Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

chương 1288: c1288: không phục

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc này, Diệp Phàm, Đường Sở Sở và bốn vị sư phụ đều bị áp chế, quỳ trên mặt đất, điên cuồng nôn ra máu, ánh mắt bọn họ lộ ra vẻ không thể tin được nhìn chằm chằm vào hố đen vô tận trong hư không.

Không chỉ bọn họ, mà toàn bộ người dân trên Trái Đất đều bị chấn động, thậm chí không thể ngẩng đầu lên, hoàn toàn bị áp chế, không thể cử động.

Ngay sau đó, từ trong lỗ đen, có mấy bóng người bước ra từ trong không trung, tổng cộng có hơn hai mươi người, bao gồm có nam lẫn nữ, có già lẫn trẻ.

Tất cả những người này đều có tóc dài và mặc quần áo cổ xưa, trên người toát ra tiên khí xuất trần, giống như Tiên nhân giáng thế!

Diệp Phàm nhìn những người này, mí mắt giật điên cưỡng, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

Hắn khẳng định những người này chắc chắn đều là Tiên nhân, bởi vì khí tức toát ra trên người bọn họ giống hệt khí tức trên người của tổ tiên điện Bồng Lai trước đó, nhưng khí tức của bọn họ còn đáng sợ hơn!

Mà còn có thể tạo ra uy thế kh ủng bố như vậy, khiến Diệp Phàm và mấy vị sư phụ không có sức phản kháng, e rằng chỉ có Tiên nhân trong truyền thuyết mới có thể làm được!

Chỉ là Diệp Phàm không hiểu tại sao Tiên nhân lại xuất hiện ở đây?

Hơn nữa, ngay lần đầu tiên đã có nhiều người như vậy, đúng là huy động nhân lực!

"Trì Dao, đang ở đây!"

Một người phụ nữ trong nhóm này có ngoại hình tình xảo, vô cùng cao ngạo lạnh lùng, nhìn chằm chằm núi Cửu Long, lạnh lùng nói.

"Không ngờ người này không chỉ trốn ở một vị diện cấp thấp mà còn trốn trong một thế giới rác rưởi như vậy, thật sự là không ngờ tới. Chẳng trách chúng ta tìm kiếm bấy lâu nay vẫn không tìm được!"

"Vốn là Nữ Đế Trì Dao lại sa đọa như vậy, thật sự khiến người ta cảm thấy tiếc nuối!"

Lúc này, trong nhóm có mấy người nam nữ nhỏ tuổi hơn đang thảo luận, trong lời nói đây vẻ giễu cợt và khinh thường.

"Được rồi, đi làm việc chính thôi!"

Ngay sau đó, trong số họ, một lão giả có dáng vẻ lên phong đạo cốt, hơn bảy mươi tuổi, mái tóc bạc phơ, mặc một bộ quần áo màu trắng, mở miệng nói.

Ngay lập tức, đám người này đi thẳng đến núi Cửu Long, người phụ nữ cao ngạo lạnh lùng hét lên: "Trì Dao, còn không mau cút ra đây!"

Vào lúc này, khi đám người Diệp Phàm nghe được tiếng kêu của người phụ nữ này đều thay đối sắc mặt, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Trì Dao là tên của Đại sư phụ của Diệp Phàm!

Bọn họ đến đây vì Đại sư phụ, nhìn đáng vẻ này, chắc chắc người đến không có ý tốt!

"rong lúc nhất thời, sắc mặt Diệp Phàm rất khó coi, hân nhìn chằm chằm đám người này, hét lên: “Các người là ai? Các người muốn làm

“Sâu kiến ở đâu ra, lại dám sủa bậy ở đây?”

Một người đàn ông trong đám người khinh thường nhìn Diệp Phàm, ánh mắt kia như nhìn một con giun đế, đây vẻ khinh thường, hắn ta vung tay lên, một luồng năng lượng cuồng bạo đánh thẳng lên người Diệp Phàm.

Phụt!!

Cơ thể Diệp Phàm bay ra ngoài ngay tại chỗ và đụng phải một tảng đá, lực va chạm mạnh khiến tảng đá vỡ vụn, hẳn ngã xuống đất, điên cuồng nôn ra máu, lục phú ngũ tạng bị phá huỷ.

“Đúng là phế vật!"

Người đàn ông đó chán ghét nói.

"Hứa Phóng, ngươi tính toán với một người hèn mọn bình thường làm gì?"

Lúc này, một thanh niên trẻ khác, phong thái hiên ngang, nhìn về phía người đàn ông kia nói:

"Không có gì, chỉ vui đùa thôi mài”

Người đàn ông này xem thường nói, trong mắt ông ta, Diệp Phàm chỉ là một món đồ chơi có thể tùy ý đùa giỡn.

Vào lúc này, Diệp Phàm lại cảm thấy vô cùng bất lực, bị đả kích rất nặng.

Trước đây hẳn cho rằng mình đã là kẻ vô địch trong thế hệ trẻ, hẳn có thế trấn áp ngay cả những người được gọi là thiên tài của giới tu luyện, nhưng trước mặt đám người trẻ tuổi có thân phận Tiên nhân này, hẳn giống như sâu kiến, không có sức phản kháng, để người khác tùy tiện giẫm đạp, chơi đùa với mình, điều này khiến Diệp Phàm bị đả kích rất lớn.

"Sao nào? Sâu kiến, ngươi còn không phục?”

Người đàn ông kia nhìn Diệp Phàm, chế nhạo.

"Không phục!!!"

Đôi mắt Diệp Phàm đỏ bừng, nhìn chằm chằm vào đối phương rồi giận dữ hét lên.

Tuy không mạnh bẵng đối phương nhưng hẳn sẽ không bao giờ khuất phục!

"Không phục đúng không?"

"Vậy thì bản công tử sẽ làm cho sâu kiến trong. thế giới rác rưởi này phải khuất phục!"

Người đàn ông này nhìn thấy ánh mắt của Diệp Phàm, có một loại cảm giác bị khiêu khích, vẻ mặt hắn ta trở nên lạnh lẽo, vung tay một cái, Diệp Phàm lại không tự chủ mà đập xuống đất một lần nữa!

Phụt phụt!!

Diệp Phàm đập mạnh xuống đất, điên cuồng nôn ra máu, thậm chí còn nôn ra cả nội tạng và thịt vụn.

Lúc này, Diệp Phàm có cảm giác như toàn bộ. xương cốt trong cơ thể đều tan ra.

Nếu cơ thể của hắn không phải là long cốt, được Nhân Đạo Hộ Giáp bảo vệ, e rằng bây giờ hắn đã hóa thành bột rồi!

Còn bốn vị sư phụ của Diệp Phàm và Đường Sở Sở thì vừa tức giận vừa lo lắng!

"Sâu kiến, có phục hay không?"

Người đàn ông kia nhìn Diệp Phàm, hừ lạnh một tiếng.

"Không phục!

Diệp Phàm nghiến răng nghiến lợi, dùng hết sức lực hét lên!

"Sắc mặt của người đàn ông càng lạnh lẽo hơn, một cỗ áp lực kinh khủng đè ép lên người Diệp Phàm.

Răng rắc!!!

Đột nhiên, xương cốt trong cơ thể Diệp Phàm phát ra tiếng răng rắc, xương của hẳn tuy là long cốt, nhưng giờ phút này vẫn khó có thể chịu đựng được áp lực khủng khiếp này!

Đương nhiên nếu là xương bình thường thì đã hóa thành bột từ lâu rồi, nhưng bây giờ xương của Diệp Phàm chỉ bị gãy, đã rất nghịch thiên rồi!

Dưới sự đè ép này, Diệp Phàm không ngừng nôn ra máu, xương cốt khắp người vỡ vụn, nội tạng đều bị nát, thậm chí hai viên Kim Đan trong cơ thể cũng mơ hồ có dấu hiệu bị nứt.

Vào lúc này, Diệp Phàm giống như một người bình thường bị Thái Sơn đè lên, toàn thân có cảm giác bị ép thành bột phấn.

“Anh Tiểu Phàm!!"

"Dừng tay!!"

Đường Sở Sở và mấy vị sư phụ của Diệp Phàm hét lên.

Lúc này, người đàn ông kia lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, về phần đám người xung quanh, bọn họ đều giống như đang xem kịch, không có một chút thương hại hay đồng cảm nào. Trong mắt bọn họ, Diệp Phàm chỉ là một con kiến hèn mọn, không khác gì súc sinh, cho dù có bị giết, bọn họ cũng sẽ không có bất kỳ dao động tâm lý nào!

"Sâu kiến, phục không?"

Người đàn ông kia nhìn Diệp Phàm, lại hét lên.

Lúc này, Diệp Phàm đã không còn sức để nói nữa, nhưng hắn vẫn cố gắng hết sức, dựa vào ý chí cực kỳ mạnh mẽ của mình, thoi thóp kêu lên: "Không phục!"

Thấy sâu kiến hèn mọn này thả chết chứ không chịu khuất phục, vẻ mặt người đàn ông kia trở nên lạnh lẽo, hơi mất kiên nhẫn, đang định tiễn Diệp Phàm lên đường.

Nhưng vào lúc này, một tiếng hét lạnh lùng tàn nhẫn vang lên bên tai người đàn ông kia, khiến hẳn ta cảm thấy như mình sắp rơi vào Địa Ngục tử vong trong nháy mắt!

"Dám động đến đệ tử của bản cung, ngươi thật đáng chết”

Khi giọng nói lạnh lùng, tàn nhẫn và uy nghiêm này vang lên.

Ầm một tiếng, cơ thể người đàn ông kia lập tức nổ tung, biến thành bột mịn, không để lại chút dấu vết nào.

Lúc này, sắc mặt những người đi cùng người đàn ông kia đều thay đối, ánh mắt lộ ra vẻ cảnh giác.

Bọn họ đồng loạt nhìn qua, không biết từ lúc nào, một người phụ nữ mặc váy trắng thuần, đeo mạng che mặt, tóc dài xõa xuống vai đã xuất hiện ở đây.

Người phụ nữ này chính là Đại sư phụ Trì Dao của Diệp Phàm!

Người phụ nữ này vừa xuất hiện, nhiệt độ xung quanh liền giảm mạnh, một cảm giác ngột ngạt không thể giải thích được lan ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio