Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phong boss và Hồ boss hẹn nhau cùng tới gặp viện trưởng nãi nãi chính thức thưa chuyện, viện trưởng nãi nãi nước mắt lăn dài, trong chớp mắt hai cháu trai của mình đều gả ra ngoài rồi, thật là có phần kích động, cũng là có chút không nỡ. Có điều mấy thằng cháu nhà mình đã cô đơn suốt năm nay đều đã gả được cho người tốt, quả là tổ tiên tích đức, rất tốt rất tốt!
Viện trưởng nãi nãi đồng ý, tới lúc người lớn hai bên gặp mặt bàn chuyện kết hôn thì lại có một vấn đề xảy ra, cha mẹ của Phong boss thì phải làm sao đây?
Bởi vì khi còn bé Phong baba và Phong mama bận rộn làm việc, căn bản không hề quan tâm tới Phong Thắng, nếu không thì đã không ủy thác con mình cho cô nhi viện chăm sóc, cho nên tình cảm của một nhà ba người rất xa cách. Hơn nữa, Phong baba và Phong mama hại Phong Thắng phải rời xa tức phụ nhi của mình nhiều năm như vậy, coi như điểm xuất phát cũng tốt, nhưng mà Phong boss vẫn rất oán hận!
Hôn lễ của mình bản thân tự quyết định là đủ rồi, không cần cha mẹ đứng ra làm gì, chính là khí phách như vậy đấy!
Phương Tiểu Khởi hi vọng mỗi gia đình đều có thể hòa hòa mỹ mỹ, đều là máu mủ ruột già với nhau, không có chuyện gì không thể giải quyết, bởi vì ít nhất vẫn còn có gia đình ở bên, nhất định phải quý trọng. Kết quả là, Phương Tiểu Khởi liền bắt đầu suy tính phải làm sao để nam nhân của mình nối lại quan hệ với cha mẹ chồng, dù sao mình cũng muốn được người nhà của Phong Thắng chấp nhận, đây mới là kết cục đoàn viên nên có của phim truyền hình cẩu huyết!
Là người bị bệnh nghe lời vợ giai đoạn cuối, Phong boss đương nhiên là coi lời của tức phụ nhi như mệnh lệnh, dù không tình nguyện nhưng vẫn đưa cả nhà trở về Mỹ.
Phong baba và Phong mama đã lớn tuổi, bởi lúc còn trẻ không quan tâm chăm sóc con nên cảm thấy rất xấu hổ, bây giờ chỉ cần con trai tha thứ cho họ, họ cuối cùng đã có thể thỏa mãn rồi, cho dù là chuyện gì cũng sẽ đồng ý. Huống chi viện trưởng nãi nãi cũng thường kể rằng Phương Tiểu Khởi rất quan tâm săn sóc con trai mình, nếu đã năm cũng không thể làm cho con mình từ bỏ đứa nhỏ này, mình còn không thỏa hiệp cũng thật vô nghĩa, gia đình sẽ càng thêm xa cách.
Dưới sự cưỡng ép của trợ lý Phương Tiểu Khởi, Phong Thắng không tình không nguyện mà gọi cha mẹ, Phong baba, Phong mama liền chảy nước mắt, xưng hô này đã lâu không được nghe, giờ đây chạm tới tận nơi mềm yếu nhất, chân thật nhất trong lòng!
Khúc mắc của gia đình Phong Thắng được hóa giải, lễ cưới cuối cùng cũng coi như là có thể tổ chức bình thường. Để có thể cưới vợ, Phong boss cũng rất hợp tác, yêu cầu gì cũng đều đáp ứng, đúng là tình yêu đích thực!
Nếu đã đến Mỹ, đương nhiên là muốn tới tổng bộ Wall Street thị sát một phen.
Tổng công ty tập đoàn Phong Thanh sớm đã nghe thấy tin đồn, đại boss muốn đưa phu nhân boss tương lai tới thị sát, đáng lẽ các nhân viên sẽ rất căng thẳng, sẽ làm dáng một chút, nhưng là nhân viên của tập đoàn hàng đầu, nhất định không thể giống newbie bình thường, nghe nói đại boss trở lại, mọi người kích động không thôi.
