Sau tuần liền nằm viện, cuối cùng Xuân Quả cũng được về nhà. Dĩ nhiên có cả đám đàn em và “ ông chồng” Dương Trí đến đón. Ngồi trên xe, con bé cứ hỏi hết cái này đến cái khác. Xe của họ không về nhà ngay mà lại ghé vào sân bay TÂn Sơn Nhất. dự là thế này, Minh Thái có một người bạn định cư ở Mĩ . Lúc trước con trai nhà đấy với Tiểu Khuê chơi thân nhau lắm. lần này con trai cuả họ về Việt Nam nên họ gửi con tại nhà của Minh Thái. Đã là chỗ thân thiết nên Minh Thái cũng không nề hà gì.
Từ trong sân bay, dáng vẻ phong trần của thằng nhóc hiện ra. Dáng người cao ráo, khỏe khoắn, đôi môi đỏ như anh đào, mũi thẳng mà cao, đôi mắt to tròn đen láy trông rất ma mị. Chỉ có điều, trên người của như tỏ ra thứ gì đấy khiến người khác muốn lại gần cũng phải e ngại, ngập ngừng. Vừa thấy Xuân Quả, đôi chân thằng bé như rảo nhanh hơn, tay dang rộng và rồi ôm chầm lấy Xuân Qủa.
“ Xuân Quả, tớ nhớ cậu lắm”
Con bé ngây thơ nhìn: “ cậu là ai?”
Dù đã được Kiều Oanh và Minh Thái báo trước về tình hình của Xuân Quả, nhưng khi đối diện lại có chút cảm giác hờ hững đâu đây.
“ Mình là Thiên Kỳ, chúng ta từng là bạn rất thân của nhau.”_thằng nhóc buông con bé ra, tươi cười nói.
“ thế sao? Hay quá!”_ con bé vui mừng nắm lấy tay Thiên Kỳ. Dương Trí nóng mình, hết ôm rồi lại nắm tay, hai cái con người này tính làm gì nữa đây. Đã nói là cấm thân thiết với thằng nào trước mặt chồng mà lại…hừ! “ ngoại tình”! đây đích thị là ngoại tình! Xuân Quả, em được lắm!
Dương Trí tiến tới, hằng học gỡ tay Xuân Quả ra: “ hụ hụ, xin giới thiệu tôi là Dương Trí. Là con rể của cô Kiều Oanh và chú Minh Thái, chồng của Xuân Quả. Xuân Quả là gái đã có chồng, cậu không được quyến rũ vợ tôi.”
Thiên Kỳ cười cười, nắm lấy tay kia của Xuân Quả: “ nhưng mà Xuân Quả cũng là người mà tôi yêu, tôi không thể không quyến rũ được. nhất định Xuân Quả phải ngoại tình.”
“ cậu dám!”
“sao tôi không dám”_hai đứa chúng nó nhìn nhau tóe lửa điện. Trên đầu chúng nó tưởng chừng có thể nướng chính được khoai luôn ấy chứ. Con bé Xuân Quả không thích như thế này chút nào cả, con bé buông tay hai thằng ra. Tiến thẳng vào xe, con bé dỗi đấy.
Thấy thế, những đứa trẻ khác cũng thay nhau lần lượt lên xe. Kiều OAnh cùng Minh Thái tặc lưỡi [ “ con nhà mình lớn lên khỏi sợ ế”]
Trên xe, thằng nhóc Thiên Kỳ quay sang hôn chụt vào má Xuân Quả một phát: “ Xuân Quả đừng giận nữa nhé”_rồi thằng bé cười. nụ cười làm Xuân Quả hơi ngơ ngơ. Dương Trí tức mình, phản ứng quyết liệt:
“Thằng kia! Mày tránh xa vợ của tao ra”_Dương Trí giơ nắm đấm lên dọa.
“ vợ của mày là người yêu của tao mà”_thằng bé nhíu mày. Dương Trí thêm nổi đóa. Tự dưng thằng nhóc lạnh lùng với Xuân Quả. Ngồi nhìn xa xăm, bỏ mặt Xuân Quả bơ vơ.
“ Dương Trí giận Xuân Quả à? “_Dương Trí có mủi lòng thiệt, tuy nhiên. Cậu chàng dặn lòng [“ dám để cho kẻ khác hôn, đừng hòng chồng tha lỗi dễ vậy”]
“ Xuân Quả không có lỗi đâu, cứ kệ cậu ấy đi. Con người đó lát lại hết giận cho coi”_ Thiên Kỳ thêm vào. Dương trí tức anh ách trong lòng. Mà thiệt, lỡ giận rồi giờ có muốn quay đầu lại bờ cũng khó, người ta nói con gái rắc rối, câu này cho con trai mới đúng.
