Đã đến nơi họ cần đến, thế giới các lá bài, nhìn sơ qua đã thấy nơi này khác hẳn với lần trước Sư Tử tới, một cảnh tồi tàn u buồn không có chút sức sống, mặt trời dường như biến mất trong những đám mây đen, nói thật giờ cũng chả biết buổi tối hay sáng, Xử Nữ chân run rẩy, đổ mồ hôi như suối, Thiên Yết thở dài chán với tính sợ bóng tối của nó, vậy mà nghe Bob nói nó hết sợ, đấy hết sợ của ông đấy ông Bob ạ.
-Đi vào thôi
Sư Tử ra lệnh, Xử Nữ nắm chặt lấy cánh tay Thiên Yết đến nỗi đỏ lên luôn, và rồi cả người đều bước vào trong vương quốc, để đến được trung tâm thì phải đi qua rất nhiều nước nhỏ bởi không gian ở đây bị nhiễm năng lượng bóng tối tốt nhất đừng sử dụng cổng không gian hay đại loại gì cả. Mới đi được vài bước thì một đàn dơi bay ngang đầu họ làm cho Xử Nữ la lên sau đó cô hoảng quá mà chạy đi mất dấu người còn lại, vậy là thêm nhiệm vụ phụ là đi tìm con Xử Nữ
Chợt một con dơi bay đến cắn vào cổ Thiên Yết, máu tuông ra, con dơi hút lấy số máu đó và bay đi, Sư Tử quay lại xem kĩ vết cắn đó, không sâu lắm chỉ cần băng lại, Thiên Yết cảm giác mệt mỏi không có chút sinh lực nào, cần nằm xuống, Sư Tử cắn răng, cô dìu Sư Tử vào căn nhà gần đó, đặt Thiên Yết ngồi lên ghế sofa biến ra ly nước.
Choang
Tiếng đổ vỡ của chiếc bình hoa, Thiên Bình biến ra cây kiếm sắt từ từ đi lại chỗ phát ra âm thanh, âm thanh đó phát ra từ trong nhà bếp, do đèn trong thế giới này bị vô hiệu hoá nên phải sống trong bóng tối, Bình nhi vừa bước vào bếp thì hú hồn một cậu bé khuôn mặt điển trai chứa đầy sự sợ hãi, Bình khẽ hỏi:
-Em là ai ?
Có một làn sương mỏng xuất hiện trên cặp mắt long lanh ấy, cậu sợ hãi trả lời:
-Ba mẹ em bị bắt rồi, em trốn được, bọn chúng ghê lắm
Yuhi lo lắng cho chị mình lâu quá không thấy ra liền đi vào, khi cậu bé kia nhìn thấy Yuhi liền ngã xuống, Thiên Bình liếc xéo Yuhi ra hiệu cho cậu đi ra với Sư Tử. Yuhi phồng má lủi thủi đi ra, Thiên Bình khuỵ xuống ôm cậu bé vào lòng an ủi:
-Không sao đâu em trai chị, giờ đi ra với tụi chị, kể lại tụi chị nghe chuyện gì đã xảy ra
Cậu bé đó dụi mắt, cùng Thiên Bình đi ra, Sư Tử nhìn thấy cậu bé với vết thương trên mặt liền băng lại, như lời Thiên Bình đã dặn cậu bé kể lại những gì mà mình nhớ.
Kể lại
Trong buổi sáng sớm tinh mơ, người dân trong làng vẫn sống hào thuận vui vẻ với nhau thì có một đàn dơi xuất hiện phá hết mọi thứ trong vương quốc, nhà vua của từng nước nhỏ ra sức ngăn cản bọn chúng nhưng đợt thứ hai đã tới, lần này còn có ma cà rồng và đứng trên là một cô gái nhìn uy nghiêm trông có vẻ là thủ lĩnh, cô ta ra lệnh cho bọn ma cà rồng tấn công vào vua của cả thế giới các lá bài, cha Sư Tử bị bắt đi, trái tim của thế giới nhiễm năng lượng bóng tối, phép thuật từ các lá bài tan biến, người dân hay lính canh đều không có khả năng chống lại. Chính vào lúc này, lũ dơi nhân cơ hội đi hút máu người, bọn chúng dường như đang rất đói, thiếu máu, lũ dơi hút nhiều máu biến thành ma cà rồng, chúng càng lúc càng thèm khát.
Vì thế thủ lĩnh của chúng ra lệnh bắt người dân lại nhốt vào trong lồng sắt dưới toà lâu đài cha Sư Tử xây nên, một số người còn thoát được và biết được nguồn tin là ai bị dơi cắn dù chỉ nhát nhẹ sẽ nhiễm chất độc dơi, nếu không lấy được thuốc giải chắc chắn chỉ có đường chết.
Kết thúc kể lại
Thiên Yết nghe tin bất ngờ vô cùng, Sư Tử sửng sốt cơ thể như chôn chân tại đó không biết làm gì, Thiên Bình lo lắng cho con nhỏ kia. Cậu bé kể lại làm nỗi sợ lớn hơn, Thiên Bình xoa đầu cậu bé hứa với cậu ba mẹ cậu về nhà an toàn, Thiên Bình suy nghĩ một lúc xem xét tình hình hiện tại rồi nói:
-Tao nghĩ tụi mình nên ở đây vài ngày, bọn này chúng không phải dạng vừa, thôi tao đi dò xem xung quanh coi có ai không đã, Sư Tử bảo vệ Thiên Yết, tao đi đây, à mày ( ám chỉ Yuhi ) lập ma trận điện cho tao
Từ lúc nào mà con Bình trở thành trưởng nhóm vậy bây. Chúng ta hãy theo chân chị Bình coi có gì không nào, đi xung quanh mấy căn nhà gần đây dấu vết lũ dơi khá là mới giống như chuyện vừa xảy ra vậy, chợt có một con dơi bay tới với tốc độ như Flash, cắn mạnh vào cổ Thiên Bình, theo phản xạ Bình nhảy ra xa, đặt tay lên chỗ bị cắn, mỉm cười với dòng máu đang chảy, con dơi kêu lên, lũ dơi xung quanh xuất hiện bay đến, Thiên Bình tạo ra mấy cơn lốc xoáy xung quanh mình nhằm bảo vệ, mấy con dơi được Thiên Bình tặng một trận quay vòng vòng quá sướng nên nằm sải lai
Đùng
Trước mặt Thiên Bình là một cô gái khuôn mặt tựa hoa hậu, cô ta nhìn sơ đủ biết đây chính là thủ lĩnh, không ai khác là Phina, Phina búng tay, máu trên cổ Thiên Bình tự động bay vào một cái lọ, Thiên Bình nhíu mày hỏi:
-Cô là...?
-Ta là Phina, nữ hoàng ma cà rồng, người ta muốn đánh không phải ngươi, hừ, về mà nói với Sư Tử lên lâu đài mà gặp ta, không thì gia đình bạn bè sẽ chết, đi đây - Phina xoay người thì biến đi đâu luôn.
Thiên Bình tức giận siết chặt nắm đấm, biết ngay là Xử Nữ dù gì cũng bị bắt bởi đội quân ma cà rồng này, khoan mấy con dơi cô tặng trận quay đang tan biến thành cát bụi, ui ghê quá tốt nhất Bình nhi đây biến về căn nhà tạm trú kia
Về đến nơi, Thiên Bình lau mồ hôi trên mặt ngồi xuống cạnh Thiên Yết, xoa xoa cái cổ mới bị cắn xong, Thiên Yết mệt mỏi nhưng nhìn thấy vết cắn vẫn cố gượng dậy nói:
-Bị cắn kìa, Thiên Bình bộ mày không thấy mệt à
-À... - Chưa nói hết câu thì Yuhi cướp lời
-Chị ấy bị sói nguyền rủa nên mấy cái này miễn nhiễm
Thiên Bình liếc xéo Yuhi cảnh cáo lần sau không được nhảy vô họng người khác, Thiên Yết cảm thấy ghen tị cho Bình nhi, dù sói nguyền rùa nhưng vẫn được hưởng một chút may mắn nhỏ, Thiên Bình chợt nhớ ra lời Phina nói, cô liền kể hết cho Sư Tử thì bấy giờ mặt Sư trông rất tức giận, chắc có chuyện gì ngoài chuyện Xử bị bắt ấy. Sau đó chỉ trong chớp mắt, một đàn dơi bay vào làm mọi người rối hết cả lên, Sư Tử không chần chừ đốt hết tụi dơi đó, vậy là cả đám thoát khỏi lũ dơi nhờ Sư Tử, Thiên Yết đã thấy tình hình không ổn liền nói:
-Chúng ta nên đi đi chứ bọn này đã phát hiện ra chỗ này rồi
Sư Tử nhìn Thiên Bình rồi gật đầu, Sư nhi dìu Thiên Yết đi trước còn Bình với cậu bé và Yuhi đi sau để có thể ra tay bảo vệ Thiên Yết ngay tức khắc, trời bỗng sụp tối lúc nào không hay, vậy là ngày mai kì thi sẽ bắt đầu mà giờ này mấy sao nữ còn ở đây tức là kì thi lần này họ lãnh zero.
Y da mị hết ý tưởng rồi, hồi trước còn nhiều lắm chứ giờ kiểu như quên hết nên hơi bị bí, haizz chỉ còn cách cố gắng nhớ lại những gì mình đã nghĩ ra thui chứ biết sao, ước gì lúc đó chịu ghi ra nhỉ. Xin thông báo với mấy bạn một tin, truyện "Hai thế giới" sắp đi vào hồi kết, khi kết thúc truyện đó đương nhiên một truyện khác sẽ ra lò, nhưng tuỳ thuộc vào độ ủng hộ của mọi người, nếu mọi người ủng hộ nhiều thì chính tay con Bu viết nghĩa là ra thường xuyên hơn, còn ngược lại thì để con Rian viết thì tuần chap nhoa.
Mong mina vote nhìu lên nhé. Đăng vào ngày //