*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung bằng hình ảnh
*nguồn: Pinterest*
- -------------------------------
Những ngày sau đó, cuộc sống của Cố Ỷ trôi qua êm đềm, bản tin cảnh sát đã được phát sóng. Tin đầu tiên nói về vụ án của Lý Nhân. Những người có liên quan đến vụ án đều được thay thế bằng tên giả nhưng duy nhất thông tin của nghi phạm được tung ra đầy đủ. Kế tiếp là thông tin liên quan đến Lý Diễm Hồng với nội dung: Lý Diễm Hồng là tòng phạm, thủ phạm được cảnh sát bịa ra bằng một tên giả và bị hạ gục chết ngay tại chỗ. Cuối cùng là thông tin về mở phiên tòa xét xử. Thẩm phản sẽ xét xử cả hai vụ án cùng một lúc. Do bị cáo là vị thành niên nên phiên tòa sẽ không được công khai.
Cố Ỷ không rõ ràng quy định cụ thể trong giới tư pháp nên cô đã dành chút thời gian để tìm hiểu về vụ án này. Ban đầu vụ án của Lý Diễm Hồng không được phép xử kín nhưng do một vài nguyên nhân đặc biệt không thể phơi bày rõ ràng cho quần chúng nên bên công tố mới đưa ra quyết định như hiện tại sau nhiều lần đắn đo.
Tuy vụ án không được công khai nhưng chân tướng cũng được phơi bày tối đa nhất cho người đời.
Tại phần bình luận, tình trạng công kích Lý Diễm Hồng ban đầu đã biến chuyển ngoạn mục.
«Nếu như con gái tôi gặp chuyện như thế, chắc tôi cũng sẽ chọn cách như bà ta»
Trong phần bình luận của mục thông báo cảnh tỉnh, đám nam sinh phạm tội và cha mẹ của chúng đều bị chửi lên bờ xuống ruộng. Chẳng những thế còn có người tra được địa chỉ của bọn họ và tung lên mạng. Mặc dù bình luận đó bị xóa ngay tức thì nhưng đã có cư dân mạng nhiệt tình nhanh tay chụp lại.
Cố Ỷ có thể đoán được chuyện kế tiếp sắp xảy ra là gì.
Sau ngày phiên tòa diễn ra, vụ án sẽ hoàn toàn kết thúc.
Từ lúc kỳ nghỉ hè đến nay, Cố Ỷ vẫn chưa trở về ngôi nhà nơi mà gia đình đã từng sống ở thành phố kế bên Lễ Phong, đơn giản bởi vì cô không muốn về đó. Cô không biết bản thân phải làm gì ở căn nhà đó. Mỗi ngày rúc trong nhà, kiểu gì cô cũng nhìn cảnh nhớ người. Bản thân cô vốn là người vô tư, phải nói là lạnh nhạt nhưng phải về đến nơi ngập tràn kỷ niệm với ba mẹ, cô tự nhận mình không thể chịu nổi.
Vả lại, hiện tại cuộc sống của cô ở tiệm vàng mã rất thoải mái và thư giãn. Và cô cũng muốn học thêm vài thuật pháp. Thuật vàng mã vẫn còn nhiều điểm cô chưa am hiểu nên cô cần thêm thời gian để nghiền ngẫm nó.
Nữ sinh viên thời nay, nếu không có bài tập hè để làm, cũng cần học tập thêm tri thức khác.
Việc ngoài dự liệu của Cố Ỷ chính là cô vốn luôn cho rằng tiệm vàng mã sẽ không có mối làm ăn với người sống. Nào ngờ đâu, sáng hôm nay, có một người sống đến tiệm. Vị khách sáng nay là một người đàn ông trung niên, có vẻ chất phác. Sau khi vào tiệm thấy Cố Ỷ, ông ta hỏi cô có ông chủ ở tiệm hay không.
Tôi chính là chủ tiệm. Cố Ỷ nói.
Người đàn ông ngạc nhiên: Đây có phải là tiệm vàng mã của Lão Cố?
Cố Ỷ đáp nhanh gọn: Lão Cố không có ở đây, bây giờ do Tiểu Cố quản lý.
Người đàn ông không muốn tiếp tục ba hoa với Cố Ỷ nên gật đầu tỏ ý đã biết, sau đó bắt đầu hỏi giá của người giấy.
Người giấy mà người đàn ông hỏi không phải là loại người giấy tí hon cao 10cm của Cố Ỷ mà là con cao hơn 1m do Lão Cố làm trước đó.
Cố Ỷ cũng muốn sử dụng người giấy do Lão Cố làm nhưng hồn lực của cô thì hết sức ba chấm! Cao lớn thế đó, cô phải tính toán kỹ hơn. Để khởi động người giấy của Lão Cố, cô phải hao phí quá nhiều hồn lực, không có lợi! Nhưng chơi loại người giấy đó cũng vui đáo để.
Cố Ỷ thật sự không biết giá của nó. Cô gãi đầu đề nghị: Chú chờ chút, tôi lên mạng tra giá cả.
Người đàn ông nghẹn lời nhìn Cố Ỷ: được thôi, đành đợi vậy.
Cố Ỷ tìm hiểu xong, bực bội để điện thoại xuống quầy.
Khoan hãy trách cứ thái độ bực bội của cô. Thời nay, ngành nghề nào cũng tăng giá. Đồ dùng bằng điện vậy mà chỉ bán với giá 30 tệ thậm chí miễn luôn cước phí giao hàng. Hiển nhiên, người giấy của Lão Cố sẽ không bán được giá cao, cũng may chúng không phải hàng của cô. Vụ mua bán này không vốn nên không lỗ.
15 tệ một cái, một cặp thì 30.
Giá cả không đắt nên người đàn ông không phản đối, bằng lòng mua một cặp người giấy nam nữ. Cố Ỷ quan sát cảnh tượng ngoài cửa: người đàn ông chạy một chiếc xe điện ba bánh. Ông ta đặt cặp người giấy vào thùng xe, sau đó phủ lên một tấm vải bạt, cuối cùng lái xe rời đi.
Cặp người giấy bán được 30 tệ, quá hời! Cố Ỷ vui vẻ chọn thêm một món mặn cho phần ăn trưa của mình trên app giao hàng – món trứng chiên cà chua.
Người một khi đã muốn đến thì sẽ cùng nhau kéo đến. Buổi sáng, tiệm vàng mã đã có một người sống đến khai trương, buổi chiều cũng có người đến cửa. Lúc ấy, Cố Ỷ đang ngồi ở quầy xếp giấy Nguyên Bảo, vừa ngẩng đầu lên đã thấy Trương Gia Hào dẫn theo một người bước vào tiệm.
Cố Ỷ nhìn chăm chú người theo sau. Một lát sau, cô mới nhận ra người đó chính là shipper gặp ma. Hôm nay anh ta mặc bộ quần áo nhẹ nhàng gọn gàng khác hẳn bộ đồng phục khi giao hàng, nhìn có vẻ khác lạ.
Do Trương Gia Hào dẫn theo người đến tiệm nên Cố Ỷ tạm thời đóng cửa. Cô dẫn người vào hậu viện và mời khách vào ngồi trong đại sảnh.
Trương Giao Hào vốn là một cảnh sát giỏi nên tài quan sát của anh ta cũng thuộc dạng kinh người. Ngay khi vừa bước vào gian nhà, anh ta tinh mắt nhìn thấy bài vị đang được thờ cúng trên bàn dài. Anh ta đến gần nhìn bài vị. Đối diện anh ta là bài vị viết Bài vị Khương Tố Ngôn vợ Cố Ỷ, dưới góc phải là hàng chữ nhỏ Cố Ỷ kính lập. Trên bàn dài còn đặt một cái lư hương với số lượng tàn hương khá nhiều và mùi nhang vẫn còn thoang thoảng đâu đây. Điều đó chứng tỏ lư hương vừa được sử dụng cách đây không lâu. Tàn hương cũng còn mới, đều có màu trắng. Hai bên lư hương còn có đèn cầy, trước nó là ba trái chuối càng nói cho anh ta biết rằng Cố Ỷ thường xuyên cúng bái cái bài vị.
Trương Gia Hào ban đầu không tin mấy chuyện này nhưng anh ta không thể không tin sau khi đã trải qua vụ của Lý Diễm Hồng. Cấp trên cũng đã cho phép thành lập phòng ban tương quan do anh ta chưởng quản. Gần đây, anh ta đã khảo hạch một tốp người với mục đích tuyển dụng.
Phương pháp khảo hạch vô cùng đơn giản. Trương Gia Hào phát lại đoạn video ghi hình trong phòng bệnh của tên nam sinh tử vong đêm đó. Nội dung khảo hạch chính là diễn tả chuyện gì đang xảy ra trong video. Thời gian khảo hạch kéo dài thật lâu, người duy nhất đáp đúng chính là anh chàng shipper mà Cố Ỷ giới thiệu.
Trương Gia Hào nhìn bài vị một hồi buột miệng hỏi: Đây là người yêu của cô?
Đúng vậy. Cố Ỷ đáp
Trương Gia Hào chợt nghĩ đến nữ quỷ áo đỏ hôm nọ. Dù anh ta chỉ gặp một lần nhưng cũng biết đó là một nhân vật đáng gờm. Anh ta bất giác hỏi tiếp: Chết bao lâu rồi?
Cố Ỷ tỉnh như ruồi đáp: Một ngàn năm à.
Khó trách lợi hại đến vậy. Trương Gia Hào buông câu cảm thán nhưng vẫn tò mò hỏi thêm: Cô tìm ở đâu vậy?
Người nhà giới thiệu. Cố Ỷ thành thật hỏi đâu đáp đấy nhưng nghe vào thấy sai sai. Cô rót cho hai người kia ly nước. Trương Gia Hào và anh shipper ngồi xuống ghế.
Trương Gia Hào là người không thích vòng vo nên trực tiếp đề cập mục đích đến thăm: Đây là người mà cô đã giới thiệu cho tôi, tên là Triệu Thanh, đã được tuyển dụng, là một đội viên trong tiểu đội chuyên án tâm linh. Tôi là đội trưởng.
Trương Gia Hào từ đại đội trưởng biến thành tiểu đội trưởng. Đổi lại là người khác chắc đã quậy một trận lôi đình nhưng anh ta thì mặc kệ. Vụ án kiểu nào cũng là vụ án, cần điều tra thì vẫn phải điều tra. Vả lại anh ta là cảnh sát giàu kinh nghiệm cộng thêm thành tích vừa phá vụ án của Lý Diễm Hồng, chức vị đó tất nhiên giao cho anh ta.
Triệu Thanh quả thật có khả năng nhìn thấy những thứ mà tôi không thấy nên đã được chúng tôi chiêu mộ.
Triệu Thanh đợi màn giới thiệu của Trương Gia Hào kết thúc, bắt đầu cảm tạ Cố Ỷ: Cám ơn cô. Nếu không nhờ cô, tôi cũng không có khả năng có được một công việc biên chế, đãi ngộ khá tốt, tốt hơn nhiều so với công việc giao hàng trước đó của tôi!
Công việc đúng là quá nhàn.
Triệu Thanh không nói ra câu ấy. Tiểu đội chuyên án tâm linh vừa mới thành lập nên vẫn chưa có vụ án trong tay. Mỗi ngày hắn đến văn phòng chỉ xem các video mà Trương Gia Hào đưa cho hắn để xác nhận trong đó có quỷ hay không hoặc có vết tích quỷ quái hay không thôi. Ngồi trong văn phòng xem video, thời gian trôi qua rất dễ chịu, có biên chế, phúc lợi tốt. Tuy lương không nhiều bằng giao hàng nhưng thời tiết nóng nực, nếu có lựa chọn khác, mấy ai muốn làm shipper?
Tính luôn các loại bổng và phúc lợi nhà nước chưa chắc sẽ ít hơn lương giao hàng từ sáng đến tối khuya. Quan trọng nhất là nó nhàn, không bị ai mắng nhiếc. Trương Gia Hào còn là một cấp trên dễ tính.
Công việc thần tiên là đây!
Lần này đến đây, tôi vẫn muốn mời cô gia nhập đội chúng tôi... Triệu Thanh nói tiếp.
Cám ơn, anh cũng thấy đó, nơi đây là tiệm vàng mã tổ truyền của tôi, tôi phải trông coi nó. Cố Ỷ vốn đã nhiều chuyện phiền não nên không muốn rước thêm phiền. Bên cạnh đó, cục cảnh sát sẽ có trực ca tối, với bản chất chiêu quỷ khó đỡ của cô, đi làm ca tối sẽ khiến cho các đồng nghiệp lo lắng hãi hùng.
Vả lại, Khương Tố Ngôn không ưa thích cục cảnh sát. Quỷ vốn không ưa cục cảnh sát. Loại quỷ có thể bất chấp áp lực dương khí của nơi đó để chạy đến ăn cô nhất định không phải tiểu quỷ, là loại quỷ siêu trâu bò mới đúng.
Chủ yếu vẫn do tài dụ người của hai người kia quá kém cỏi. Lôi kéo người cũng không cách lôi. Nếu như họ nói với Cố Ỷ như thế này «Chỉ cần vào làm sẽ được cấp bảo hiểm y tế với mức phí cao cả năm, công tác nhẹ nhàng sáng 9 chiều 5, không tăng ca, phúc lợi phong phú, môi trường làm việc thân thiện, xã giao đơn giản», chỉ cần nhiêu đó thôi, cô chắc chắn sẽ giơ cao tay nói: Tôi làm, tôi làm, tôi làm liền!
Đáng tiếc, hai người kia không biết dụ dỗ.
Trương Giao Hào thấy việc lôi kéo bất thành, đành đề xuất một thỉnh cầu khác: Cô cũng thấy đó, tuy Triệu Thanh thấy được quỷ nhưng không có phương pháp đối phó. Thật lòng, tôi cảm thấy người bình thường như chúng tôi sẽ có chút khó khăn khi đối mặt với quỷ. Không biết cô Cố đây có phương pháp tu luyện nào dành cho người mới, để dạy Triệu Thanh?
Trương Gia Hào vội vàng bổ sung: Học phí dễ thương lượng.
Hai mắt của Cố Ỷ bừng sáng. Cô thật sự rất muốn bán quyển nhập môn của Trần Tư Nam cho Trương Gia Hào y hệt như một con buôn chính hiệu. Tuy nhiên, cô cũng biết rõ quyển đó là quyển tuyển tập phương pháp vàng mã dành riêng cho mình và nó chưa chắc phù hợp với Triệu Thanh. Cô hỏi Trương Gia Hào: Anh đã đến tìm đạo sĩ mà tôi đề cử cho anh chưa?
Anh ta đáp: Đi rồi, không mở cửa, còn nói tôi là kẻ lừa đảo.
Cố Ỷ không biết nhận xét như thế nào về Trần Tư Nam. Cô chỉ tiếp tục nói với Trương Gia Hào: Anh chờ một chút, tôi gọi điện thoại cho cậu ta. Cô để hai người đó ngồi chờ ở đại sảnh, bước ra ngoài gọi điện thoại cho Trần Tư Nam. Cô ngồi xổm trong sân nói chuyện với cậu ta.
Sau một tràng lý do thoái thác của Cố Ỷ, Trần Tư Nam oán trách: Tôi làm sao biết anh ta là cảnh sát thật? Tôi cũng chưa nghe nói thành lập tiểu đội chuyên án tâm linh gì cả. Tin mà tôi nghe được đều là tin do phú ông phú bà người ta truyền tai nhau. Tôi thấy anh ta cũng không giống kẻ có tiền, còn chạy đến đạo quán nói mấy lời kỳ cục đó. Tôi nghĩ anh ta là kẻ lừa đảo là phải rồi. Thời buổi này, giả dạng cảnh sát để lừa đảo cũng không ít đó bà chị.
Hai người nói một hồi, Cố Ỷ đề cập việc Trương Gia Hào muốn mua một quyển nhập môn, sau đó đề nghị với Trần Tư Nam: Tiền, hai chúng ta chia.
Trần Tư Nam trợn mắt: Tại sao tôi phải chia phần cho chị?! Sách là tôi chép, kiến thức là tổ sư chúng tôi lưu truyền nha nha!
Còn tôi là người giới thiệu mối làm ăn cho cậu ha. Nếu mối này cậu không chia phần cho tôi, sau này tôi cũng không cần dắt mối cho cậu luôn ha!Cố Ỷ khẳng khái phản bác.
Trần Tư Nam tiếp tục trợn mắt vì quá đỗi ngạc nhiên: Chị đã bỏ bao nhiêu công sức mà đòi chia.
Tôi có bỏ công bỏ sức ra chứ. Không cần cậu ra khỏi Thanh Sơn đạo quán, cũng không cần cậu bắt quỷ, cậu chỉ việc chép sách. Nếu không có tôi, cậu kiếm được khách hả! Cố Ỷ không ngừng tuôn lời vàng ngọc.
Kết quả, Trần Tư Nam bị cô thuyết phục: Vậy chị phải nhớ lần sau tiếp tục giới thiệu khách cho tôi!
Cố Ỷ đắc ý trả lời: Quyết định vậy đi.
- -------------------
Tác giả:
Trần Tư Nam: Người lớn âm hiểm xảo trá!
Cố Ỷ: Tiền mà!