Emma, đi lâu như vậy rồi, vẫn còn biết đường trở về, vốn tưởng rằng boss có vợ rồi sẽ quên mất chúng tôi, oa oa oa ~~ lần trước đến Mỹ họp hội cũng không tới an ủi hỏi thăm chúng tôi, chúng tôi thật thương tâm, trái tim thủy tinh vỡ nát rồi có được không?!
Vậy mới nói, tập đoàn lớn sẽ có cách suy nghĩ khác, không thì đã không thể chiếm lấy một góc của Wall Street rồi!
Đi tới cung điện mơ ước của chúng sinh giới kinh doanh, Phương Tiểu Khởi kích động đến run rẩy, lúc sinh thời còn có thể vượt biển, tới được một nơi tập trung toàn những con người tài hoa, quả là đời này không tiếc gì nữa.
Quần chúng Wall Street vây xem nghe nói Phong boss trở lại, vội vã giả vờ như tình cờ xuất hiện ở gần tập đoàn Phong Thanh, muốn tạo nên một cuộc gặp gỡ tình cờ với đại boss.
“Két——”xe thể thao Jaguar dừng lại trước cửa tập đoàn Phong Thanh, những người đi đường lập tức ai về chỗ nấy, liếc trộm Phong đại boss.
Cảnh tượng này thật quen thuộc, không sai, giống hệt ngày ấy một năm trước, khi Phong boss quyết định trở về Trung Quốc.
Có điều bất đồng là, thư kí của boss thay đổi. Một năm trước người bước xuống xe chính là mỹ nữ thư kí Tinna vô địch, mà lần này lại là trợ lý sinh hoạt kiêm vú em toàn chức độ không góc chết Phương Tiểu Khởi!
Một năm trước, Phong boss hoàn toàn lơ là sự tồn tại của mỹ nữ, đeo kính râm thời trang, không thèm liếc nhìn thiên hạ quỳ gối dưới chân, bạo ngược bước qua cửa công ty. Một năm sau, Phong boss xuống xe, gallant mở cửa xe, nắm lấy người vợ ngồi bên trong xe, hai người cùng sóng vai, nồng tình mật ý, bước qua cửa tập đoàn.
Choang choang choang, trái tim thủy tinh của người qua đường vỡ vụn, hóa ra truyền thuyết là thật, Phong boss cứ như vậy mà bị cướp đi rồi. Cảnh còn người mất, lòng người dễ đổi thay, thế sự khó lường, mộng tưởng xa vời, nước mắt đầy mặt.
Phong Thắng, Hồ Trạch Thành hai đại boss tổ chức lễ cưới cùng một lúc, náo động toàn bộ giới kinh doanh, lễ cưới cùng ngày độ náo nhiệt có thể so với cuộc hội họp của các tinh anh đẳng cấp, tùy tiện xách một người tham dự đều là đại lão giới kinh doanh, đủ để thấy hại đại boss trẻ tuổi có địa vị, thể diện thế nào trong giới kinh doanh!
(Mị không muốn nói là mị đã suýt edit thành: Phong Thắng cùng Hồ Trạch Thành hai đại boss tổ chức lễ cưới TT^TT)
Mọi người đều là người không quan trọng hình thức, tổ chức quá phung phí cũng không cần thiết, bởi vậy lễ cưới chẳng hề xa hoa. Dù sao hình thức giàu có nhất thời cũng không quan trọng, quan trọng là sự giàu có vĩnh viễn của tình yêu mới là vương đạo.
Đôi tân nhân đứng trước mặt cha sứ, nhìn nhau thâm tình, thành kính nói lời “Tôi nguyện ý”, trao nhẫn cho nhau, trong lòng khắc sâu cảnh tượng trước mắt: khắc lại dấu ấn vĩnh hằng.
Từ hôm nay trở đi, em(anh) chỉ thuộc về anh(em), mà trong mắt anh(em) cũng sẽ vĩnh viễn chỉ có em(anh).
Trao nhau nụ hôn, được mọi người chúc mừng hoan hô, nhân sinh sau này, sẽ không còn cô độc nữa, sẽ có một người bên cạnh mình chăm sóc, bảo vệ mình, cứ như vậy sẽ dắt tay nhau, sẽ đồng hành với nhau mãi mãi.
Trong văn phòng tổng tài của tập đoàn Hồ thị, thật tĩnh lặng, thỉnh thoảng lại có vài tiếng động lật giấy vang lên.
Lục Tiểu Mã xoa xoa đôi mắt, duỗi cái lưng hơi mỏi, thở ra khoan khoái, đứng dậy rót một cốc cacao nhập khẩu, lại rót cho nam nhân của mình một chén bạch trà.
(Bạch trà gần như sản phẩm độc quyền ở Trung Quốc, chủ yếu ở tỉnh Phúc Kiến, nơi có khí hậu và độ cao phù hợp để thu những chồi búp với lông tơ màu trắng bạc. được trồng từ giống Camellia sinensis, được biết đến như một sản phẩm quý hiếm, hương vị tinh tế và nhiều công dụng chữa bệnh.)
“Kế hoạch về game mới này em xem rồi, cảm thấy thiết kế rất tốt, mã lập trình em xem cũng không tìm thấy lỗ hổng nào, anh kiểm tra lại xem, gõ chương trình một chút, là có thể tập trung vào beta rồi.” Dọn dẹp lại một sấp thật dày chỉ toàn các kế hoạch trên bàn, Lúc Tiểu Mã đặt lên bàn làm việc của nam nhân nhà mình.
Hồ boss ngẩng đầu, giơ tay, ôm vợ ngồi lên chân mình, hôn một cái, “Vợ nhỏ khổ cực rồi, tối nay về nhà nấu món ngon cho em.”
“Được đấy!” Lục Tiểu Mã cười híp mắt, có thức ăn ngon, thật đáng mong chờ!
“Về phần kế hoạch kia… vợ cảm thấy tốt thì chính là tốt, không cần hỏi anh, tất cả đều cho vợ nhỏ quyết định, lúc nào beta game, vợ em muốn dùng bao nhiêu tiền cũng được, công ty sẽ chi!” Đã ngốc đến hết thuốc chữa!
Lục Tiểu Mã bất đắc dĩ nhéo nhéo hai má nam nhân của mình, trong lòng ngọt ngào không thôi, có thể có quyền cao chức trọng, thật sảng khoái!
“Có điều, đêm nay về nhà phải thưởng chút chút cho anh.” Hồ boss tà mị nở nụ cười.
“Muốn thưởng gì?”
“Cho anh ăn no vợ, vợ phải chịu trách nhiệm cho anh ăn no…” Hai chữ kia hòan toàn là ý tứ sâu xa, không thích hợp cho thiếu nhi.
Lục Tiểu Mã ngạo kiều hất đầu, mới không thèm, hừ!
Quần chúng vây xem chậc chậc, rõ ràng cũng rất muốn, còn giả bộ như vậy, là cho ai xem chứ, đúng là đồ dối trá!
Lục Tiểu Mã sở dĩ xuất hiện trong văn phòng của Hồ boss, là bởi vì sau khi kết hôn xong Lục Tiểu Mã vô cùng chăm chỉ, học lại hết các kiến thức hồi đại học, dốc lòng chia sẻ công việc với nam nhân của mình, không thể để cho cha chồng thất vọng được!
Không nhìn không biết, vừa nhìn mới biết nam nhân của mình cả ngày phải đối mặt với những khó khăn như thế nào, tự nhiên lại càng cảm thấy kính nể hơn.
Vừa mới đầu làm việc rất chậm chạp, đến lúc sau càng lúc càng nhanh hơn, quen tay hay việc chính là như thế đó.
Vì để thuận tiện bàn việc, Hồ boss thẳng thắn dựa vào lí do này mà chuyển bàn làm việc của vợ nhỏ vào phòng làm việc của mình, nguyện vọng nhiều năm rốt cục cũng thành hiện thực, thật sảng khoái!
“Đồng ý anh được không, vợ à, ông chủ Lục?” Hồ boss làm nũng bán manh.
“Aiii… Thấy anh thành tâm như vậy, ông chủ đây hẳn là nên đồng ý cho anh!”
“Tốt quá rồi! Tạ chủ long ân, tuyệt đối sẽ hầu hạ ngài thật tốt!”
“Phụt ~~” Tiểu Mã không nhịn được cười phun.
Nhìn nhau cười to, hôn nhau thật ôn nhu, bên cạnh có nhau, thế gian phức tạp hỗn độn thế nào, đều bị vứt ra sau đầu.
Gần đây, Phong boss rất không sảng khoái, bởi vì mình đã bị tức phụ nhi lạnh nhạt rất lâu rồi!
Chuyện là như thế này, Phương Tiểu Khởi báo danh kiểm tra lấy bằng lái, chăm chỉ khắc khổ, Phương Tiểu Khởi muốn được điểm tối đa đương nhiên là đọc sách rất chăm chỉ, tránh xa việc lăn giường.
Cứ như vậy, Phong boss không được ăn liền oán niệm! Bằng lái chết tiệt, ông đây cho bọn họ đóng cửa!
Có điều Phong boss cũng chỉ là nghĩ như vậy thôi, nếu là làm thật thì lại không dám, sợ bị tức phụ nhi phạt quỳ bàn phím, bị bệnh sợ vợ gì đó nhất định không có cách nào trị được!
Hôm nay đã hoàn thành xong việc thi lấy bằng, được nghỉ ngơi, Phương Tiểu Khởi dậy sớm suốt một tuần cuối cùng đã có thể ngủ nướng một chút rồi. Tỉnh dậy theo đồng hồ sinh học, Phong boss ôm chặt lấy tức phụ nhi, vỗ nhẹ lưng cậu, dỗ cậu ngủ tiếp.
Ngủ một giấc tỉnh dậy, rèm cửa sổ dày nặng che không hết tia nắng chói mắt chiếu vào từ bên ngoài, ngủ đã no mắt liền mở mắt ra, lồng ngực quen thuộc ngay trước mắt, khí tức làm người an tâm cũng phảng phất xung quanh.
“Chào buổi sáng, Phương trợ lý ~ ”
“Chào buổi sáng, Phong boss~ ”
Nhìn nhau, đương nhiên là hôn môi, ánh nắng ngập tràn căn phòng. Có thể chấp nhận bộ dạng lôi thôi của đối phương, đây cũng là cảnh giới tối cao của yêu, cho dù là giàu hay nghèo, đẹp hay xấu, chỉ yêu người kia, vĩnh viễn không thay đổi.
Phong Thắng, Hồ Trạch Thành tuổi trẻ tài cao dĩ nhiên trở thành chuẩn mực trong giới kinh doanh, không phụ sự mong đợi của mọi người chính là, sinh hoạt của chồng chồng bốn người càng ngày càng có xu hướng chuyển sang ngành đóng cọc.
(đóng cọc: cần có một cái lỗ và một cái gậy làm cọc, quá trình đóng cần dùng lực mạnh để đẩy cọc vào lỗ, mọi người hiểu phải không? =))
Cuộc sống hài hòa của đại boss và tiểu trợ lý hài hòa bị viết vào tiểu thuyết đồng nhân, có lẽ tưởng tượng hơi khoa trương, thế nhưng lúc nào cũng lộ ra tình yêu nồng đậm cùng sự tín nhiệm chân thật nhất, thuần túy nhất của hai người!
Nội dung câu chuyện kết thúc, quần chúng vây xem lặng im hồi lâu. Một lúc lâu sau, đứng dậy, xách ghế nhỏ lên, về nhà, nấu cơm, tiếp tục cuộc sống của mình…