Bé Con, Xin Đừng Dụ Dỗ!

chương 62: cảnh hôn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cả hai đi dạo một chút đến sầm tối thì về nhà, chỉ đợi đến giờ ăn rồi ngủ thôi!

Thư Nghiên ngồi tựa vào hắn ngoài phòng khách xem phim, nhưng tâm trí lúc này hoàn toàn không thể tập trung vào bộ phim chút nào. Chỉ cần có hắn là đã đủ phân tán mọi sự chú ý của cô với xung quanh rồi.

Nhưng có vẻ như hắn cũng không phải đang xem phim đâu nhỉ? Hắn không phải kiểu người sẽ yên vị ngồi xem những thứ này cho dù có bị ép buộc.

Bất giác bốn mắt nhìn nhau, như vậy là có ý gì?

“Em đói chưa?”

“Chưa.”

“Có muốn ăn gì không?”

“Chưa muốn ăn gì cả.”

Là đang trò chuyện cho có lệ sao, nhạt nhẽo hết sức!

Cô cười cười rồi quay mặt đi, lần này phải tập trung tinh thần xem phim mới được.

Quản gia lúc sau trở vào thông báo rằng Tư Thịnh đã đến, hắn nhíu mày lắc đầu ngán ngẩm. Lại là Tư Thịnh, dường như anh rất thích chen chân vào không gian riêng tư của người khác thì phải?

“Cậu đến đây làm gì?”

“Sao thế, hai người đang làm gì tôi không tiện đến hả?”

“Ừ.”

Tuy nghe câu trả lời là thế nhưng anh vẫn tự nhiên đặt mông xuống ghế một cách thoải mái.

Sao nhiều người có tình yêu đẹp thế? Họ vừa về nhà liền có thể gặp nhau, còn anh về nhà chỉ đối diện với sự trống trải. Nghiên Vi dạo này khá bận nên không gặp nhau nhiều được, có buổi tối chỉ gọi điện một chút rồi cho cô thời gian để nghỉ ngơi, hoàn toàn không thể dễ dàng ra ngoài để hẹn hò.

“Nhớ rồi à? Sao cậu không dùng tư cách phó tổng giám đốc Nghiên Thị đến kiểm tra xem?”

“Nếu tôi đến cô ấy sẽ bị phân tâm thôi, để cô ấy tập trung quay phim là được.”

Chỉ cần cô chú ý giữ gìn sức khoẻ và hoàn thành tốt vai diễn... Thời gian còn dài, sợ gì không có thời gian hẹn hò chứ.

Để đến khi Nghiên Vi thật sự thành công đi lên nhờ thực lực thì lúc đó công khai cũng chưa muộn, để đám nhà báo phóng viên sáng mắt ra.

Thư Nghiên khẽ thở dài, đã nhiều ngày cũng không gặp được cô rồi mà chỉ thấy được người trên những đoạn quảng cáo, thật là nhớ những lúc rảnh rỗi khi trước.

- ---------------

“Đạo diễn... Cảnh hôn này có thể dùng góc quay được không ạ?”

“Dùng góc quay gì chứ, đoạn này là đoạn nữ thứ cưỡng hôn nam chính, phải quay chính diện mới có cảnh chân thật.”

Nghiên Vi cầm cuốn kịch bản ngập ngừng một chút, biết là phải quay chính diện mới có cảnh chân thật, và cô cũng muốn hoàn thành thật tốt cảnh này. Nhưng có còn cách nào khác để không phải hôn thật không?

“Sao thế, cô sợ hôn à? Là một diễn viên mà không đóng những cảnh thế này thì làm sao cô có thể trở thành diễn viên chuyên nghiệp được? Còn có những người hy sinh cả bản thân để diễn những cảnh táo bạo hơn nữa kìa, cô chỉ là một người mới mà cần thiết gì phải sợ?”

Cô không nói gì nữa, đã nhận rồi thì phải làm theo đúng kịch bản thôi. Chỉ là sợ Tư Thịnh ít nhiều gì cũng sẽ cảm thấy không thoải mái, và cô cũng vậy.

Cả đoàn nghỉ ngơi ít phút rồi tiến hành cảnh quay tiếp theo.

Nghiên Vi lập tức nhập vai vào nhân vật, cô chủ động đi đến trước mặt nam chính đọc một số lời thoại.

“Rõ ràng chính em mới là người yêu anh, tại sao anh lại chọn cô ta? Trong khi cô ta đã dành tình cảm cho người khác chứ!”

“Thế thì đã sao, tôi yêu cô ấy bởi vì tâm tính cô ấy lương thiện. Cho dù cô ấy có cùng người khác đi chăng nữa tôi cũng sẽ thật lòng chúc phúc cô ấy, hơn nữa, cho dù không có cô ấy thì tôi cũng sẽ không chấp nhận người phụ nữ tâm địa xấu xa như cô.”

Nghiên Vi bắt đầu thở mạnh, chuẩn bị phải cưỡng hôn rồi...

Nhưng sao, cả cơ thể lại không thể cử động được.

Cô mím môi khẽ nhón chân lên từ từ tiến tới gần, khi hai môi sắp phải chạm nhau thì đạo diễn lớn tiến hô ngừng.

“Cô là người cưỡng hôn mà sao sắc mặt lại ấm ức quá vậy, cứ như cô mới chính là người bị cưỡng hôn ấy. Làm lại nào.”

Cảnh hôn quay lại lần nữa, đạo diễn vẫn tiếp tục hô ngừng. Rồi những lần thử lại về sau vẫn cứ như vậy...

Vẻ mặt cô hoàn toàn không thoải mái chút nào, nhìn gượng gạo vô cùng. Vai phản diện mà trông còn hiền lành hơn cả nữ chính nữa.

“Rốt cuộc cô có biết quay phim không vậy, nãy giờ đã quay lại bao nhiêu lần rồi!”

“Tôi xin lỗi... Có thể cho tôi thêm cơ hội nữa được không...”

Nghiên Vi cúi đầu xin lỗi mọi người rồi hít sâu một hơi lấy lại trạng thái.

Bạn diễn là nam chính thấy cô khó xử như thế nên cũng lên tiếng, “Đạo diễn, có thể thay đổi kịch bản một chút được không? Nam chính là người vốn thuộc về nữ chính nên nụ hôn của nam chính chỉ có thể dành cho nữ chính thôi, huống chi đây là phim nói về một tình yêu đẹp như mơ. Cảnh này vẫn sẽ tiếp tục nhưng thiết nghĩ nam chính sẽ phản ứng lại và không chấp nhận nụ hôn này, mà nên thẳng thừng cự tuyệt nữ phụ...”

Quả nhiên là người chuyên nghiệp có khác, thật sự rất khâm phục!

Đạo diễn nghe có lý cũng đành chấp nhận, vì kịch bản đã thay đổi nên cảnh quay này đã dễ dàng vượt qua, hoàn thành xuất sắc.

Nghiên Vi mệt mỏi trở về phòng nghỉ, công việc này thật sự là không dễ dàng gì.

“Tôi thật sự phải thay đổi cái nhìn khác về em rồi, lần đầu tôi thấy người mới như em lại dám lên tiếng từ chối cảnh quay đấy.”

Diana đưa cho cô một chai nước vừa thẳng thắn buông lời. Người thật thà thẳng tính như cô sẽ rất dễ bị người khác chèn ép trong chốn này.

“Để tạo nhiệt cho phim mới chắc chắn một số người trong đoàn làm phim sẽ không để yên chuyện ngày hôm nay đâu, cho nên em tốt nhất nên chuẩn bị sẵn sàng tâm lý.”

“Vâng.”

Cô biết trong đoàn có rất nhiều người không ưa gì cô cho lắm, đương nhiên không tránh khỏi việc sẽ đem một số chuyện để dìm cô xuống.

Cả hai đi dạo một chút đến sầm tối thì về nhà, chỉ đợi đến giờ ăn rồi ngủ thôi!

Thư Nghiên ngồi tựa vào hắn ngoài phòng khách xem phim, nhưng tâm trí lúc này hoàn toàn không thể tập trung vào bộ phim chút nào. Chỉ cần có hắn là đã đủ phân tán mọi sự chú ý của cô với xung quanh rồi.

Nhưng có vẻ như hắn cũng không phải đang xem phim đâu nhỉ? Hắn không phải kiểu người sẽ yên vị ngồi xem những thứ này cho dù có bị ép buộc.

Bất giác bốn mắt nhìn nhau, như vậy là có ý gì?

“Em đói chưa?”

“Chưa.”

“Có muốn ăn gì không?”

“Chưa muốn ăn gì cả.”

Là đang trò chuyện cho có lệ sao, nhạt nhẽo hết sức!

Cô cười cười rồi quay mặt đi, lần này phải tập trung tinh thần xem phim mới được.

Quản gia lúc sau trở vào thông báo rằng Tư Thịnh đã đến, hắn nhíu mày lắc đầu ngán ngẩm. Lại là Tư Thịnh, dường như anh rất thích chen chân vào không gian riêng tư của người khác thì phải?

“Cậu đến đây làm gì?”

“Sao thế, hai người đang làm gì tôi không tiện đến hả?”

“Ừ.”

Tuy nghe câu trả lời là thế nhưng anh vẫn tự nhiên đặt mông xuống ghế một cách thoải mái.

Sao nhiều người có tình yêu đẹp thế? Họ vừa về nhà liền có thể gặp nhau, còn anh về nhà chỉ đối diện với sự trống trải. Nghiên Vi dạo này khá bận nên không gặp nhau nhiều được, có buổi tối chỉ gọi điện một chút rồi cho cô thời gian để nghỉ ngơi, hoàn toàn không thể dễ dàng ra ngoài để hẹn hò.

“Nhớ rồi à? Sao cậu không dùng tư cách phó tổng giám đốc Nghiên Thị đến kiểm tra xem?”

“Nếu tôi đến cô ấy sẽ bị phân tâm thôi, để cô ấy tập trung quay phim là được.”

Chỉ cần cô chú ý giữ gìn sức khoẻ và hoàn thành tốt vai diễn... Thời gian còn dài, sợ gì không có thời gian hẹn hò chứ.

Để đến khi Nghiên Vi thật sự thành công đi lên nhờ thực lực thì lúc đó công khai cũng chưa muộn, để đám nhà báo phóng viên sáng mắt ra.

Thư Nghiên khẽ thở dài, đã nhiều ngày cũng không gặp được cô rồi mà chỉ thấy được người trên những đoạn quảng cáo, thật là nhớ những lúc rảnh rỗi khi trước.

- ---------------

“Đạo diễn... Cảnh hôn này có thể dùng góc quay được không ạ?”

“Dùng góc quay gì chứ, đoạn này là đoạn nữ thứ cưỡng hôn nam chính, phải quay chính diện mới có cảnh chân thật.”

Nghiên Vi cầm cuốn kịch bản ngập ngừng một chút, biết là phải quay chính diện mới có cảnh chân thật, và cô cũng muốn hoàn thành thật tốt cảnh này. Nhưng có còn cách nào khác để không phải hôn thật không?

“Sao thế, cô sợ hôn à? Là một diễn viên mà không đóng những cảnh thế này thì làm sao cô có thể trở thành diễn viên chuyên nghiệp được? Còn có những người hy sinh cả bản thân để diễn những cảnh táo bạo hơn nữa kìa, cô chỉ là một người mới mà cần thiết gì phải sợ?”

Cô không nói gì nữa, đã nhận rồi thì phải làm theo đúng kịch bản thôi. Chỉ là sợ Tư Thịnh ít nhiều gì cũng sẽ cảm thấy không thoải mái, và cô cũng vậy.

Cả đoàn nghỉ ngơi ít phút rồi tiến hành cảnh quay tiếp theo.

Nghiên Vi lập tức nhập vai vào nhân vật, cô chủ động đi đến trước mặt nam chính đọc một số lời thoại.

“Rõ ràng chính em mới là người yêu anh, tại sao anh lại chọn cô ta? Trong khi cô ta đã dành tình cảm cho người khác chứ!”

“Thế thì đã sao, tôi yêu cô ấy bởi vì tâm tính cô ấy lương thiện. Cho dù cô ấy có cùng người khác đi chăng nữa tôi cũng sẽ thật lòng chúc phúc cô ấy, hơn nữa, cho dù không có cô ấy thì tôi cũng sẽ không chấp nhận người phụ nữ tâm địa xấu xa như cô.”

Nghiên Vi bắt đầu thở mạnh, chuẩn bị phải cưỡng hôn rồi...

Nhưng sao, cả cơ thể lại không thể cử động được.

Cô mím môi khẽ nhón chân lên từ từ tiến tới gần, khi hai môi sắp phải chạm nhau thì đạo diễn lớn tiến hô ngừng.

“Cô là người cưỡng hôn mà sao sắc mặt lại ấm ức quá vậy, cứ như cô mới chính là người bị cưỡng hôn ấy. Làm lại nào.”

Cảnh hôn quay lại lần nữa, đạo diễn vẫn tiếp tục hô ngừng. Rồi những lần thử lại về sau vẫn cứ như vậy...

Vẻ mặt cô hoàn toàn không thoải mái chút nào, nhìn gượng gạo vô cùng. Vai phản diện mà trông còn hiền lành hơn cả nữ chính nữa.

“Rốt cuộc cô có biết quay phim không vậy, nãy giờ đã quay lại bao nhiêu lần rồi!”

“Tôi xin lỗi... Có thể cho tôi thêm cơ hội nữa được không...”

Nghiên Vi cúi đầu xin lỗi mọi người rồi hít sâu một hơi lấy lại trạng thái.

Bạn diễn là nam chính thấy cô khó xử như thế nên cũng lên tiếng, “Đạo diễn, có thể thay đổi kịch bản một chút được không? Nam chính là người vốn thuộc về nữ chính nên nụ hôn của nam chính chỉ có thể dành cho nữ chính thôi, huống chi đây là phim nói về một tình yêu đẹp như mơ. Cảnh này vẫn sẽ tiếp tục nhưng thiết nghĩ nam chính sẽ phản ứng lại và không chấp nhận nụ hôn này, mà nên thẳng thừng cự tuyệt nữ phụ...”

Quả nhiên là người chuyên nghiệp có khác, thật sự rất khâm phục!

Đạo diễn nghe có lý cũng đành chấp nhận, vì kịch bản đã thay đổi nên cảnh quay này đã dễ dàng vượt qua, hoàn thành xuất sắc.

Nghiên Vi mệt mỏi trở về phòng nghỉ, công việc này thật sự là không dễ dàng gì.

“Tôi thật sự phải thay đổi cái nhìn khác về em rồi, lần đầu tôi thấy người mới như em lại dám lên tiếng từ chối cảnh quay đấy.”

Diana đưa cho cô một chai nước vừa thẳng thắn buông lời. Người thật thà thẳng tính như cô sẽ rất dễ bị người khác chèn ép trong chốn này.

“Để tạo nhiệt cho phim mới chắc chắn một số người trong đoàn làm phim sẽ không để yên chuyện ngày hôm nay đâu, cho nên em tốt nhất nên chuẩn bị sẵn sàng tâm lý.”

“Vâng.”

Cô biết trong đoàn có rất nhiều người không ưa gì cô cho lắm, đương nhiên không tránh khỏi việc sẽ đem một số chuyện để dìm cô xuống.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio