Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bên trong tòa nhà CBD, Hồ boss ngồi trên ghế salon, tay cầm một ly café đen nhập khẩu, động tác tao nhã, vô cùng khốc huyễn. Cầm điện thoại di động lên, bấm số của bạn gay, giây sau, đầu bên kia truyền đến âm thanh của Phong Thắng, giọng phá lệ lớn.
“Tôi nói này, văn phòng của chúng ta cách nhau có thước, anh đừng có gọi điện thoại nữa, tiền điện thoại nhiều quá dùng không hết có phải không, lãng phí!” Phong boss vừa vặn đi qua văn phòng Hồ boss, điện thoại liền vang lên, lại là bạn gay tốt gọi, vì vậy, chỉ hận rèn sắt không thành thép mà cúp điện thoại, mở cửa đi vào.
Trách không được tại sao âm thanh lại vang thế, Hồ boss nhướn mày, bỏ di động xuống.
“Ai da, tức phụ nhi quản lí không tệ lắm nhỉ, còn biết tính tiền điện thoại, năm đó cậu gọi điện thoại qua đại dương cả một buổi trưa, nhưng một chút cậu cũng không đau lòng đấy!” Nghĩa bóng, anh hẳn là có thể cáo trạng với tức phụ nhi của cậu nhỉ?!
Vợ quản nghiêm gì gì đó, nghĩ cũng thấy quang vinh mà! Phong boss kiêu ngạo ưỡn ngực, “Anh dám uy hiếp tôi, đừng quên là anh còn đang có chuyện muốn nhờ tôi giúp, có chuyện gì nói ra mau.” Boss luôn thông minh như vậy, đồng thời cũng rất hiểu nhau, am hiểu tính nết của đối phương, không có chuyện gì lại đến điện Tam Bảo, không phải là kẻ cướp thì cũng là kẻ trộm.
(Điện Tam Bảo là điện của Phật, thường người ta đến để cầu xin một điều gì đó, không có chuyện gì cần cầu mà lại đến thì chỉ có ăn cắp, ăn trộm)
Phong Thắng rất tự nhiên mà rót café uống cho thêm tỉnh táo, hai chân vắt chéo giả làm đại gia.
Hồ boss thấy thế nhưng cũng không thể trách cứ được, “Cũng không có chuyện gì lớn, cho anh mượn Phương Khởi của cậu một lát, chỉ cần một tiếng thôi!”
Phong boss bỏ tách café xuống, nguy hiểm nheo mắt lại, mụ nội nó chứ, cư nhiên lại dám mơ tưởng đến tức phụ nhi của mình, hai tay bẻ khớp kêu răng rắc, quả nhiên lâu không đánh nhau da liền ngứa.
“Này này, bạo lực như vậy là không tốt! Tức phụ nhi của cậu không dậy cậu phải kính già yêu trẻ sao! Huống chi anh đây là thuần khiết mượn dùng, không thì anh cũng không phải tìm cậu thông báo làm gì, trực tiếp tìm Phương Khởi không phải là còn tiện hơn sao!”
“Anh đừng mơ tưởng nữa, một giây lão tử cũng không cho mượn! ”
Hồ boss đầu hàng, thành thật khai mục đích ra, “Anh chỉ là muốn tìm hiểu về tính cách của vợ nhỏ tương lai một chút thôi, chỉ thế thôi, OK?”
Phong boss nheo mắt đánh giá, phán đoán độ chân thật trong lời nói của y. Đùa sao, tức phụ nhi của mình người người thương yêu như vậy, cũng không thể tùy tiện ở cùng một chỗ với người khác được, ngay cả huynh đệ tốt cũng không được!
Hồ boss tận lực mà làm vẻ mặt chân thành, cậu xem, anh thật sự là đang rất nghiêm túc mà nói nguyên nhân, cậu nhất định phải tin tưởng anh, không thì ngay cả huynh đệ tốt chúng ta cũng không thể làm được!
Ba phút sau, Phong boss bất đắc dĩ tin tưởng, “Tiểu Khởi ở nhà trông hài tử, qua Tết nguyên tiêu mới tới làm việc.” Rõ ràng là cố ý nói như vậy, cố ý kích thích Hồ boss một chút, trông hài tử gì đó, cho anh hâm mộ chết!
Hồ boss quả nhiên là bị thương, khóe miệng co rút, cố nhịn không đạp vào trym hắn một cái.
Đạt được mục đích, Phong boss tâm tình rất tốt mà tiếp tục, “Có điều, tôi có thể cho anh hai lựa chọn, một là, tôi giúp anh hỏi xem; hai là, anh vĩnh viễn đừng nghĩ tự mình hỏi, tự đi mà tìm hiểu!” Ý tứ chính là, muốn ở cùng một chỗ với vợ tôi, không có cửa đâu, anh lớn lên khủng bố như vậy, nhỡ làm tức phụ nhi khả ái của tôi sợ hãi thì sao? Vạn nhất anh hỏi về vấn đề quá mức táo bạo, làm ô nhiễm tức phụ nhi thuần khiết của tôi thì phải làm sao?! Cho nên Phong boss nhất định phải tự mình hỏi!
Không ngờ tới dục vọng chiếm hữu của bạn gay tốt mạnh như vậy, Hồ Trạch Thành coi như là được mở mang hiểu biết, quả nhiên là do gặp được chân ái, tương lai mình cũng sẽ biến thành như vậy? Có điều, như thế có vẻ cũng không tệ, thương thương lão bà, nghĩ thật tốt đẹp! Thật đáng ghen tị!
“Cậu biết anh định hỏi gì? Thực ra chính anh cũng không biết rõ mình muốn hỏi điều gì.” Coi như là dù biết cũng không thể nói cho cậu biết, thật mất mặt.
“Cái khác tôi không biết, có điều chắc chắn tôi sẽ giúp anh hỏi, Lục Diêu vì sao lại… sợ… anh!” Trong mắt Phong boss chợt lóe tinh quang, đặc biệt kéo dài âm điệu hai chữ cuối, quả là vô cùng cơ trí, thấu hiểu vấn đề sắc bén vô cùng.
Không ngờ Phong Thắng lại biết, Hồ boss bị nghẹn, vì theo đuổi vợ nhỏ, tất cả châm chọc khiêu khích đều cắn răng nhẫn nhịn, Hồ boss nắm chặt tay, quả là chân ái!
“Ha ha, vậy thì làm phiền cậu rồi!” Hồ Trạch Thành ngoài cười nhưng trong không cười, mụ nội nó, tương lai nhất định phải đòi lại cả gốc lẫn lãi, tiểu tử cậu nhất định đừng để rơi vào tay tôi, hừ hừ!
“Khách khí rồi!” Phong boss chiếm được tiện nghi đứng lên vỗ vỗ vào âu phục, không mang theo một áng mây.
Có tức phụ nhi thật là tốt, khoe bộ dạng tư bản đầy mình, quả là khốc huyễn đến không có bằng hữu!
Muốn hỏi vì sao Phong Thắng lại có thể dự liệu như thần, nhất định là do bắt nguồn từ việc đồng chí Tiểu Mã lộ ra vẻ mặt kinh sợ với Phong boss, là chứng sợ hãi khi nhìn thấy boss sao?! Tài quan sát cùng với năng lực học một biết mười của boss quả nhiên là cường đại đến không thốt nên lời! Đồng thời cũng vì huynh đệ tốt của mình mà thắp một cây nến, tuy rằng ngoài miệng thì đùa cợt thế, nhưng trong lòng vẫn là quan tâm tới hạnh phúc của bạn gay tốt.
Có câu nói là có vợ thì cùng nhau cưới một lúc, phần tình cảm huynh đệ này quả là làm cho người ta cảm động! Rất đáng ghi danh vào danh sách quốc thập đại mỹ đức Trung Quốc!
Bây giờ chức vụ của Phương Tiểu Khởi đã thăng lên thành Phương tiểu trợ lý, nhiệm vụ hàng ngày chính là bồi ăn bồi uống, chăm sóc boss lớn boss nhỏ cộng thêm nhị mao và mấu chốt nhất chính là tiền của boss, hiển nhiên là công năng này còn chưa mở, Phong boss tính toán định sửa lại phòng khách và giường, lại khổ sở không tìm được cớ, thật là mười phần rối rắm!
Theo lí thuyết, Phong boss mùng tám đầu năm đi làm, làm tiểu trợ lí h bên người, Phương Khởi cũng có thể cùng đi, nhưng là do Phong boss phi thường săn sóc tức phụ nhi, muốn cậu thích ứng trước một chút, sau Tết nguyên tiêu mới bắt đầu, mặt khác con trai còn chưa quen với nền giáo dục ở Trung Quốc, tuy chỉ là nhà trẻ, hoàn toàn không gặp khó khăn trong học tập, nhưng vẫn cần chuẩn bị đồ dùng cho khai giảng, dù sao cũng là trụ cột tương lai của đất nước, tiểu học bá gì đó vẫn là từ trẻ nhỏ mà lớn lên.
(học bá: người thông minh, học giỏi)
Ban ngày Phương Tiểu Khởi làm điểm tâm cho Phong boss, bởi hai boss rất dễ nuôi, cho nên Phương Tiểu Khởi liền chọn những món sở trường của mình, phong phú vô cùng, thậm chí còn đi học làm những món ăn Tây, đảm bảo khẩu vị đa dạng, được boss lớn boss nhỏ cùng nhị mao khen ngợi, a… quả là vô cùng hiền lành, nhất định phải khen tặng điểm!
Tiễn đại boss đi rồi, liền bắt đầu hầu hạ boss nhỏ, sau đó đưa Tiểu Bạch đi siêu thị mua thức ăn, rồi lại dọn dẹp phòng, cho nhị mao đến cô nhi viện, buổi trưa Phong boss bận thuyết trình, liền mang con trai đưa cơm cho boss, buổi chiều đọc sách nhân tiện dạy Tiểu Bạch học toán học đơn giản, buổi tối nấu một bàn thức ăn đợi Phong Thắng về… Một ngày sắp xếp có trình tự ngay ngắn, Phương Tiểu Khởi vô cùng thỏa mãn, đây chính là sinh hoạt mình khao khát đã lâu, thật tốt!
Trong nhà quét dọn chủ yếu đều là do bác gái dọn vệ sinh làm, Phương Tiểu Khởi chỉ phụ trách phòng riêng và thư phòng, lần đầu nhìn thấy Phương Tiểu Khởi, bác gái liền đặc biệt yêu thích, vẫn luôn cùng lôi kéo tán gẫu, hơn nữa Phương Tiểu Khởi vẫn luôn cười híp mắt, không hề làm cao, đúng là chiêu sát thủ đối với các bác gái! Hơn nữa giác quan thứ sáu của các bác gái đều mười phần nhạy bén, khi Phương Tiểu Khởi giới thiệu là trợ lí sinh hoạt, bác gái liền nhìn cậu với ánh mắt “Không cần phải ngượng ngùng, cô là người tiến bộ hiểu được mà.”, làm cho Phương Tiểu Khởi đỏ mặt.
Phong Thắng cũng là đường làm quan rộng mở, cả người đầy khí tức “Lão tử rất sảng khoái, các ngươi mau tới ước ao ghen tị hahaha”, đại boss vốn lãnh khốc lại có chút ôn nhu, cho nên càng ngày càng mê người khốc soái, người quay đầu lại nhìn từ % tăng lên đến %, quả thật đúng là gieo vạ cho cái cổ của quần chúng vây xem. Mỗi ngày đều có tức phụ nhi tiễn mình đi làm, khuya về có một ánh đèn ấm áp thắp sáng vì mình, còn có thức ăn lấp đầy dạ dày trống rỗng, có con trai có tức phụ nhi, ngọa tào, đây quả thực chính là thiên đường dưới hạ giới không phải sao?! Phong boss suy nghĩ, nội tâm tràn ngập vui sướng!
Người biết chuyện chỉ có Phong boss cùng Tinna chỉ có thể yên lặng xem thường, đắc ý em gái cậu ấy; những người khác thì đều hiếu kì, ố ồ, boss cai thuốc lá sao, sao thuộc tính lại biến đổi rồi? Khi nhìn thấy Phương tiểu trợ lý cùng tiểu boss xuất hiện, lẽ ra không nên có vấn đề gì, nhưng sao mọi người lại cảm thấy có cảm giác như một gia đình vậy, quả thực là hài hòa vô cùng! Hơn nữa nghe nói tiểu boss rất khó thu phục, Phương Tiểu Khởi trợ lý lại có thể dỗ nó ngoan ngoãn như vậy, quả là có tài!
Thậm chí còn có thể gọi tiểu boss là Tiểu Bạch, nhớ lại năm đó lúc mình gọi nó như vậy, lại được trả lời lại: “Cái này đọc là Bách, cám ơn! Ghép vần không tốt không liên quan đến trí thông minh, về sau đừng gọi nhầm nữa, về nhà đọc lại sách ghép vần đi, nếu không có cháu có thể mua cho!” Tiểu boss quả là lãnh khốc vô tình, chúng tôi đều thật thương tâm!
Bây giờ lại có người có thể gọi là Tiểu Bạch, tiểu boss lại có thể cười híp mắt mà đồng ý, ngọa tào, chúng tôi thật hâm mộ, oa oa oa! Nắm tay nhỏ gì đó, nghĩ mà xem không phải là tình cha dâng trào sao?!
Các muội tử có khứu giác nhạy bén cảm thấy bản thân hình như phát hiện ra chân tướng gì đó nhưng sống chết không chịu thừa nhận, trừ phi Phong boss tự mình thừa nhận, bằng không chúng tôi mới không chịu từ bỏ ảo tưởng trở thành Tổng tài phu nhân đâu! Hừ hừ!
Vì vậy, trên diễn đàn bát quái “Kim cương Vương lão ngũ”, tám chủ rất thức thời đúng lúc mà thay đổi trạng thái chưa kết hôn thành đã đính ước, làm cho phần lớn fan não tàn bất mãn!
Ngọa tào, tám chủ cô có ý gì?! Rõ ràng là vẫn chưa kết hôn, đính ước em gái cô, trả lại đại boss chưa kết hôn cho tôi!!
Đạn công kích liên tục không ngừng, nam thần sắp thuộc về người khác, thống khổ tê tâm liệt phế này các bạn sẽ không hiểu!
Quần chúng trao đổi bên trong, tiểu thư kí lễ tân cũng phát biểu ý kiến. Bởi vì Phương Tiểu Khởi chưa chính thức đi làm, người cậu gặp qua cũng không nhiều, mà tiểu thư kí lễ tân cũng vinh hạnh được gặp qua vài lần.
Tiểu thư kí chỉ đơn giản nói lớn lên ngược lại là đơn thuần đáng yêu, không nghĩ tới tâm nhãn lại lớn như vậy, quả nhiên là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong! Hoàn toàn thể hiện ra bản tính ác độc của phụ nữ! Triển khai công kích đối với Phương Tiểu Khởi vô tội!
Mọi người liên tục tán thành, đúng vậy đúng vậy, boss là của chúng ta, ai cũng đừng nghĩ đến chuyện chạm vào hắn!
…
Vì vậy, Phương Tiểu Khởi cũng sẽ không biết, trong công ty có rất nhiều nữ nhân viên nhìn trừng trừng cậu, muốn nhìn thử xem trợ lý sinh hoạt trong truyền thuyết lớn lên có bộ dạng ra sao, cư nhiên lại có thể giải quyết boss lớn boss nhỏ, thậm chí cả hoa hậu thư kí Tinna!
Viện trưởng nãi nãi cũng thỉnh thoảng tỏ vẻ quan tâm, biết phu phu hai người ở chung hòa hợp, cũng rất thỏa mãn, liền chú tâm nhiều hơn tới sự nghiệp khiêu vũ ở quảng trường.
Vì muốn nấu cho Tiểu Mã chút đồ ăn ngon bổ sung nên Phương Tiểu Khởi sẽ thường thường nấu xong canh rồi mang đến cô nhi viện, Tiểu Mã tan làm xong có thể ăn, quả chính là bạn tốt cực phẩm, gả vào hào môn cũng không quên nhà mẹ đẻ gì đó, Tiểu Mã hết sức cảm động, vừa ăn vừa lệ nóng doanh tròng, đây là canh Tiểu Khởi đặc biệt làm cho mình, cho nên nhất định không được lãng phí, uống hết sạch toàn bộ, không còn một chút cặn, vỗ vỗ cái bụng phình to, ợ một cái, nhân sinh thật là hài hòa tốt đẹp!
Nói tóm lại, Phương Tiểu Khởi chính là trợ lí kiêm vú em độ không góc chết, nếu có thêm công năng mang theo tiền, thì Phong boss sẽ càng thêm hài lòng.
Khuyết điểm duy nhất chính là Phương Tiểu Khởi cậu không biết lái xe, Phong Thắng chỉ cần rảnh rỗi, tất nhiên là sẽ tự mình đưa đón, không rảnh thì cũng chỉ có thể an bài một tài xế, phụ trách đưa đón vợ con đến mọi nơi. Chú tài xế rất hiền lành, đùa sao, mỗi ngày chỉ cần phụ trách đưa đón hai người, hơn nữa Tiểu Khởi làm người rất được, còn có thể tán gẫu cùng với mình, mấu chốt là tiền lương rất cao, công việc béo bở như vậy ai mà không thích?!
Thế nhưng Phương Tiểu Khởi không muốn làm phiền chú tài xế quá mức, đi đến nơi không xa lắm, có thể đi bộ thì liền đi bộ, tiện thể rèn luyện sức khỏe, quả là tri kỉ. Thậm chí âm thầm quyết định, tranh thủ đi học lấy bằng lái xe gì đó, tuy rằng giáo sư dạy lái rất khủng bố, thế nhưng Tiểu Khởi đồng học rất tự tin mình có thể vượt qua, nắm chặt tay!
Là một thanh niên có chí hướng độc lập, tự mình cố gắng, Phương Tiểu Khởi cũng chưa hề hoàn toàn ỷ lại vào Phong Thắng, mà tự tìm việc làm thêm trên Internet, thầy dạy kế toán gì đó, tuy rằng lương không cao, mà tốt ở chỗ được tự do, lại là thứ mình thích, cớ sao lại không làm? Làm một tháng, liền kiếm được tiền dạy học, Phương Khởi cười híp mắt, tay làm hàm nhai gì gì đó, thật vui vẻ! Huống chi, Phong boss kiếm tiền cũng không dễ, mình nhất định phải tích góp tiền cho hắn, tương lai còn cho Tiểu Bạch lấy vợ, quả là biết nhìn xa, quả là người vợ tốt!
Điều này làm cho đồng chí Tiểu Mã khát vọng làm sâu gạo được bao dưỡng tự ti mặc cảm, cảm thấy không bằng, loại giác ngộ như thần này, quả nhiên là sẽ không xuất hiện trên người bình thường, mà Tiểu Khởi đúng là không phải người bình thường!
Mở két ra, một đống thẻ tín dụng vàng óng lấp lánh, là toàn bộ gia sản của Phong boss. Không tàng trữ riêng kho bạc, toàn bộ tiền đều giao cho tức phụ nhi quản lí, mình còn lại có tiền tiêu vặt, Phong boss quả nhiên có ý thức giác ngộ, rất đáng để các lão công học tập theo!
Mới đầu, Phương Tiểu Khởi bị chồng kia làm hoảng sợ, tất cả đều là thẻ vàng bản limited toàn cầu, có Hoa Kì, xem xét các loại, Phương Khởi quẹt thấy có đầy đủ ngân hàng lớn trên thế giới, oa, hóa ra thẻ vàng nước ngoài đều như vậy, quả nhiên là như vậy!
“Tiểu Khởi, anh hay vứt đồ bừa bãi, em giúp anh bảo quản, tùy tiện mà quẹt, mật mã là !” Nói đến mật mã, khóe miệng Phong boss nhếch lên, ẩn ý mà đưa tình. Lời thoại “Mật mã là sinh nhật em” trong phim thần tượng quả là yếu bạo, chẳng lẽ cứ phải mượn lời thoại như vậy thổ lộ mới là tốt nhất?
Thông minh như Phương Tiểu Khởi tự nhiên hiểu rõ ý tứ của hắn, vì thế hai tai đỏ bừng, làm bộ như không hiểu thâm ý của boss, quả thực là có tâm cơ!
Đối với phản ứng ngây ngô của tức phụ nhi, Phong boss cũng thật vừa lòng, cũng không đùa với cậu nữa! Trong lòng vẫn luôn tiếc hận, chết tiện mật mã ngân hàng luôn là sáu số, nếu có bảy số thì sẽ càng hoàn mĩ hơn, làm hại bản boss phải bỏ một số ! Về sau nhất định phải nhắc chủ tịch ngân hàng cải cách, nhất định phải đổi thành bảy số, Phong boss trước sau như một, bá khí trắc lậu!
(Cái này không chắc đâu nhé, bạn nào biết nói với edit nha:
: anh yêu em cho đến chết
: anh yêu em một đời một kiếp:p)
Phương Tiểu Khởi cất thẻ cẩn thận, xếp vào hộp bỏ vào trong két sắt, chỉ chọn thẻ tín dụng ngân hàng Trung Quốc, bình thường hay tiêu, tiền của mình có hạn, phải cần đến tiền của Phong Thắng. Là người nhà, dùng tiền của ai cũng giống nhau, Phương Tiểu Khởi cũng không để ý chuyện này quá mức, tiền của lão công tương lai tiết kiệm được thì vẫn nên tiết kiệm.
Không sai, Phương tiểu trợ lí chính là có loại giác ngộ như thế, trong lòng đã sớm tự gả mình ra ngoài, bất đắc dĩ còn không nói tình cảm của mình ra với Phong boss, ai bảo hắn lừa mình, đến bây giờ còn không chịu thẳng thắn, nhất định phải trừng phạt, hừ! Quả nhiên độc nhất là tâm của Tiểu Khởi, thật không sai!
Trợ lý Phương Tiểu Khởi cảm thấy việc cầm thẻ của Phong Thắng và Nhâm Tòng Phi năm đó cũng giống nhau, cũng là vì giao tình tốt mà hoàn thành nhiệm vụ với ngân hàng, tiền hẳn là cũng không nhiều. Mà khi cậu trung thành mà mang thẻ cắm vào máy, máy liền “ting” một cái hiện ra con số làm cậu giật mình, ngọa tào, cái này… cái này đều vượt quá nửa năm lợi nhuận của Nhâm Tòng Phi, cư nhiên lại nhiều tiền như vậy! Phương Tiểu Khởi khẩn trương ngừng máy lại, cẩn thận nhìn xung quanh, phát hiện là mình được máy che khuất, người bên ngoài căn bản không nhìn thấy, cảm thấy mình có chút ngu ngốc!
Vận may của mình tựa hồ thật tốt, cùng lắm là lấy thẻ nhiều tiền nhất mang gửi ngân hàng, Phương tiểu trợ lý tự an ủi bản thân. Trên đường về nhà, Phương Tiểu Khởi vẫn nắm chặt túi quần, chỉ lo bị người cướp mất, lần đầu tiên có cảm giác làm địa chủ, mười phần chột dạ không tự nhiên! Đồng thời cũng không khỏi cảm thán, Phong Thắng quả nhiên là rất lợi hại, giá trị bản thân vô cùng cao, tập đoàn kinh doanh quả là tốt, Phương Tiểu Khởi có thể cùng hưởng quang vinh, rất tự hào, có nhiều tiền như vậy lại có thể coi trọng mình, quả là tốt!
Trong mắt Phong boss, nhiều tiền đến mấy cũng không thể so sánh với tức phụ nhi, lại nói tiền kiếm được chính là để cho tức phụ nhi tiêu, mười phần si tình, làm cho quần chúng vây xem lại một lần nữa cảm động!
Lại lấy một cái thẻ khác cắm vào máy, một cái lại một cái thật nhiều tiền, Phương Tiểu Khởi trợn tròn mắt, Phong boss quả thật là rất có tiền, thị trường nước ngoài quả là còn hỗn loạn hơn quốc nội! Phương Tiểu Khởi xoắn xuýt đành lần thứ hai lấy thẻ trung gian ra, chuyển một ít tiền vào tài khoản của mình làm tiền sinh hoạt hàng ngày, những cái khác đều cho vào két.
Trách không được người có tiền nào ra ngoài cũng không cần mang nhiều tiền, mang thẻ như vậy là đủ rồi! Vì vậy, Phương Tiểu Khởi cũng dần hình thành thói quen quẹt thẻ mua đồ dùng sinh hoạt hàng ngày, lực thích ứng vô cùng mạnh mẽ! Quẹt thẻ gì đó, không phải cảm giác rất sảng khoái sao?! Mỗi khi nhớ đến mật mã ngân hàng, dường như là lại thêm một lần Phong Thắng thổ lộ với mình, tâm lý Phương Tiểu Khởi vui đến rạo rực, có chút nhộn nhạo!
Không trách mọi người đều đổ xô muốn làm trợ lý sinh hoạt, chuyện tốt như vậy trên thế giới sao có thể có dịp thứ hai!
Theo lí thuyết là không có dịp thứ hai, mà không gì là không thể, mà việc xấu thứ hai này lại bắt nguồn từ Hồ boss, bất quá kĩ năng này trước mắt thuộc thuộc tính ẩn giấu, tình tiết nhiệm vụ vẫn chưa hoàn toàn mở ra, cho nên ngày sau bàn lại!
Có baba tốt Phương Khởi ở đây, Tiểu Bạch ngày càng thích cười hơn, tuy rằng trước mặt người ngoài vẫn thích làm mặt lạnh, có điều cũng có thể hoàn toàn hiểu được, Phong boss nhất định là phải bồi dưỡng từ khi còn là trẻ nhỏ.
Tiểu Bạch vốn khinh bỉ thuộc tính tham ăn của Tiểu Mã, có điều sau khi được baba khai sáng, biết hắn tự mở công ty, còn có vẻ rất lợi hại, thiết kế trò chơi cũng rất hợp khẩu vị của mình, hơn nữa tính tình Lục Diêu rất giống một đứa trẻ lớn, bình thường lúc điên lên hay cùng lăn thành một khối với bọn trẻ, cho nên thái độ của Tiểu Bạch đối với Lục Tiểu Mã ngày càng tốt, thậm chí còn chủ động cho hắn đồ ăn vặt mà mình thích nhất!
Lục Tiểu Mã thật là không dễ dàng, có thể coi là có địa vị trong lòng tiểu boss, quan trọng nhất là, có thể ăn đồ ăn vặt nhập khẩu mà mình không nỡ mua, a a, thật là quá hạnh phúc! Cho nên, vừa nhìn thấy Tiểu Bạch, hai mắt Lục tham ăn liền tỏa sáng, nhìn chằm chằm vào cái túi nhỏ của Tiểu Bạch, bên trong luôn có thể biến ra các loại đồ ăn vặt, lặng lẽ nuốt nước miếng!
Đối xử với huynh đệ tốt, Tiểu Bạch từ trước tới nay luôn vô cùng hào phóng, đồ ăn vặt thường mua hai phần, vung tay nhỏ lên, toàn bộ thưởng cho Lục tham ăn, quả thực là có tình nghĩa huynh đệ, Tiểu Mã rất cảm động!
Tới gần khai giảng, Phương tiểu trợ lý đưa con trai tới cửa hàng văn phòng phẩm mua dụng cụ học tập, tuy rằng ngoại trừ đồ ăn vặt ở bên ngoài, những thứ khác cũng không đáng cất vào cặp đeo đến trường, thế nhưng tạo hình tiểu học bá vẫn phải thể hiện.
Tiểu Bạch ngồi trong xe đẩy, đông nhìn nhìn tây kiếm kiếm, chính là không thấy hài lòng. Tại sao không phải là dê béo thì cũng là hồ lô vậy, hoặc chính là Disney, sao toàn là những món đồ ấu trĩ như vậy, đều không phù hợp với khí tràng của bản boss, miễn bình luận!
Cuối cùng, Phương Khởi dỗ đến dỗ đi, Tiểu Bạch mới miễn cưỡng lấy bộ con mèo máy Doraemon màu xanh lam, quả là khổ sở dụng tâm, mười phần không dễ dàng! Bây giờ đồ con trai dùng đều mười phần cao cấp, cặp sách cũng không phải đeo trên lưng, trực tiếp kéo trên mặt đất là được rồi, quả là phong cách Tây! Nhớ năm đó mình còn đi học, cặp sách kia nặng đến nỗi có thể đè chết người, nếu không mình khẳng định còn có thể cao lên thêm một chút, nghĩ đến vóc người cao lớn rắn chắc của Phong boss, Phương Tiểu Khởi có chút hâm mộ!
Quần chúng nữ vây xem lại lần nữa khích lệ, ai nha, bộ dạng con trai anh thật giống anh! Ai nha, con trai anh thật là khả ái!
Blabla…
Phương Tiểu Khởi đã từng nghe thấy rất nhiều loại đối thoại tương tự như vậy, thế nhưng mỗi lần nghe thấy lại càng vui vẻ, kiêu ngạo vỗ ngực, tất nhiên rồi, đây chính là con của tôi mà, không giống tôi thì giống ai được!
Tiểu Bạch lúc đầu vui vẻ bây giờ có chút khó chịu, nhóm các cô các bác gái này quả nhiên là dong dài, lặp đi lặp lại không biết mệt sao, không giống baba chẳng lẽ còn có thể giống mấy người?! Có biết giả vờ trưng ra khuôn mặt tươi cười rất mệt không, nói không chừng có thể làm mặt bị co quắp, còn có thể có nếp nhăn, nhỡ lúc đó baba không thích mình nữa thì sao, nghĩ không thấy đáng lo sao?
Ngày hôm sau chính là Tết nguyên tiêu, trong siêu thị bày một đống băng rôn đẩy mạnh tiêu thụ của họ bằng cách mua thang viên, một năm cũng chỉ hai ngày này có thể bán ra ngoài nhiều chút, nhất định phải ra sức tuyên truyền!
(thang viên a.k.a bánh trôi:
Tiểu Bạch chỉ vào băng rôn tuyên truyền, mắt to có chút chờ mong, có chút muốn ăn!
Phương Tiểu Khởi cười híp mắt bóp bóp cái mặt bánh bao của con trai mình, “Tiểu Bạch ngoan, đồ trong siêu thị không tươi, về nhà baba làm cho con ăn, khẳng định là ngon hơn trong siêu thị! Được không nào?”
Tiểu Bạch lập tức cười hì hì, đầu nhỏ nhanh chóng gật mạnh xuống, món kia nhất định là ăn ngon, “Baba thật là hiền, Tiểu Bạch yêu ba nhất!”
Hiền?! Phương Tiểu Khởi hơi 囧, có điều vẫn rất tình nguyện mà tiếp nhận lời khen con trai dành cho mình, sủng ái vô hạn gì gì đó, tình phụ tử nồng đậm làm cho người ta thật sự cảm động!
Về đến nhà, Phương Tiểu Khởi liền mặc tạp dề bắt đầu làm thang viên. Động tác chuyên nghiệp, ngón tay linh hoạt, không bao lâu sau, bánh trôi liền sắp đầy trên mặt thớt, bột đậu xanh, vừng, khoai còn có hoa quả, vừa nhìn là biết thường hay làm, quả là vô cùng hiền từ, hoàn toàn sắp đạt đến đẳng cấp bếp trưởng năm sao, Tiểu Mã nhìn thấy đương nhiên là sẽ muốn nuốt sống, hoàn toàn không thể đợi đến lúc nước sôi sao?!
Tiểu Bạch cấu chút bột mì chơi, chơi chán rồi mới lấy cặp sách nhỏ ra, đứng trước gương dựng trên mặt đất xoay xoay vài vòng tạo hình, cảm thấy mình quả thực là rất khốc soái, được cha di truyền vô cùng tốt, mười phần đẹp trai! Sau đó liền đeo cặp chạy khắp nơi, lại được baba khen, càng vui sướng mang theo cặp đi ra sân tìm nhị mao.
Nhị mao cũng vây xung quanh nhìn cặp sách mới của chủ nhân, có vẻ như là trống rỗng, hóa ra là không có đồ ăn vặt, tâm tình từ kích động trở thành không thú vị, không có cái gì ăn thì không đáng yêu!
Tiểu Bạch vỗ vỗ cái đầu to của nhị mao, móc thịt lợn khô trong túi quần ra, nhị mao lập tức thè lưỡi ra, biểu đạt ý muốn vô cùng rõ ràng, muốn ăn!
Phong Thắng về nhà sớm, thấy con trai ra tận cổng đón mình, trên lưng đeo cặp sách lắc lư trước cửa, trong lòng ngập tràn hạnh phúc gia đình.
Tiểu Bạch chớp đôi mắt to, cố ý khoe cặp sách trên lưng ra, cha mau khen ngợi đi, cha hiểu mà!
Phong boss quả nhiên hiền lành cúi thấp người, xoa xoa đầu nhi tử, “Ừm, con trai thật là soái, vừa nhìn là đã biết chính là trụ cột tương lai của Tổ quốc! Cặp sách nhỏ này là baba mua phải không, quả nhiên là có phẩm vị!” Thỉnh thoảng khen khen tức phụ nhi gì gì đó, Phong boss quả nhiên là am hiểu nịnh nọt.
Tiểu Bạch sảng khoái, rốt cuộc chịu bỏ cặp sách mới xuống, đeo cả một buổi trưa, hơi mệt rồi. Ngày mai phải tiếp tục đeo đến cô nhi viện khoe một phen, cho mọi người đều thấy đều ghen tị gì gì đó, quả là có chí hướng!