Năm tháng trôi qua cậu bé Bắc Thiên ngày nào đã lớn năm nay cậu cũng đã được tuổi là một sinh viên đại học, thành tích học tập của cậu rất tốt dường như đều thừa hưởng tinh hoa của cha mẹ mình nhưng có lẽ đi theo cha đến công ty từ nhỏ cho nên rất giỏi trong việc kinh doanh, Bắc Nghiêm đã nói rằng đợi đến khi cậu tuổi anh sẽ giao lại công ty cho cậu rồi cùng với Vy Vy đi du ngoạn khắp nơi như ba mẹ mình
tuổi Bắc Thiên đã cao hơn m dáng người hoàn mĩ không kém ba cậu một chút nào cơ hồ ngày càng phát triển
Thừa hưởng tính chất lạnh lùng của cha mình cậu từ nhỏ đã rất chững chạc tự lo liệu cho bản thân không như những đứa bé khác điều đó làm cho Vy Vy và Bắc Nghiêm rất tự hào về đứa con của mình
Hôm nay là sinh nhật thứ của cậu, cũng là lúc cậu chính thức tiếp nhận công ty từ ba mình
Hôm nay cậu mặc bộ âu phục màu tím lạnh lùng mà huyền bí, vóc dáng vốn đã cao lại chính là lợi thế của cậu
"" con trai "" Vy Vy đi từ bên ngoài đi vào mỉm cười ấm áp với cậu, năm nay cô cũng đã tuổi bất quá trên khuôn mặt cô vẫn không lưu bất kì một vẻ gì lớn tuổi mà ngày càng đẹp hơn thuần thục hơn nữa. Hôm nay cô mặc một bộ váy dạ hội màu trắng tinh khiết có đuôi cá, thân áo ôm gọn vòng eo nhỏ bé ngày nào của cô không vì sinh con mà giảm sút, tóc được búi theo kiểu phu nhân vừa thanh lịch vừa cao quý
"" mẹ, ba đâu "" Bắc Thiên chỉ có ở trước mặt người phụ nữ duy nhất nở nụ cười chính là mẹ của mình trong mắt cậu mẹ là hình mẫu lý tưởng cho người vợ sau này của cậu, dịu dàng mà ấm áp còn ba cậu chính là mục tiêu mà cậu phấn đấu tới
"" ba con hả... "" Vy Vy còn chưa nói xong đã bị một vòng tay ôm lấy kéo vào lòng, khóe miệng cô không nhịn được mà mỉm cười
"" hai mẹ con có nói gì về anh sao?"" tiếng đàn ông vang lên trầm ấm mang theo sự sủng nịch vô hạn
"" đâu có nha "" Vy Vy cười cười, nhéo bàn tay đang ôm eo mình một cái rồi lại trừng mắt nhìn anh, làm ơn đi phải giữ hình tượng trước mặt con mình a
Bất quá người nào đó làm lơ đi, đùa a ôm vợ mình có gì đâu với lại thằng bé không phải là thấy từ nhỏ đến lớn sao hả
"" chuẩn bị tốt "" anh quay sang chỗ Bắc Thiên đang đứng hơi lạnh lùng nói bất quá trong lời nói của anh mang đầy kiêu ngạo của một người làm cha khi nhìn con mình trưởng thành lại có thể tài giỏi hơn người như vậy
"" vâng "" đã quen với cách nói của anh Bắc Thiên chỉ cười gật đầu nghiêm túc nói, mục tiêu của cậu chính là đạt được thành tích cao hơn cha mình cho nên cậu sẽ cố gắng
"" tốt, không hổ là con trai ta "" Bắc Nghiêm vỗ vỗ bả vai của cậu rồi ôm vợ mình bước đi ra chào một số người quen bên ngoài
Bắc Thiên nhìn theo bóng dáng cha mẹ mình trong lòng cực kì vui vẻ và hâm mộ, chỉ có ở với mẹ ba mới có thể làm một người chồng ôn nhu mà thôi, cậu cũng muốn có một tình yêu đẹp như vậy