Chương - Nuôi Dưỡng Thi Vương
Edit - Syeol
Theo cấp bậc Cải Cải tăng lên, trí lực của nó cũng càng ngày càng cao, hiện tại không khác gì so với thanh niên bình thường.
Về ngoại hình, làn da cũng không còn trắng nhợt nhạt giống như người chết, mà đã có màu sắc giống người bình thường.
Hiện tại bất kể từ ngoại hình hay chỉ số thông minh bên trong cùng với phương thức tư duy, nó hoàn toàn giống như một người bình thường sau khi khỏi bệnh.
Hai người tới cửa hàng 4S đầu tiên, không gian bên trong rộng lớn như phòng triển lãm nhưng một chiếc xe cũng không có. Bãi đỗ xe trống rỗng, bị mưa lớn mấy ngày liền cọ rửa sạch sẽ mọi ngóc ngách.
Sạch sẽ đến mức khiến người ta phải hoài nghi nơi này đã từng có người ở đây hay không, hay liệu đây có phải thật sự là một cửa hàng 4S hay không.
Hai người tìm kiếm mọi thứ chung quanh cửa hàng 4S một lần, cũng không tìm được một chiếc xe nào có thể sử dụng.
Tìm không thấy xe, nhưng cũng đã tới đây rồi, Tô Nguyễn Nguyễn cũng không muốn tay không trở về, hai người theo chỉ dẫn của Hệ thống, lại đi đến siêu thị cách bọn họ gần nhất.
Siêu thị này rất lớn, trước mạt thế nó là siêu thị lớn nhất D thành, lưu lượng khách mỗi ngày cũng vô cùng nhiều, sau mạt thế, nơi này cũng là nơi có nhiều tang thi nhất.
Vào siêu thị, tang thi bên trong giống như sói đói nghe được mùi máu thịt, trong phút chốc đã bắt đầu náo loạn.
"Tạm thời đừng ra tay." Tô Nguyễn Nguyễn giữ chặt Cải Cải, ngăn cản động tác của hắn: "Đừng giết bọn chúng, để bọn chúng an tĩnh lại là được. Đợi đến lần sau chúng ta quay lại lấy toàn bộ vật tư cần thiết xong, lúc đó giết bọn chúng cũng không muộn!"
"Kỳ thật, cũng có thể không cần phải giết bọn chúng!" Cải Cải đột nhiên có một loại cảm giác, giống như có thể cùng bọn chúng thiết lập được mối liên hệ nào đó, sau đó có thể thao túng bọn chúng.
"Có ý gì?" Tô Nguyễn Nguyễn dừng bước chân, hỏi.
"Lát nữa sẽ nói với chị!"
Cải Cải dứt lời, phóng thích ra uy áp tang thi cấp 6, toàn bộ siêu thị đều an tĩnh lại.
Toàn bộ tang thi đều đứng im tại chỗ, một cử động nhỏ cũng không dám.
"Vậy ngươi làm việc của mình đi, ta đi tìm vật tư!" Tô Nguyễn Nguyễn tìm xe đẩy hàng, nhớ tới không lâu nữa sẽ xuất hiện thời tiết cực hàn, cô đi đến khu đồ điện trước.
Nhìn kích thước của lò sưởi, nhìn lại xe đẩy hàng, cô thật sự cảm thấy lúc này rất cần một chiếc xe vận tải.
Bằng không, lò sưởi lớn như vậy đã chất đầy xe mua sắm, lúc trở về, hai người bọn họ nhiều lắm chỉ có thể một người cầm được hai cái.
Cho dù mỗi phòng ngủ một cái, hiện tại đúng lúc có bốn phòng ngủ. Đến lúc đó thời tiết lạnh như vậy, cũng không biết một phòng đặt một lò sưởi có đủ dùng hay không.
Phòng bếp, phòng tắm, phòng khách cũng đều phải có, bằng không sẽ không thể ở lâu trong phòng bếp, phòng khách được. Có khi vừa bước ra khỏi phòng tắm phỏng chừng sẽ biến thành tượng băng.
Để phòng bị một cách thận trọng, muốn chống đỡ thời tiết cực hàn, phải dự trữ những thứ như lò sưởi này càng nhiều sẽ càng tốt.
Nhưng đúng lúc này lại gặp phải khó khăn, thấy những tang thi vừa rồi còn không nhúc nhích giờ phút này đều xiêu xiêu vẹo vẹo đi tới chỗ Tô Nguyễn Nguyễn, vừa đi lại đây vừa từ sâu trong yết hầu phát ra âm thanh Uống ~ uống.
"Này, này, này, Cải Cải, mau hộ giá!" Tô Nguyễn Nguyễn trực tiếp bị dọa đến choáng váng, cô không có dị năng công kích, đối mặt với tang thi, cô thật sự là tay trói gà không chặt.
"Chị đừng sợ! Chúng nó sẽ không tổn thương chị!" Cải Cải như đi tản bộ trong sân vắng, trên mặt lộ vẻ khoe khoang.
[Đinh! Chúc mừng ký chủ mở ra nhiệm vụ phụ cấp SS, nuôi dưỡng Thi Vương! Kích hoạt nhiệm vụ ]
[Khen thưởng: Rương dị năng 4 cái, không gian trữ vật mở rộng 10 mét, 2 viên tinh hạch cấp sáu không thuộc tính, 3 viên tinh hạch hệ Tinh Thần cấp sáu.]
[Nhiệm vụ đã hoàn thành, đã phát khen thưởng!]
Gì? Cái gì a? Đột nhiên cô trúng giải thưởng lớn? Khen thưởng này cũng quá hào phóng đi?
Từ từ, nuôi dưỡng Thi Vương là cái gì?
"Hệ thống!"
[Dê thì có Dương đầu đàn, bầy sói thì có Lang Vương, thế giới hiện tại này nếu đã xuất hiện tang thi, tất nhiên cũng sẽ xuất hiện Thi Vương lãnh đạo chúng nó, đây là quy tắc của tự nhiên, cũng là quy luật của Thiên Đạo!] Hệ thống giải thích.
[Về phần Thi Vương là ai, vật cạnh thiên trạch*, tất nhiên là người có cấp bậc cao nhất, năng lực mạnh nhất, chính là người đó!]
(*Vật cạnh thiên trạch, thích giả sinh tồn: Có nghĩa là vật đổi sao dời, những ai có thể thích ứng tốt thì mới sống sót được.)
"Ý của mi là, hiện tại trong hàng loạt tang thi, Cải Cải là người có cấp bậc tối cao, năng lực mạnh nhất?"
[Đúng vậy!]
Giờ khắc này, tâm tình Tô Nguyễn Nguyễn giống như đi mua đồ trong siêu thị, mua xong được nói rằng hôm nay sẽ phát vé số khi mua sắm.
Sau đó cô cầm tấm vé số này, bất ngờ trúng được một trăm triệu!
Kinh hỉ đến quá nhanh, quả thực là bất ngờ không kịp phòng bị!
"Cải Cải! Ngươi có thể làm được a! Nhất định phải là ngươi a!" Hiện tại Tô Nguyễn Nguyễn cảm thấy mình quá ngưu bức, nhân vật chính Lưu Tử Thần đang ở nhà cô, trở thành em trai cô, sau đó là Thi Vương trở thành tiểu đệ của cô.
Sau này bọn họ càng phát triển, lúc đó chẳng phải cô đã có thể đi ngang(*nghĩa giống như ăn gian vậy ấy) tại mạt thế này rồi sao!
Cải Cải được khích lệ rất vui vẻ: "Về sau chị không cần phải sợ đám tang thi này nữa, ta đã ra lệnh cho chúng nó, sau này chúng nó sẽ không công kích chị."
"Còn có thể làm như vậy sao?" Tô Nguyễn Nguyễn vừa khiếp sợ lại vừa cao hứng.
"Đúng vậy, nhờ có chị, ta mới có thể phát triển nhanh như vậy." Trên mặt Cải Cải lộ vẻ mỉm cười, không còn giống như trước há miệng liền cười to, cười không có chút hình tượng nào.
Hiện tại hắn tựa hồ đã hiểu và biết thu liễm.
"Nếu ngươi đã nói như vậy, chị đây không cho ngươi chút gì đó, sẽ thấy ngượng ngùng a!"
Tô Nguyễn Nguyễn cầm 3 viên tinh hạch hệ Tinh Thần cấp ba mà Hệ thống vừa mới cho cô, đưa đến trước mặt Cải Cải.
"Chị ơi, chị thật tốt!" Cảm nhận được năng lượng mênh mông trong tinh hạch, Cải Cải kích động đến chân tay luống cuống.
"Được rồi, ngươi chậm rãi hấp thu, ta đi lấy thêm mấy cái lò sưởi nữa!"
Khen thưởng vừa rồi làm không gian trữ vật của cô nhiều thêm 10 mét, như vậy có thể chứa thêm không ít thứ a!
Tay nhỏ trực tiếp vung lên, thu các loại lò sưởi, điều hòa vào không gian. Lại đến kho hàng thu vào 200 túi gạo cùng bột mì, còn có không ít nước khoáng, thẳng đến khi toàn bộ không gian trữ vật lấp đầy mới ngừng tay.
Thu xong vật tư hai người cũng không ở lại thêm, trực tiếp bay trở về.
Thời điểm gần về đến nhà, từ xa đã nhìn thấy có ít nhất cả trăm người đang đào khoai lang đỏ trong miếng đất trước kia cô từng cùng Lưu Tử Thần đào qua.
Những thứ có thể ăn chung quanh đã bị bọn họ thu hoạch xong, bên cạnh đó còn đặt rất nhiều túi chứa đầy rau xanh còn có khoai lang đỏ.
Những thứ đồ ăn trong mảnh đất kia Tô Nguyễn Nguyễn không để bụng, chỉ cần những người này không tới nhà cô đoạt đồ vật của cô, vậy thì cứ mặc kệ bọn họ.
Cũng không biết những người này tìm tới đây bằng cách nào, còn có, thời điểm bọn họ đến đây, có phát hiện tiểu viện cô đang sống hay không.
Nghĩ đến đây, trong lòng Tô Nguyễn Nguyễn không khỏi căng thẳng. Suy cho cùng, con người khi đói khát thì chuyện gì cũng đều có thể làm ra được.
Hai người vội vội vàng vàng chạy về tiểu viện, vừa đến cửa lớn, đã thấy mười mấy người vây quanh trước cửa nhà bọn họ.
Nhìn dáng vẻ này, hẳn đã chờ ở đây khá lâu.