Phóng viên: Ký giả Chuẩn Nghĩ Giai Kỳ.
Nhân vật được phỏng vấn: An Minh Hiên, Dịch Phi Yên
Thời gian: Một buổi sáng nào đó, thời gian ăn bữa sáng ngon lành.
Tiểu Cửu hôm nay hết sức vui vẻ, hoan hoan hỉ hỉ đi phỏng vấn, tuy rằng hai người này không phải danh nhân, ta đây cũng vẫn đi phỏng vấn, ai bảo đây là con ta.
, Xin hỏi danh tự của nhị vị là?
An Minh Hiên: (mắt trợn trắng) ngươi không phải kế mẫu ta sao, thế nào còn hỏi tên của ta?
Dịch Phi Yên: (vô cùng thân thiết ôm An Minh Hiên) tiểu tam nhi, không được đối trưởng bối vô lễ.
An Minh Hiên: (tiếp tục mắt trợn trắng) tiểu Hồng Hạnh ta nói bao nhiêu lần rồi, không được gọi ta là tiểu tam nhi!
Dịch Phi Yên: được rồi được rồi, tiểu tam nhi, sau này ta không gọi là tiểu tam nhi nữa.
An Minh Hiên: ngươi còn gọi? Đều là tại ngươi, kế mẫu! Sao ngươi lại cho ta cái danh tự quái quỷ đó?
Tiểu Cửu: (vô hạn ủy khuất) tiểu tam nhi không thích sao? Ta không phải còn bị gọi là Tiểu Cửu sao?
Dịch Phi Yên: (ôn nhu cười) ngươi tên gì?
Tiểu Cửu: ta là mẹ ngươi, ta là Chuẩn Nghĩ Giai Kỳ.
Độc Vẫn, Linh Lão Đại, Lục Triêu Phong Lưu, Thục Trung trúc (Áp sát!): Tiểu Cửu, ngươi sửa tên một vạn lần, ngươi vẫn là Tiểu Cửu!
Tiểu Cửu: (xua đuổi mấy người này một trận) Ta cùng nhi tử nói chuyện phiếm các ngươi tới làm gì?
, Xin hỏi niên kỉ nhị vị?
An Minh Hiên: (tận lực suy nghĩ)
Dịch Phi Yên: kế mẫu, cái này chúng ta không có cơ sở a, ngươi nói chúng ta bao nhiêu tuổi rồi? Dù sao chúng ta cũng là do ngươi sinh ra a.
Tiểu Cửu: (xấu hổ) người ta vẫn còn là hoàng hoa cô nương. (con gái mới lớn)
An Minh Hiên, Dịch Phi Yên (nôn mửa)
, Giới tính của các ngươi?
An Minh Hiên (nhíu mày)
Dịch Phi Yên: Người là ký giả ở chỗ nào? Có thẻ phóng viên không? Không có thì nhượng ngươi lui xuống!
Thích Vi Nhiên: ta đây tới phỏng vấn các ngươi, ta là người chuyên nghiệp đây!
Lý Duyên Tuyết: (ngồi cuối ôm lấy Thích Vi Nhiên) xấu hổ quá, lão bà nhà ta đi nhầm địa chỉ rồi, Tiểu Cửu, ngươi tiếp tục đi.
Tiểu Cửu: (điên cuồng) phỏng vấn cá nhân thật khó a!
, Xin hỏi ngươi nghĩ tính cách của mình thế nào?
An Minh Hiên: chính nghĩa, trừ bạo giúp kẻ yếu!
Dịch Phi Yên: (nôn mửa)
Tiểu Cửu: Hồng Hạnh làm sao vậy?
An Minh Hiên: (mắt trợn trắng) đừng để ý đến hắn, hắn mang thai rồi!
Tiểu Cửu. . .
, Nghĩ tính cách đối phương thế nào?
An Minh Hiên: gợi cảm! Xinh đẹp!
Dịch Phi Yên: (nhíu mày) mù chữ!
Tiểu Cửu: nhị vị xác định chính là tính cách sao?
An Minh Hiên: (không nhịn được) đó chính là lưu manh!
Dịch Phi Yên: tiểu tam nhi háo sắc.
An Minh Hiên: (nổi trận lôi đình) hai chúng ta ai háo sắc?
Dịch Phi Yên: cần ta chứng minh cho ngươi xem sao? Làm trò trước mặt kế mẫu?
Tiểu Cửu: (che mặt) ta là một người thuần khiết, không thích hợp, đề tiếp theo!
, Các ngươi làm sao nhận thức nhau?
An Minh Hiên: người khác giới thiệu
Tiểu Cửu: là tương thân sao?
An Minh Hiên: (khinh khỉnh) ngươi, nữ nhân vô lương này! Hai người chúng ta điều kiện tốt như vậy còn cần đi tương thân sao? Ngươi nghĩ rằng ta là các ngươi a?
Tiểu Cửu: (ủy khuất) hài tử trưởng thành, sẽ không hiếu thuận với mụ mụ nữa!
Dịch Phi Yên: ta cũng không nghĩ muốn nhận thức hắn, thế nhưng nếu như chúng ta không tiếp nhận nhau, truyện này của ngươi, viết như thế nào?
An Minh Hiên: ngươi có ý tứ gì?
Dịch Phi Yên: tự mình nghĩ đi! Lúc rảnh rỗi nên đọc nhiều sách một chút! Đừng có cái gì cũng hỏi ta.
An Minh Hiên: . . .
, Các ngươi là ở nơi nào nhận thức nhau?
An Minh Hiên: Trên cây dương liễu, hắn nằm trong lòng người khác
A Ly: Sỉ nhục lớn nhất cuộc đời hái hoa tặc của ta a!
Dịch Phi Yên: trên giường
Tiểu Cửu: (kinh ngạc) trên giường?
An Minh Hiên: chúng ta không phải nhận thức nhau tại bờ sông sao? Ngươi nói như thế nào là ở trên giường?
Dịch Phi Yên: (mắt phượng xoay quanh) Trước kia không tính, ta đối với ngươi lưu lại ấn tượng là lúc ở trên giường.
, Nhìn thấy đối phương ấn tượng đầu tiên là?
An Minh Hiên: tiểu mỹ nhân!
Dịch Phi Yên: . . .
Tiểu Cửu: tiểu Hồng Hạnh sao không nói lời nào?
Dịch Phi Yên: (nhíu mày) ta còn đang suy nghĩ.
An Minh Hiên: hỏi ngươi ấn tượng đầu tiên, ngươi nghĩ cái gì? Ngươi lần đầu tiên nhìn thấy ta, có cảm giác gì?
Dịch Phi Yên: nga, hỏi cái này a. Ngươi là lần đầu tiên, không có bị khai phá qua
An Minh Hiên: . . .
Tiểu Cửu: tiểu Hồng Hạnh quả nhiên là sắc lang.
, Là lúc nào bắt đầu thích thượng đối phương?
An Minh Hiên: vừa thấy mặt ta liền thích , quả là một cô nương thật xinh đẹp!
Dịch Phi Yên: ta là nam nhân!
An Minh Hiên: lúc mới vừa nhìn thấy , ta coi như ngươi là nữ nhân, ngươi không nói ta cũng quên mất, ngươi lúc đó đã đánh ta!
Dịch Phi Yên: ngươi muốn báo thù? Chúng ta có muốn hay không quay về trên giường nói?
Tiểu Cửu: vấn đề này ta không có hỏi, đề tiếp theo.
, Thích đối phương điểm nào nhất?
An Minh Hiên: đều thích.
Dịch Phi Yên: gom góp lại thì có thể miễn cưỡng thông qua.
An Minh Hiên: ngươi vì sao không nói thật đi?
Dịch Phi Yên: được rồi được rồi, đáng lẽ muốn chừa chút mặt mũi cho ngươi, ta không thích ngươi.
An Minh Hiên: ngươi nói cái gì?
Dịch Phi Yên: ta yêu ngươi!
An Minh Hiên: này không sai biệt lắm.
Hai người, hôn ít thôi, không thích hợp cho trẻ con, khi dễ ta là người độc thân!
Đoạn Loạn: tướng công, ngươi còn có ta.
Tiểu Cửu: nương tử, đến ôm một cái.
An Minh Hiên đẩy Dịch Phi Yên ra: đây là Đoạn Loạn sao? Chính là tác giả của “Nam nô”? Rốt cục nhìn thấy ngươi rồi, sùng bái a!
Đoạn Loạn: vậy tiểu tam nhi theo ta đi, ta dẫn ngươi đi xem Úc Phi nhà ta.
Tiểu Cửu ôm lấy chân tiểu tam nhi: chúng ta còn chưa có phỏng vấn xong mà.
, Khuyết điểm nào của đối phương làm ngươi chán ghét nhất?
An Minh Hiên: tự cho là đúng!
Dịch Phi Yên: nhân phẩm.
An Minh Hiên: ngươi có ý gì?
Dịch Phi Yên: khi chơi mạt chược thiếu ta tám lần sàng hí!
(là cái gì thì các nàng đều biết rồi nhé)
An Minh Hiên: ngươi có thể đừng có lúc nào cũng nhắc đến giường được không? Không biết bây giờ đang ở hiện trường phát sóng trực tiếp sao?
Tiểu Cửu (nhỏ giọng): cái này là truyền bá ghi chép, khả dĩ có thể cắt bỏ
Dịch Phi Yên: ngươi nếu như có dũng khí cắt bỏ, ta liền dùng Liệt hỏa chưởng đánh chết ngươi!
Tiểu Cửu đồng tình nhìn An Minh Hiên: ta có thể lý giải thống khổ của ngươi!
, Khuyết điểm gì của đối phương mà ngươi nghĩ khó có thể chịu được?
An Minh Hiên: tự cho là đúng.
Dịch Phi Yên: nhân phẩm!
Tiểu Cửu: này không phải vấn đề ban nãy, đổi câu hỏi rồi, các ngươi không phải là nghe lầm đấy chứ?
An Minh Hiên: phi thường tự cho là đúng!
Dịch Phi Yên: thập phần không biết phân biệt tốt xấu! Luôn luôn xấu lắm, bất hòa ta XXOO.
An Minh Hiên: (tức giận)
Tiểu Cửu: coi như ta không có hỏi.
, Bình thường xưng hô với đối phương thế nào?
An Minh Hiên: tiểu Hồng Hạnh.
Dịch Phi Yên: ký giả này rất ngu ngốc! Tiểu tam nhi, chúng ta có nên về nhà hay không?
An Minh Hiên: phải ngươi đi đi, ta thật vất vả mới có thể có một người đến lấy tin tức mà
Tiểu Cửu: ta cảm động muốn chết, vẫn là tiểu tam nhi ngoan ngoãn!
An Minh Hiên: bất quá có thể đổi lại ký giả.
Linh lão đại: Tiểu Cửu ngươi đã sớm nên lui xuống rồi! Vẫn còn chúng ta đây!
Tiểu Cửu: ngươi thế nào còn chưa đi? (Lục Triêu Phong Lưu và Thục trung trúc cùng nhau đè lại, Độc Vẫn lấy tay che miệng hắn)
, Các ngươi bình thường có yêu thích cái gì không?
An Minh Hiên: ngâm thơ, đối chữ!
Dịch Phi Yên: (mắt trợn trắng) ngươi biết vô sỉ viết như thế nào không?
An Minh Hiên: ta nói chính là yêu thích của ngươi, còn chưa nói là ta thích ngâm thơ, đối chữ
An Minh Hiên: (cười trộm) sở thích của ta là ôm ngươi, sủng ái ngươi. Tới, hôn một chút.
Hai người ôm hôn nồng nhiệt.
Linh lão đại: (lồng lộn) các ngươi ai muốn đến phỏng vấn thì tới, ta còn phải quay về phỏng vấn tiện nam nhà ta thôi.
, Các ngươi lần đầu tiên ước hội là ở địa phương nào?
An Minh Hiên: chúng ta có từng ước hội sao?
Dịch Phi Yên: thế nào không có? Chúng ta không phải mỗi ngày đều ước hội trên giường sao?
Lục Triêu Phong Lưu: Tiểu Cửu, nhi tử nhà ngươi, cùng ngươi như nhau, ta muốn nhũn ra rồi, ta chạy đây, chịu không nổi rồi!
Độc Vẫn: (áp sát) Các ngươi… vô dụng! Xem ta đây!
, Các ngươi lần đầu tiên ước hội mặc y phục gì? Có phải là trang phục lộng lẫy không?
An Minh Hiên: chúng ta không có ước hội qua.
Dịch Phi Yên: hắn không có mặc y phục, ta cũng không có mặc.
Độc Vẫn: (suy nghĩ cặn kẽ) Trúc, ngươi tới đi, ta đi toilet.
, Thời gian các ngươi lần đầu tiên ước hội, quan hệ hai người thế nào? Phát triển tới trình độ nào rồi?
An Minh Hiên: (nhíu mày) chúng ta không có ước hội qua!
Dịch Phi Yên: đã thượng giường rồi, ngươi nói quan hệ thế nào? Nếu nói đến mức độ, tiểu tam nhi, ngươi còn nhớ rõ ngày đó làm mấy lần không?
Thục trung trúc: (thổ huyết) phỏng vấn này Tiểu Cửu chính ngươi đến đây đi! Ai! Gia hồi cung trước!
Tiểu Cửu: (cười nhạt) nhi tử, biểu hiện của các ngươi rất tốt!
, Đã từng tặng lễ vật gì cho đối phương?
An Minh Hiên: (tận lực suy nghĩ)
Dịch Phi Yên: (ánh mắt gợi tình nhìn tiểu tam nhi) trừ chính ngươi ra, ngươi không chưa từng tặng ta bất cứ một cái gì.
An Minh Hiên: (tự trách nhìn tiểu Hồng Hạnh) ngày mai ta sẽ đưa ngươi lễ vật
Dịch Phi Yên: hiện tại đưa ngay đi, chúng ta trở về nhà, chăn vẫn còn chưa gấp a
An Minh Hiên: (vẻ mặt hắc tuyến) có thể không nói cái này hay không?
, Đối phương đã làm chuyện gì khiến ngươi cảm động?
An Minh Hiên: hợp hoan phiến, tự tay hắn làm cho ta, tuy rằng đoạn thơ ghi trên đó bây giờ ta còn không rõ ý tứ, thế nhưng ta rất cảm động, lần đầu tiên nhận được lễ vật như vậy.
Dịch Phi Yên: hắn lúc nào chủ động muốn cùng ta XXOO, ta sẽ rất cảm động, đáng tiếc một lần cũng không có.
, Đối phương đã làm chuyện khiến cho ngươi vui vẻ?
An Minh Hiên: nhượng ta ở mặt trên, ta làm công, hắn làm thụ, ta sẽ vui vẻ ngay!
Dịch Phi Yên: trời đã tối rồi sao? Bằng không tiểu tam nhi sao đã nằm mơ rồi?
, Đối phương làm chuyện gì sẽ làm ngươi thấy chán ghét?
An Minh Hiên: một lần lại một lần XXOO, đòi hỏi mãi không để ta yên, không cho ta nghỉ ngơi!
Dịch Phi Yên: ngươi không phải đã nói không đề cập tới chuyện trên giường sao?
, Sinh nhật của đối phương, ngươi sẽ vì đối phương chuẩn bị lễ vật gì?
An Minh Hiên: tiểu Hồng Hạnh ngươi có sinh nhật sao? Là ngày nào?
Dịch Phi Yên: sinh nhật của ngươi cũng là sinh nhật của ta.
An Minh Hiên: (cảm động)
Tiểu Cửu: tiểu hài tử đáng thương a, nuôi con nuôi nhất định rất thương cảm a!
, Sinh nhật của mình, mong muốn đối phương sẽ tặng lễ vật gì?
An Minh Hiên: tiểu Hồng Hạnh tặng cái gì ta đều thích.
Dịch Phi Yên: giao thân cho ta, đừng có bao giờ cũng đùa giỡn, làm cho ta luôn nghĩ phải làm sao để hảo hảo thương yêu hắn.
, Tình cảm đối với người yêu đã đạt đến mức độ nào rồi?
An Minh Hiên: tàm tạm.
Dịch Phi Yên: (nghiến răng nghiến lợi) ngươi lập lại lần nữa!
An Minh Hiên: cho dù thịt nát xương tan cũng không thay đổi.
Dịch Phi Yên: thật ngoan! Tới, hôn một cái!
An Minh Hiên: vậy ngươi thích ta sao?
Dịch Phi Yên: tái nghị!
, Lúc nào phát hiện ra bản thân đã ái thượng đối phương?
An Minh Hiên: cự tuyệt trả lời!
Dịch Phi Yên: (trợn mắt) ngươi dám cự tuyệt?
An Minh Hiên: (nịnh nọt cười) từ lần đầu tiên gặp mặt, nhất kiến chung tình!
Tiểu Cửu: tiểu tam nhi đại trượng phu biết co biết duỗi, tốt lắm!
, Nếu như hai người có mâu thuẫn, giải quyết thế nào? Có cãi nhau không?
An Minh Hiên: cãi nhau? Quá kém cỏi rồi!
Dịch Phi Yên: chúng ta là trực tiếp động thủ đánh nhau! Tiểu tam nhi cắn người rất lợi hại.
An Minh Hiên: là ngươi cắn ta trước chứ?
Dịch Phi Yên: ta cắn ngươi ở chỗ nào?
An Minh Hiên: ngươi cắn vào miệng ta!
Dịch Phi Yên: (cười xấu xa) vậy tái cắn một cái.
, Thông thường lúc cãi nhau làm sao hoà thuận lại được? Ai làm hoà trước vậy?
An Minh Hiên: chúng ta không có cãi nhau.
Dịch Phi Yên: chúng ta là phu thê kiểu mẫu, làm sao hội cãi nhau được!
(hình như là một mực cãi nhau mà)
, Đối phương đưa ra yêu cầu gì khiến ngươi vô pháp cự tuyệt?
An Minh Hiên: . . .
Dịch Phi Yên: yêu cầu của ta tiểu tam nhi thường đô hội cự tuyệt.
An Minh Hiên: ta cự tuyệt lúc nào? Ta dám sao?
Dịch Phi Yên: thực sự không cự tuyệt ta? Chúng ta ngày hôm nay làm vài lần được không?
An Minh Hiên: Dịch Phi Yên ngươi cái tên sắc lang này!
Tiểu Cửu: đây không phải con ta, không phải ta giáo dục.
, Đối phương đưa ra yêu cầu gì là ngươi vô pháp tiếp thu?
An Minh Hiên: luyện tập lúc sáng sớm, ta phi thường vô pháp tiếp thu.
Dịch Phi Yên: thế nhưng ngươi đều tiếp nhận rồi a, hơn nữa rất hưởng thụ. Muốn ta cấp mọi người xem VCR ngay lúc đó không?
Tiểu Cửu: (hai mắt sáng như tuyết) muốn muốn! Mọi người cùng nhau xem!
An Minh Hiên: xem thường ngươi mẹ kế, ngươi là đồ sắc nữ!
, Nếu như phát hiện đối phương lừa dối mình, sẽ thế nào?
An Minh Hiên: hắn lừa dối ta khẳng định là có nguyên nhân, sẽ tha thứ cho hắn.
Dịch Phi Yên: SM hắn!
, Nếu như phát hiện đối phương có dấu hiệu thay lòng đổi dạ, ngươi sẽ làm như thế nào?
An Minh Hiên: thú tiểu thiếp, bỏ rơi hắn!
Dịch Phi Yên: giết sạch hắn và người cấu kết với hắn!
An Minh Hiên: ngươi quả nhiên đủ ác độc!
Dịch Phi Yên: cảm tạ khích lệ!
, Có thể tha thứ nếu đối phương phản bội không?
Dịch Phi Yên: ngoại trừ ta người khác ai cũng đừng nghĩ bính hắn
An Minh Hiên: vậy nếu như là có người bính ta?
Dịch Phi Yên: giết hắn!
An Minh Hiên: (một bả kéo tay của ta) hiện tại có người bính ta này, ngươi giết nàng đi!
Tiểu Cửu: (khóc không ra nước mắt) ta sau này không bao giờ phỏng vấn các ngươi nữa!
, Nếu như dùng một loại hoa để hình dung đối phương, ngươi nghĩ loại nào tối chuẩn xác?
An Minh Hiên: hồng hạnh, hắn rất xinh đẹp rất quyến rũ.
Dịch Phi Yên: ngươi nghĩ chuẩn xác chưa?
