Bên Nhau Tròn Chín Năm, Bạn Trai Tặng Tôi Một Cái Máy Tính Second-Hand Bỏ Đi

chương 9

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chủ topic : //

Tôi sẽ chuyển nhà. Tôi rất vui vẻ, lần đầu tiên tôi được chuyển nhà, trước đây hắn luôn nói cái nhà này là cha hắn để lại cho hắn, chúng tôi phải ở đây đến tận khi chết.

Chuyển nhà nên phải thu dọn đồ đạc. Hình như có ai đó đang tìm hắn, mấy ngày nay tôi vẫn đang thu dọn đồ đạc. Tôi có rất nhiều đồ, tôi không biết tôi lại có nhiều đồ như vậy, tôi tìm thấy đôi tất trắng bị mất nhiều năm trước. Hắn nói với tôi, chỉ có thể mang đi một túi đồ, chuyển đi nơi đâu, tôi không biết.

Tôi muốn mang tất cả mọi thứ của tôi đi, tranh của tôi, bút chì của tôi, bốn bộ quần áo của tôi, quần jean của tôi, chậu nước của tôi, bàn chải đánh răng và cốc của tôi, đèn bàn của tôi, nhưng có lẽ túi không chứa nổi hết. Tôi thấy cạnh cửa có vạch đo chiều cao suốt bao năm của tôi, từ một mét ba đến một mét bảy hai, tôi không biết tôi đã cao lớn đến vậy.

Các bạn nói hắn giam cầm tôi, tôi đã nghĩ rất nhiều về chuyện này, thậm chí lúc ngủ cũng suy nghĩ. Tôi rất nhớ mẹ tôi.

Nhưng tôi không muốn nghĩ về mẹ nữa, lúc còn rất nhỏ tôi cho rằng chuyện gì mẹ cũng có thể làm được, chỉ là tại sao mẹ không đến tìm tôi.

Tôi vẫn ở đây, vẫn sẽ luôn ở đây, tôi sẽ sống sót.

Tôi nghĩ có lẽ mẹ đã từ bỏ việc đi tìm tôi rồi, hoặc là như hắn nói vậy, không cần tôi nữa. Cũng giống như tôi không cần cái quần đùi cũ rách của tôi nữa.

Tối hai ngày sau sẽ chuyển nhà, cuối cùng tôi cũng có thể đi ra ngoài. Tôi sẽ chạy trốn, tôi muốn đi tìm mẹ tôi, hỏi mẹ tại sao không đi tìm tôi. Trong túi tôi đã xếp vào những thứ tôi cần dùng, mấy bộ quần áo tôi có thể buộc chúng thành dây thừng mà không sợ bị hắn phát hiện ra, giấy vẽ và bút, còn giày thể thao nữa. Đi giày, tôi sẽ chạy trốn rất nhanh.

Không biết tại sao nhìn quanh gian phòng này, tôi lại cảm thấy rất khổ sở.

@xihaha : //

A chủ topic cố lên

@Ẩn danh : //

Sau khi dựng nước, không cho phép động vật thành tinh

ý trêu mấy con vật đáng yêu, thông minh thỉnh thoảng hay bắt chước hành động của con người

@Ngang qua thanh hoa ngư : //

Chủ topic Giáng Sinh vui vẻ! Nhất định phải chú ý an toàn bản thân!

@run : //

Chủ topic, đêm Giáng Sinh vui vẻ.

Giáng sinh là một ngày lễ nước ngoài, nhưng ở đây cũng rất vui vẻ. Hôm nay bên ngoài có rất nhiều cây thông được trang trí, trung tâm thành phố còn chơi phun tuyết, anh không đi vì đông đúc ồn ào quá.

Có cơ hội dẫn em đi chơi được không?

Cả tuần nay anh đều tìm “Hắn”, em làm rất tốt, chúng anh tìm thấy một người phù hợp với những gì em miêu tả, sứt môi, luôn đội mũ, có hộ khẩu địa phương, nhưng hắn không phải họ Triệu. Tên hắn nói với em có lẽ là tên giả.

Hắn rất cảnh giác, anh chỉ có giờ tan sở mới lần theo hắn, theo nhiều lần rồi mà vẫn không tìm được nơi ở của em. Thời gian em chuyển nhà trùng lễ Giáng Sinh bên ngoài rất nhiều người, có cơ hội em hãy cầu cứu người khác, một khi chuyển tới những thành phố khác rồi việc tìm kiếm rất khó khăn.

Ngày mai anh sẽ xin nghỉ, nếu như người bạn cảnh sát của anh cũng rảnh rỗi anh sẽ bảo nó đi tìm cùng, nhưng có lẽ mai nó phải đi tuần tra. Em đừng sợ, ngày mai anh sẽ đi theo kẻ giam cầm em, cứu em giải thoát cho em.

Em nhìn căn nhà khổ sở là chuyện bình thường, bất luận ra sao thì em cũng đã sống ở đó gần mười năm, tất cả sinh hoạt của em đều ở trong đó. Không biết tại sao anh rất muốn giúp em, thành phố Z là quê hương của anh, lúc mới đầu anh không thể tin được lại có người bị bắt cóc giam cầm ở đây.

Ngày mai không cần đăng bài, nhìn thấy đoạn này là tốt rồi, đối với em mà nói anh là một người xa lạ, nhưng em đừng sợ, anh mặc một chiếc áo khoác màu xám nhạt, cầm một túi laptop, nhưng bên trong ấy không có máy tính, đồng thời anh sẽ liên lạc với cảnh sát, nhất định phải cẩn thận.

Qua miêu tả của em, mẹ em rất yêu em, có lẽ vẫn đang tìm em, mẹ không phải không gì không làm được, chỉ là em bây giờ vẫn chưa thể tiếp thu những việc này. Nhưng khi em đã được cứu thoát rồi sẽ có rất nhiều thời gian tự mình đi tìm đáp án.

Chúc trước cho em có một lễ Giáng Sinh an lành.

@Tam Dĩ : //

Chủ topic đêm Giáng sinh vui vẻ, hi vọng sẽ mang đến cho cậu một năm bình an.

Khi chạy trốn phải gấp quấn đồ đạc trong túi thật chặt, lấy ít giấy bút theo thôi, nếu đang chạy mà cảm thấy túi quá nặng, có thể dùng một tay giữ chặt, rất đơn giản và giảm bớt sức nặng. Tôi tin mẹ cậu vẫn quan tâm cậu, Run cũng sẽ giúp cậu, chúng tôi cũng vậy, cố lên

@Phó nam nhất : //

Run ca xuất hiện! Nhất định phải gánh đỡ lz thật sự quá đau lòng.

@kediq : //

Chờ chút! Tiểu thuyết này này cp kỳ thực là run ca x LZ sao?! (Xin lỗi tôi đã phá hoại bầu không khí…) ấu dâm ham mê cưỡng gian đều đi chết đi!!!

@Mạ rễ đơn : //

Run phải cố gắng lên nha

@Giữa hạ mơ nước dừa : //

Run nhất định phải cứu thoát chủ topic đó! Giáng Sinh vui vẻ tất cả mọi người ơi~

@kenwengpo : //

Tiểu thuyết toàn viên tham dự

@Hạ chưa ngủ : //

Chủ topic! Nhất định phải bảo vệ tốt bản thân!

@ziYanlao : //

lz cố lên nha. Nếu như lưng vác nhiều đồ vật nặng thực sự chạy không nổi, người xấu lại đuổi đến gần rồi. Đầu tiên vứt hết đồ đạc đi. Đừng do dự nhé. Nhất định phải chạy đi! Trên đường sẽ rất đông người. Có thể còn có cảnh sát tuần tra. Có thể cầu viện họ. Nói cho bọn họ biết cậu bị người giam cầm. Muốn đi tìm mẹ. Nhất định phải nói rõ ràng. Không không không. lz đã rất lâu chưa hề nói chuyện. Đến thời điểm ấy có khả năng cậu không nói ra được. Trước tiên viết một tờ giấy. Đến thời điểm cậu muốn cầu viện ai. Không nên hốt hoảng. Nhất định phải trấn tĩnh. Đương nhiên nếu như Run thần thánh có thể thuận lợi cứu được cậu. Những gì tôi nói sẽ không cần thiết.

Cuối cùng tôi tin tưởng mẹ lz rất yêu lz. Nói không chừng mẹ cậu đang một thành phố không biết tên nào đó đứng ở lề đường cầm ảnh cậu lang thang đi tìm cậu đấy. lz cố lên!

@ludwig : //

Giáng Sinh an lành, tôi hy vọng cậu có thể thuận lợi trốn thoát. Ngày hôm nay bên ngoài người rất nhiều, nhớ tới chạy về nơi đông người nhé, chờ mong tin tức của cậu.

@Beggar : //

Đọc những gì lz miêu tả luôn cho tôi một cảm giác cậu không thể nhìn thấy ORZ

@Kỷ kỷ kỷ : //

“@kediq : //

“Chờ chút! Tiểu thuyết này này cp kỳ thực là run ca xLZ sao?! (Xin lỗi tôi đã phá hoại bầu không khí…) ấu dâm ham mê cưỡng gian đều đi chết đi!!!”

Tôi cũng cảm thấy vậy đó_(:з” ∠)_ Run ca tốt lắm… (vì thế rất muốn hai người ấy bên nhau hhhh)

@Kỷ kỷ kỷ : //

Khi nhìn thấy mét ba, hãy đưa cho tôi một khẩu súng, tôi muốn bắn vỡ đầu bọn bắt cóc buôn bán trẻ em.

@Lý đại cừu : //

“@Run : //

Chuyện của chủ topic nghe ảo quá đấy, thời đại này ai còn dùng điện thoại truy cập quay số để lên mạng.

Lời cũng nói bừa bãi… Chuyện của chủ topic nghe cũ rích, nghe như chủ topic sống hoàn toàn tách biệt với thế giới này, đi câu cá đi!”

Ha ha ha trường học của chúng tôi cũng dùng điện thoại truy cập quay số để lên mạng, thật sự rất tốt mà (... Nhưng tôi cũng không biết điện thoại truy cập quay số để lên mạng rốt cục là cái gì)

@Ngư thu dung : //

mét ba…

lz báo bình an đi, thật lo lắng cho em.

__________________________

Chơi phun tuyết là dùng cái bình này.

Dù không theo đạo nhưng đêm Giáng Sinh Hạ Xưa vẫn đi chơi.

Đọc đến đoạn LZ nói rời khỏi ngôi nhà khổ sở lại nhớ đến ngày Hạ Xưa rời khỏi ký túc xá. Tuy lúc sống với nhau cũng giận dỗi nhau nhiều nhưng cũng có rất nhiều niềm vui. Hôm ấy nắng rất to, mọi người đều vội vã. Khi bước khỏi căn phòng ấy, bỗng dưng Hạ Xưa rất muốn khóc. Đã từng ghét lắm mà… không biết những người khác cảm thấy thế nào.

Hạ Xưa không phải một người cứng rắn. Dễ chấp nhận hoàn cảnh, mọi người nói vậy đấy. Nhưng không ai biết trong lòng Hạ Xưa vẫn thầm thở dài từng cơn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio