- Lọ Tương? HaHa... - Cả lớp cười rầm trời- Haha... biệt danh mày thật hay, Phong ạ. - Tuấn vừa cười vừa nói
- Đừng quên biệt danh mày là gì, Tuấn ạ! - Hắn nhắc nhở
- Hihi... ( cười nhỏ lại một chút)
_______________________________
Hắn đang bực mình vì dạo này không biết tại sao hắn tự nhiên toàn phải đánh nhau lại còn nghe phải câu rất kì quái. Hồi tưởng...
- Hừ... xin lỗi là xong à?
Không cẩn thận hắn va phải một người, xin lỗi xong lại bị hoạnh họe.
- Mày còn muốn gì? - Hắn lạnh lùng hỏi
- Đánh nhau
- Hừ... rõ ràng đụng tao trước lại còn hoạnh họe
- Kệ tao... Chúng ta xông lên
- Hóa ra còn có đồng bọn
- Thì sao? ĐÁNH...
Quả thật bọn chúng cũng khá bài bản, đánh nhau rất ăn ý. Sau ' hắn đã đánh xong hết bọn chúng. Bọn chúng đứng hết dậy và nói một câu làm hắn ngớ người rồi bỏ đi:
- Chúc mừng!
...............
Một lần khác...
Hờ... Từ đâu ra mấy tên chửi mình liên hồi rồi nói mình nào là không biết điều, nào là ỷ lớn hiếp bé, nào là không biết nhường trẻ con,... Đây là suy nghĩ của hắn lúc này. Rồi đột nhiên một tên nói:
- Tao phải cho mày biết tay tao. Hừ... Dám đánh em tao à?
Và rồi từng tốp một lên đánh với hắn, tốp này thất thủ thì tốp kia tiến lên đánh, tổng cộng có tốp. Lần này dễ đến ' hắn mới xử lí xong bởi vì đám người này phối hợp cũng rất ăn ý và nhanh, mạnh.
Đánh xong có một đám trẻ chạy ra bảo bọn kia nhầm người. Cả bọn trước khi đi cũng bảo: "Chúc mừng" càng làm hắn thấy kì quái.
...............
Lần cuối cùng...
Tinh... Tinh...
Có tin nhắn.
Số lạ?
" Đến sân sau trường đi"
" Ai vậy?" - Hắn nhắn lại
" Muốn biết thì ra sân sau. Tôi có việc muốn nói"
" OK"
Lát sau...
- Là cô nhắn cho tôi? - Hắn hỏi cô gái trước mặt và cảm thấy kì quái.
- Phải. - Cô gái trả lời
Cô gái trước mặt hắn cả người nguyên một cây đen mũ trùm kín đầu,vạt áo sau phấp phới, mặt đeo một chiếc mặt nạ che nửa khuôn mặt (tự nhiên mình nhớ tới sát thủ trâm vàng ở phim đang xem haha...).
- Cô muốn gì? - Hắn hỏi
- Đánh nhau thử khả năng của anh. - Cô gái trả lời
- Đánh nhau? Thử khả năng?
- Phải. Có gì sao?
- Tôi được cái gì?
- Cái đó sau này anh sẽ biết. Ok, anh có muốn đánh hay không?
- Ok. Đánh thì đánh.
Rồi bọn họ đánh nhau ở sân sau. Lần này hắn phải vận hết vốn của mình để đánh với cô gái này. Cô gái ra đòn khá mạnh, nhanh hơn những người trước hắn đánh nhau với. Đến tận ' sau hắn hoàn toàn thất thủ nằm trên nền cỏ thở hồng hộc. Còn cô gái thì vẫn đứng vững, môi khẽ nhếch lên. Hắn khâm phục cô vì cô ta đánh rất dẻo dai và mạnh. Cô ta lại để lại một câu rất khó hiểu như những người kia:
- Rất khá! Tạm biệt
Rồi đi luôn để mặc hắn nắm khó hiểu.
Không chỉ hắn mà cả Tuấn, Linh, Hưng, Vy cũng gặp trường hợp tương tự. Còn nó thì không biết vì nó lại biến đi đâu mất rồi ấy.
________________________________
ngày sau... Trụ sở điệp viên World...
Bây giờ tụi hắn và Linh, Vy đang ở trong một căn phòng khá rộng và hiện tại có ba người khác ở đây. Họ chính là người cấp cao nhất của tổ chức.
Còn lí do ở đây à? Xem nào... Hôm trước, bọn họ thấy một bức thư trong ngăn bàn kèm theo chiếc mặt nạ trong ngăn bàn mình. Trong bức thư viết đúng vài câu ngắn ngủi:
" Đây chính là kết quả của việc đánh nhau lần trước. Anh/Cô đã được gia nhập tổ chức điệp viên World nhờ thành tích. Đeo chiếc mặt nạ này đến trụ sở chính của tổ chức để biết chi tiết mọi việc hơn."
Quay lại bây giờ...
- Là cô? - Tất cả bọn họ đều đồng thanh nói khi thấy cô gái ở bên phải, đó chính là siêu điệp viên Sendy.
- Quả thật em nhìn người rất khá đó. - Chàng trai trẻ nói
- Em mà lại. - Cô gái đáp lại
- Em lại tự sướng nữa rồi.
- Hihi...
- Thôi nào. - Người đàn ông nhắc hai người - Mọi người biết gì về tổ chức này không? - Ông hỏi người kia
- Biết. - Bọn họ đồng thanh
- Vậy mọi người có biết lợi ích của tổ chức này không?
- Tôi không biết. - Lại đồng thanh
- Chúng tôi sẽ bảo vệ gia đình của mọi người và sẽ hạn chế mọi mối nguy hiểm có thể xảy ra với mọi người. Ngược lại mọi người sẽ cùng với Sendy lập thành một nhóm và cùng nó hành động. Mọi người thấy thế nào?
- Ok, chúng tôi đồng ý.
- Được rồi, chúc mừng mọi người gia nhập tổ chức. Mọi người sẽ là điệp viên cao cấp bậc của tổ chức.