tháng sau…
Thấm thoát nó đã đi làm lại hơn nữa năm rồi, công việc vẫn vậy: ở công ty thì làm công việc anh giao, trưa mua đồ ăn cho anh, đôi khi đi kí hợp đồng cùng anh, rảnh rỗi thì ngồi nói chuyện, hỏi anh về chuyện trc đây. Có khi hẹn nhỏ ra tâm sự, có khi tan sở thì đi café với anh lát…v…v..v.. Những việc như vậy cứ lặp đi lặp lại như vòng tuần hoàn trong cuộc sống của nó.
Anh đối với nó vẫn như người anh trai quan tâm em gái. Nhưng nó thì… không có như vậy. Nó thật sự rung động trc anh. Nó lúc trc rất sắt đá mà bây giờ lại dễ dàng rung động trc người anh hơn mình tận tuổi, nó cảm thấy mình thật khó hiểu. Nhưng yêu là không kể tuổi tác, nó biết anh rất chính chắn, còn nó so với anh thì quá nhỏ, anh có nghĩ nó bốc đồng không?!.Nó và anh rất tự nhiên như anh em, những cái vuốt tóc âu yếm, những câu quan tâm sâu sắc hay những cử chỉ vô tình nhưng làm tim nó run rẩy! Vì đơn giản anh chỉ nghĩ nó: Là đứa em gái!
Đôi lúc nó cảm thấy anh quan tâm nó hơn cả người em gái, tò mò quá nó cũng hỏi:
-anh, sao… anh quan tâm em… quá vậy?
-… anh chỉ có mình, anh rất thích có em gái để iu thương- anh xoa xoa tóc nó, anh ước j có thể hôn lên mái tóc ấy.
-vậy à- nó cảm thán, khẽ đưa mắt buồn sang nơi khác
-uh, bây giờ có đc em gái là em rồi đấy- anh cười
-dạ!- nó cũng không biết nói j
Như thế đấy, anh chỉ xem nó là em gái! Nó còn hỏi anh:
-em không thấy anh nói về bạn gái, anh… chưa có bạn gái à?
-uh, anh chưa! Anh đang chờ… người ta - anh tl nó
“anh đang chờ người ta”- bên tai nó văng vẳng câu nói như vậy, là ai đã nói với nó sao?
-vậy người đó… có biết không?- nó tò mò
Anh nhìn nó cái rồi tl:
-không biết, anh không nói
-àh, sao anh không nói cho chị ấy biết?
-anh không muốn cô ấy khó xử- anh cười buồn. “ Đồ ngốc, em cứ hỏi vào nỗi đau của anh thế!”
-chị ấy… chắc tốt lắm nhỉ?- nó khẽ nói, cuối mặt xuống
-uh, cô ấy rất dễ thương, anh đã iu cô ấy sau khi gặp cô ấy không lâu, anh chờ cô ấy gần năm rồi- anh nhìn nó, ánh mắt hạnh phúc nhưng nó cuối đầu nên không thấy
-vâng, chị ấy thật may mắn khi có người yêu mình như vậy- nó nói, trong lòng chua xót
-uh, anh sẽ chờ cô ấy cho đến khi nào cô ấy nhận ra- anh cười
-anh thật tốt- nó cười nói với anh nhưng không khỏi ghn tị với cô gái anh nói- em… có thể biết chị ấy không?
-điều này… chắc anh không cho em biết đc rồi- anh ái ngại nói với nó
-không sao, em chỉ tò mò vậy thôi- nó
-hihi, mà em không định có người iu à?- anh hỏi nó
-à, tạm thời em chưa nghĩ tới có người iu. Chờ vài năm nữa cũng đc- nó tl
-uh, có bạn gái như em cũng rất tốt!- anh
-dạ!
Nó thật buồn mà, anh có người trong lòng rồi… tình cảm này, nó đành ôm mình thôi. Tại sao nó lại như vậy chứ, bây giờ nó thật khó xử. Nó không thể nói với anh, dù không thể cùng anh nhưng lm em gái đc anh quan tâm nó cũng vui rồi! Nó cảm thấy cô gái ấy thật may mắn! trong lòng không tránh khỏi cảm giác đau buồn!
Nó nhớ lần anh có đối tác vào công ty bàn chuyện kí hợp đồng, là một trợ lí nữ! Cô ấy rất xinh lại biết ăn nói, anh và cô gái ấy cứ cười nói rôm rả.
-“ làm j mà cười vui thế nhỉ”- nó nghĩ
-“ không biết còn mình ở đây à”- nó lại nói trong đầu
-“ thật là ồn ào”- nó trong lòng bực tức, anh không có chú ý j đến nó!
Sau khi bàn xong chuyện hợp đồng. người đi ra ngoài, anh chỉ nói với nó câu:
-anh đi lát, em làm việc đi
-vâng- nó tl
Lần đó nó mới biết… ghen… là như thế này! Thật bực bội! Nó làm anh cũng chưng hửng vì cách nói chuyện cục ngủn sau đó!
Nó cảm thấy mình giấu đi tình cảm đến mức sắp bị nan y lun rồi! Nhưng nó không muốn phá vỡ tình cảm đẹp đẽ này! Nên bệnh nan y càng thêm nan giải! Nói ra chỉ làm cả khó xử thêm thôi!!! Nó sẽ làm tốt bổn phận của người em gái….
-Vy này, ngày nữa anh sẽ đi công tác ở Nhật tuần, em ở lại xuống phòng kế toán lấy hồ sơ làm báo cáo doanh thu, đưa bản kế hoạch anh đã soạn sẵn đây cho Long giúp anh nhé- anh nói
-dạ, em biết rồi- nó gật đầu
-có muốn mua j không?- anh nhìn nó hỏi
-không, em không có muốn mua j- nó lắc đầu
-nếu có muốn mua j thì nói anh nhé, anh sẽ mua về cho em- anh cười
-dạ, cảm ơn anh- nó cũng cười…