Khóe miệng Vương Thuật bỗng nở một nụ cười lạnh, đôt ngột tăng tốc.
Anh bị theo dõi!
Nhưng mà trong lòng Vương Thuật đã chuẩn bị từ trước, anh cách chức của Hạ Hầu Nguyên, Hạ Hầu thế gia sẽ không chịu để yên như thế. Khoảng cách từ thành phố Bắc Lang tới thủ đô không xa, bọn họ sẽ không thể ra tay mà không có chút kiêng dè gì.
Thành phố Tịnh Châu thuộc vùng núi giáp ranh biên giới, bọn họ ra tay ở đây cũng là bình thường.
Đáng tiếc những người này không biết, Vương Thuật nói chuyện với chị Tư Cố Tâm Di rằng anh có thể cảm nhận được hết thảy những mối nguy hiểm tiềm tàng bên trong.
Chuyện này không hề khoác lác.
Cũng giống như động vật, trời sinh có thể cảm nhận được trước nguy hiểm, ví dụ như động đất, núi lửa phun, cháy rừng, vân vân.
€ó vài loài động vật có thể cảm nhận được sớm từ trước.
Bên trong Vương Thuật chảy dòng máu của loài sói, chính là vua của loài sói, cũng có năng lực cảm nhận được nguy hiểm.
Sau khi đạp xe đạp đi được mấy dặm liền bắt đầu nhận ra có điều không ổn, đột ngột tăng tốc.
Phía sau lưng anh có một chiếc xe taxi, lúc nhìn thấy Vương Thuật tăng tốc cũng liền đạp chân ga mà đuổi theo.
Vương Thuật lại đột nhiên giảm tốc độ, chiếc xe taxi nhanh chóng chạy chậm lại.
Sau mấy lần lặp lại như thế, Vương Thuật dĩ nhiên xác định được chiếc taxi đó là đang theo dõi mình. Theo âm thanh nghe được lúc chiếc xe taxi kia chạy vội lên, Vương Thuật nhận định được trên xe có ít nhất ba người. Hơn nữa anh cũng nhanh chóng phán đoán ra, chiếc xe này có kế hoạch muốn giết người.
Ngay lúc dùng xe đụng vào anh, hai người khác có thể ra tay cùng lúc. Có thể là từ trong xe tấn công anh bằng vũ khí, hoặc là súng hoặc là ám khí.
Mặc kệ là súng hay là ám khí, những thứ đó lão tử đây đều đã chơi đến thừa thải rồi.
Ha hat Tới đi! Chúng ta cùng chơi đùa một chút.
Vương Thuật cười lạnh ha ha một trận, đột ngột tăng tốc, xe đạp phi nhanh về phía trước. Còn tới một cái ngã tư, nhìn thấy đèn đỏ cũng không hề giảm tốc độ mà trực tiếp vọt tới.
“Hành động."
Vượt đèn đỏ sẽ gặp chuyện không may thật là một cái cớ nghe hay nhất. Ba người bên trong xe taxi lập tức phá lên cười hung ác. Tài xế đạp mạnh chân ga, điên cuồng xông về phía 'Vương Thuật mà tông tới.
Tốc độ của Vương Thuật có nhanh hơn nữa cũng không bằng. Xe đạp công cộng phải tự dùng sức người, căng hết cỡ cũng không chạy nổi ô tô, chiếc xe taxi kia trong chớp mắt đã ở sau lưng Vương Thuật.
Cùng lúc đó, hai cánh cửa sau ghế tài xế đồng thời mở ra, hai người đàn ông che mặt trong tay cầm súng lục ló ra từ cửa sổ xe, đầu tiên làm xong động tác nhắm bắn.
Nhưng mà một giây sau đó cả hai lại sợ ngây người. Bọn họ còn chưa kịp nhắm chuẩn, phía trước lại có hai điểm lóe sáng đang xé không khí mà lao tới.
Là hai thanh phi đao, mỏng như tiếng ve, đằng đặc khí lạnh, một đòn kết liễu. Mỏng hơn cả dao phẫu thuật của bác sĩ, xuyên qua trời đêm, cắt vào yết hầu của bọn họ.
Lần trước lúc Vương Thuật bắn chết tay súng bắn tỉa kia ở khoảng cách khá xa, lần này là nhắm giết ở cự ly gần.
Phi đao lao vào cổ họng, trực tiếp chặt đứt yết hầu của hai tên này, sau đó thế lực không yếu đi lại bay vút ra phía sau cổ của hai tên đó, biến mất vào trong màn đêm.
Vết thương nhìn qua không lớn, thế nhưng là cät đứt động mạch chủ, máu tươi theo tốc độ 8m/s mà phún ra. Yết hầu của hai tên đó chấn động, tròng mắt lồi ra, sức lực trên người trong chớp mắt bị rút cạn, cơ thể xiêu vẹo, nửa người gục xuống treo ở trên xe.
Tài xế còn đang buồn bực, sao lại không nghe tiếng súng?
Thế nhưng không lo được nhiều chuyện như thế, trực tiếp nhấn ga tông về phía Vương Thuật. Không có đụng trúng người, tài xế cũng không nhìn rõ, một cước nhấn chân ga xông tới.
Ở hướng này là đèn đỏ, chớp nhoáng lại chuyển thành xanh. Lúc này vừa hay bên trái có một chiếc xe Audi xông lên tới, tài xế xe Audi tránh không kịp, đầu xe đâm vào chỗ của xe taxi làm nó lảo đảo một cái, khoảng cách ngắn chỗ xe cũng thoáng lung lay.
Nhưng tên tài xế này cũng không có quay đầu lại, đạp mạnh chân ga xông tới về phía trước.
Tài xế xe Audi vẻ mặt sợ hãi: "Ôi trời ạ, bộ đang đóng phim hả?"
Không phải là anh ta không tập trung tinh thần, là do anh. †a quá tập trung mà ra. Trong khoảnh khắc sắp tông xe, anh ta nhìn thấy một người nằm úp trên xe taxi, toàn bộ sự chú ý đều dồn về chỗ người đó, cho nên mới dẫn tới tông xe.
Người qua đường cũng bị dọa sợ.
Một chiếc xe taxi liều mạng lao ra xông thẳng tới ép về phía một người nọ, sau đó người này bay lên vung ra hai thứ đồ sáng lóe, lại sau đó nhảy lên trên lưng xe taxi...
Phim bom tấn hành động à?
Tài xế biết rõ là tông xe nhưng lại không dám dừng xe, chạy vội hơn 15 dặm nữa mới thở phào nhẹ nhõm, chậm ra cho xe dừng lại ở ven đường.
Anh ta vừa chuẩn bị xuống xem thử, hỏi hai người anh lớn phía sau kia có ra tay thuận lợi hay không. Còn chưa kịp mở cửa, đột nhiên có một bàn tay chồm tới từ phía sau: "Đồng nghiệp, cho mượn hộp quẹt."
Tài xế taxi tưởng là hai tên sát thủ, thuận tay cầm lấy cái hộp quẹt ở phía trước tấm kính chản gió đưa qua.
Kết quả vừa quay đầu nhìn lại. Mẹ, không phải rồi!
Tài xế bật hộp quẹt lên, vừa quay đầu nhìn lại đúng lúc thấy được một khuôn mặt đẹp trai, trong miệng đang ngậm một điếu thuốc đúng hiệu mà anh ta thích đưa tay qua muốn châm thuốc.
“Thuốc hút của mình...”
Tài xế theo bản năng dùng tay sờ sờ túi áo trên, điếu thuốc bên trong không còn nữa. Nói cách khác, lúc nấy người này ở sau lưng anh ta đã móc điếu thuốc đi.
Mà bây giờ người này ngậm trong miệng điếu thuốc của anh ta, tên tài xế lại nương theo ánh lửa phát ra từ chiếc hộp quẹt nhìn thấy hai người đồng nghiệp kia.
Đã ngỏm rồi, toàn thân đều là máu, tròng mắt lồi ra, chết trong bộ dạng dọa chết người.
Mẹ ơi!
Tên tài xế này tuy không phải là sát thủ chuyên nghiệp nhưng cũng không phải là là người tốt lành gì. Chuyên môn làm ăn bất chính, giúp bọn xã hội đen kiếm xe, cản gió, cũng đã thấy qua cảnh giết người đổ máu.
Nhưng mà cho tới nay chưa từng thấy chuyện đẫm máu như thế này.
Một người giết chết hai người, sắc mặt cũng không hề thay đổi, còn đi mượn hộp quẹt của mình?
"Anh hai, tha mạng! Anh hai tha mạng!"
Tài xế phản ứng rất nhanh, quỳ xuống trong xe.
Vương Thuật lách người một cái, không biết bằng cách nào lại có thể chuyển từ ghế sau ra ngồi vào ghế cạnh tài xế.
Anh vỗ võ vai tên tài xế này, cầm lấy hộp quẹt châm lửa đốt điếu thuốc, hút một hơi thật sâu.
"Mùi vị được đấy, anh hai đừng hoảng hốt, chúng ta từ từ thương lượng."
"Anh nói đi ạ.' Đũng quần của tên tài xế đã ướt rồi.
Vương Thuật nói: "Chỉ là vài câu hỏi thôi, tôi hỏi anh trả lời, trả lời hết thì xong việc. Đầu tiên: Tôi muốn biết bên phía các người tổng cộng có mấy người tới rồi?"
Tài xế vội vã gật đầu: "Ba người."
Vương Thuật gật gật đầu: "Rất tốt, câu hỏi thứ 2: Ai là người đứng sau lưng sai khiến các người?"
Tài xế khóc: "Anh hai, chuyện này tôi thật sự không biết ạ."
Vương Thuật cười nhàn nhạt: "Anh hai, anh như vậy không được rồi, câu hỏi đầu tiên trả lời rất thoải mái, câu này trả lời như vậy khiến tôi tình hà dĩ kham đó.
Xi!
Vương Thuật nói nói một hồi, anh đem tàn thuốc trong tay trực tiếp ấn lên mặt tài xế.
Tài xế hét thảm một tiếng: "Thanh Bang, là đại ca Thanh Bang ở sau sai khiến."
"Haiz! Như này không phải rất tốt sao? Bây giờ trả lời tôi câu thứ 3, băng nhóm Thanh Bang có bao nhiêu người, địa điểm ở đâu? Đại ca tên là gì..."
"Anh hai, tôi thật sự không biết mà, tôi chỉ là một tên sai vặt thôi, thật sự không biết mấy chuyện này."
"Vậy anh còn sống để làm mẹ gì chứ?"
Vương Thuật đưa tay tát một cái, đập nát hết điện thoại trong xe, sau đó móc ra một cây súng lục trong tay tên sát thủ đã chết kia, đẩy cửa đi ra ngoài. Anh xoay người giơ súng về phía hộp thư trên xe, bắn một phát.
Ầm!
Bình xăng nổ tung lập tức bốc cháy hừng hực. Vương Thuật lấy quần áo lau đi dấu vân tay trên súng, thuận tay ném lại vào đống lửa. Sau đó, lấy một chiếc xe đạp công cộng ở ven đường, huýt sáo nghênh ngang mà rời đi.