Nó đang vui vẻ về nhà thì nghe tiếng la hét troq nhà nó vọng ra!!!! Nó thầm lắng nghe troq nhà xem là tiếng gì thi phát hiện là tiếng của mẹ nó!!! Bà về rồi sao??? Nó vẫn típ tục nghe xem troq nhà đaq xảy ra chuyện gì???
-Tôi và ông ko sống đc nữa thì li dị đi!!! Khỏi ai vướng bận ai?????-mẹ nó
-Nếu như pà mún thì cũng đc thôi!!! Tôi cũng ko mún sống troq cái nhà này nữa!!! Đặc biệt là có ng` vk như bà-ba nó
-Hứ.... Tôi đã ko chịu đc ông nhìu năm trước rồi tại con Băng vs thằng Dương nên tôi mới chịu đựng ông thôi-mẹ nó
-Đc vậy tôi vs bà sẽ li dị!!!! Còn con Băng vs thg` Dương thì gửi sang nhà ngoại nó-ba nó
-Ba ...mẹ lời ng` ns vừa rồi có phải là sự thật ko??? -nó bức vào hỏi
-ta...đúng... Là chúng ta ko còn tình cảm nữa!!! Con và thg` Dương sẽ đc bà ngoại nuôi-ba nó
-Con ko tin đó ko phải là sự thật!!!! Pama hãy suy nghĩ lại đi, ba mẹ ko nghĩ tới con thì phải nghĩ tới thg` Dương chứ????-nó
-Ta...xin lỗi-mẹ nó
- CON HẬN NGƯỜI-nó hét xoq bỏ chạy ra ngoài
Đi lang thang ngoài đường!!! Đầu nó nhớ lại những câu nói vừa rồi!!!! Lòng nó nặng trĩu. Nước mắt cứ chảy dài trên má......
Tí...tách...tí...tách
Mưa rồi sao??? Trời lại đổ cơn mưa lại hoà theo nỗi buồn của nó. Ng` mà nó lun tin tưởng lại đối xử vs nó như vậy!!! chiếc xe hơi đậu trước mặt nó, bước xún xe là hắn. Hắn chạy lại chỗ nó xoq ns
-Em làm cái trò gì vậy hả??? Pik trời mưa ko??? Sao lại đứng đây?????-hắn
-Mặc kệ tôi!!!!! Tôi ko cần sống nữa-nó
-ko đc!!! Em mau vào xe nhanh-hắn
-Anh.....-nó ngất xỉu troq tay hắn, nhanh chóng hắn chở nó về biệt thự Royal xoq mời bác sĩ tới khám bệnh cko nó. Nó chỉ bị sốt nhẹ thôi ko sao nên hắn cũng bớt lo, nhìn nó nắm trên giường, đôi mắt vẫn còn đọng lại những giọt nước mắt hồi nãy. Hắn cảm thấy đau!!! Như có ai bóp nát trái tim hắn vậy!!!!
-Ưm....-nó tỉnh dậy thấy mình đaq ở troq căn phòng lạ hoắc!!! Nó nhớ là lúc nãy chính hắn đã đở nó!!! Xoq hắn bước từ bên ngoài vào cầm theo tô cháo bốc khói nghi ngút!!!
-Sao hồi nãy em lại đứng dưới mưa vậy???
-Tôi....... Đaq pùn chuyện gia đình thôi-nó
-À!!!!! Tôi thấy em cũng khá may mắn troq tình cảm gia đình
-Sao anh lại ns vậy?????
-May ra thì e cũng có khoảng thời gian ở pên gia đìng còn tôi thì....
-Bộ anh ko có t/gian sao
-Họ phải làm việc rất nhìu!!! nằm họ chỉ gặp anh lần vào ngàg sinh nhật anh
-...............
Ko khí im lặng bao trùm cả !!! Nó cảm thấy thươq cko hắn, chắc hắn phải cô đơn lắm. Bỗng nhiên hắn vòng tay ôm nó vào lòng và thì thầm
-Tôi mún mãi mãi pên em
Nó đã cảm nhận đc nơi ấm từ hắn. Nó vùi đầu vào lòng hắn xoq cả chìm vào giấc ngủ, nó ko mún maq kí ức nào về pama nó!!! Nó hận họ. Nó mún thoát khỏi sự iu thươq đó và bắt đầu cuộc sống mới. cuộc sống có hắn pên cạnh