'' chủ nhân, nhiệm vụ thất bại thuộc hạ nguyện chịu phạt '' người bịt mặt ôm ngang Đình Phương đi vào căn phòng lớn trong khách sạn, đặt Đình Phương êm xuôi mới quỳ xuống xin nhận tội
Đình Đức cúi người nhìn xuống chỗ Đình Phương đang nằm, hắn thở dài vốn dĩ hắn cũng biết trước có thể sẽ làm trái với mình mà cho nên hắn mới cho người tới không ngờ lại không kịp
'' đi nhận tội đi '' hắn phất tay cho người đàn ông rời đi
'' còn nữa thuộc hạ phát hiện một chuyện ''
'' chuyện gì '' Đình Đức lại nhìn hắn hơi nhíu mày hỏi
'' lúc cứu người đám người bên kia có hai người thuộc hạ biết chính là Lưu Diệc và Bắc Nghiêm nhưng còn một người nữa hắn cũng không kém, cái đáng nói là thuộc hạ của hắn ta rất tinh anh có đầy đủ trang bị tân tiến mới nhất cho nên người của chúng ta mới bị thất thế, thuộc hạ suy nghĩ cũng không biết được hắn là người nào ''
Đình Đức trầm mặc phất tay cho người kia ra ngoài mày kiếm hơi nhíu lại, là người nào lợi hại đến như vậy quả thực khiến người khác tò mò vậy là đằng sau hai người Bắc Nghiêm kia khẳng định có người chống lưng sao? chuyện này không ngờ lại phiền phức như vậy
Đúng lúc đó
'' bang chủ, Diệu Quang xin gặp '' bên ngoài người canh giữ lên tiếng thông báo
Đình Đức nhíu mày lạnh nhạt nói '' cho hắn vào ''
Cánh cửa được mở ra, một người đàn ông mặc áo sơ mi màu xanh quần tây bước vào trông khuôn mặt phỏng chừng đã trung niên, dáng người hắn cũng bình thường không quá nổi bật ngoại trừ đôi mắt có phần gian xảo khá nhức mắt thì không còn gì khác người này không ai khác chính là Diệu Phong, nếu như có người so sánh Diệu Ngọc và Diệu Quang cùng với mẹ của Diệu Ngọc bọn họ sẽ phát hiện Diệu Ngọc và Diệu Quang đến một phần cũng không giống hắn đối với mẹ của cô cũng chỉ giống một chút mà thôi
'' Đình bang chủ '' hắn ta hơi sun sợ trước khí thế của Đình Đức nên không dám làm gì quá phận vẫn cúi đầu chào
'' hừ, xem ra tin tức của người cũng không phải chậm '' Đình Đức hừ lạnh, nếu như không phải di vật của em gái bị rơi vào tay người đàn ông này hắn ta sẽ không bao giờ hợp tác với người này
'' chuyện này, lần này thất bại e rằng... '' Diệu Quang ấm úp sợ hãi mãi không dám nói thêm cái gì, nếu như không phải hắn vô tình thấy trong phòng của vợ mình sợi dây chuyền giống hết với sợi dây chuyền của Đình Đức hắn cũng không dám mạo hiêm hợp tác với người này, nhưng mà hắn lại là người có thế lực hợp tác với hắn khẳng định chuyện kia không thành vấn đề gì không ngờ lại thất bại làm cho hắn không biết nên làm như thế nào
'' ngươi muốn cái gì? '' Đình Đức lạnh lùng nhìn hắn, khuôn mặt trầm xuống hiển nhiên là hắn đang tức giận
'' cái đó... tôi...tôi muốn một số tiền để lấy lại công ty '' đến nước này Diệu Quang cắn môi sợ hãi nói, cả người đều mềm nhũn suýt nữa ngã xuống đất
'' ra giá đi '' Đình Đức mặc dù cũng không phải người tốt lành gì nhưng đối với loại người như Diệu Quang hắn cực kì bài xích, loại người như hắn đúng là nên bị như vậy nếu không phải sợi dây chuyền kia mà hắn đã huy động người cũng tìm không ra thì hắn cũng không cần phải nhượng bộ lớn như vậy đối với loại người này
'' tỉ '' Diệu Quang dơ bàn tay lên mặt mày không ý thức sự tham muốn của mình ra giá tỉ
'' hừ, mang sợi dây chuyền đến đây '' Đình Đức hừ lạnh tiền là thứ hắn không thiếu nhất, đúng là loại người tham lam mà hắn ghét nhất chính là loại người như vậy cho nên....
Diệu Quang không ngờ người kia lại thực sự chấp nhận cả người đều hết sức vui vẻ, chỉ cần tỉ hắn có thể lấy lại được công ty mình còn đủ để cho hắn sống biết bao nhiêu thời gian nữa, thật không ngờ một sợi dây chuyền của người phụ nữ kia lại có giá trị lớn hơn vậy biết trước hắn sẽ ra giá lớn hơn gấp mấy lần như vậy.
'' vậy tôi về trước '' nhận được sự mong muốn Diệu Quag mặt mày hớn hở xin trở về nhà
'' cút'' Đình Đức sớm đã chán ghét người này thấy hắn lại càng nổi nóng, phất tay lạnh lùng nói với hắn
Căn phòng chỉ còn lại Đình Đức và Đình Phương đang hôn mê, Đình Đức cười lạnh nhìn về cánh cửa nơi Diệu Quang vừa mới đi ra, ánh mắt bỗng chốc tối sầm từ trước tới nay hắn là người đầu tiên dám ra điều kiện với Đình Đức hắn, tốt...tốt...