Chủ topic : //
Sau đó tôi vẫn luôn suy nghĩ không biết tại sao tôi lại tức giận như vậy, anh đã từng giải thích cho tôi tình yêu thực sự sẽ không gây đau đớn trên thân thể, ngủ chung một chỗ cũng sẽ không đau. Lúc anh nói lời này có chút không rõ ràng, mang theo xấu hổ áy náy và lịch sự không nhìn mặt tôi, tựa như bản thân không thể làm gì trước tội lỗi, dù bản thân anh không sai, anh vẫn luôn cảm thấy có lỗi.
Anh rất hiền lành, tôi nghĩ, có lẽ đến ngay cả chính anh cũng không biết. Nhưng tôi thế nào cũng không thể tưởng tượng dáng vẻ khi anh yêu đương.
Đề nghị của Tóc Xoăn bị phủ quyết, nghĩ mãi không ra biện pháp giải quyết, cuối cùng vẫn là cô gái ở tiệm đưa ra giải pháp, nếu như tiệm cà phê không quá bận, lúc ít khách tôi có thể vẽ một chút. Chỉ cần cẩn thận không để ông chủ thấy là được.
Cái này xem như cắt xén thời gian làm việc, tôi do dự nhìn cô gái lắc lắc di động, “Không sao đâu, lúc không có khách chúng tớ cũng nghịch di động mà.”
Tiệm cà phê làm ăn rất tốt, không ít người tranh thủ đến chỗ này làm việc, một ly cà phê có thể dùng trong thời gian rất dài. Tôi bỏ hết thời gian để vé lúc làm việc cũng nghĩ đến nó, may mà công việc cũng không khó, đến giờ tôi vẫn chưa mắc sai lầm.
Lúc còn ở nhà mẹ có giáo viên dạy vẽ, mỗi ngày tôi đều kiên trì luyện tập, thỉnh thoảng cũng vẽ linh tinh, có lúc các nhân viên trong tiệm tập hợp sang đây xem tôi vẽ, hỏi tôi có thể cho các cô một tấm không, đương nhiên là tôi đồng ý rồi.
Ban ngày làm việc, đến khi về nhà đau nhức khắp người, nằm lỳ ở trên giường không nghĩ tới gì cả. Hôm nay mẹ và em gái đến tiệm cà phê thăm tôi, tôi bất ngờ vô cùng, nhất thời cứng đơ đứng tại chỗ. Mẹ nói là anh đưa địa chỉ cho mẹ, tôi vui vẻ dẫn mẹ và em đến ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, mẹ muốn uống cà phê, em gái thì uống sữa tươi. Lâu như vậy không gặp, mặt em gái trở nên tròn vo, con mắt như hai vầng trăng khuyết nho nhỏ, “Anh ơi, bao giờ anh mới về nhà?”
“Anh bây giờ đang ở bên ngoài rồi.”
“Anh không muốn chơi với em sao?”
“Không phải, bởi vì bây giờ anh phải đi làm, rảnh rỗi sẽ chơi với em.” Tôi vội vã hứa. Mẹ cắt ngang chúng tôi, “Tiểu Nguyện, dượng muốn mẹ gửi lời lời xin lỗi đến con.”
Tôi trợn mắt líu lưỡi, không phản ứng kịp, em gái thức thời nhìn mẹ nhìn tôi, cúi đầu nghịch ngón tay. Tôi nghe thấy giọng mình lắp bắp, “Không sao, không cần xin lỗi con, con rất khỏe, thật sự.”
“Dượng nói với mẹ chuyện đã nói với con, dượng vốn muốn con giảm một vài chi phí, không con lại chuyển ra ngoài… Việc này là chúng ta có lỗi với con, mẹ nghĩ thật sự đối với con rất không công bằng…”
Tôi vội vã xua tay, “Không sao đâu ạ, có khách đến rồi con ra làm việc trước.”
“Tiểu Nguyện, bất luận ra sao mẹ vẫn hi vọng con có thể sống hạnh phúc mãi mãi.”
“Con hiểu rồi ạ.”
Tôi xoa xoa mặt em gái, “Chúng ta đều sẽ vậy.”
Lúc gần đi mẹ bảo cuối tuần về nhà ăn cơm, tôi đồng ý rồi.
@Lô tu chi : //
Tiểu Nguyện nhất định có thể sống hạnh phúc vui vẻ!:)
@Tần Phù Tang : //
Muốn đưa anh Run đi cùng không
@xihaha : //
Mọi thứ đang ngày càng tốt hơn cảm giác có ánh sáng của hi vọng
@Phân khối a ÚY : //
“Tiểu Nguyện, bất luận ra sao mẹ vẫn hi vọng con có thể sống hạnh phúc mãi mãi”
Tiểu Nguyện, lời này cũng là lời tôi muốn nói với cậu ~~~
@Bàn trà bạch : //
Tiểu Nguyện là một đứa trẻ ngoan nỗ lực tiến lên! Chậm rãi lớn lên, anh Run luôn ở bên cạnh cậu (tuy rằng ức chế hơi khổ cực ) Tóc Xoăn xem ra muốn gia nhập hàng ngũ, cùng Hamburger cạnh tranh vị trí vật biểu tượng~
Hành vi dượng để vợ con ra dò đường, lần thứ hai xác minh giả thiết người bình thường, xin lỗi phải trước mặt nói với người đó, vợ nói lại tính là gì… thấy thuận lợi quăng khó khăn cho Run ca, tâm tình ung dung, thời gian dài như vậy mới muốn hòa giải. Ồ, suy nghĩ quá âm u.
Mẹ là bà nội trợ ở nhà Tiền tiết kiệm có hạn, đầu tư không? Thu nhập gia đình chủ yếu dựa vào chồng, chẳng trách sức lực không đủ.
@T tháp tháp : //
Yên lặng quan tâm
@Ngang qua thanh hoa ngư : //
Tiểu Nguyện gần đây rất bận sao? Ngày mai thứ sáu rồi, có đăng bài không?
@Phân khối a ÚY : //
Tiểu Nguyện ~~~
@Ngư thu dung : //
Thứ sáu rồi thứ sáu rồi, Tiểu Nguyện mau trở lại!
______________________
Về nhà là lười biếng vậy luôn