Nghe thấy Sầm Lễ nói, Ninh Tu Viễn động tác dừng lại một giây.,
Bên kia điện thoại Sầm Lễ truyền đến tạp âm, liền phảng phất rõ cảm xúc của hắn, rõ ràng đối phương giống như cũng không có nói sai, nhưng chính là làm hắn bức tức."
Ninh Tu Viễn chau mày, ngón tay nắm lại, nếu người này đang ở trước mặt hắn, không chừng hắn sẽ cho người này chịu chút dạy dỗ, hắn trầm giọng nói, "Ngày hôm qua hỏi cậu như thế nào không nói, cậu muốn khiến người khác khó chịu phải không?"
Nghe bên tai truyền đến tiếng nói, Sầm Lễ sắc mặt bình tĩnh," còn có chuyện khác sao?"
Hộ sĩ đứng bên cạnh, thấy cậu đang cùng người khác gọi điện thoại, nhỏ giọng mở miệng nói, "Thưa cậu"
"Không có tôi cúp máy trước." Sầm Lễ nhìn thoáng qua hộ sĩ bên cạnh, ý nói cậu đã biết
Ninh Tu Viễn cười lạnh ra tiếng, "Tốt lắm, về nhà xem tôi thu thập cậu thế nào!"
"..."Sầm Lễ không lên tiếng, nghe điện thoại bên kia truyền đến tiếng nói vội vàng.
Giang Ngôn ở bên cạnh ngữ khí hiền lành hỏi, "Sầm Lễ làm sao vậy, cậu ấy không phải sinh bệnh nên mới đi bệnh viện sao? Anh cũng đừng tức giận quá
"Không cần nói chuyện thay cậu ấy."
Giang Ngôn ở bên cạnh, đem một ít chuyện biết được kể ra, cậu ta lại nói, "A Viễn, nếu là bệnh dạ dày vì cái gì em còn nghe thấy bác sĩ nói, cuộc giải phẫu này không được khả quan."
Ninh Tu Viễn quay đầu đi nhìn Giang Ngôn, "Phải không?"
"Cũng có thể là em nghe lầm." Giang Ngôn nhẹ nhàng cười cười," đừng không cao hứng, học xong chúng ta đi xem phim điện ảnh được không? Anh đã lâu đều không cùng em đi xem phim."
"Được." Ninh Tu Viễn sắc mặt lúc này mới hòa hoãn một ít, hắn không cần thiết đem quá nhiều tâm tư đặt ở trên người Sầm Lễ, loại người gì mà hằn còn chưa gặp qua.
Cứ như vậy, hắn đối với đồ chơi của mình, cũng không có khả năng thả ra ngoài.
Hắn gọi vài cuộc điện thoại cho Bạch Thành Úc, vẫn luôn không có người nghe, một lát sau, tiếp nghe điện thoại chính là một người phụ nữ,
"Chào anh, bác sĩ Bạch hiện tại đang làm phẫu thuật, điện thoại không có mang theo.
"Giải phẫu?" Ninh Tu Viễn hỏi.
Hộ sĩ thoáng tạm dừng, Bạch Thành Úc dặn dò qua, không cần đem chuyện này nói ra ngoài, cô nói," Anh nếu có chuyện gì, đợi lát nữa tôi sẽ chuyển đạt là lười cho anh ấy."
Ninh Tu Viễn trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Hắn từ trước đến nay liền không đem việc học để vào mắt, tiết học buổi chiều nghe đến thất thần, không biết như thế nào, hắn đột nhiên nghĩ tới lúc vừa mới quen biết với Sầm Lễ,
Lúc ấy hắn ngồi ở trong một góc hàng cuối cùng, cảm thấy đi học cực kì không thú vị, quả thực chính là lãng phí thời gian.
Vừa lúc giáo viên kêu người trả lời vấn đề, người kia ngồi ở bàn đầu, quy quy củ củ ăn mặc một thân đồng phục, dáng người thon gầy, sườn mặt thanh tú cùng bộ dáng học bá quê mùa không giống nhau.
Người kia trả lời câu hỏi được đặt ra, được giáo viên khen, hắn vẻ mặt khinh thường, sau đó dựa vào hàng ghế sau mà nhìn,
"Anh Viễn, chính là cậu ấy, ngày hôm qua tôi không nộp vở cậu ấy liền ghi tên vào danh sách báo cho giáo viên, làm hại tôi ngồi xổm một buổi sáng." Ngồi bên cạnh hắn nam sinh oán niệm mười phần nói.
Ninh Tu Viễn bài tập có rất nhiều người làm hộ, tự nhiên là giao nộp đầy đủ, cũng miễn cho Ninh Kỳ tìm trường học hỏi đến hắn, nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện.,
"Cậu ấy tên gọi là gì?" Ninh Tu Viễn biếng nhác hỏi, vừa rồi vấn đề giáo viên hỏi hắn cũng không có nghiêm túc nghe.,
"Sầm Lễ." Nam sinh nghiến răng nghiến lợi, "Bằng không chúng ta cho cậu ta một chút giáo huấn đi."
Ninh Tu Viễn tuy rằng gây chuyện sinh sự, nhưng đối với đám mọt sách yêu ớt không có hứng thú, cảm thấy không có ham muốn chinh phục, đối phó loại người này tựa như nghiền chết một con kiến, quá dễ dàng.
Chuông tan học vang lên, hoa khôi lớp bên cạnh lại đây tìm hắn, cho hắn tặng một ly trà sữa, Ninh Tu Viễn liền đem chuyện này quên ở sau đầu.
Sau lại Ninh Tu Viễn phát hiện, Sầm Lễ cũng không có yếu ớt như vẻ bề ngoài, tính tình quật cường, xương cốt còn rất cứng, ở bên cạnh hắn cũng đã ba năm, cũng vẫn là không có hài lòng với hiện tại.
Nếu là hiểu chuyện một chút, hắn cũng sẽ không bạc đãi người này, bệnh viện tiền thuốc men mỗi tháng Ninh gia đều sẽ giúp trả, lại còn cho Sầm Lễ sinh hoạt phí, cũng không cần nghèo kiết hủ lậu mặc lại quần áo nhiều năm như vậy, nuôi đến tốt đẹp như vậy.
Ăn mặc sinh ở hắn đều có thể mang lại mọi thứ tốt, đối phương còn có cái gì bất mãn?
Trên bục giảng viên đang giảng bài, Ninh Tu Viễn trực tiếp đứng dậy rời đi.
"A Viễn." Ngồi ở bên cạnh hắn Giang Ngôn kêu một tiếng.
"Anh đi ra ngoài có chút việc, đợi lát nữa lại qua đây." Ninh Tu Viễn trầm giọng nói.
Sầm Lễ rất ít thuận theo hắn, lại đột nhiên nói sẽ nghe lời hắn, làm hắn sinh ra một loại mạc danh kì diệu, làm gì cũng đều không thể yên tâm, trong đầu luôn sẽ nghĩ đến người này, phiền muộn thật sự.
Đại học không có quản nhiều, càng đừng nói tới Ninh Tu Viễn không trêu chọc học sinh, giáo viên cũng không có quản hắn, tùy ý hắn rời đi.
Trước mắt là ánh đèn chói lọi, có chút chói mắt, không cảm giác được đau đớn, giải phẫu chỉ tiến hành trong vài phút,
Sầm Lễ trên môi cơ hồ đã không còn huyết sắc, ra tới liền tựa vào vách tường trên dãy hành lang, có hộ sĩ đi qua đỡ cậu,
"Cậu có muốn gọi điện cho người nha không?" Hộ sĩ hỏi.
Sầm Lễ lắc lắc đầu.
"Cậu hiện tại..
"Tôi dựa một lát sẽ ổn." Sầm Lễ thanh âm thực nhẹ, nhắm lại mí mắt, lông mi dài hơi hơi rung động, như là cực lực nhẫn nại.
Hộ sĩ là người mới chuyển tới, không rõ lắm trạng thái của Sầm Lễ, có điểm lòng đầy căm phẫn nói," Bạn trai cậu không tới nhìn một chút sao?"
Lại nói, hộ sĩ lại ý thức được nếu đối phương phụ trách, thanh niên thanh tú trước mặt này sẽ không phải một mình trải qua cuộc phẫu thuật.
Sầm Lễ mở mắt ra, đôi mắt một mảnh u ám.
"Xin, xin lỗi"
Bạch Thành Úc ăn mặc một thân áo blouse trắng, đem khẩu trang kéo xuống, đối hộ sĩ bên cạnh nói, "Cô đi trước đi.
Hộ sĩ gật gật đầu, lúc này mới rời đi.
"Có ổn không?" Bạch Thành Úc hỏi, "Tới phòng tôi nghĩ một lúc đi, tôi kê cậu chút thuốc, để cậu hồi phục nhanh một chút, đoạn thời gian này cần phải chú ý, không thể để ảnh hưởng."
"Ừ." Sầm Lễ lên tiếng, chỉ là việc này không phải việc cậu có thể tự quyết định.
Thân thể vốn yếu ớt, hiện tại càng như là một người bệnh lâu không khỏi, ngay cả đi lại bụng nhỏ đều truyền đến từng đợt đau, bất quá cũng tốt, như vậy cậu liền sẽ không bị người coi là quái vật, cậu còn có thể tại trường học thuận lợi tốt nghiệp.
"Bác sĩ Bạch, vừa rồi có người gọi điện thoại tới tìm, tôi muốn anh ta cs chuyện gì thì báo lại, nhưng anh ta trực tiếp đem điện thoại cắt đứt." một hộ sĩ đi tới, đưa điện thoại di động cho Bạch Thành Úc.
Bạch Thành Úc tiếp nhận điện thoại, thấy trò chuyện kia hiện hiện thị tên người, cau mày.
"Là Ninh Tu Viễn sao?" Sầm Lễ hỏi.
Ừ
Sầm Lễ biết đã khiến Bạch Thành Úc thêm rất nhiều phiền toái, cậu mở miệng nói," tôi vẫn là nên đi về trước, miễn cho hắn lại tới đây tìm "
"..."Bạch Thành Úc lo lắng nhìn Sầm Lễ.
"Tôi là đàn ông, thân thể không yếu ớt đến như vậy." Sầm Lễ lại nói, từ ven tường đứng thẳng.
Phía sau có người gọi tên Bạch Thành Úc, tựa hồ là có việc gấp muốn tìm anh xử lý, Bạch Thành Úc nói, "Tôi đây kê đơn thuốc cho cậu."
Sầm Lễ đi theo Bạch Thành Úc lấy thuốc, mỗi một bước đi đều là mạnh mẽ chống đỡ.
"Tiểu Viên, em đi theo cậu ấy một chút." Bạch Thành Úc phân phó hộ sĩ cách đó.
"Không cần." Sầm Lễ khóe miệng hiện lên ý cười," tôi muốn ra ngoài phơi nắng một chút, hôm nay khí trời thật ấm áp."
"Nhưng là...!
"Không có việc gì." Sầm Lễ nói.
Trong tay cậu cầm đống thuốc Bạch Thành Úc đưa cho, rời khỏi bệnh viện, chờ lúc ra tới cửa bệnh viện, cậu liền có chút chống đỡ không được.
Thân thể như muốn ngã xuống, lại ngã vào một lồng ngực rộng lớn.
"Sao lại thế này?" Hàn Kham hỏi.
"..."Sầm Lễ quay đầu lại, thấy là Hàn Kham, có chút kinh hoảng.
Nói, "Hàn...!thầy Hàn."
Lúc trước gặp, Sầm Lễ sắc mặt đều không kém như vậy, Hàn Kham mày nhíu chặt, "Em là mắc bệnh gì?"
"Không có gì." Sầm Lễ vội vàng từ trong lồng ngực Hàn Khan đứng dậy," quá mấy ngày liền tốt rồi."
Lúc này Ninh Tu Viễn đem xe dừng bên ngoài bệnh viện, đang chuẩn bị gọi điện cho Bạch Thành Úc, lại thấy Sầm Lễ đứng ở cửa bệnh viện, cùng người đàn ông khác thân thiết qua lại.
Nếu mọi người thấy Chầm kẽm quá, mọi người có muốn đổi gió khum nào, bọn mình đang có ý định edit tiểu thuyết BL Hàn ó của Samk - tác giả bộ Payback mọi người cho ý kiến hen, nếu khum thì chúng ta đu cho xong bộ này nhanh nhanh ngược Viễn Cẩu thì novel BL Hàn sẽ là bộ sau được edit nhé.