keisy tiếp tục nói: "Học viện ma pháp Acalane dù có lợi hại, khẳng định cũng không có biến thái như ông cố Gre của tôi, AH! Không phải tôi muốn nói, cái lão cuồng phá hoại đó, chí nguyện cả đời chính là nghiên cứu ra ma pháp trận đủ để hủy diệt thế giới... Hừ! Điểm này vẫn thật bị Long Hoàng nói trúng rồi, mặc dù vẫn không thành công, chẳng qua cũng nghiên cứu ra rất nhiều ma pháp phá hoại cỡ lớn, mặc dù không ai có thể biến thái như ông ta, dùng tay diễn tả ma pháp trận, liền có thể một mình dùng ra những ma pháp kia, nhưng nếu nhiều người hợp tác, tuyệt đối không có vấn đề."

Keisy nói xong, có chút oán hận bổ sung: "Về phần Leola tên đần độn phiền phức kia, chờ tôi rảnh rồi đi cứu hắn là được."

"Các cậu..." Một cỗ cảm kích ấm áp tuôn lên trong lòng Mai Nam, ngay cả hốc mắt cũng đột nhiên có loại cảm giác ẩm ướt.

"A... các cậu không có trang giáp chiến sĩ, vậy Thanh Thanh phải làm cái gì?" Mặt của Thanh Thanh suy sụp, cô đột nhiên phát hiện mình chẳng có chút hữu dụng nào.

"Không! Thanh Thanh, nhiệm vụ của cậu càng quan trọng rồi." Mai Nam nghiêm túc nói: "Tôi cần cậu trước hết giao tiếp với mẹ cậu, thử nói cho cô ấy, bộ mặt thật của và dã tâm chinh phục thế giới của Long Hoàng, chỉ có chi viện của Liên Minh Thương Tế, trận chiến này của chúng ta mới có thể giành thắng lợi."

"Tôi biết rồi." Thanh Thanh nghiêm túc gật đầu.

"Bây giờ, tam đại thống lĩnh hẳn là biết chuyện của phụ thân tôi rồi, nhưng bọn họ sợ rằng sẽ không lập tức công bố, chỉ sợ tạo thành khủng hoảng cho liên minh." Mai Nam cẩn thận suy nghĩ, dứt khoát kiên quyết nói: "Nhưng, chúng ta phải công bố ra tin tức Jones đã ngã xuống."

Keisy gật đầu, tán thành nói: "Mặc dù thế này cũng đồng dạng sẽ tạo thành khủng hoảng cho Acalane, chẳng qua dù sao sớm muộn cũng sẽ bị biết, không bằng công bố sớm một chút, để cho Liên Minh Thương Tế mau chóng hạ quyết tâm, đối kháng Mirrodin."

"Thực lực thực tế của Khu Phố Hắc Ám và học viện ma pháp Acalane có bao nhiêu?" Mai Nam nhíu mày hỏi.

Barbarise trả lời: "Khu Phố Hắc Ám ta không rõ, học viện ma pháp có hơn hai ngàn bốn trăm ma pháp sư, ma pháp sư chân chính; đồng thời, còn có hơn chín trăm thuật sĩ có năng lực đặc thù, năng lực của bọn họ đều đã qua sàng lọc, thậm chí có dự ngôn sư hàng thật giá thật."

"Dự ngôn sư?" Mai Nam có chút do dự: "Nghe nói đại hoàng tử Mocha cũng là dự ngôn sư?"

Barbarise gật đầu: "Không sai, hơn nữa năng lực tiên đoán cường đại đến dọa người, nghe nói tiên đoán của hắn có thể hoàn chỉnh nói ra cả hình ảnh, hơn xa dự ngôn sư của chúng ta, đây thế nhưng là Misery tự mình chứng thực."

"Đó chẳng phải thảm rồi?" Keisy nhăn mặt: "Nếu làm cái đánh lén cũng bị tiên đoán trước, đó chẳng phải xong đời à?"

"Thái độ của đại hoàng tử Mocha không rõ, ta nghĩ lý do không khác lắm với câu hỏi Huyết Lang vừa rồi hỏi vặn lại ngươi, nhưng có thể xác định chính là, đại hoàng tử cũng không quan tâm thắng thua của trận chiến tranh này, chỉ cần... chỉ cần không tổn hại đến tính mạng của Long Hoàng, hắn bình thường đều sẽ không nói tiên đoán ra khỏi miệng."

Nghe thấy lời này, Keisy lập tức ỉu xìu, cười khổ hỏi: "Đây thế nhưng thật gay go, tôi định nói biện pháp có thể giảm thiểu thương vong nhất, chính là một súng bắn chết tên khốn Long Hoàng kia."

"Ta cũng cảm thấy như thế." Barbarise ngượng ngùng đồng ý.

"Chẳng phải nói Leola sẽ giết Long Hoàng sao?" Thanh Thanh đột nhiên nhớ tới cái tiên đoán do đại hoàng tử làm ra này, cô có chút hoài nghi hỏi: "Nếu như Leola đại ca sẽ giết Long Hoàng, vậy đại hoàng tử vì sao mặc kệ đây?"

Nghe thấy vấn đề của Thanh Thanh, mọi người đều trầm mặc, mọi người không hiểu nội tình cho nên căn bản không thể suy đoán ý nghĩ của dự ngôn sư.

"Chẳng qua nếu như là Thanh Thanh, nhất định sẽ rất buồn, em trai sẽ giết cha, vậy rốt cuộc phải làm sao đây? Vừa lại không thể giết em trai." Thanh Thanh

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio