Trong hội trường bữa tiệc từ thiện, cả khán phòng được lấp đầy bằng những gương mặt quen thuộc trong giới kinh doanh của cả châu Âu lẫn châu Á. Tiệc từ thiện hôm nay sẽ được tổ chức dưới hình thức đấu giá, mọi khách mời đều bắt buộc phải tham gia mà trong đó số tiền quy định là không được dưới vạn.
Trên dãy ghế cao cấp nhất của hội trường, ghế dành cho VIP, hai vị trí đẳng cấp nhất đã được hai đại nhân vật chiễm chệ ngồi lên, mà điều làm cho ai ai cũng cảm thấy kỳ lạ chính là, khí chất của hai người không những không đối chọi nhau mà nó còn làm cho bầu không khí ở đó pha thêm một chút ái muội.
Tô Phá Nguyệt chớp mắt nhìn người bên cạnh, vẫn chưa thể tin được đây là sự thật, nàng lén đưa tay xuống đùi, cấu một cái thật mạnh, cô trợ lý ngồi bên cạnh bỗng dưng nhảy dựng lên một cái, mặt đầy khổ sở, thấy được biểu cảm của y, Tô Phá Nguyệt cảm giác như mình vừa lạc vào thiên đàng, trời cao có mắt đã cho nàng được gặp lại hắn, chỉ có điều hình như hắn không nhận ra nàng, việc này đúng thật là....
Hắn nghiêm túc đưa mắt nhìn lên sân khấu, khoé mắt cũng rất nghiêm túc liếc về phía ai đó.
Trên sân khấu, một nữ nhân cầm micro, tay đeo bao tay trắng, cẩn trọng cầm một chiếc vòng ngọc thạch cẩm xanh mỹ lệ đưa lên cho mọi người ngồi phía dưới quan sát đồng thời giới thiệu về thông tin vật phẩm và người cung cấp.
Đấu giá bắt đầu, giá khởi điểm cho chiếc vòng cẩm xanh là vạn, vì là vật phẩm được đấu giá đầu tiên nên cũng không có mấy người thích thú, chỉ có một số doanh nhân nhỏ, tầm mắt thấp là đấu giá xem như cho vừa đủ số tiền quy định. Chiếc vòng ngọc thạch cẩm xanh này được bán với giá vạn.
Hắn có vẻ đã tham gia rất nhiều những buổi từ thiện kiểu này nên cũng không quá thích thú, nhàm chán đưa mắt sang quang minh chính đại ngắm nhìn khuôn mặt của ai đó, đồng thời nghiền ngẫm suy nghĩ xem thử mình đã từng gặp qua người này ở đâu hay chưa.
Tô Phá Nguyệt cũng đang lâm vào trầm tư suy nghĩ nên không nhận ra ánh mắt theo dõi của ai đó, chỉ chăm chú nghĩ xem rằng mình nên chủ động làm quen hay để hắn chủ động theo đuổi, một bên nàng đang do dự vì sợ rằng hắn đã có ai đó trong lòng, một bên lại có chút phấn khởi vì nhận ra hảo cảm trong mắt hắn.
Trong một giây phút nào đó, nàng bỗng dưng quay sang nhìn hắn, đôi môi nhỏ khẽ thì thào:
" Này! "
Hắn nhướn mày, dường như không quá thích thú với cách gọi của nàng.
" Ngươi tên gì vậy?! "
Nghe câu hỏi của nàng hắn chợt sững sờ, ngay cả tên đối thủ của mình nàng cũng không biết, hắn thật không hiểu nàng làm thế nào để có thể làm địch thủ của hắn trong suốt ba năm qua, rõ ràng tên nàng hắn còn biết rõ như vậy... Tuy trong lòng trách móc nhưng hắn cũng không biểu hiện gì ra bên ngoài chỉ lãnh đạm phun ra ba chữ:
" Tích Lan Nguyệt "
Nàng nhướn mày, thầm cảm thán, tên đẹp ghê. Chợt liếc lên đài cao, một ý nghĩ loé lên trong đầu, nàng quay sang cô nữ trợ lý, thì thầm vài câu rồi trở về vị trí của mình.
Một lát sau người ta hay tin vật phẩm đấu giá được bán đắt nhất trong ngày hôm nay chính là một chiếc nhẫn bằng ngọc thạch trong suốt, màu vàng kim óng ánh rất đẹp, giá bán được là triệu. Mà bởi vì lần này là đấu giá công khai cho nên ai ai cũng biết được người đã đấu giá, chỉ có điều người này đã làm ra một hành động vô cùng khủng khiếp đó là đem vật phẩm... đi tặng.
triệu đem tặng cho chính địch thủ của mình. Mọi người đều có chung một cảm giác chính là hai người này cứ như đang tán nhau vậy, thiếp đã tặng thì thôi, chàng lại còn tình nguyện lấy là thế nào?!!