[Bhtt] Lựa Chọn

chương 3: 3: chương 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Talia chạy như bay va hết người này đến người khác bỏ hết đám vệ sĩ đuổi theo sau sau khi cô nhận được tin bị tai nạn xe phải nhập viện.

Trước phòng bệnh của Gia Mẫn chật kín bảo an, cô vừa tới thì thật sự không hiểu đang tăng cường an ninh rồi khi trong nước đang có biến động lớn gia tộc Lý thị đã bị lật đổ rồi làm cho tình hình vô cùng căng thẳng.

Hiệp định bàn tròn giữa gia tộc lớn nhất cách đây năm sắp bị lung lay rồi, một nhà đã ngã thì điều đó chứng tỏ sẽ có người tiếp theo.

Các thế lực đang tranh nhau cái ghế số đó gia tộc tầm trung thuộc phe cánh mình, điều này sẽ châm mối cho cuộc chạy đua vô cùng kinh khủng.

Lý thị dã tâm lớn nhưng tiềm lực cũng lớn nhưng nhẫn nại không đủ để lộ đuôi nên bị người khác nắm được kéo xuống.

Nhưng người đứng sau ném đá giấu tay mới là nguy hiểm tới giờ cũng không ai biết là ai mới là người thấy được cái đuôi của Lý thị.

Mới được mấy ngày thì Gia Mẫn ở bên này gặp tai nạn với tình hình Talia thật sự không thể đồng ý cho cô quay về.

Talia vào thấy cô đang nằm và bác sĩ đang kiểm tra, đó là bác sĩ riêng đích thân Tần lão gia chỉ định sang đây suốt năm qua.

Sắc mặt của Gia Mẫn đúng là nhợt nhạt, cô mới sốt sắng lên tiếng:

- Thế nào? Mày làm sao? Mày hù chết tao rồi.

Anh bác sĩ cẩn trọng trả lời thay cô.

- Tiểu thư không bị gì nguy hiểm nhưng tay trái bị thương nhiều lần nay lại chấn thương lần nữa nên sẽ để lại di chứng.

Vùng đầu có va đập không nặng tuy vậy vẫn phải theo dõi.

Còn lại thì trầy xước nhẹ thôi.

- Di chứng? Nói gì vậy? Anh...!

Thấy bạn mình không giữ được bình tĩnh nên cô ngăn ra hiệu yên lặng rồi nói:

- Chuyện cái tay tui đừng để cho người ngoài biết về phía lão gia tôi biết anh không thể giấu nhưng với người khác thì bằng mọi giá phải ém lại cho tôi.

Nếu không anh tự biết hậu quả.

Anh bác sĩ lập tức gật đầu, xin phép ra ngoài.

Đợi cửa đóng hẳn Gia Mẫn mới quay sang nói với Talia.

- Tay cũng tao cũng nặng gì chẳng qua không thể sức quá nhiều thôi, bị yếu hơn so với người bình thường.

Không sao đâu

Talia thở dài, ngồi xuống.

- Tai nạn này là ngẫu nhiên hay là có người động tay chân?

- Tao đã cho đi điều tra rồi như có vẻ như sạch sẽ.

Có vẽ như sự cố lần này không phải lấy mạng tao mà chỉ là cảnh cáo.

Gia Mẫn mấy ngày nay đang thật sự đau đầu tình hình trong nước, cô cứ có cảm giác Tần gia hình như có vấn đề nhất mấy vụ làm ăn gần đây của Tần gia nó cứ làm sao mà cô vẫn chưa nhìn ra được chỗ không đúng là đâu.

Quan trọng dự án thu mua ngân hàng Hàn Đống đây là kế hoạch bành trướng mảng tài chính mà cô vạch ra cách đây ba năm nhằm đưa bạch đạo Tần gia mở rộng hơn nữa trong nền kinh tế Khánh Quốc trước khi Hiệp định bàn tròn năm đó chính thức bị xé nát tiến tới lập nên trật tự mới.

Nếu thật sự dự án này có vấn đề thì lợi ích nó lớn bao nhiêu thì thiệt hại đến bấy nhiêu.

Cô thật đắn đó việc mình có nên quay về hay không? Nay lại thêm vụ này đủ thấy vũng nước sâu Khánh Quốc quá đục rồi, thêm nữa nội bộ Tần gia có vẻ như có vấn đề.

Nhưng chị và Khánh Nam đã thay đổi quá nhiều người của cô đi.

Tính cách y hệt như cha của chị, độc tài, đa nghi nhưng chị rất tự tin, lại quân tử nữa nên không giỏi ám đấu cho lắm cũng tại trước đây mấy chuyện trong tối đều là cô làm.

Thật đau đầu! Đang miên man nghĩ thì...!

- Hey! Nghĩ gì vâyh con kia.

Nằm viện đầu óc còn lung tung, mày nghĩ chút bộ Tần gia đổ liền hả? Tần Hoàng Anh không phải con mèo cảnh, con của lão hồ ly thì cũng là hồ ly con đó.

- Tao biết nhưng núi cao cũng có núi cao hơn.

Tao chỉ sợ sẽ có chuyện tao vươn tay không kịp thôi.

Talia lấy táo ra gọt an nhàn đáp:

- Mày đó lo thì quay về đi.

Tần chủ tịch đã thăm dò rồi mày nên lộ ý tứ đi.

- Mày nghĩ muốn về là về sao? Chỉ sợ không cân nhắc cẩn thận tao về châm ngòi xung đột nội bộ bên ngoài chưa động thì mình đã tự động loạn rồi.

Với tao về chắc chắn là về lại vị trí dự bị cho vị trí số mày nghĩ Nguyễn Khánh Nam ngồi yên sao?

Talia cười cười, vừa đưa lát táo vừa nói:

- Mày sợ hả?

- Điên! Tao không muốn phiền phức, cũng muốn tới chuyện hai người họ.

- Kệ đi! Lo giữ cái mạng mày kìa, họ qua tới đây tìm tới chỗ mày rồi.

Lần này cảnh cáo lần sau chắc chắn cái mạng mày đó.

Mày về chắc tao cũng đi theo quá.

Gia Mẫn im lặng ăn táo, nói không bất an là nói dối nhất với một người không có khả năng tự vệ như cô thì đúng là.

Nội tâm cô bây giờ rất phức tạp, quay về thì làm sao đối mặt hằng ngày còn phải che giấu cảm xúc làm như không gì.

Cô thất sự rất mệt mỏi với vai diễn này.

Bỗng điện thoại cô nhận được tin nhắn từ số lạ không lưu vào ngay cái số riêng tư.

"Không thể tra ra ai đâu, tạm gác qua đi.

ĐỢI!".

Cô đưa quay sang, Talia liếc qua làm như không thấy, lát sau dọn dẹp thì liền ra ngoài đi đâu đó.

"Rầm"

- Tin khẩn! Cố Gia Mẫn xảy ra chuyện rồi.

Một cô gái xông cửa chạy thẳng vào một căn phòng hội tụ anh tài của Tần gia và các gia tộc phe cánh kết minh lâu đời với họ.

Vì một sự kiện xảy ra đột ngột như vậy làm ai nấy cũng giật họ đang hội tụ lại bàn về Lý gia và chuyện qua về Cố Gia Mẫn vậy mà vừa được một thông tin chấn động.

Nguyễn Khánh Nam khó chịu lên tiếng:

- Nói bậy bạ gì vậy! Xảy ra chuyện gì được chứ._ Vừa nói anh vừa lén nhìn sang chị xem biểu tình có chút bàng hoàng, ánh mắt hình như...!Đúng là anh cảm thấy luôn cô có vị trí gì trong chị mặc dù biết vợ mình khẳng định rất nhiều lần là có gì với con gái, nhưng cô luôn cái gai trong lòng anh khó mà lấy ra được.

Tần Hoàng Anh ngăn mọi người làm ồn, để xem là chuyện gì.

- Em nói đàng hoàng Tuệ Nghi, mọi người yên lặng nào!

Người vừa lao vào Vương Tuệ Nghi, con của Vương Duy Tống – Vương gia thân tín được Tần lão gia nâng đỡ hiện tại anh trai Tuệ Nghi – Vương Thành đang trong mưu thần đắc lực của Tần Hoàng Anh và cũng là bạn thân của Khánh Nam và đương nhiên cũng đối đầu với Gia Mẫn.

Trong phòng gồm anh em Vương thì còn Tống Mĩ Kì ( Tống gia – trong gia tộc còn lại của HĐịnh và bạn trai Hà Sâm ( con trai nghị viên Hà Tuân trong những nhân vật chủ chốt Đảng Dân Tiến, đảng này do Tần gia, Tống gia, Kim gia hậu thuẫn), Thương Kiệt là tổng giám đốc tập đoàn xây dựng Tần Hoàng ( công ty con quan trọng của Tân Thiên Kỉ - Tần gia), Vũ Minh Long ( Vũ gia trực thuộc hắc bang của Tần gia, cha anh trưởng lão của làm việc trong hắc đạo.), Thư Hoàn ( bạn thân nối khố của Hoàng Anh, cô là gia tộc thư hương, gia đình nắm trong chuỗi bệnh viện hàng đầu và hệ thống trường học các cấp, bản thân hiện tại là giám đốc công ty luật uy tín) số người nữa.

Điểm chung của họ đều không ủng hộ chuyện quay về hay họ lo ngại về điều đó sẽ gây sóng gió, ít nhất là trong nội bộ.

Tuệ Nghi uống hết một ly nước mà Mĩ Kì đưa rồi trả lời chị.

- Tin này chắc chắn luôn, em nghe được anh Tuấn Hạo nói với cấp dưới.

Hình như ba chị cũng gọi ba anh Minh Long tới rồi.

Với lại bộ hạ của chị Gia Mẫn cũng đang dậy sóng nghe bảo tai nạn nhưng chưa tra được là ai làm hết.

Bên kia đang căng như dây đàn rồi.

Chị nghe từng chữ mà trong lòng bỗng nặng nề, cô sức khỏe không tốt thêm hoàn toàn là thiên tài đầu óc chứ mấy cái tự vệ đều không biết chút gì.

Nhưng chị từ lâu đã an bài rất kĩ người bên cạnh từng vệ sĩ lâu năm đều đích thân chị chọn, sang tới đó rời xa tranh đấu Khánh Quốc tại sao vẫn không yên.

Sắc mặt Hoàng Anh càng lúc càng tệ, ai cũng cảm thấy có sát khí trong căn phòng.

Chị thiệt giờ rất muốn giết người.

Chị với cô tuy quan hệ đóng băng khi cô để lộ tình cảm nhưng mà cô vẫn luôn là nghịch lân trong tâm chị.

Vương Thành đẩy nhẹ tay của Hoàng Anh, khi thấy Khánh Nam đã nhìn chằm chằm từ lâu.

Chị quay sang thấy anh liền cầm tay, cười nhẹ trấn an anh.

Thư Hoàn tự nhiên cũng hiểu bạn thân nối khố của mình, Gia Mẫn vẫn là cái gì đó trong lòng Hoàng Anh, cô thật không phản đối nhưng bạn mình không đáp lại nên cũng đành có lỗi với cô bé ấy.

Thư Hoàn tiếp lời hỏi kĩ hơn vì có những câu Hoàng Anh không tiện hỏi, tình ngay lý gian mà.

- Gia Mẫn có làm sao?

- Không biết! Vậy nên chị Tuyết Nghiên và thân tín của chị Gia Mẫn mới sốt vó.

Giờ tất cả chỉ là Gia Mẫn bị tai nạn không rõ tình hình.

Vũ Minh Long đang tính nói gì đó có tin nhắn tới vừa nhìn anh lập tức để lý rượu xuống.

Hà Sâm hiếu kì hỏi:

- Lại chuyện gì nữa

Ném cái điện thoại xuống, đáp:

- Tuấn Hạo được ra lệnh sang đó theo ý Tần lão gia.

Tuyết Nghiên thì cầm luôn toàn bộ thế lực của Gia Mẫn ở đây, nghe bảo là cô ấy nhận chỉ thị trước lúc Gia Mẫn được đưa vào bệnh viện.

Giờ ai cũng đoán là tình hình không ổn, đây là lần đầu cô ấy điều động nhân sự ở đây trong năm qua.

Lại còn bít kín tất cả thông tin thương tích của mình, không nhẹ đâu.

- Ai mà ra tay sạch sẽ vậy.

Xem ra hết Lý gia là đến Tần gia rồi nhưng chúng cũng tinh quái thật bỏ công sức nhắm vào Gia Mẫn trước tiên.

Tính tiêu diệt cái đầu kinh diễm của Tần gia_ Tuệ Nghi

Không khí trầm lại, chỉ còn nghe được tiếng thở.

Hoàng Anh trong lúc này nhắn tin ra lệnh thân tín chị cài bên đó theo sát tình hình, báo cáo lại.

Chị sẽ không ngồi yên nếu có kẻ muốn động vào Tần gia hay chính cô đâu.

Đây là chơi trên đầu chị rồi.

"Bộp" tiếng quyến sách rơi xuống.

Mĩ Kì bỗng thốt lên.

- Thôi rồi lần này Gia Mẫn quay về đã chắc chắn rồi.

- Mày nói gì vậy?_ Thư Hoàn khó hiểu

- Mày thấy tại sao Tuấn Hạo lại chỉ định sang đó chứ không phải Tuyết Nghiên? Năm đó là Tuấn Hạo là người đưa sang, tất nhiên cũng sẽ là hộ tống về, anh ấy luôn trung lập không rõ là đứng bên nào, quan hệ với Gia Mẫn khá tốt.

Khánh Nam nhiều lần gần gũi nhưng đâu được.

Ở bên ấy không an toàn, lý do ra đi năm đó chỉ có trong nội bộ chúng ta biết chứ bề ngoài đi để mở rộng thế lực của Hoàng Anh, Gia Mẫn dù thế nào cũng ủng hộ Hoàng Anh động thái này là chính thức công nhận vị trí thừa kế của cậu ấy.

Bây giờ người đang nắm trong tay thế lực Tần gia ở bán cầu Tây.

Không gia thế nhưng trong tay nó nắm rất nhiều thứ nhạy cảm của Tần gia, rõ ràng trong Tần gia chủ đáng kính không ai thay thế Cố Gia Mẫn được vị trí bên cạnh Hoàng Anh, số trong tương lai chính là nó.

Mày thử nghĩ chừng đó không đủ để danh chính ngôn thuận gọi nó về hả?

Vị trí đại cố vấn trong Tần bang và chiếc ghế trống trong ba vị trí phó chủ tịch Tân Thiên Kỉ vẫn đang trống kìa.

Bốn năm trước là ai xém chút nữa ngồi vào quên hết rồi hả?

Tống Mĩ Kì đã nhắc cho họ đây rõ ràng lý do chính đáng, cơ hội một không hai để Tần chủ tịch gọi Gia Mẫn và tiến tới chính thức xác nhận vị trí của cô trong Tần gia nếu thật là vậy "đại cô gia" của Nguyễn Khánh Nam chỉ có tiếng chứ không miếng.

Vương Thành nhắc nhở Khánh Nam:

- Nam! Gia Mẫn bây giờ tâm điểm, tốt nhất mày nên cách xa ra đừng làm gì.

Có quay về hay không thì cần tình cảm vợ chồng mày vẫn cô ấy cũng không làm nên chuyện gì đâu.

Tính cách Cố Gia Mẫn giỏi nhất chính là ám đấu, mày không khéo thì tới chết cũng không biết ai hại và như nào lại chết đâu.

- Đúng đó! Chú em nên thận trọng đi.

Mày hơn nó gia thế chống lưng và mọi người sẽ giúp chỉ cần đừng làm gì quá đáng là được._ Hà Sâm lên tiếng

Kim Thanh Nhã im lặng nãy giờ bất ngờ mở miệng gọi đích danh Hoàng Anh người đang làm như ở ngoài cuộc nói chuyện.

- Hoàng Anh! Chúng ta không ngăn được chỉ bằng kiếm lợi từ chuyện này đi.

Trao đổi muốn chúng ta để Gia Mẫn về thì cho cả Bảo Minh em trai mày về, đến lúc đó chưa chắc Gia Mẫn đã dễ dàng ngồi được lúc chiếc ghế ấy.

Hoàng Anh nhìn chằm chằm Thanh Nhã.

Chị thật không muốn đụng vào chuyện năm đó, không phải là không nghĩ nhưng làm vậy đương nhiên tạo được hòn đá ngáng chân cô nhưng nếu tranh đấu thật nổ ra thì cả ba và chị đều sẽ vào thế khó lần nữa.

Bảo Minh dù sao trưởng nam của Tần gia không lông bông bên ngoài không có gì được.

Nhưng tình trạng của cô giờ chưa biết thế nào đã tính tới bước này thật sự có hơi quá đáng.

Chị thật không muốn cũng cô đối đầu.

- Từ từ đã không vội.

Xem tình hình thế nào đi.

- Đúng đó! Dù sao cũng nên coi coi ai hại Gia Mẫn, nếu kẻ đó thử nhắm tới Tần gia hay cả chúng ta thì tớ nghĩ nên tạm gác mâu thuẫn với em ấy lại từ từ đã.

Bảo Minh rất hận Gia Mẫn điều này chúng ta hiểu rõ, như vậy chắc khác nào muốn mạng nó.

Tới mức này hả?_ Thư Hoàn thật ra cũng thương Gia Mẫn nhưng chỉ vì Gia Mẫn sống thất sự quá lạnh nhạt, khép kín, khó gần, ra tay vụ Bảo Minh thật không nương tình nếu không phải Khánh Nam ra sức giữ mạng thì giờ sợ rằng xanh cỏ rồi nên bản thật Thư tỷ tỷ cũng không thể hiểu được con người cô ra sao.

- Thôi! Trước mắt cứ vậy.

Tôi không tính toán với cô ta.

Về cũng được, không cũng được.

Nếu giúp được Hoàng Anh coi như tôi nhường một bước._ Khánh Nam thở dài nói.

Chị quay sang nhìn chồng mình, an ủi:

- Sẽ không có chuyện gì đâu.

Anh là chồng em, không ai chèn ép anh được đâu.

Em không để anh chịu thiệt thòi.

- Giải tán thôi! Ai về nhà nấy.

Ai lo chuyện điều tra đi._ Thương Kiệt đứng lên.

Vương Thành đáp:

- Rồi để tôi!

Mọi người kéo nhau ra về, trong chờ Khánh Nam lấy xe chị đắn đo cầm điện thoại nhìn mãi vào số điện thoại đã rất lâu chị không đụng vào, suy nghĩ hồi lâu chị quyết định bấm gọi "tút...tút...tút" có người bắt máy nhưng không nói, chị cũng ngập ngừng hồi lâu rồi mới hỏi:

- Là em hả?

"vẫn im lặng"

- Gia Mẫn!

"- Chị muốn gì?"

- Em không sao chứ?_ Chị thấy giọng lạnh lẽo vô cùng, tự nhiên cảm thấy khó chịu, trước giờ cô không có như vậy.

Xem ra....!

"- Chưa chết! Hai người chắc thất vọng lắm."

- Em! Sao có thể nói vậy chứ?_ Chị khó chịu

"- Bỏ đi! Tôi chưa quyết định chuyện về.

Chị không tính đến chuyện gọi Bảo Minh về chứ?"

Chị bất ngờ, không kịp đáp thì

"- Xem ra mọi người đã tính cả rồi! Chị thích sao cứ làm vậy, không cần nghĩ nhiều đâu.

Mẹ chị cũng muốn điều đó."

- Chị đã nói chưa quyết nên em không cần lo đâu.

"- Chuyện đó là sớm muộn chị nên ra tay trước người khác, đừng để mấy chuyện này cũng nhắc chứ.

Đáng ra chị nên làm từ lúc tôi đi kìa chứ không phải bây giờ.

Lợi dụng người khác đi, đừng quân tử như vậy.

Chị tốt với người chưa chắc người đều tốt với chị.

Trong người em của chị, Bảo Minh là người tư cách tranh quyền nhất, chị thu phục nhân tâm trước khi quá muộn đợi tới lúc bất mãn nổi lên tranh giành tới lúc đó chị nỡ ra tay không?"

Bị cô làm cho một tràn chị thật sự có cảm giác rất quen thuộc như lúc trước, lúc nào cô đi sau càm ràm như bà cụ non mặc dù chị đúng là có nhiều lúc không đồng tình thật nhưng chung quy đều là tốt cho chị.

Cô nói chị chưa từng phản bác, tất cả đều mặc cô làm.

Nhưng chỉ riêng chuyện của Khánh Nam và Bảo Minh mà không ít lần chị với cô tranh cãi dần dần hai người quan hệ ngày càng xa cách, cho tới hôm nay.

Lần đầu sau hơn năm rưỡi cô lại thuyết giảng bài dài như vậy, chứ trong không thời gian đó toàn cô tự mình làm không nói gì với chị, chị cũng không hỏi tới

"- Nè!"

- Vậy em về đúng không?

"- Thì....!Chưa biết."

- Tùy em! Dự án thu mua ngân hàng Hàn Đống em thấy thế nào?_ Dạo gần đây chị thấy có vấn đề ở chuyện này

"- Hỏi chồng chị á sao hỏi tôi?"

- Nghiêm túc đó!

"- Đợi về hãy triển khai bước cuối, chị rà soát lại đi lần này chị có vẻ chị đúng đấy."

Gia Mẫn vừa dứt lời thì Khánh Nam đã chạy xe tới.

Chị vừa ngước lên chưa kịp nói gì đầu dây bên kia đã cúp máy chỉ để lại duy nhất câu "Cảm ơn vì đã hỏi thăm.".

Cảm giác của chị hơi hụt hẫng có vẻ quá lâu rồi mới nó chuyện lại với một người chị đã từng xem là thân cận nhất.

Nếu như không có chuyện tình cảm ngang trái thì cô với chị sẽ không đi đến hôm nay.

Hoàng Anh lên xe nhắm mắt lại câu đầu tiên nói với Khánh Nam là:

- Anh đưa toàn bộ những gì liên quan tới việc thu mua đưa cho em và tạm hoãn bước cuối cùng đợi tới khi em cho phép rồi mới được thực hiện.

Anh ta giật thót, không hiểu vì sao, liền hỏi:

- Dự án đã triển khai tốt tại sao dừng lại? Nãy em nói chuyện với ai.

Dự án này khó lắm ba mới cho anh trực tiếp chỉ đạo nó rất quan trọng với anh với Tần gia.

- Chính vì quan trọng nên không thể xảy ra sơ suất gì.

- Vì Gia Mẫn đúng không? Cô ta nói gì với em? Cô ta chưa về đã gây ra sóng gió rồi.

Hoàng Anh ngồi thẳng dậy, chị thật sự nổi cáu rồi.

- Em là người thừa kế là phó gia chủ Tần gia những gì em làm vì Tần gia trước tiên.

Chẳng liên quan gì Gia Mẫn hết.

Em không muốn cãi nhau với anh và càng không muốn em ấy là lý do.

Anh đừng để thái độ này cho người ngoài thấy, đến tai ba thử xem ba có làm gì anh không.

Ý tứ của ba bản thân anh cũng rõ rồi thay so với em ấy mấy chuyện anh không thử nghĩ cách làm tốt mọi chuyện.

Gia Mẫn chắc chắn là đại cố vấn của gia chủ rồi điều là sớm muộn thôi, không ai tranh nổi đâu.

Anh im lặng, có bực dọc cũng không ích gì.

Đúng là giá trị của anh không thể so với Gia Mẫn.

Anh lại tới sau khi ánh hào quanh của Cố Gia Mẫn đã quá rực rỡ, cô lại được chính tay ba vợ anh nuôi dưỡng bên cạnh, đích thân dạy dỗ cùng với Hoàng Anh những gì một người thừa kế cần phải học cô đều được học.

Sự ưu ái các em của vợ anh cũng không thể so sánh được.

Anh biết người ta bàn tán nói:

"Tần Hoàng Anh có không thể không có Nguyễn Khánh Nam nhưng nhất định không được thiếu Cố Gia Mẫn".

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio