Bên Em Tháng Đổi Năm Dời

chương 62: chương 62

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Lộ Khiết

Beta: Lemon

Trong phòng bốn người ồn ào một hồi, Thẩm Mộ Xuy cố nén hốc mắt đỏ ửng, duỗi tay sờ sờ đầu Thẩm Tinh Châu, cười nói: “Trưởng thành rồi.”

Thẩm Tinh Châu bất mãn nhìn cô, lẩm bẩm: “Chị, em lớn rồi chị đừng có sờ đầu em nữa.”

Vừa nói xong Du Tùy đã duỗi tay quàng qua vai cậu: “Bao lớn cũng vẫn là em trai của bọn anh.”

Thẩm Tinh Châu nhìn về phía Du Tùy, yên lặng một lát hỏi: “Du Tùy ca, anh biết nấu cơm không?”

Du Tùy: “……”

Anh bật cười, thấp giọng nói: “Biết.”

Thẩm Tinh Châu lúc này mới yên tâm.

“Vậy là tốt rồi.”

Chị của cậu sẽ không bị đói, cậu cũng không có gì lo lắng.

Thẩm Mộ Xuy hít hít cái mũi nhìn bọn họ: “Em đi gọi điện thoại cho chị Lộ.”

Du Tùy gật đầu: “Để anh nói Triệu Khang gửi mấy tư liệu đó cho Lý Lộ.” Dừng một chút, anh nói: “Luật sư công ty em chuyên về phương diện này không?”

Thẩm Mộ Xuy nghĩ nghĩ: “Không biết nữa, cái này phải hỏi chị Lộ.”

Du Tùy gật đầu: “Nếu không có vậy để Lý Lộ tìm Triệu Khang.”

“Được ạ.”

Sau khi gọi cho Lý Lộ, Thẩm Mộ Xuy yên tâm.

Bởi vì lý do Weibo của cô cùng Weibo Thẩm Tinh Châu, hiện tại hoàn toàn đều là lời khen ngợi, thậm chí còn có topic Thẩm Tinh Châu cuồng chị gái Em trai thần tiên của Thẩm Mộ Xuy Muốn có một cậu em trai như Thẩm Tinh Châu leo lên hot search.

Trên cơ bản % cư dân mạng đều hâm mộ Thẩm Mộ Xuy có được một cậu em trai như vậy.

Còn những người chia sẻ Weibo của người tung tin giả nói mấy lời không có thật, bên Lý Lộ hợp lực với Triệu Khang chụp hình lưu lại, một người cũng không muốn tha.

Hiện tại mấy anh hùng bàn phím luôn cho rằng mắng rồi xóa liền coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.

Lý Lộ không tính toán khoan dung như vậy, bà chủ cả công ty bọn họ nâng trong lòng bàn tay, dựa vào cái gì bị ức hiếp như vậy?

Chỉ cần là mắng cũng đừng mong chạy thoát.

Mặc dù là không bị phạt, cũng phải làm cho bọn họ biết được đạo lý lời không thể nói bậy.

Còn Lương Tĩnh Tĩnh, mấy thông tin Du Tùy tung ra là dùng thủ đoạn khác điều tra ra, tạm thời không động được cô ta, mặc dù là động cũng chỉ có thể động tới người truyền tin tức ra ngoài.

Bất quá chỉ là chuyện sớm hay muộn, cô ta có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai.

Sẽ có cơ hội bắt lấy nhược điểm.

Sau khi xử lý xong, Thẩm Mộ Xuy cũng mệt mỏi.

Thẩm Tinh Châu trở về phòng, Cố Thư tìm cớ đi tắm rửa, trong phòng khách khách sạn chỉ còn lại hai người bọn họ.

Du Tùy duỗi tay, một tay kéo người vào lòng, cúi đầu hôn hôn đôi mắt cô, ôn nhu hỏi: “Em mệt không?”

“Có chút ạ.”

Thẩm Mộ Xuy ôm anh cọ cọ, nhẹ giọng nói: “Giới giải trí thật loạn.”

Du Tùy mỉm cười, duỗi tay xoa xoa đầu cô dỗ dành: “Nó chính là như vậy.

Không thể tiếp nhận phải không?”

Thẩm Mộ Xuy lắc đầu: “Không phải không thể tiếp nhận, chỉ là có chút đau lòng.”

Cô mở mắt ra nhìn Du Tùy, nghĩ nghĩ hỏi: “Lúc anh mới vào giới giải trí có phải cũng thường xuyên vô duyên vô cớ bị mắng như vậy hay không?”

Thật ra những chuyện Du Tùy mới bước vào giới giải trí Thẩm Mộ Xuy không biết quá nhiều.

Sau khi anh nổi tiếng cô mới biết anh đã trở lại, lúc đó cô nhờ Cố Thư giúp tìm tư liệu và video, rất nhiều tư liệu đã không còn.

Hơn nữa Du Tùy cũng không phải mới vừa tiến vào liền nổi, trong suốt một khoảng thời gian không có bao nhiêu người chú ý, phỏng vấn ảnh chụp gì đó tự nhiên cũng không có.

Du Tùy ngẩn ra, tựa hồ là không nghĩ tới cô suy nghĩ tới vấn đề này.

Anh rũ mắt cười, xoa xoa tóc cô: “Không có, anh còn tính thuận lợi.”

Tuy rằng cũng từng gặp qua chuyện như vậy, nhưng Du Tùy thật ra còn tính là may mắn.

Lúc anh tiến vào giới tuy rằng không có bất cứ bối cảnh gì, nhưng Triệu Khang là người đại diện bênh vực người mình, hơn nữa Du Tùy thông minh, bộ điện ảnh đầu tiên đã được đạo diễn nhìn trúng chọn làm nam chính, từ đây con đường bằng phẳng, lộng lẫy bắt mắt.

Những lời dơ bẩn tất nhiên là có, nhưng rất nhanh sẽ bị fans trung thành đuổi đi.

Sau đó nữa, fans càng ngày càng nhiều, tuy rằng tiếng mắng cũng càng ngày càng nhiều, nhưng kỹ thuật diễn của Du Tùy không chỗ để chê, fans trung thành nhiều fans qua đường cũng nhiều, dần dần càng thêm nổi tiếng, không còn người dám hắt nước bẩn lên người anh nữa.

Thẩm Mộ Xuy “Ừm” một tiếng, chôn trong lòng ngực anh cọ cọ, ngửi hơi thở tươi mát trên người anh luôn có thể làm cô an tâm rất nhiều.

Một hồi lâu sau, Thẩm Mộ Xuy ngẩng đầu lên: “Anh phải đi về sao?”

Du Tùy cúi đầu cười cười, trêu cô: “Vậy em về với anh đi?”

Thẩm Mộ Xuy: “……không được, anh quên lúc Thẩm Tinh Châu đi dặn dò gì sao?”

Du Tùy: “……”

Vừa rồi trước khi Thẩm Tinh Châu rời đi, còn không quên kéo Du Tùy cùng nhau đi.

Nhưng Thẩm Mộ Xuy nói có chuyện cần nói với Du Tùy, Thẩm Tinh Châu mới không cam tâm tình nguyện đi trước, trước khi ra cửa còn không quên dặn dò Thẩm Mộ Xuy nghỉ ngơi sớm một chút, lát nữa sẽ gọi điện thoại cho cô.

Thẩm Mộ Xuy dở khóc dở cười, cảm khái: “Thật may mắn.”

Có một người em trai như vậy.

Du Tùy hôn hôn khóe miệng cô, giọng khàn khàn: “Khá tốt.”

“Không ăn dấm à?”

Du Tùy cười “Không ăn dấm.”

Hắn ước gì có người có thể che chở cô, ngoại trừ anh, được người nhà cùng nhau che chở càng tốt.

Hai người ngọt ngấy một hồi, Thẩm Mộ Xuy đoán Cố Thư sắp ra rồi liền vội vàng đuổi Du Tùy đi.

“Ngày mai gặp.”

“Được.”

Du Tùy nhéo nhéo mặt cô, dặn dò: “Đừng nghĩ quá nhiều, đi ngủ sớm một chút, ngủ không được thì nhắn tin cho anh.”

Thẩm Mộ Xuy nghịch ngợm cười: “Ngủ được nên cũng không cho anh ngủ sao?”

Du Tùy sủng nịch nói: “Được.”

“Vâng ạ.”

“Ngủ ngon.”

……

Đóng cửa lại, Cố Thư cũng từ phòng tắm đi ra, mang theo hơi nước mờ mịt.

Cô ấy nhìn về phía Thẩm Mộ Xuy, hít sâu một hơi nói: “Hai người mà ngọt ngấy thêm vài phút nữa là tớ chết ngạt trong phòng tắm rồi.”

Thẩm Mộ Xuy: “……”

Cô liếc Cố Thư, “Tớ đi tắm đây.”

“Đi đi.”

Sau khi tắm xong hai người ghé vào nhau nói chuyện phiếm.

Cố Thư cảm khái: “Thẩm Tinh Châu thật sự quá ấm áp.”

Thẩm Mộ Xuy cười, nói: “Cũng chỉ ở trước mặt chúng ta thôi, ở trước mặt người khác luôn trưng ra khuôn mặt lãnh khốc.”

Cố Thư cười, “Như vậy mới tốt, có tương phản đáng yêu.”

Thẩm Mộ Xuy trừng cô ấy: “Nói thật, dựa theo tính tình cuồng chị gái này của Thẩm Tinh Châu tớ có chút lo lắng cậu nhóc không tìm được bạn gái.”

“Nói bừa.”

Cố Thư nhìn trần nhà trêu chọc: “Nếu không phải tuổi tới quá lớn tớ nhất định sẽ theo đuổi Thẩm Tinh Châu.”

Thẩm Mộ Xuy không chút khách khí chọc thủng lời nói dối của cô ấy: “Không bằng cậu nói cậu có người yêu rồi đi.”

Cố Thư: “……”

Hai người ồn ào một hồi, Cố Thư lướt Weibo nói: “Ai, Mạnh Đình cùng Thịnh Úc chia sẻ Weibo của cậu nè.”

Thẩm Mộ Xuy nhướng mày, thò lại gần nhìn, hai người họ đang giúp cô.

Bất quá này hai người cũng không ngoài ý muốn.

Mới vừa xem xong, Mạnh Đình liền gửi wechat cho Thẩm Mộ Xuy.

【 a a a a a em trai của Thẩm lão sư rốt cuộc là em trai thần tiên gì vậy! Có thể cho chị mượn vài ngày không!! 】

【hu hu hu, lần trước đã cảm thấy em trai của em quá ấm áp, hôm nay quả thực là làm người ta muốn ôm về nhà mà! 】

Thẩm Mộ Xuy bật cười trả lời: 【 không được, em trai không thể cho mượn 】

Mạnh Đình: 【hu hu, ghen với Mộ Xuy quá đi】

Thẩm Mộ Xuy: 【qua mấy ngày nữa cùng nhau ăn cơm đi】

Mạnh Đình: 【 lúc đó nhớ gọi chị! 】

Thẩm Mộ Xuy 【 được ạ】

Ngoại trừ Mạnh Đình, Du Tùy vẫn không nghe lời Thẩm Mộ Xuy, không chỉ chia sẻ weibo của cô mà còn chia sẻ của Thẩm Tinh Châu.

@Du TùyV: Em trai nhỏ trưởng thành rồi.

//@Thẩm Mộ Xuy v: ……

@Du TùyV: Hừm.

Anh có luật sư.

//@Thẩm Tinh Châu: ……..

Thẩm Mộ Xuy nhìn hai Weibo, khóe môi cong cong.

Người cô thích, chính là bênh vực người nhà như vậy.

Du Tùy vừa phát Weibo, fans CP lại lại lần nữa sinh động lên.

Ô ô ô ô ai nói cp Thần Du của bọn họ BE, rõ ràng là vẫn đang ngọt ngào mà!!

Thẩm Mộ Xuy lướt Weibo một hồi mới tắt máy ngủ.

Hôm sau đến đoàn phim, mọi người vẫn đang nhiệt tình thảo luận hot seach của cô.

Nhân viên công tác nhìn cô, trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ: “Thẩm lão sư, hóa ra tiểu soái ca hôm qua là em trai của chị!! Lớn lên đẹp trai quá đi!”

“Quá hâm mộ Thẩm lão sư!”

“Ô ô ô sao em trai Thẩm lão sư hôm nay không tới vậy?!”

Thẩm Mộ Xuy bật cười, nhìn mọi người: “Buổi trưa cậu nhóc mới tới đưa cơm, đến lúc đó mọi người phỏng vấn nó đi.”

Nhân viên công tác: “……được được được.

Là nấu cơm cho Thẩm lão sư sao?”

Thẩm Mộ Xuy chớp chớp mắt: “Đúng vậy.”

Cùng mọi người vui đùa vài câu, Thẩm Mộ Xuy vào phòng hóa trang.

Sau khi hóa trang xong ra tới, đạo diễn Tần nhìn cô nói câu: “Tối hôm qua phản kích không tệ.” Dừng một chút, ông thấp giọng hỏi: “Ảnh chụp chắc hẳn là người trong đoàn phim truyền ra, là người nào chắc chắn chú sẽ cho cháu câu trả lời.”

Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, kinh ngạc nhìn ông: “Có phiền quá không——”

“Không phiền.” đạo diễn Tần cười lạnh một tiếng: “Dám làm trái quy định đoàn phim, cho dù phiền tôi cũng nhất định phải bắt cho bằng được!”

“…………”

Thẩm Mộ Xuy thấy Tần đạo kiên trì cũng không nói thêm gì.

Cô tươi cười sáng lạng, nghiêm túc nói: “Cảm ơn đạo diễn Tần.”

Kỳ thật nếu là đạo diễn khác sẽ không tới như vậy, nhưng đạo diễn Tần nguyện ý đúng là cho cô mặt mũi lớn.

Đạo diễn Tần xua xua tay, nhìn cô: “Đóng phim thật tốt là được, những chuyện khác đừng lo lắng.”

Thẩm Mộ Xuy khóe mắt cong cong đáp: “Tuân mệnh.”

Cả một ngày Thẩm Mộ Xuy đều ngồi canh trong đoàn phim.

Cô cùng Du Tùy nói chuyện phiếm cũng không ai tò mò.

Lúc Thẩm Tinh Châu tới thăm cô lại làm ra một trận oanh động, thậm chí không ít nhân viên công tác đều xin chụp ảnh chung với cậu.

Đến chạng vạng Thẩm Mộ Xuy nhận được điện thoại của Lý Lộ.

“Nói cho em một tin tốt.”

Thẩm Mộ Xuy nhướng mày: “Tin gì chị?”

Lý Lộ cười: “Không biết là ai làm, mấy đại ngôn trong tay Lương Tĩnh Tĩnh, còn có ca khúc chủ đề của hai bộ phim truyền hình đã xác định là cô ta cũng nháy mắt đều bị hủy.”

Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, “Như vậy cũng hủy được sao?”

Lý Lộ ân hừ một tiếng: “Chỉ cần có thủ đoạn có thế lực, cái gì cũng có thể làm được?”

Thẩm Mộ Xuy không hé răng.

Lý Lộ nói: “Hơn nữa nghe nói còn có người tung tin, về sau ca khúc chủ đề phim truyền hình đều không thể tìm cô ta.”

Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, buột miệng hỏi: “Ai làm?”

Lý Lộ cười thần bí: “Em nói đi.”

Thẩm Mộ Xuy hoảng hốt, theo bản năng nhìn người đàn ông đang ngồi trong đoàn phim.

Cô dừng một chút, tựa hồ là có chút không thể tin được, nhưng lại cảm thấy…… không thể là ai ngoài anh.

Chỉ là Thẩm Mộ Xuy không biết, hóa ra Du Tùy lại có thế lực như vậy?

“Là…… Du Tùy sao?”

Lý Lộ không dám xác định: “Không biết, nhưng ngoại trừ cậu ta thì không còn ai khác rồi.”

Thẩm Mộ Xuy: “……”

Vừa đúng lúc Du Tùy cầm bình giữ nhiệt của cô đi tới, nhướng mày nhìn Thẩm Mộ Xuy: "Làm sao vậy?"

Cô nuốt nước miếng, thấp giọng hỏi: "Em có thể ôm đùi anh không?"

Du Tùy: "...".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio