Hơn sáu giờ chiều máy bay bay đến Lạc Thường, Bùi Thước còn chưa kịp thở đã phải trở lại đoàn làm phim để chạy tiến độ, quay mãi tới hơn mười một giờ khuya mới kết thúc công việc, về khách sạn tắm rửa xong nằm dài trên giường thì đã là mười hai giờ rưỡi.
Trước khi đi ngủ Bùi Thước theo thói quen cầm điện thoại gửi tin nhắn chúc Kỳ Du ngủ ngon, tin nhắn vừa gửi đi, không đợi Kỳ Du gửi lại, Bùi Thước không chịu được ngủ thiếp đi.
Bên kia Kỳ Du cũng vừa tới nhà, lòng tràn đầy tức giận không chỗ phát tiết, lúc nhìn thấy Bùi Thước gửi tới tin nhắn kia, tâm tình của anh mới khá hơn một chút.
Gia hỏa này chắc là vẫn chưa nhìn thấy những chuyện ở trên mạng đi, Kỳ Du cầm di động, áo khoác còn chưa cởi ra đã nằm thẳng xuống ghế salon. Mười tiếng trước, anh và Bùi Thước còn ở chỗ này chơi đùa, sau mười tiếng lại xảy ra một chuyện bực mình như thế.
Bình thường cậu cũng không lanh lợi, lần này cậu chậm chạp một chút cũng tốt, Kỳ Du nói thầm trong lòng, tốt nhất mãi mãi cũng đừng nhìn thấy những chuyện bát nháo này.
Đương nhiên Bùi Thước không thể nào không phát hiện ra việc này.
Ngày thứ ba cậu về đoàn làm phim, bởi vì hôm trước tám chuyện với Kỳ Du tới khuya, cho nên buổi sáng quay phim lúc ngồi hóa trang tinh thần cũng không tốt lắm, lúc trang điểm luôn nhắm mắt nghỉ ngơi.
Luôn cảm giác Kỳ Du có chút là lạ, Bùi Thước thầm nghĩ trong lòng, rõ ràng trong điện thoại tựa như cũng không có gì muốn nói, nhưng lại không đồng ý cho mình tắt điện thoại, nói chuyện điện thoại hơn một tiếng đồng hồ, trên cơ bản đều là tự mình một người nói bô bô không ngừng, vốn cho rằng bấy nhiêu là có thể làm cho Kỳ Du vui vẻ một chút, nhưng lúc tắt điện thoại giọng nói của đối phương vẫn buồn.
Lúc Bùi Thước còn chưa nghĩ ra được nguyên nhân, bỗng nhiên nghe thấy thợ trang điểm có chút bận tâm hỏi một câu: "Tiểu Bùi cậu không sao chứ?"
Bùi Thước có chút buồn bực mở to mắt: "Chuyện gì?"
Bình thường Bùi Thước ở đoàn làm phim có nhân duyên rất tốt, cô em gái trang điểm nhìn thấy những tin đồn trên mạng cũng rất thật tâm vì Bùi Thước mà bất bình, thế là thật lòng an ủi nói: "Cậu không nên khoe tài, tôi biết cậu nhất định rất khó chịu. Nhưng cậu có thể đổi sang góc nhìn khác suy ngẫm lại, chắc chắn là do cậu nổi tiếng mới có người bôi đen cậu, cho nên.."
Bùi Thước nghe thấy từ 'Hắc' này, phản ứng đầu tiên chính là nghĩ đến Kỳ Du, có phải anh đã xảy chuyện gì rồi không, mấy giây sau cậu mới phản ứng được, hình như đối tượng lần này là mình?
"Tôi.." Lúc đầu Bùi Thước muốn nói với thợ trang điểm là mình còn chưa biết chuyện gì xảy ra, nhưng lại lo lắng cô sẽ áy náy, thế là cười cười, đổi lại lời nói: "Ừ, cám ơn cô."
Mãi tới giữa trưa lúc mọi người ăn cơm Bùi Thước mới có thời gian lên mạng, bất quá bởi vì đã qua hai ba ngày, trên weibo gần như đã gió êm sóng lặng, nhưng vẫn có rất nhiều fan cuồng không rõ nội tình chạy vào châm biếm ở dưới weibo của cậu.
Kỳ ca có lòng lấy tiền giúp cậu làm phẫu thuật, cậu còn chưa thấy đủ hả? Cả ngày quấn lấy anh ấy là thế nào?
Tôi thấy trên weibo của Kỳ ca căn bản không để ý đến cậu có được không, chính cậu ở trên weibo quan tâm đăng mọi hoạt động của Kỳ ca, ngược lại cái gì cũng quá khó coi!
Sau khi đọc bài bốc phốt người qua đường thầm lặng trở thành anti.
Fan couple trở thành anti, cậu thích ôm đùi Kỳ Du không ai quản cậu, xin đừng có tiếp cận đến Thành Mân nhà chúng ta có được không?
Thái độ này thực là, ha ha, hôm trước ở giải thưởng diễn kỹ của NTV nói cái gì mà chỉ có quan hệ hợp tác với nhóm trưởng, chẳng mấy chốc lại hát tình ca trong đêm hội cuối năm.
Hai bình luận cuối cùng này có lượt thích nhiều nhất, xếp ở trên cao nhất, Bùi Thước nhìn thấy lập tức có chút bực mình.
Những fan của Kỳ Du mặc dù nói lời khó nghe một chút cũng cực đoan một chút, nhưng Bùi Thước vẫn còn miễn cưỡng nhìn được, bởi vì tiền phẫu thuật của mình vốn là do Kỳ Du hỗ trợ, ban đầu có thể nhận được cơ hội thử vai và ký kết với Tinh Giang cũng là vì có quan hệ với Kỳ Du. Bởi vậy nói ôm đùi gì đó, Bùi Thước cũng không thể mạnh miệng phủ nhận được.
Nhưng fan của Thành Mân nói cái gì vậy? Couple là cậu muốn sao tác à? Tiết mục là cậu muốn lên sao? Bùi Thước quả thực có xúc động muốn đi đăng kí một nick nhỏ để chiến với mấy fan không chịu buông tha đó của Thành Mân.
Bởi vì dù sao chỉ là từ một bài viết nặc danh trên diễn đàn dẫn tới một lượng fan lớn ném đá, cũng không phải là tin tức bái quái quá chấn động, Bùi Thước cũng không xem chuyện này quá nghiêm trọng. Buổi tối sau khi kết thúc công việc, cậu mới gọi điện thoại cho Fiona hỏi phải làm sao.
"Trước tiên cậu đừng quản nhiều như vậy." Giọng của Fiona không nghe ra tâm tình gì. "Cuối tháng cậu mới kết thúc cảnh quay đúng không? Trước hết bây giờ cậu cứ an tâm quay phim thật tốt ở Lạc Thường."
Bùi Thước cũng không nghĩ nhiều, cứ xem như chuyện này đã qua rồi thì cho qua đi. Thế là cậu cũng không nói với Kỳ Du về việc mình đã biết chuyện này, điều chỉnh lại tâm trạng liền tiếp tục an tâm làm việc.
Tuần sau là ngày mười một tháng một, lúc Bùi Thước lướt weibo nhìn thấy đề tài Tinh Giang tròn mười lăm năm sinh nhật vui vẻ , thì mới nhớ tới, hôm nay là ngày thành lập công ty.
Nói cách khác, trước đó mình tham dự quay bộ phim đặc biệt mừng Tinh Giang tròn mười lăm năm , hôm nay sẽ chính thức phát ra.
Sau khi kết thúc công việc trở lại khách sạn, Bùi Thước cố bỏ qua mệt mỏi, lên mạng vào trang Liễu Mã Linh, lúc trước cậu nghe nói bộ phim này sẽ phát sóng độc quyền trên trang này.
Quả nhiên diễn viên chính Kỳ Du nhân khí không thể đùa được, phim vừa mới phát sóng được một ngày, đã có gần trăm vạn lược xem, mặc dù có nhiều minh tinh xuất hiện, nhân vật trong phim nhiều phức tạp, kịch bản rót nước cũng nhiều, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của đám fan hâm mộ, ở dưới chỗ bình luận cũng thảo luận đến quên trời quên đất.
Bùi Thước hơn nửa đêm không ngủ được xem bộ phim này, đương nhiên nguyên nhân lớn nhất là vì Kỳ Du, nhưng còn có một nguyên nhân nho nhỏ nữa, chính là vì đây là lần đầu tiên cậu hợp tác với Kỳ Du, mặc dù mình chỉ diễn một tên cướp, đối thoại hai câu với Kỳ Du, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên, là lần đầu tiên đó.
Nghĩ như vậy, Bùi Thước treo lên mười hai vạn tinh thần bắt đầu xem. Nhưng nửa tiếng trôi qua, mãi cho đến khi danh sách cuối cùng hiện ra, Bùi Thước sửng sốt khi không nhìn thấy cảnh mình diễn cùng với Kỳ Du, mặc dù chỉ có một giây. Cậu kiên nhẫn kéo đi kéo lại tìm kiếm rất nhiều lần, lúc này mới hoàn toàn xác định cảnh mình quay với Kỳ Du đã bị cắt đi.
Hơn nửa đêm đương nhiên Bùi Thước không thể gọi điện thoại hỏi Fiona là có chuyện gì xảy ra, đành phải mang theo một bụng phiền muộn đi ngủ.
Sáng ngày hôm sau Bùi Thước còn chưa đi tìm Fiona để hỏi chuyện gì đã xảy ra, thì ngược lại Kỳ Du đã gọi điện thoại tới trước.
"Em xóa weibo là có ý gì?" Có lẽ Kỳ Du đang tranh thủ thời gian rãnh lúc làm việc để gọi điện thoại tới, xung quanh rất ồn ào, nhưng cũng không trở ngại giọng nói hùng hổ của anh phát ra từ trong loa.
Bùi Thước không hiểu chuyện gì: "..."
"Em giả vờ ngốc cái gì, những chuyện trên mạng đó em đã biết rồi đúng không? Hiện tại bắt đầu đáp trả, em phản ứng cũng kịp thời a." Giọng điệu của Kỳ Du rất không tốt, quả thực có thể so với thái độ lúc biết tiết mục hát chung giữa Bùi Thước và Thành Mân.
Bùi Thước nghe thấy giọng điệu này của Kỳ Du là biết chắc lại có hiểu lầm gì đó, cậu kiên nhẫn vừa mới nói một câu 'Anh đừng vội', thì nghe thấy đầu bên kia tựa như có người thúc giục Kỳ Du làm gì đó, sau đó Kỳ Du liền trực tiếp cúp điện thoại.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì a? Đầu Bùi Thước to ra, xóa weibo? Mình không có xóa mà.
Ôm nghi hoặc, trước tiên Bùi Thước vào trang chủ của mình, lập tức bị giao diện sạch sẽ làm giật mình, trên đó ngoại trừ mười mấy bài liên quan tới phim truyền hình trước đó và tuyên truyền phim sắp chiếu ra, thì không còn gì nữa.
Để ý kỹ hơn, hình như cũng ít đi nhiều thứ, lần này Bùi Thước liếc mắt liền nhìn ra 'Mình' hủy bỏ quan tâm Kỳ Du và mấy hội fan của Kỳ Du.
Lúc này phản ứng của Bùi Thước cũng xem như nhanh nhạy, cách làm việc này chắc chắn là Fiona rồi, lúc đó tài khoản weibo của cậu là do cô ấy cho, mật khẩu vẫn không thay đổi.
Chỉ là, trước đó một đoạn thời gian dài như vậy mình chia sẽ bài đăng trên weibo của Kỳ Du và đăng bài liên quan đến anh, Fiona cũng không nói gì, Bùi Thước liền cho rằng chuyện này cũng không có gì lớn. Nhưng bây giờ, Fiona đã xóa hết tất cả các bài đăng có liên quan đến Kỳ Du trên weibo của mình?
Lúc tối, Bùi Thước nhận điện thoại của Fiona.
"Cậu nhìn thấy weibo của mình rồi nhỉ? Về sau đừng đăng lung tung nữa."
"..."
Bùi Thước trầm mặc nửa ngày, mới buồn bực nói: "Sự kiện ở trên mạng vào hai ngày trước, có ảnh hưởng nghiêm trọng như vậy sao?"
"Làm vấn đề nhỏ đi thì không có gì cả, làm lớn chuyện ra thì sau này nếu cậu thành danh, người khác có thể sẽ nói cậu dựa vào ôm đùi mà bạo, hiểu chưa?" Hình như Fiona chẳng muốn giải thích nhiều với Bùi Thước. "Cậu và Kỳ Du cũng đừng đi gần như vậy, anh ta chắc chắn sẽ không nói giúp cậu với người bên ngoài đâu, cho nên bây giờ cậu có thể tránh đi hiềm nghi thì cứ tránh, đừng để người khác nắm lấy sơ hở để bôi đen cậu."
Bùi Thước 'Ừ' một tiếng, cậu biết Fiona là muốn tốt cho mình, thế là cũng không có phản bác gì, định chờ qua mấy ngày nữa Kỳ Du hết tức giận thì mình mới đi giải thích một chút.
Ai ngờ vừa cúp điện thoại của Fiona, Kỳ Du liền gọi tới. Nhìn tên hiện lên trên màn hình, Bùi Thước có chút do dự, trong lòng tự nhủ làm không tốt mình lại bị lão đại giáo huấn lần nữa?
Giờ phút này bên kia điện thoại Kỳ Du cũng rất bất an, ban ngày trong lúc vô tình anh phát hiện Bùi Thước xóa bài trên weibo, cho rằng tên ngốc này bị vây công mà chột dạ, cho nên mới làm như vậy, trong lúc nổi nóng nói chuyện hơi khó nghe.
Nhưng buổi chiều khi Kỳ Du dành thời gian ra xem đoạn phim đó, thế mà không tìm được đoạn ngắn quay chung của mình và Bùi Thước. Lần này Kỳ Du mới hiểu được, cắt đi phần diễn của bọn họ, hủy bỏ quan tâm và xóa bài đăng của mình trên weibo, đều là ý của công ty.
Tên ngốc này đang làm gì vậy? Vừa nãy đường dây luôn bận, bây giờ lâu như vậy còn chưa chịu nghe máy? Đang lúc Kỳ Du nhíu mày dự định tắt máy gọi lại lần nữa, thì Bùi Thước bắt máy.
"Lúc nãy em đang làm gì?" Mặc dù Kỳ Du hỏi rất trực tiếp, nhưng giọng điệu lại khác biệt một trời một vực so với buổi sáng.
Bùi Thước vừa ngạc nhiên thầm nghĩ đây là không giận mình nữa, vừa đáp lại đúng sự thật: "Nói chuyện điện thoại với Fiona."
Bên kia Kỳ Du trầm mặc mấy giây, mới hỏi: "Cô ta nói thế nào?"
Bùi Thước nói đại khái lại với Kỳ Du, Kỳ Du ở bên kia không nói gì, làm cho Bùi Thước hoài nghi anh có đang nghe hay không.
"Em không tức giận?" Ở bên kia Kỳ Du đột nhiên hỏi một câu. "Bởi vì anh, cảnh phim của em đều bị cắt."
"Cũng không thể nói là vì anh." Bùi Thước cười ngây ngô vài tiếng. "Được rồi, dù sao em cũng chỉ là đánh xì dầu (kiểu xuất hiện cho có), lúc đầu cũng chỉ quay có mấy giây."
Tên này đúng là người ngốc tâm rộng, ở bên kia điện thoại Kỳ Du phẫn nộ trợn mắt, là ai chỉ vì quay có mấy giây mà phải ngâm trong nước biển đến trưa, cuối cùng còn phát sốt?
Không thấy Kỳ Du nói chuyện, Bùi Thước vội vàng an ủi: "Anh không cần tự trách, em thật sự không.."
Còn chưa nói xong đã bị Kỳ Du không chút khách khí cắt ngang: "Ai tự trách? Em có thể đừng cứ mãi tưởng tượng phong phú như thế có được không?"
Bùi Thước yên lặng hừ một tiếng ở trong lòng, trong lòng tự nhủ lão đại anh cứ mạnh miệng đi.
Hai người lại nói một chút, trước khi tắt điện thoại Kỳ Du bỗng nhiên gọi lại Bùi Thước, ngừng lại một lúc lâu, cuối cùng nói: ".. Em cứ hủy bỏ theo dõi anh như vậy sao?"
Bùi Thước dở khóc dở cười, hoàn toàn không nghĩ tới Kỳ Du muốn nói đến chuyện này, thế là không thể làm gì khác hơn nói: "Em lập tức thầm lặng theo dõi lại có được không?"
Sau khi cúp điện thoại Kỳ Du phát ngốc nhìn màn hình điện thoại tắt đi mấy giây, thật ra lúc nãy chuyện anh muốn nói đến không phải là chuyện này.
Cậu nói đúng, mình rất áy náy. Thì ra khi giá trị không ngang nhau, mình muốn đối tốt với Bùi Thước ngược lại lại làm Bùi Thước lâm vào hoàn cảnh khó xử.