Nhìn Phùng Huy bị chửi mắng, Tô Viên Viên thực sung sướng, cười đến hai mắt híp lại. Bất quá nàng còn không có quên thời khắc chú ý chung quanh, tránh bị Phương Lập Triết nhìn thấy một mặt nhân tính hóa như vậy sẽ không dễ giải thích, lại không biết Phương Lập Triết cũng đang làm chuyện y hệt nàng.
Trên ban công Phương gia, Phương Lập Triết cũng cầm di động xem xét tình huống trên mạng, sắc mặt trầm ngưng, mày hơi hơi nhăn lại. Một lát sau, hắn nói với người trong điện thoại: "Tin tức gã trái ôm phải ấp đã bị người khác cho hấp thụ ánh sáng, anh sửa sang tư liệu một chút, sau đó bạo ra những tin tức khác, sấn ngọn lửa hiện tại, lại đổ thêm chút dầu."
"Tôi hiểu rồi, lão bản cứ yên tâm, lần đầu tiên lão bản giao nhiệm vụ, tôi nhất định hoàn thành mỹ mãn."
"Ân, cứ vậy đi. Tạm biệt."
Phương Lập Triết cắt đứt điện thoại, châm một điếu thuốc. Chuẩn bị đưa tới miệng thì đột nhiên nhớ tới lần trước hút thuốc bị Tô Viên Viên ghét bỏ, động tác khựng lại một chút, dập tắt luôn điếu thuốc. Bởi vì nghĩ đến Tô Viên Viên, tâm tình của hắn cũng tốt hơn không ít.
Người trên điện thoại lúc nãy là hắn mới mời chào đến, từng làm thám tử tư, bởi vì trưởng bối bệnh nặng cần dùng tiền gấp mới nguyện ý đi theo hắn làm việc, mà hắn liến xuất tiền chữa bệnh cho vị trưởng bối kia, cũng coi như là thi ân. Hắn đang trù bị thành lập phòng làm việc, cần người, nhưng hắn theo chủ trương quý tinh bất quý đa, nhân viên phải tài năng, vị thám tử tư này chính là một trong số đó, năng lực thực xuất sắc, về sau sẽ phụ trách điều tra đối thủ cạnh tranh.
Những nhân viên chủ chốt khác – nhiếp ảnh gia, chuyên viên trang điểm, nhân viên bộ quan hệ xã hội,... đều tìm gần đủ rồi, chỉ chờ phòng làm việc khai trương liền có thể lập tức đi làm. Bất quá hiện tại phòng làm việc chỉ có hắn cùng Tô Viên Viên, quá ít, hắn không sốt ruột khai trương, trạng thái bây giờ cũng đủ vận tác. Như chuyện Phùng Huy lần này, cũng vừa lúc cho thám tử tư cùng bộ quan hệ xã hội thử thử đao.
Tầm mắt rơi xuống căn hộ đối diện, nơi đó đã từng là nơi ở của huynh đệ tốt của hắn, nhưng từ khi trở mặt, Phùng Huy liền bán căn hộ kia dọn đi nơi khác. Khi học đại học, bọn họ cùng lớp, cùng phòng ký túc, giường trên giường dưới, lại đều là người xuất sắc nổi bật trong học viện, hai người giao hẹn cùng nhau phấn đấu lưu lại tên tuổi trong giới giải trí. Mười năm, bọn họ vẫn luôn nâng đỡ lẫn nhau bước từng bước về phía mục tiêu. Nhưng ở thời điểm sắp thành công, Phùng Huy biến mất!
Huynh đệ của hắn biến mất!
Tuy rằng suy đoán này có vẻ rất hoang đường, nhưng trải qua quãng thời gian dài như vậy, hắn tin tưởng ánh mắt của mình. Thân thể của Phùng Huy đã bị một tên cô hồn dã quỷ vô sỉ chiếm cứ!
Hắn tra được vài chuyện Phùng Huy từng làm, nhưng vẫn mãi do dự có nên tuôn ra hay không, bởi vì những thứ kia sẽ làm Phùng Huy thân bại danh liệt, nếu một ngày nào đó huynh đệ chân chính của hắn có thể trở lại thì sao? Đối mặt cục diện nát bét như thế, cậu ấy sao có thể chịu đựng được! Nhưng biến cố thình lình xảy ra hôm nay làm hắn hạ quyết tâm, chỉ có đả kích tên cô hồn dã quỷ kia mới có thể đuổi gã ta rời đi. Kể cả cuối cùng gã bám víu không chịu rời đi, hắn cũng coi như vì huynh đệ báo thù. Mà nếu huynh đệ thật sự trở về, quãng đời còn lại hắn sẽ dùng toàn lực đưa cậu ấy lên đỉnh cao giới giải trí!
Nhạc chuông di động vang lên, Phương Lập Triết phục hồi tinh thần lại, thám tử tư báo tin, hết thảy thuận lợi. Hắn lên mạng xem xét, mấy giải trí đại V đã chuyển phát khuếch tán tin tức, liệt kê tất cả những lần Phùng Huy mua thủy quân hắc Phương Lập Triết và các đối thủ cạnh tranh, rõ ràng rành mạch, từng mục từng mục, người xem chỉ cần có IQ là hiểu được. Mặt khác, Phùng Huy còn thường xuyên cướp đoạt nhân vật, kiêu căng ngạo mạn, khinh thường nhân viên công tác, khi dễ tân nhân,...... ảnh chụp rõ ràng, chứng cứ đầy đủ, không có khả năng lật ngược lại!
Rộng lượng nghĩa khí? Ôn hòa lịch sự? Sau khi nhân thiết thâm tình sụp đổ, toàn bộ nhân thiết gã đặt ra lần lượt hy sinh, một cái tiếp một cái, không cách nào cứu được!
Trên mạng, tiếng mắng chửi che trời lấp đất, Phùng Huy mặt mũi trắng bệch nhìn chằm chằm di động. Gã là xuyên qua, trong đầu gã có thật nhiều ca khúc nổi tiếng, gã có bàn tay vàng, gã được Tinh Huy thiên kim ưu ái, đời này không thể tầm thường vô vi! Gã cho rằng mình có thể một bước lên trời, không cần cố kỵ, ở giới giải trí chỉ cần đeo mặt nạ trước màn ảnh là được, ai còn dám đối nghịch cùng con rể của Tinh Huy Giải Trí? Nhưng hiện tại, chuyện quái gì đang diễn ra vậy? Chỉ bởi vì gã lỡ làm Lương Tinh Ngữ giận dỗi, gã liền hoàn toàn xong đời?!
Gã lập tức gọi điện cho Lương Tinh Ngữ, điện thoại không thông, chuyển qua không ngừng phát tin nhắn thoại, "Bảo bối nhi, lòng anh chỉ có em, với mấy người kia chỉ là chơi chơi, tin tưởng anh."
"Tiểu Ngữ, anh đối với em thế nào em còn không biết sao? Chẳng lẽ em nỡ nhìn anh thê thảm như vậy sao?"
"Chúng ta dự định sang năm sẽ kết hôn, em đã quên rồi sao? Nếu là thích người khác sao anh có thể chỉ thừa nhận một mình em là bạn gái đây? Nếu nói vì tiền, phu nhân kia không phải càng giàu có? Tin tưởng anh! Tiểu Ngữ!"
Gã gửi rất nhiều tin, nhưng bên kia lại không hề phản ứng. Kỳ thật di động của Lương Tinh Ngữ đã bị tịch thu, nháo ra gièm pha lớn như vậy, cha cô ta mắng cô ta đến máu chó phun đầu, trực tiếp cấm túc không cho phép liên hệ với bất kỳ ai, đương nhiên không thể đáp lại Phùng Huy.
Mà Phùng Huy vô sỉ giải thích đều bị cha của Lương Tinh Ngữ - tổng tài Tinh Huy Giải Trí nhìn được, càng xác nhận gã ta chỉ là tên cặn bã. Nếu lúc trước điều tra một chút, chuyện hôm nay sẽ không xảy ra, liên lụy cả ông ta cũng mất hết mặt mũi. Tổng tài Tinh Huy giận dữ, lập tức lên tiếng hạ lệnh phong sát Phùng Huy.
Trong một đêm, toàn bộ tác phẩm của Phùng Huy đồng thời bị thu hồi, toàn bộ thông cáo bị đổi người, lại cố tình không giải trừ hiệp ước, nếu Phùng Huy không trả nổi tiền vi phạm hợp đồng, gã chỉ có thể bị Tinh Huy vùi lấp, đến tận hai mươi năm sau! Gã vốn đinh ninh mình ôm chắc Lương Tinh Ngữ mới ký hợp đồng hai mươi năm, hiện giờ lại biến thành tự đào hố chôn mình!
Bồi tiền vi phạm hợp đồng? Gã sẽ táng gia bại sản! Nếu không thể gia nhập công ty khác, về sau sinh hoạt như thế nào? Chẳng lẽ lại làm lưu manh như đời trước? Phùng Huy tức giận lao đến Tinh Huy muốn đòi công đạo, nhưng đến người đại diện của mình cũng chẳng gặp được, trực tiếp bị bảo an ném ra ngoài.
Một đám phóng viên giải trí lập tức vây quanh gã, microphone vài lần suýt chọc thẳng vào mặt, nhao nhao ném ra một đống vấn đề, vừa bén nhọn vừa khiến người khó xử. Phùng Huy lập tức nhớ tới tình cảnh của Phương Lập Triết mấy tháng trước, khi đó Phương Lập Triết bị khai trừ cũng là cảnh tượng này. Hiện tại thế nhưng đến phiên gã?!!!
Phùng Huy tức giận đẩy phóng viên ra, đả kích liên tiếp đã làm gã tức giận tận trời, nào có tâm tư ứng phó phóng viên? Gã ra sức chen khỏi đám đông đi về phía xe của mình, nhưng phóng viên chặn đường khiến gã còn không vào được xe. Phẫn hận, gã nói không lựa lời: "Ngoài bỏ đá xuống giếng, bắt nạt kẻ yếu thì các người còn có thể làm gì? Sao không đưa tin Tinh Huy bất công? Gạt ta ký hợp đồng hai mươi năm lại đạp ta vào xó xỉnh không cho ta xuất đầu, căn bản chính là chèn ép ta muốn ta nhường đường cho kẻ khác. Chuyện sinh hoạt tư nhân của ta liên quan cái quái gì tới công tác? Ca khúc ta viết không tốt? Ta có tài hoa dựa vào cái gì không cho ta phát triển? Đã kết hôn đâu! Ngoại tình phạm pháp à?"
Tất cả mọi người bị hắn làm kinh ngạc ngây người, ngoại tình không phạm pháp, nhưng ngươi có thể nói đến đúng lý hợp tình như vậy cũng thật dũng cảm a!
Bất quá hắn như vậy lại làm phóng viên hưng phấn lên, không sợ minh tinh nói bậy, chỉ sợ hắn bảo trì trầm mặc! Lần trước Phương Lập Triết mặt vô biểu tình không nói một lời khiến cho bọn họ phát sầu đến muốn mệnh, không biết nên đưa tin cái gì. Hiện tại Phùng Huy chịu nói, tùy tiện lấy ra một đoạn đều có thể viết thành vài vạn chữ a!
Vì thế phóng viên càng hăng máu, tranh đoạt đưa ra vấn đề. Phùng Huy buồn bực khó tiêu, nói hết Tinh Huy lại nói đến Phương Lập Triết, một đống tin tức xấu đột nhiên xuất hiện, gã không tin không có ai đứng sau lưng vận tác. Tuyệt đối là Phương Lập Triết làm, là Phương Lập Triết trả thù gã!
Cuối cùng vẫn là bảo an trong tòa nhà Tinh Huy lại đây xua tan phóng viên, Phùng Huy mới có thể lái xe rời đi. Nhưng những lời gã nói gần như lập tức xuất hiện trên hàng loạt trang tin tức, lại lần nữa nhấc lên sóng to gió lớn, ngay cả hơn nửa số fan não tàn cũng nhìn không nổi nữa. Kẻ tam quan bất chính như gã sao có thể viết ra lời ca dễ nghe? Còn đụng tới đồ vật tên cặn bã này làm ra đều là bệnh tâm thần! Tam quan bất chính!!!
Bất quá một nửa fan não tàn dư lại thì đều hưng phấn cực kỳ, nơi nơi nói thần tượng nhà ta thật cá tính, không miễn cưỡng chính mình chạy theo đám đông, không sợ cường quyền, cái gì cũng dám nói, lại còn tài hoa hơn người. Còn nói Phùng Huy có thể đồng thời mê đảo ba người phụ nữ chứng tỏ gã mị lực vô cùng, lại không phải cường gian, liên quan gì tới người khác.
Tóm lại, những người tam quan bình thường đều bị đàn fan não tàn này làm cho không còn gì để nói nữa, cũng càng chán ghét Phùng Huy. Ngắn ngủn hai ngày, Phùng Huy liền thành chuột chạy qua đường người người đòi đánh, so với Phương Lập Triết lúc trước chỉ có hơn chứ không có kém, gã "quang vinh" nhận lấy danh hiệu "minh tinh vô sỉ nhất"!
Phương Lập Triết nhận được điện thoại phỏng vấn, hỏi hắn đối Phùng Huy tỏ thái độ có ý kiến gì không. Hắn nhàn nhạt đáp lại: "Tôi cùng Tiểu Bạch đang tiến hành quay chụp《Manh khuyển Tô Tô 》không có thời gian chú ý chuyện khác. Bất quá nếu Phùng tiên sinh điểm danh nói tôi hại anh ta, tôi sẽ phát một phong luật sư hàm cho mọi người một đán án minh xác."
Phương Lập Triết nói được thì làm được, cúp điện thoại liền thỉnh luật sư phát luật sư hàm, trên mạng nhiệt độ còn chưa tiêu lại lập tức có thêm đề tài buôn dưa mới, mà lần này tất cả mọi người đều vui vẻ ngồi hóng, sôi nổi mắng Phùng Huy xứng đáng! Fan Tô Tô càng là vui quá mà khóc, nhốn nháo chúc mừng《Manh khuyển Tô Tô 》khai máy, tràn ngập chờ mong vào tương lai của A Triết cùng Tô Tô.
Một câu nói trực tiếp tuyên truyền thêm cho《Manh khuyển Tô Tô》vừa lúc ba trang web phim đang phát sóng đợt hai, 《Manh khuyển Tô Tô》 rating vốn đã cao, hiện tại lại lập thêm kỷ lục mới, đè ép hết phim ảnh đồng kỳ xuống, kể cả thể loại phim cung đấu vốn rất hút fan. Nương theo phong ba đả kích Phùng Huy, Phương Lập Triết thành công đẩy《Manh khuyển Tô Tô》lên một đỉnh cao mới. Nhân sĩ trong giới sôi nổi cảm thán, không hổ là người đại diện tài năng, chỉ cần một câu đã có thể tạo thành loại hiệu quả này.
Tô Viên Viên nhìn trên mạng biến hóa liên tục, trộm cùng nói:【Thế giới này hình như Phương Lập Triết không cần ta bảo hộ a, hắn rất lợi hại đấy chứ? Thế giới thứ hai thật sự khó hơn thế giới đầu tiên sao?】
【: Ký chủ, về tình huống số liệu dị thường, ta đã tra được một chút. Có một tin tốt và một tin xấu, ngươi muốn nghe cái nào trước?】
【 Tô Viên Viên: Hừ! Trước khổ sau ngọt đi!】
【: Ký chủ, tin tức xấu là khi tùy cơ lựa chọn thế giới thứ hai, có người quấy nhiễu ta làm ta truyền tống có chút sai lầm. Hắn pháp lực cao hơn ta, cho nên lúc trước ta không phát hiện, bất quá thế giới thứ hai vẫn xoay quanh giới giải trí, điều này thì không thay đổi. Bởi vì...... đối phương cũng đang hấp thu nguyện lực...... Ta tạm thời không có cách điều tra rõ tình huống của đối phương, không thể diệt trừ, chỉ biết được đối phương cũng không có ác ý, sẽ không xúc phạm tới ký chủ, chắc là đã phát hiện năng lực của ta nên cũng mượn dùng ảo cảnh để tu luyện.】
Tô Viên Viên kinh ngạc há hốc miệng, đột nhiên nghĩ đến thật nhiều điểm tương tự giữa Phương Lập Triết và Trác Phong, không thể tin tưởng nói:【Chẳng lẽ người kia xuyên qua bám vào người Phương Lập Triết và Trác Phong?】
【Cái này tạm thời còn chưa rõ ràng lắm, ta sẽ tiếp tục điều tra.】
Tô Viên Viên mộng bức, nhưng lại có chút hưng phấn, nàng chạy ra cửa nhìn Phương Lập Triết một cái, rồi đóng cửa lại ở trong phòng chạy vài vòng, tự mình vui vẻ một hồi lâu mới trấn định lại được:【Còn tin tốt thì sao?】