Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)

chương 398: c398: các ngươi có đủ tư cách sao

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lúc này, bên ngoài Quỷ Cốc tập trung hàng ngàn người, tất cả đều là các môn phái lớn đến từ giới võ thuật Long Quốc.

Trong đó có năm sáu môn phái hạng nhất, thậm chí còn có hơn hai mươi môn phái hạng nhì.

Trong giới võ thuật Long Quốc, các môn phái lớn được chia thành ba cấp bậc theo sức mạnh: hạng nhất, hạng nhì và hạng ba.

Hạng ba thuộc về các môn phái cấp thấp nhất, những thế lực này thường được thành lập chưa đến một trăm năm.

Còn các môn phái hạng nhì thuộc về trụ cột trung cấp của giới võ thuật, thời gian truyền thừa ít nhất là một trăm năm, cao nhất có thể lên đến ba trăm năm.

Các môn phái hạng nhất chính là các môn phái lớn thực sự của giới võ thuật Long Quốc, mỗi môn phái đều có lịch sử truyền thừa hơn ba trăm năm.

Tất nhiên, trên các môn phái hạng nhất còn có một cấp bậc nữa, đó là các môn phái đỉnh cấp.

Và để trở thành một môn phái đỉnh cấp, ít nhất phải có lịch sử truyền thừa một nghìn năm.

Ở Long Quốc, các môn phái đỉnh cấp có thể đếm được trên một bàn tay và họ hầu như rất ít khi xuất hiện.

Lần này, năm sáu môn phái hạng nhất, hơn hai mươi môn phái hạng nhì cùng nhau hành động, thế trận cỡ này chắc chắn là lần đầu tiên trong mười mấy năm qua.

"Quỷ Cốc."

"Lần này, ta muốn xem các người còn lấy gì để chống đỡ."

Giáo chủ phái Thanh Thành, một môn phái hạng nhất, nhìn Quỷ Cốc bằng ánh mắt lạnh lùng.

Những lần ra tay với Quỷ Cốc trước đó, phái Thanh Thành đều tổn thất nặng nề, vì vậy họ rất căm hận Quỷ Cốc.

Lần này, sau khi biết được biến cố của Quỷ Cốc, giáo chủ phái Thanh Thành đã dẫn theo các cường giả của môn phái đến đây để rửa nhục.

"Mọi người cùng xông vào."

Một giáo chủ khác của môn phái hạng nhất hét lớn, ánh mắt lộ ra vẻ nóng lòng.

"Giết." Họ đồng thanh hét lên.

Ngay lập tức, hàng chục môn phái này xông vào Quỷ Cốc, chuẩn bị mở màn cho một cuộc tàn sát.

Xoet! Xoẹt! Xoẹt!

Nhưng khi họ vừa bước vào Quỷ Cốc đã có những tiếng xé gió vang lên.

Trong nháy mắt, vô số mũi tên đen như mưa tên, lao nhanh về phía đám người này.

Phụt phụt phụt...

Những người của các môn phái đó còn chưa kịp phản ứng thì đã bị mũi tên bắn thành nhím.

"Không ổn." Sắc mặt của những giáo chủ của các môn phái hạng

nhất thay đổi, họ vội vàng vung vũ khí để chống đỡ những mũi tên này.

Còn các đệ tử của các môn phái sau khi hi sinh một số người đã nhanh chóng phản ứng lại, vung vũ khí chống đỡ những mũi tên này.

Dần dần, những mũi tên bắt đầu giảm dần.

"Chúng không còn tên nữa, xông lên."

Giáo chủ phái Thanh Thành hét lớn.

Âm!

Ông ta vừa xông ra thì có một tảng đá khổng lồ lao tới đập vào.

Sắc mặt vị giáo chủ này thay đổi, vung kiếm chém đôi tảng đá, bản thân cũng bị chấn động, lùi lại mấy bước.

Tiếp theo, từ bốn phương tám hướng lại có một loạt đá tảng đập ra, lập tức đập nát nhiều người thành tương.

Trong loạt tấn công liên hoàn này, ba mươi môn phái huy động năm sáu nghìn người, trong nháy mắt đã mất gần một nửa, mà họ thậm chí còn chưa nhìn thấy người của Quỷ Cốc.

"Lũ khốn nạn này."

Giáo chủ phái Thanh Thành măng lớn: "Người của Quỷ Cốc sao thế? Biến thành rùa rụt đầu, không dám ra ngoài nữa à? Các ngươi trốn cũng vô dụng, hôm nay bọn †a sẽ diệt Quỷ Cốc của các ngươi."

"Chỉ dựa vào các người mà cũng muốn diệt Quỷ Cốc ta, đúng là không biết tự lượng sức."

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Bốn trưởng lão của Quỷ Cốc dẫn đầu các đệ tử Quỷ Cốc xông ra.

Khi những người của Quỷ Cốc xuất hiện, các giáo chủ của các môn phái lớn có mặt đều nhìn nhau.

"Các ngươi quả nhiên bị thương rồi."

Giáo chủ phái Thanh Thành nhìn bốn trưởng lão của Quỷ Cốc, nhận thấy khí tức của họ không ổn, liền quát lớn.

"Hừ, dù chúng ta bị thương cũng đủ đối phó với các ngươi rồi."

Một trưởng lão của Quỷ Cốc khinh thường nói.

"Nếu không phải tên kia phá hủy trận pháp của Quỷ Cốc ta thì bây giờ các ngươi đã chết rồi."

Một trưởng lão khác của Quỷ Cốc hừ lạnh nói.

Trước đây, Quỷ Cốc luôn dựa vào các trận pháp lớn trong thung lũng để đối phó với những thế lực này.

Nhưng không may, những trận pháp đó đều bị Phong Vô Tích phá hủy, sau đó Phong Vô Tích bố trí trận pháp đối phó với Diệp Phàm cũng bị Diệp Phàm phá hủy.

Mà những cường giả am hiểu trận pháp của bộ Trận trong Bát bộ Quỷ Cốc đều bị thương, trong thời gian ngắn không thể bố trí trận pháp mới được.

Bằng không, chỉ riêng trận pháp của Quỷ Cốc cũng đủ khiến đám người này đau đầu.

"Hừ, hôm nay người của Quỷ Cốc các ngươi đã đến lúc phải chết."

"Mọi người cùng xông lên diệt Quỷ Cốc đi."

Giáo chủ phái Thanh Thành lạnh lùng quát.

Ngay lập tức, những cường giả của các môn phái đang có mặt đều nhìn chằm chằm vào người của Quỷ Cốc, trên người tỏa ra sát khí lạnh lễo.

Từng đệ tử Quỷ Cốc đều cầm vũ khí với tư thế sẵn sàng chiến đấu đến chết.

"Nếu Quỷ Cốc các người nguyện thần phục Triệu tộc †a thì Triệu tộc ta có thể bảo vệ các ngươi được an toàn."

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng đột ngột vang lên. Một nhóm người khác xuất hiện trong thung lũng, người đứng đầu là một người đàn ông trung niên, vẻ mặt lạnh lùng, trên người tỏa ra khí tức kinh khủng, từng người phía sau ông ta đều tỏa ra khí tức lạnh lẽo thấu Xương.

"Các người là ai?”

Giáo chủ phái Thanh Thành nhíu mày nhìn nhóm người này.

"Triệu tộc ẩn thế."

Người đàn ông lạnh lùng trực tiếp nói ra, trong lời nói lộ ra vẻ cao cao tại thượng.

"Gia tộc ẩn thế." Những môn phái có mặt tại đây sau khi nghe đối

phương giới thiệu, từng người đều nhìn nhau, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng.

Ở Long Quốc, ngoài các thế lực của giới võ thuật còn ẩn chứa rất nhiều thế lực cổ xưa, những thế lực này ẩn cư và sinh sống, không bao giờ dễ dàng bước chân vào thế giới bên ngoài, bọn họ được gọi là thế lực ẩn thế.

Thế lực ẩn thế mạnh hơn nhiều so với các thế lực của giới võ thuật, ngay cả những tông môn hạng nhất cũng không dám làm trái ý họ, trừ khi là những tông môn đỉnh cấp của giới võ thuật mới có thể không sợ thế lực ẩn thế.

Và những người này chính là người của Triệu tộc ẩn thế.

Quỷ Cốc không chỉ bị các thế lực của giới võ thuật nhòm ngó, mà còn bị các thế lực ẩn thế này nhòm ngó, có thể nói là một miếng bánh ngon.

Giáo chủ phái Thanh Thành sau khi biết đối phương là người của gia tộc ẩn thế, lập tức im lặng không nói,ông ta không dám đắc tội với thế lực ẩn thế.

"Quỷ Cốc ta chưa đến mức phải thần phục kẻ khác. để bảo toàn mạng sống."

"Các người muốn đối phó với Quỷ Cốc ta thì cứ việc đến đây."

Bốn trưởng lão của Quỷ Cốc đồng thanh quát lên. "Ngu xuẩn."

"Đã muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi."

Người đứng đầu Triệu tộc ẩn thế hừ lạnh, xông về phía người của Quỷ Cốc, những cường giả của Triệu tộc. phía sau cũng đều ra tay.

Cùng với việc Triệu tộc ra tay, tất cả các môn phái có mặt đều ra tay, ồ ạt lao về phía các đệ tử Quỷ Cốc.

"Giết" Bốn trưởng lão của Quỷ Cốc đồng thanh hô lên.

Ngay lập tức, bên ngoài Quỷ Gốc, một trận chiến lớn trực tiếp nổ ra.

Các đệ tử Quỷ Cốc trong tình trạng sức mạnh chưa hoàn toàn hồi phục đến đỉnh cao, đồng thời phải đối mặt với hàng chục môn phái, trong đó còn có cả gia tộc ẩn thế.

Âm ầm ầm...

Lúc này, bên ngoài Quỷ Cốc, tiếng nổ liên tục vang lên.

Máu tươi bản ra, những tiếng kêu thảm thiết không. dứt bên tai.

Chỉ trong chớp mắt, trên mặt đất đã có hàng trăm xác chết nằm la liệt.

Và sau khi giao chiến được vài chục phút, các đệ tử Quỷ Cốc bắt đầu dần không chống đỡ nổi.

Trước đó, bọn họ bị Phong Vô Tích đánh bị thương, thực lực vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, giờ lại phải đối mặt với nhiều cao thủ như vậy, đương nhiên là không thể chống đỡ được.

Bốn trưởng lão của Quỷ Cốc đều bị thương nhưng họ vẫn đang kiên trì.

"Sau hôm nay, Quỷ Cốc sẽ không còn nữa."

Giáo chủ phái Thanh Thành nhìn bốn trưởng lão của Quỷ Cốc, lạnh lùng nói.

Nói xong, ông ta vung kiếm chém về phía bốn vị trưởng lão.

Bốn vị trưởng lão này đang chống đỡ những giáo. chủ của một số môn phái võ thuật hạng nhất khác, căn bản không có thời gian để ứng phó với đòn tấn công của giáo chủ phái Thanh Thành, chỉ có thể trơ mắt nhìn đòn †ấn công của đối phương giáng xuống người họ.

"Muốn diệt Quỷ Cốc của ta?"

"Các ngươi có đủ tư cách sao?”

Bỗng nhiên, một giọng nói trầm thấp khàn khàn vang lên.

Xoet!

Một lưồng chân khí bản tới, bắn thẳng vào thanh kiếm của giáo chủ phái Thanh Thành.

Rắc!

Trong nháy mắt, thanh bảo kiếm này đã gãy đôi.

Giáo chủ phái Thanh Thành bị chấn động liên tục lùi lại, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio