Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

chương 1245: c1245: mấy ông đều phải chết

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc này, đám người Đông Phương Hạo Thiên, Hiên Viên Bất Bại nhìn thấy bộ dáng thảm hại của Diệp Phàm, đồng loạt hét lớn.

Nhưng Diệp Phàm duỗi tay ra, cố gắng hết sức, vẫn như cũ dựa vào ý chí kiên cường của mình chậm rãi bò dậy.

Khoảnh khắc này, những người khác trong điện Bồng Lai nhìn thấy cảnh tượng này đều vô cùng kinh ngạc trước ý chí kiên cường của Diệp Phàm.

Ý chí của hẳn quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức họ không thể tưởng tượng được!

Nếu là bọn họ, bị thương nặng như vậy, ngay cả thở cũng đã không thể, huống gì là đứng lên trên mặt đất.

Nhưng Diệp Phàm vẫn làm được, hẳn dựa vào ý chí kiên cường của mình, đứng dậy rồi kéo lê thân thể bị thương nặng.

Diệp Phàm đứng đó, trên người chẳng chịt vết thương, nhưng lại khiến người ta kinh hãi

Lúc này, ánh mắt Lạc Trì Ngư nhìn Diệp Phàm cũng lóe lên.

Sắc mặt của lão tổ điện Bồng Lai rất khó coi, ông a liên tiếp chém hai nhát kiếm, thế nhưng không thể gi ết chết chàng trai này mà hắn còn có thể đứng dậy, đây chính là một sự sỉ nhục và khiêu khích đối với ông ta!

"Khốn kiếp."

Lão tổ điện Bồng Lai tức giận hét lên, ông ta tiến lên một bước, dùng toàn lực để áp chế Diệp Phàm, thậm chí còn thúc đẩy linh thức tấn công về phía hẳn.

Rắc, rắc, rắc!!!

Dưới sự trấn áp của lão tổ, hai chân Diệp Phàm vang lên từng tiếng nứt xương giòn tan, dăn uốn cong về phía mặt đất, cơ thể hắn bị linh thức của đối phương đánh trọng thương, lại phun ra một ngụm máu, sau đó ngã ầm xuống đất.

Diệp Phàm năm trên mặt đất, sắc mặt nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt, toàn thân đã bị trọng thương đến mức không thể tưởng tượng được!

Nhưng lão tổ điện Bồng Lai vẫn không ngừng tỏa ra uy lực để trấn áp Diệp Phàm, muốn đem hẳn nghiền thành bột phấn để thể hiện uy quyền của mình!

Lúc này, trên núi Cửu Long đột nhiên bộc phát ra hơi thở cực kỳ khủng khiếp, giống như núi lửa phun trào vậy, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ không gian, chim thú trong rừng núi nháy mắt biến thành hư vô.

Các sư phụ của Diệp Phàm đều cảm nhận được sự áp chế của lưỡng sức mạnh này, tựa như rơi vào địa ngục, sắc mặt từng người liền thay đối, âm thầm phán đoán đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại đột nhiên bộc phát ra hơi thở đáng sợ như vậy?

“Tiểu Phàm gặp nguy hiểm rồi, lập tức đi bảo vệ thắng bé!”

“Nếu có chuyện gì xảy ra với Tiểu Phàm, mấy ông đều phải chết!"

Lúc này, một tiếng quát lạnh lùng của một người phụ nữ chợt vang lên từ sâu trong núi Cửu Long, khiến các sư phụ của Diệp Phàm vô cùng kinh ngạc.

“Tiểu Phàm xảy ra chuyện sao?” Bách Hoa Chỉ Chủ - thất sư phụ của Diệp Phàm bằng hoàng hỏi

"Đi."

sát thần Tu La hét lên rồi bóng dáng của bọn họ ngay lập tức biến mất.

Bên trong một hang động, nằm sâu trong núi Cửu Long có người phụ nữ đeo mặt nạ đột nhiên phun ra một ngụm máu, hơi thở rối loạn, cảm giác như bị tẩu hỏa nhập ma!

Còn trong điện Bồng Lai, dưới sự trấn áp của lão tổ, sắc mặt Diệp Phàm ngay càng vặn vẹo, không ngừng hộc máu, vô cùng đau đớn!

Soạt, soạt, soạt!!!

Lúc này Đông Phương Hạo Thiên, Hiên Viên Bất Bại, Tân Chính, Huyết Phu, Đại Hổ, Nhị Hổ và Lâm Thi Âm đều xông tới, mỗi người đều vung vũ khí lao về phía lão tổ.

Dù biết thực lực của ông ta đáng sợ đến mức nào, nhưng bọn họ vẫn ra tay, tất cả chỉ vì Diệp Phàm là chủ nhân của bọn họ!

“Không biết tự lượng sức mình!”

Lão tổ điện Bồng Lai nhìn bọn họ không khác gì nhìn con kiến, khinh thường nói. Sau đó liền bộc phát một cỗ áp lực kinh khủng, đánh trúng vào đám người Đông Phương Hạo Thiên.

Phồng phập phồng phập!!!

Đám người Đông Phương Hạo Thiên lập tức bay về sau, từng người ngã mạnh xuống đất, không ngừng hộc máu, hiển nhiên đã bị trọng thương, hơn nữa xương cốt và kinh mạch toàn thân đã bị đứt đoạn, thậm chí Trúc Cơ cũng bị hủy, bọn họ bây giờ đều trở thành tàn phế, hơi thở vô cùng yếu ớt.

“Các người chỉ là một đám kiến nhỏ bé, mà cũng đám hành động lỗ m ãng trong điện Bồng Lai sao?"

“Hôm nay, lão phu sẽ tiễn tất cả các người lên đường, để cho mọi người biết được uy quyền của điện

Bồng Lai như thế nào?” Lão tổ điện Bồng Lai lạnh lẽo hét lên, giọng nói tràn đầy uy nghiêm.

Lời nói của ông ta truyền đến tai những người có mặt ở đấy, khiến màng nhĩ của họ ù đi, cơ thể bất giác run tấy.

Thế nhưng không có ai chú ý đến máu trong cơ thể Diệp Phàm đột nhiên chuyển động, một luồng sức mạnh thần bí từ một trong bốn bảo vật còn lại lan tỏa ra rồi lao thẳng về phía cơ thể Diệp Phàm.

“Chết đi!” Lão tổ điện Bồng Lai hét lớn

Ông ta cầm kiếm và chém thẳng về phía Diệp Phàm.

Ông ta không hề có ý định nương tay, muốn tiễn thẳng Diệp Phàm lên đường.

Soạt!

Sắc mặt của Lạc Trì Ngư liền thay đổi, cô ta đang định cứu Diệp Phàm thì đột nhiên ánh mắt cô ta dán chặt vào hắn, cơ thể nhất thời cứng đờ lại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio