Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chủ topic : //
Vừa vào đã thấy mọi người ai cũng hỏi về anh Run, mà đúng thật là tôi cũng chưa nói gì nhiều về anh ấy.Anh. Tên đầy đủ, không nhớ rõ, lần sau tôi sẽ viết lại vào giấy. Tuổi tác, hai mươi lăm tuổi. Rất cao, tôi đứng đến gần tai anh, tôi ăn nhiều cơm thì có một ngày cũng sẽ cao như anh. Về vẻ bề ngoài, mắt anh và mắt tôi không giống nhau, mắt anh là “Mắt một mí”, lông mi rất dài, mũi cao, miệng lúc nào cũng nở nụ cười, tôi cảm thấy anh rất ưa nhìn. Anh đi làm ở công ty, tuy công việc bề bộn rất bận nhưng vẫn luôn dành thời gian đến thăm tôi. Hai bé mèo, một bé tên Hamburger, là một bé mèo nhỏ màu trắng, rất không ngoan, còn cào người nữa. Bé còn lại là Sô Cô La, lông màu vàng trắng, tính cách quái lạ, nó rất sợ người lạ, chỉ khi tôi ở một mình nó mới ra, gần đây không thấy nó đâu nữa. Mắt, tôi cố nhìn kỹ, mắt anh màu đen, mắt tôi màu nâu, Hamburger mắt là bên ngoài màu xanh lục bên trong màu đen. Sô cô la, phải đợi lần sau nó xuất hiện tôi sẽ chú ý. Lúc đó anh còn hỏi tôi, tại sao cứ nhìn chằm chằm vào mắt của anh, tôi nói với anh, tôi muốn kể cho các bạn, anh liền nở nụ cười. Chuyện dùng đũa, lần trước tôi nói rồi sau đó mọi người đổi cho tôi dùng thìa, hơn nữa khi ăn cơm mọi người cũng đều dùng thìa, anh nói với tôi, bởi vì mọi người phát hiện dùng thìa ăn cơm rất dễ. Tôi biết không phải như vậy, mọi người đang chăm sóc tôi. Tôi xem phim trên TV, tôi đã biết những người trẻ tuổi như tôi đang làm gì, bọn họ đang đi học, đang yêu đương, đang đánh nhau, đang cùng cha mẹ cãi nhau, còn có hôn môi sa đọa xuất ngoại gì đó. Anh nói tôi không thể như vậy, nhưng buổi tối hôm ấy anh đưa tôi đến ăn ở một tiệm bánh ngọt siêu ngon anh còn nói, nếu như tôi thật sự rất muốn trải qua những việc này, anh sẽ tôn trọng sự lựa chọn của tôi. Có lẽ những chàng trai hư sẽ chết. Lúc xế chiều cảnh sát gọi điện thoại đến nói, hắn muốn gặp tôi, nếu không hắn sẽ không khai bất cứ cái gì. Tôi không biết tôi có muốn đi gặp hắn hay không, có lẽ tôi lại không ngủ được.
@Âm phù âm phù : //
Chủ topic đừng sợ, mọi người ở đây đều yêu quý em! Nói nhỏ cho em biết, người xấu kia là ác ma ngụy trang chuyên môn hù dọa bé ngoan, chỉ cần em che đôi mắt lại, pháp thuật của hắn sẽ mất đi hiệu lực! Ôm em một cái!
@Tra lễ tương : //
Chủ topic cố lên!
@Ẩn danh : //
Người nhà thật ấm áp
Cứ đến gặp hắn một chút đi, không sao đâu, ngủ ngon
@ : //
Không biết tại sao tôi đọc xong lại khóc…
@Quạ đen : //
Đừng đi gặp hắn nha bảo bối, chuyện của quá khứ cứ để hắn mang đi, cậu và Run ca bây giờ đang ở chung sao, nói một chút chuyện thú vị giữa hai người đi
@Nước mênh mông : //
Bảo bối đừng sợ! Có chúng tôi ở đây!
@KUAIYIN : //
Cậu phải hiểu điều này bé ngoan, Sô Cô La cũng sắp mười tuổi rồi phải không? Nó già rồi, sau này số lần nó xuất hiện sẽ ngày càng ít, rồi có một ngày mèo nhỏ sẽ không về nữa, nhưng chúng tớ vẫn luôn ở bên cạnh cậu.
@Trà trái cây số : //
Chủ topic nhớ mỗi ngày đến nói chuyện với chúng tôi nhé, chúng tôi cũng rất thích nói chuyện với cậu
(^ω^)@vampire_j : //
Run ca sau khi gặp LZ liền không lên diễn đàn sủng hạnh ta nữa, giận hờn
@Ngư thu dung : //
Tuy rằng tỷ rất muốn nói, đừng đi gặp hắn. Nhưng lz là người lớn rồi, lz có muốn đi không? Hãy nói chuyện thử với Run ca đi?
@Nguyên tác đề y phát biểu : //
Muốn thấy lz vẽ run ca!____________________________
Sô cô la màu này
Có nhiều lúc Hạ Xưa rất muốn hỏi một vài người về những người thân thiết bên họ khi xưa. Tại sao bây giờ không còn liên lạc với nhau nữa? Đã có chuyện gì xảy ra giữa hai người sao? Hay vị trí thân thiết ấy đã được thay thế bằng một người thích hợp hơn?
Nhưng cũng chẳng cần hỏi nữa bởi vì bản thân Hạ Xưa đã tự có câu trả lời cho mình.