“ Thiệt hông!”_ gật _ con bé an tâm phần nào. Ngồi trên xe, nhìn vợ mình nói chuyện cùng thằng “gian tình” thử hỏi có ai chịu được không. Có mấy lần Dương Trí chỉ muốn xông tới bóp cổ Thằng thiên Kỳ đáng ghét đó thôi. Hai người này đúng là kẻ người không thể so sánh được. Nếu Thiên Kỳ mà đứng nhất thì Dương Trí cũng không thể đứng nhì được. Đúng là những mĩ nam anh tuấn mà.
Rồi đến một lúc nào đó, cơn tức trong lòng đã dâng trào đến đỉnh điểm. [“ thằng quỷ Thiên Kỳ dám lừa vợ mình mà nắm tay! Ôi tức, tức quá đi mất! hoa tay cái con khỉ. Mày được lắm , nhất định ngộ sẽ báo chù, nubakachi”]
“ đâu, để mình coi Xuân Quả có mấy hoa tay nhỉ? , Xuân Quả có ba cái hoa tay thôi”_ Thiên Kỳ cầm bàn tay con bé vẻ xem xét kĩ lưỡng lắm.
“ ơ, Xuân Quả có cái. Dương Trí ơi, Xuân Quả có ba cái hoa tay nè.”_con bé chìa tay trước mặt Dương Trí, cậu chàng dù muốn lắm, nhưng mặt vẫn tỏ ra lạnh lùng.
“ biết rồi! tôi có cả cái hoa tay, không cần khoe”_Dương Trí đảo mắt sang chỗ khác, điều đó làm con bé buồn, nó thu tay về.
“ Xuân Quả sao thế?”_ Thiên Kỳ lo lắng hỏi han, con bé chỉ lắc đầu nguầy nguậy.
Về đến nơi, Dương Trí không nói không rành bỏ mặt về nhà, không thèm chào người lớn luôn. Cậu đi thẳng một mạch lên phòng, đóng cửa lại mà ngồi ở trỏng. Kì thực Dương Trí nhà ta rất lạnh lùng, từ khi chọc Xuân Quả đến giờ mới tạm dừng sự lạnh lùng của mình lại. Hứa với lòng là sẽ bù đắp cho Xuân Quả, thế nhưng giờ không cần nữa rồi. Trong lòng Dương Trí tự dưng đóng băng lại, cậu chàng lại khó ưa như thuở ban đầu. Bây giờ đã có người thay Dương Trí chăm lo cho Xuân Quả rồi, Dương Trí cũng quá mệt mỏi để phải tỏ ra quan tâm cho một ai đó rồi. Chắc đã nên dừng lại và làm Một đại thiếu gia lạnh lùng!
Xuân Quả buồn lắm, con bé cúi gầm mặt mà đi. Muốn làm hòa với Dương Trí nhưng sao khó quá. Không lúc nào con bé bắt chuyện mà Dương Trí mở lời nói quá câu. Điều đấy làm con bé buồn, tuy nhiên, có Thiên Kỳ bên cạnh luôn an ủi, động viên nó nên cũng đỡ được phần nào. Về đến phòng, mở cửa sổ ra, con bé mới phát hiện phòng Dương Trí đối diện phòng mình. Nhưng nhìn Dương Trí lúc này xa vời quá, chỉ cách nhau có cái ban công nhưng tưởng xa nghìn dặm. con bé bướng bỉnh, dùng hết sức lực leo sang ban công nhà kế bên, rồi đập cửa thùm thụp vào phòng của Dương Trí. Thằng nhóc khó chịu, nhường mày. Nó mở cửa phòng, và rồi nó ngạc nhiên.
“ sao lại sang đây? Sang bằng gì?”_lãnh đạm, thằng nhóc hỏi.
“vợ trèo sang. Chồng đừng giận vợ nữa nhé.”_con bé cúi mặt, nói lí nhí trong miệng như mắc lỗi.
“đừng chơi với Thiên kỳ Nữa, cậu ta là người xấu”_Dương Trí định đưa tay lên xoa đầu Xuân Quả nhưng ngừng hẳn.
“ không! Vợ thấy Thiên kỳ tốt lắm cơ.”_Xuân Quả không biết rằng câu này tác động rất lớn đến Dương Trí. Thằng bé đen mặt, quăng lại đúng một câu cho Xuân Quả rồi đóng cửa cái rầm.
“ về đi”
Mặt con bé tiu nghỉu, nó buồn. thế rồi nó cũng trèo về phòng mình. Có vẻ nó nghĩ thằng bé còn giận nó lắm, và nó thật sự có lỗi. Thiên Kỳ và Dương Trí, ai nó cũng mến, nó không muốn mất ai cả. Nó nhận định chồng chính là một tên gọi khác của bạn nên không mấy bận tâm. Trẻ con ngây thơ lắm. Thật khó cho con bé lựa chọn. nó muốn chơi cùng hai người cơ.