An Minh Hiên: làm sao không chuẩn xác được? Hồng hạnh ở trong mắt ta chính là bông hoa đẹp nhất. Vậy ngươi nghĩ ta là hoa gì?
Dịch Phi Yên: cây xương rồng!
An Minh Hiên: (nổi giận) đó là hoa sao?
Tiểu Cửu: (nói nhỏ ) trên lý thuyết đúng là vậy
An Minh Hiên, Dịch Phi Yên: câm miệng! Không có hỏi ngươi!
, Hiện tại chính thức tiến nhập vấn đáp a!
An Minh Hiên: Lúc trước chúng ta đang làm gì?
Dịch Phi Yên: phần đầu chỉ là ăn điểm tâm? Hiện tại mới bắt đầu?
Tiểu Cửu: ý của người ta là muốn hỏi rõ ràng một điểm.
An Minh Hiên: tiểu Hồng Hạnh ta không ngăn cản, ngươi đánh chết nàng đi!
Tiểu Cửu: bất hiếu tử!
, Xin hỏi nhị vị lúc XXOO, ai là công ai là thụ?
An Minh Hiên: ta là công!
Dịch Phi Yên: hắn là công, ở phía dưới, cái kia rất là rảnh rỗi.
Tiểu Cửu: cái kia. . . ở phía dưới, có vẻ như là thụ đi?
, Lần đầu tiên XXOO chính là ở địa phương nào?
Dịch Phi Yên: ở trên giường!
An Minh Hiên: nói nhảm!
Dịch Phi Yên: (vận khí nắm tay) ngươi nói ai là nói nhảm?
An Minh Hiên: ngày hôm nay khí trời thật tốt!
, Các ngươi công thụ đều là cố định, có lẽ thỉnh thoảng nên thay đổi?
Dịch Phi Yên: cự tuyệt trả lời, này là việc riêng tư của chúng ta!
An Minh Hiên: ta là bị cái kia khi dễ , hắn không cho ta làm công.
Dịch Phi Yên: thể lực của ngươi có thể làm công sao?
, Mong muốn mỗi ngày mấy lần XXOO?
Dịch Phi Yên: mỗi ngày tám lần!
An Minh Hiên: ta muốn một năm một lần!
Tiểu Cửu: cẩn thận thân thể a! Bây giờ tuổi còn trẻ, sau này già rồi, sẽ không thể làm nhiều lần như thế, bé ngoan.
, Lúc XXOO, các ngươi thông thường hội nói cái gì?
An Minh Hiên: . . .
Dịch Phi Yên: ta phải đi về xem VCR một chút, ôn tập một chút, xem ta nói cái gì.
An Minh Hiên: (phẫn nộ)
, Thời gian XXOO, đối phương hội nói cái gì?
An Minh Hiên: câu hỏi này của ngươi cùng câu trên có cái gì khác nhau sao?
Dịch Phi Yên: cái này ta biết, thông thường tiểu tam nhi sẽ nói, ân, ân, a, a.
Tiểu Cửu: cái này nghe như là khiếu sàng a? Đổ mồ hôi hột a!
, Thời gian XXOO, các ngươi hội xấu hổ không?
Dịch Phi Yên: ta vẫn rất xấu hổ.
An Minh Hiên: Da mặt ngươi làm bằng cái gì vậy? Ngươi làm sao có thể nói ra câu đó với cái bản mặt không biết xấu hổ kia?
Dịch Phi Yên: xấu hổ là cái gì?
An Minh Hiên: . . .
, Xin hỏi nhị vị thị thấy “hành động” trước khi kết hôn thế nào?
An Minh Hiên: chúng ta không phải cũng làm vậy sao?
Dịch Phi Yên: cái gì gọi là “hành động” trước khi kết hôn?
An Minh Hiên: ngươi là thằng ngốc sao?
Dịch Phi Yên: (tức giận) ngươi nói ai?
An Minh Hiên: ngày hôm nay khí trời thật tốt!
, “Cơ thể của ta ở đây với ngươi, lòng đang ở nơi nào với người khác.” Nhị vị đối với câu nói này có kiến nghị gì không?
Dịch Phi Yên: lời nói vô căn cứ, tiểu tam nhi chỉ thích một mình ta
An Minh Hiên: ngươi bớt đắc ý đi!
Dịch Phi Yên: ta đây sẽ giết hắn! Lòng của ngươi cùng thân thể của ngươi đều phải hết lòng với ta!
An Minh Hiên: lòng ta ở chỗ mụ mụ phía sau kia kìa, ngươi giết nàng đi!
Tiểu Cửu: ta đã trêu chọc ngươi cái gì sao?
Dịch Phi Yên: chờ nàng viết xong “Vô ái chi hoan” ta sẽ giết nàng!
, Đối với “Lòng ở đây với ngươi, thân thể thỉnh thoảng tổ chức đào ngũ” ngươi có thể tiếp thu không?
Dịch Phi Yên: muốn chết cứ nói, ta khả dĩ giúp ngươi chết nhanh hơn một chút
An Minh Hiên: ngươi là đồ tể sao?
Dịch Phi Yên: ngươi từng gặp qua đồ tể nào phong độ như ta sao?
An Minh Hiên: (mắt trợn trắng) tự kỷ điên cuồng!
Tiểu Cửu: (khóc không ra nước mắt) ta phỏng vấn các ngươi là một quyết định sai lầm a!
, Nếu như người yêu của mình cùng người ngoài phát sinh quan hệ, ngươi sẽ thế nào?
Dịch Phi Yên: giết hắn, giết toàn gia hắn!
An Minh Hiên: ngươi quả nhiên là một tên đồ tể! Ngươi chỉ biết sát!
, Nếu như người yêu bị cường bạo, ngươi hội thế nào?
Dịch Phi Yên: cường bạo lại!
An Minh Hiên: . . .
, Nếu như bản thân bị cường bạo, sẽ muốn người yêu sẽ an ủi ngươi thế nào?
An Minh Hiên: cường bạo lại!
Tiểu Cửu: nhi tử ngươi học xấu!
An Minh Hiên: nương của ta ơi! Cường bạo ta chính là tên Dịch Phi Yên hỗn đản kia!
Dịch Phi Yên: ngươi không phải cũng từng cường bạo ta sao?
Tiểu Cửu: Đừng tranh cãi ầm ỹ nữa mà! Câu hỏi tiếp theo.
, Có từng chủ động quyến rũ đối phương hay không?
An Minh Hiên: làm sao có khả năng! Ta quyến rũ hắn?
Dịch Phi Yên: ngươi không phải đều một mực quyến rũ ta sao?
An Minh Hiên: ngươi xác định ngươi nói chính là ta, không phải Tô Cẩm các nàng?
Dịch Phi Yên: ngươi hiện tại chính là đang quyến rũ ta!
An Minh Hiên: nương của ta ơi! Đây là đang làm chương trình, ngươi muốn phát tiết, về nhà rồi nháo!
Dịch Phi Yên: ngươi có bản lĩnh lập lại lần nữa!
An Minh Hiên: ngày hôm nay khí trời thật tốt!
Tiểu Cửu: giống con rùa đen rụt đầu, không phải nhi tử của ta a!
, Nếu như đối phương ra đi không từ biệt, ngươi hội làm như thế nào?
Dịch Phi Yên: vẫn chờ hắn.
An Minh Hiên: (cảm động) tiểu Hồng Hạnh
Dịch Phi Yên: quay trở về ta liền cắt đứt chân hắn!
An Minh Hiên (hắc tuyến). . .
, Trong nhiều lần XXOO, khiến cho ngài tiêu hồn nhất chính là lần nào?
Dịch Phi Yên: mỗi lần đều tiêu hồn, tiểu tam nhi khiếu sàng rất hảo.
An Minh Hiên: (nhỏ như muỗi kêu) lần ta chuộc thân cho hắn ở kỹ viện, ta là công.
Dịch Phi Yên: theo như ngươi nói không nên sự kiện kia!
An Minh Hiên: ta không phải tích cực trả lời câu hỏi sao, ngươi hung cái gì?
, Vậy lần XXOO nào thống khổ nhất?
An Minh Hiên: mỗi một lần đều rất thống khổ!
Dịch Phi Yên: kỹ thuật của ta không tốt sao?
An Minh Hiên: thể lực của ngươi quá hảo!
Dịch Phi Yên: nếu như vậy ngày hôm nay buổi tối tái làm vài lần!
An Minh Hiên: không cho phép ngươi hỏi lại loại vấn đề này!
Tiểu Cửu: bất quá tiểu Hồng Hạnh bắt ta hỏi a! Bi ai a.
, Song phương đã từng bày tỏ với nhau chưa?
Dịch Phi Yên: ta mỗi ngày đều bày tỏ.
An Minh Hiên: ngươi đã từng nói một lần ngươi yêu ta sao?
Dịch Phi Yên: ta không phải đều dùng hành động chứng minh rồi sao?
An Minh Hiên: ngươi nói dối cũng không đỏ mặt!
Dịch Phi Yên: đêm nay chúng ta làm vài lần, ta lại dùng hành động chứng minh.
An Minh Hiên: Tiểu Cửu! Ngươi còn hỏi vấn đề này, ta sẽ không khách khí nữa đâu!
Tiểu Cửu (che mặt mà khóc) đâu có liên quan gì tới ta a!
, Đối phương có hay không chủ động yêu cầu XXOO?
Dịch Phi Yên: có, tiểu tam nhi mỗi ngày đều chủ động
An Minh Hiên: ta lúc nào yêu cầu qua?
Dịch Phi Yên: ngươi mỗi ngày nhìn ta không phải đều là mong muốn XXOO sao?
An Minh Hiên: ta đây sau này mang kính râm!
Tiểu Cửu: niên đại của các ngươi không có kính râm.
An Minh Hiên, Dịch Phi Yên: câm miệng!
, Đối phương chủ động yêu cầu XXOO, ngươi có cảm giác gì?
An Minh Hiên: ta không có chủ động yêu cầu có được hay không?
Dịch Phi Yên: tiểu tam nhi yêu cầu, ta liền cho hắn a, không có cảm giác gì. Ta rất thiện lương a!
An Minh Hiên (mắt trợn trắng). . .
, Nghĩ thân thể mình bộ vị nào là tối mẫn cảm?
Dịch Phi Yên: không có.
An Minh Hiên: không có!
Tiểu Cửu: hài tử nào nói dối sẽ bị thiên lôi đánh xuống!
, Nghĩ thân thể đối phương bộ vị nào là tối mẫn cảm?
Dịch Phi Yên: tiểu tam nhi cả người đều mẫn cảm!
An Minh Hiên: ngươi không nói dối sẽ chết a?
Bàn tay Dịch Phi Yên tiến vào trong quần An Minh Hiên, nhẹ nhàng vuốt ve
An Minh Hiên: ân. . . A. . .
Dịch Phi Yên: ta đã nói tiểu tam nhi cả người đều mẫn cảm a!
An Minh Hiên: (nổi giận) ngươi mò mẫm chỗ đó của ta, ta sao có thể không có phản ứng được?
, Quan hệ hai người thế nào?
An Minh Hiên: phi thường tốt!
Dịch Phi Yên: phi thường tốt!
Tiểu Cửu: đoàn kết nhất trí như thế sao?
, Quan hệ của nhị vị có được công khai không?
An Minh Hiên: yêu đương vụng trộm cảm giác rất tốt!
Dịch Phi Yên: toàn bộ người trong thiên hạ đều biết, ngươi là của ta.
An Minh Hiên: ngươi nói cho người khác lúc nào?
Dịch Phi Yên (tận lực suy nghĩ ): Tiểu Cửu, là chương bao nhiêu nhỉ?
Tiểu Cửu: . . .
, Lúc nhị vị OOXX, có tiểu đạo cụ gì đặc biệt không?
Dịch Phi Yên: trơn.
An Minh Hiên: ngón tay.
Tiểu Cửu: có ai nói cho ta biết, bọn họ nói chính là đạo cụ a?
, Có cùng đối phương XXOO bên ngoài bao giờ chưa?
Dịch Phi Yên: không có!
An Minh Hiên: cương quyết không bao giờ!
Tiểu Cửu: hài tử nào nói dối sẽ bị thiên lôi đánh xuống!
Ký giả (tình trạng: nửa tàn phế) : Chuẩn Nghĩ Giai Kỳ
Bị phỏng vấn nhân: An Minh Hiên, Dịch Phi Yên
Khách mời: Thiên Hương, Quốc Sắc, A Ly
Tiểu Cửu: hoan nghênh nhị vị ngày hôm nay tiếp tục làm khách mời cho tiết mục của chúng ta, phi thường hoan nghênh a!
Dịch Phi Yên: hỏi nhanh lên một chút, kết thúc ta muốn cùng tiểu tam nhi ân ái a!
An Minh Hiên: làm sao mà đầu óc ngươi toàn là tư tưởng hủ bại?
Dịch Phi Yên: ta nói rồi ta nghĩ chính là muốn OOXX mà
Tiểu Cửu (cười gượng hoà giải): biết ngày hôm nay nhị vị tới, ta đặc biệt mời mấy vị khách quý, nhượng chúng ta vỗ tay hoan nghênh, Thiên Hương, Quốc Sắc, A Ly!
, Ấn tượng của ba vị đối với tiểu tam nhi là gì?
A Ly: ấn tượng lớn nhất của ta chính là không có ấn tượng!
Thiên Hương: Vô dụng! Ta dạy hắn võ công nhiều năm như vậy, hắn chưa từng đánh lại được Dịch Phi Yên!
An Minh Hiên: sư phụ ngươi không phải cũng đánh không lại hắn sao!
Quốc Sắc: Hiên ca ca là phiến tử! (kẻ nói dối)
Tiểu Cửu: đây là trả lời kiểu gì vậy?
Thiên Hương: nàng là nói tiểu tam nhi cùng cây quạt là đồng dạng
Tiểu Cửu: cái đó và ấn tượng có quan hệ sao?
Thiên Hương: vợ ta nói cái gì thì là cái đó! Coi chừng ta bảo con ta đánh chết ngươi!
Dịch Phi Yên: ai là nhi tử của ngươi?
Tiểu Cửu: Đừng tranh cái ầm ĩ, các ngươi đều là con ta.
Tập thể: cổn!
, Ấn tượng của ba vị đối với tiểu Hồng Hạnh như thế nào?
A Ly: ấn tượng lớn nhất của ta chính là không dám có ấn tượng!
Thiên Hương: hài tử này giống ta!
Dịch Phi Yên: Đáng ghét! Không cần!
Tiểu Cửu: ta thế nào nhớ kỹ Thiên Hương đại hiệp lúc đó không phải nghĩ như vậy? Hình như là nghĩ hài tử này một thân tà khí
Thiên Hương ( cười gượng ): trí nhớ ngươi thật tốt!
, Ba vị đối với ái tình của bọn họ có cảm nghĩ gì không?
A Ly: ta có thể bỏ qua câu hỏi này không?
Thiên Hương: ta có thể có tôn tử không?
Quốc Sắc: các ngươi đang nói ta sao?
Tiểu Cửu ( mồ hôi nhỏ giọt ): vậy câu này không tính!
, Nếu như bọn họ thành thân, các ngươi sẽ ra sức phản đối?
A Ly : Ta bỏ qua câu hỏi này
Thiên Hương: ta có thể có tôn tử không?
Quốc Sắc: đây là đang nói ta sao?
Tiểu Cửu: ( cuồng hãn ) Ai tìm mấy vị khách mời này vậy?
, Nếu như bọn họ thành thân, mấy vị sẽ tặng lễ vật gì?
A Ly: ta đem Liên Kiều đưa cho bọn hắn!
Thiên Hương: Liên Kiều là ai?
A Ly: vợ ta!
Thiên Hương: vì sao?
A Ly: không thể tìm kế sinh nhai, ta cũng phải làm cho bọn họ muốn chết cũng không được! Nếu không phải vì bọn hắn , sao ta phải thú Liên Kiều chứ? Không thú Liên Kiều, đời này ta sao lại thê thảm như vậy a?
Liên Kiều cầm dao làm bếp theo: đại ca ca! Ngươi đang nói ta sao?
A Ly: nương tử, ngươi đã đến rồi, ta thích ngươi nhất!
Liên Kiều: ân, thật ngoan! Ta đi dự thính bên cạnh nhé!
Tiểu Cửu ( bạo hãn ): Lão bà này thật đáng sợ a!
, Nếu như dùng một loại động vật để hình dung tiểu tam nhi, các vị nghĩ loài nào chuẩn xác nhất a?
A Ly: cẩu, Dịch Phi Yên vứt bỏ hắn rồi, hắn vẫn còn mặt dày mày dạn đi theo người ta cẩu cải bất liễu cật thỉ!
Thiên Hương: thỏ lưu manh
Tiểu Cửu: ngài là chắc chắn a?
Thiên Hương: cái này là đoán bừa thôi a
Dịch Phi Yên: cây xương rồng, tiểu tam nhi là cây xương rồng
Mọi người: cây xương rồng là động vật sao?
, nếu như dùng một loại động vật để hình dung Dịch Phi Yên, các vị nghĩ loài nào là chuẩn xác nhất?
A Ly: thỏ. Không tin ngươi nhìn mắt hắn mà xem
An Minh Hiên: có con thỏ nào kiêu căng nóng tính như vậy sao?
A Ly: thế nào không có, chính là con thỏ điên cuồng của ngươi đó!
An Minh Hiên: tiểu Hồng Hạnh là hồ ly, quyến rũ.
Thiên Hương: Búp bê ngoan ngoãn!
Quốc Sắc: đang nói ta sao?
, Quan điểm của ba vị đối với ta là gì?
An Minh Hiên: này không phải là phỏng vấn ta sao, kế mẫu ngươi sao lại đưa ra câu hỏi này chứ?
Dịch Phi Yên: tiểu tam nhi muốn làm sao bây giờ? Muốn ta đánh chết nàng không?
Tiểu Cửu: ô ô, các ngươi đừng đánh mà
A Ly: xin lỗi, đến lâu như vậy, còn không có hỏi qua, ngươi là vị nào?
Tiểu Cửu ( ngã ngửa, rút gân )
Thiên Hương: ngươi là đệ đệ của tiểu tam nhi sao?
Tiểu Cửu: ta là kế mẫu của hắn! Các vị khách quý thỉnh Cất Bước Cất Bước!
, Nếu có kiếp sau, nhị vị muốn biến thành người như thế nào?
An Minh Hiên: mê tín!
Dịch Phi Yên: chỉ cần không giống tiểu tam nhi, đều hảo.
An Minh Hiên: ngươi có ý gì?
Dịch Phi Yên: kiếp sau, ngươi vẫn là ngươi, ta vẫn là ta. Để ta vẫn sủng ngươi, không tốt sao?
An Minh Hiên: ta đây có thể ở mặt trên không?
Dịch Phi Yên: đang nằm mơ sao? Làm sao lại nói mớ rồi?
, Nếu có kiếp sau, muốn cho đối phương biến thành người như thế nào?
Dịch Phi Yên: vạn thụ tinh!
An minh hiên: có ý gì?
Dịch Phi Yên: đi tra từ điển đi.
, Nếu có kiếp sau, các ngươi còn muốn yêu nhau không?
An Minh Hiên: ngươi quả nhiên là ký giả nghiệp dư, ngươi hỏi như vậy không bằng ngươi tiên nói cho ta biết, kết cục của chúng ta là gì?
Dịch Phi Yên: sẽ, ta sẽ vĩnh viễn thương hắn.
An Minh Hiên ( nước mắt vui mừng ): tiểu Hồng Hạnh??????
Dịch Phi Yên: làm sao có thể có kiếp sau, lời nói vô căn cứ!
An Minh Hiên: Dịch Phi Yên! Ngươi cái này ngu ngốc!
Dịch Phi Yên: ngươi rốt cục cũng chịu gọi tên của ta rồi!
, Nếu như có thể lựa chọn , các ngươi sẽ mong muốn kết cục của các ngươi như thế nào? Giống như “Nấc thang lên thiên đường” là một mối tình đau khổ lưu luyến mãi không quên, hay là “Lãng mạn mãn ốc”, là oan gia vui vẻ như vậy?
An Minh Hiên: ngươi là người ngoài hành tinh sao?
Dịch Phi Yên: phát bệnh rồi sao? Thời gian xuất môn khẳng định chưa ăn dược.
Tiểu Cửu: các ngươi cũng không xem phim Hàn Quốc sao?
An Minh Hiên, Dịch Phi Yên: niên đại của chúng ta có cái đó sao?
Tiểu Cửu: coi như ta không có hỏi qua!!!
: Thích điểm nào ở đối phương nhất?
An Minh Hiên: đều thích, ta không có cảm giác đặc biệt ở chỗ nào hết.
Dịch Phi Yên: cúc hoa. Cúc hoa của tiểu tam nhi rất đẹp.
An Minh Hiên: ngươi cái này lưu manh!
Dịch Phi Yên: cảm tạ khích lệ!
, Nghĩ đối phương thích nhất bản thân ở điểm nào?
An Minh Hiên: mấy câu hỏi này thật buồn chán, ngươi không biết nên hỏi cái gì phải không?
Dịch Phi Yên: chỉ cần là của ta, tiểu tam nhi đều thích.
An Minh Hiên: ngươi cũng không nên tự kỷ như vậy được không?
Dịch Phi Yên: ( trợn mắt ) ngươi nói lại lần nữa xem?
An Minh Hiên: ta rất thích ngươi a!
, Ưu điểm lớn nhất của bản thân là cái gì?
An Minh Hiên: câu này lúc trước ngươi đã hỏi qua rồi phải không?
Dịch Phi Yên: chính xác
An Minh Hiên: ai nói dối thiên lôi đánh xuống, tan thành tro bụi!
, Nghĩ ưu điểm lớn nhất của đối phương là cái gì?
An Minh Hiên: tự cho là đúng.
Dịch Phi Yên: mù chữ!
Tiểu Cửu: đây là ưu điểm sao?
, Có cái gì … không, chuyện tình nào mà các ngươi xem là hồi ức đặc biệt đáng giá không?
An Minh Hiên: Hợp hoan phiến, hắn tự tay làm cho ta
Dịch Phi Yên: tắm, ta tự tay tắm rửa cho hắn
, Lúc đối phương đang ngủ, có cái gì… mờ ám không?
An Minh Hiên: ta đang ngủ ta thế nào biết?
Dịch Phi Yên: tiểu tam nhi thích đá chăn.
An Minh Hiên: ngươi thế nào biết?
Dịch Phi Yên: ta một mực nhìn ngươi a!
An Minh Hiên: ( cảm động )
Dịch Phi Yên: ngươi đoạt chăn của ta, ta bị lạnh cóng mà tỉnh lại! Giận dữ nhìn ngươi, thế nhưng ngươi không có phản ứng.
, Đối phương có nói mớ không?
An Minh Hiên: ta đã nói rồi lúc đó ta đang ngủ làm sao mà biết, ngươi có thể hay không không hỏi vấn đề này a?
Dịch Phi Yên: có bình thường, hắn có nói mớ a
An Minh Hiên: ta nói cái gì?
Dịch Phi Yên: ngươi nói ngươi yêu ta.
An Minh Hiên: ta đã từng nói vậy sao?
Dịch Phi Yên: ngươi đang ngủ ngươi làm sao biết, chính xác là ngươi đã nói vậy a!
An Minh Hiên: được rồi được rồi, thì là ta nói.
, Lúc đang XXOO suy nghĩ cái gì?
An Minh Hiên: ngươi nói xem?
Dịch Phi Yên: trống rỗng
Tiểu Cửu: ta có đúng hay không mất hết cảm giác rồi?
, Khi XXOO đối phương có vẻ mặt gì?
Dịch Phi Yên: rất hưởng thụ.
An Minh Hiên: ta đó là hưởng thụ sao? Ngươi xác định ngươi không phải cận thị?
Dịch Phi Yên: ngươi rõ ràng kêu rất tiêu hồn.
, Khi XXOO có phát sinh qua chuyện gì thú vị hay không?
An Minh Hiên :có
Dịch Phi Yên: có
Tiểu Cửu: là cái gì?
An Minh Hiên, Dịch Phi Yên: ngươi cái này sắc nữ! Muốn biết, tự mình đọc truyện đi!
, Khi XXOO muốn nói với đối phương cái gì để biểu đạt đích tình cảm của bản thân?
An Minh Hiên: ngươi cái này sắc nữ!
Dịch Phi Yên: tiểu cúc hoa thật là đẹp mắt.
Tiểu Cửu: ta đi chết đây!!!
, Khi XXOO thích nhất tư thế nào?
Dịch Phi Yên: chỉ cần là tiểu tam nhi đều thích, ta không có soi mói như vậy, hắn thuận theo là được
An Minh Hiên: khốn khiếp! Ta giết ngươi!
Dịch Phi Yên: ta không phải đã nói đều chấp nhận ngươi rồi sao? Kỳ thực ta thích nhất lúc ngươi nằm úp sấp, rất quyến rũ.
, Nếu như cho các ngươi bốn cảnh vật, là bãi cỏ, biển rộng, bầu trời, sao các ngươi thích cảnh nào nhất?
An Minh Hiên: đều không thích.
Dịch Phi Yên: bãi cỏ. Ngoại trừ cái này những cái khác ta không thể chấp nhận, không có biện pháp mây mưa.
An Minh Hiên: đầu óc ngươi có thể hay không đừng chỉ có nghĩ đến loại chuyện tình đó a!!!
Dịch Phi Yên: tiểu tam nhi cũng thích bãi cỏ sao? Vậy lần sau chúng ta có phải muốn ra hoa viên làm không?
, Muốn cùng đối phương đi chỗ nào nhất?
An Minh Hiên: đều khả dĩ.
Dịch Phi Yên: địa phương có giường đều có thể
An Minh Hiên: ta đã nói qua nhiều lần, không nên luôn luôn đề sàng!
Dịch Phi Yên: thế ngươi rất mong muốn ở trên cỏ sao? Buổi tối ta có thể thành toàn ngươi.
Tiểu Cửu: ta không muốn phỏng vấn nữa, cũng không thể đổi người sao?
Dịch Phi Yên: ngươi nhanh lên một chút, hỏi xong rồi, ta muốn cùng tiểu tam nhi ra bãi cỏ a
, Tin tưởng thiên trường địa cửu không?
An Minh Hiên: tin tưởng
Dịch Phi Yên: phải tin, tiểu tam nhi tin, ta sẽ tin.
An Minh Hiên: ngoan, tới, hôn một chút.
, Tối tối muốn vì đối phương làm chuyện gì?
Dịch Phi Yên: mỗi ngày cởi áo, tháo thắt lưng cho hắn.
An Minh Hiên: mỗi ngày vì hắn xuyên y đái mạo.
Tiểu Cửu: các ngươi đã trưởng thành rồi, đây là hứa hẹn trọn đời sao?
Dịch Phi Yên: cởi y phục rồi có thể làm chuyện đó!
An Minh Hiên: xuyên y xong, hắn không thể làm chuyện đó nữa!
Tiểu Cửu: ( nội thương ) làm ta quá thất vọng rồi!
, Nếu như ông trời cho ngươi một cơ hội nữa, có còn muốn chọn đối phương làm ái nhân nữa không?
An Minh Hiên: không nhất định!
Dịch Phi Yên: ( nắm chặt tay ) không nhất định?
An Minh Hiên: này còn có nghi vấn a? Coi như là một vạn cơ hội nhượng ta một lần nữa lựa chọn, ta cũng sẽ tuyển trạch tiểu Hồng Hạnh!
Dịch Phi Yên: ngoan, tới, hôn một chút.
Gắn bó như môi với răng, đầu lưỡi dây dưa hồi lâu. Ta không thể tiếp tục nhìn bọn hắn nữa đâu, hu hu!!
, Câu nói muốn nói với đối phương nhất là gì?
An Minh Hiên: ngày hôm nay buổi tối ta có thể ngủ một mình không?
Dịch Phi Yên: có thể, bất quá ta muốn cùng ngươi ngủ.
Tiểu Cửu: các ngươi không đếm xỉa đến ta, coi như ta không có hỏi qua! Chương trình này ta không làm nữa, lần sau không nên thỉnh khách quý như vậy tới!
Dịch Phi Yên: tiểu tam nhi nàng đi thật đúng lúc, chúng ta về nhà thôi, thử trên bãi cỏ xem cảm giác thế nào được không?
An Minh Hiên: cổn!
Đạo diễn: ( một cước đá Tiểu Cửu đuổi đến văn phòng ) Ngươi trở lại phỏng vấn cho ta!
Tiểu Cửu: ( vẻ mặt cầu xin ) nhị vị xin chờ đến buổi tối, ta còn phải phỏng vấn các ngươi.
An Minh Hiên: ( xem thường ) ngươi cái dạng này giống như vừa bị mất tiền vậy
Dịch Phi Yên: xem chừng là không muốn sống nữa, nếu ngươi không tự sát được, ta khả dĩ giúp ngươi, chết kiểu nào hảo nhỉ? Không bằng ta dùng nội lực bóp nát khớp xương cả người ngươi được rồi, chết giống mấy tên trong Cầu Kiếm sơn trang, kế mẫu ngươi có chịu không?
Tiểu Cửu: ( phi thường vui vẻ ) có thể phỏng vấn các ngươi thực sự là vinh hạnh suốt đời ta!
Dịch Phi Yên: tiểu tam nhi thấy không, cái này gọi là dối trá. Lúc ngươi không muốn cũng làm, chính là là như thế này, dối trá nịnh hót.
An Minh Hiên: ( liếc xéo ) tiểu Hồng Hạnh ngươi không được nói kế mẫu ta như vậy!
Tiểu Cửu: ( hai mắt rưng rưng ) tiểu tam nhi không uổng phí nương thương ngươi! Cho ngươi chơi đùa, cho ngươi thú mấy người vợ! Cho ngươi làm công!
An Minh Hiên: ( vẻ mặt hắc tuyến ) ta vẫn là công!
Dịch Phi Yên: đúng đúng, tiểu tam nhi vẫn là người nằm ở phía dưới
An Minh Hiên: kế mẫu ngươi nhanh lên! Hỏi xong lão tử sẽ đi tán gái!
Tiểu Cửu: Ta đây là tự rước hoạ vào thân a! Lần này phỏng vấn thật vất vả, cư nhiên an bài cho ta khách quý như vậy a!
Dịch Phi Yên: ( nắm tay ) tự sát ngươi không hạ thủ nổi, ta đây liền giúp ngươi
, Nhị vị tin tưởng gương vỡ lại lành không?
An Minh Hiên: chúng ta tình cảm vẫn tốt!
Dịch Phi Yên: thực sự tốt sao?
An Minh Hiên: ( vi không thể nghe thấy ) ngoại trừ vài lần phản bội thân thể
Dịch Phi Yên: biết rõ bát nước hắt đi rồi không hốt lại được đúng không? Này hai người chúng ta ngang nhau
An Minh Hiên: tiểu Hồng Hạnh ngươi có ý gì?
Dịch Phi Yên: ta vẫn ái ngươi cho nên chúng ta không có đập vỡ gương mà lại tái hợp đúng không?
An Minh Hiên: tiểu Hồng Hạnh, đến, hôn một cái!
Tiểu Cửu: truyện này thoạt nhìn không thích hợp làm phỏng vấn.
, “Khoảng cách xa nhất trên thế giới, không phải sống hay chết, mà là ta đứng ở trước mặt ngươi, ngươi lại không biết ta yêu ngươi.” Nhị vị đối với những lời này, cảm thấy thế nào?
Dịch Phi Yên: người kia là người mù sao?
An Minh Hiên: hẳn là cận thị cao độ đi, nếu không làm sao mà không thấy được?
Tiểu Cửu: chẳng qua là muốn tăng thêm chút trở ngại thôi
, Nhị vị có nghĩ đến việc nếm thử SM?
An Minh Hiên: là cái gì?
Dịch Phi Yên: ( cười không có chút hảo ý ) ngươi muốn biết?
An Minh Hiên: ( liều mạng lắc đầu ) không muốn!
Tiểu Cửu: vì sao?
An Minh Hiên: vấn đề ngươi hỏi chắc chắn không phải chuyện tốt gì!
Tiểu Cửu: ( cười dung tục ) tiểu tam nhi ngươi thực sự không biết SM là cái gì?
An Minh Hiên: không biết!
Dịch Phi Yên: kỳ thực ta cũng không biết.
Tiểu Cửu: ( bĩu môi ) các ngươi không cần giả bộ!!!
, Ngươi đối cưỡng gian thấy thế nào?
Dịch Phi Yên: cưỡng gian là cái gì ?
An Minh Hiên: mỗi lần ngươi cùng ta OOXX đều gọi là cưỡng gian!
Dịch Phi Yên: ( gật đầu ) ta rất thích cưỡng gian!
, Ngươi có cảm thấy đối phương là tình nhân hoàn mỹ của mình không?
An Minh Hiên: chắp vá lại thì có thể miễn cưỡng xem là vậy
Dịch Phi Yên: ( nắm tay ) chắp vá lại ? Miễn cưỡng ?
An Minh Hiên: ta rất thương hắn!
, Một câu nói muốn nói cho đối phương nhất là?
An Minh Hiên: tẩy sạch rồi đi ngủ!
Dịch Phi Yên: làm xong rồi ngủ tiếp!
Tiểu Cửu: coi như ta không có hỏi!
, Câu nói muốn nói cho di nương của truyện này nhất là gì?
An Minh Hiên: ta yêu các ngươi!
Dịch Phi Yên: Tiểu Cửu ngươi hãy tiếp tục gắng sức .
Tiểu Cửu: ( vẻ mặt kiêu ngạo ) nhi tử của ta thật là tốt!
Dịch Phi Yên: ( nhỏ giọng ) không nói như vậy nàng làm cho ta chết thì phải làm sao bây giờ?
TOÀN VĂN HOÀN