Sáng hôm sau Gia Ly lại được bà Lam Anh gọi dậy từ khá sớm, hôm nay hai người cần đến công ty để hoàn tất các thủ tục nhận chức.
Bà Lam Anh chính thức được lui về nghỉ ngơi, tân giám đốc mới – Trần Gia Ly chính là người thừa kế của công ty phân phối xăng dầu Vạn An, một người trẻ tuổi tài giỏi, tính cách mạnh mẽ quyết đoán.
Cô mặc bộ vest màu tím than, áo sơ mi trắng quần âu, tóc búi sau đầu, đeo kính gọng đen đi theo phía sau bà Lam Anh bước vào tòa nhà của Vạn An.
Đón bọn họ ở sảnh công ty là hai người đàn ông.
La Hàm- Luật sư nổi tiếng.
Ngoài bốn mươi tuổi nhưng dáng vẻ khoẻ mạnh nhanh nhẹn, rất ít người có thể đoán được tuổi chính xác của ông ta.
Quang Minh - Trợ lý giám đốc.
Là đứa trẻ được ông Trần tru cấp cho mọi chi phí ăn ở, sau này tốt nghiệp cử nhân kinh tế liền tới làm cho Vạn An.
Người này tầm ngoài ba mươi tuổi.
Đối với Gia Ly chẳng khác gì một người cha khó tính.
Đương nhiên là với tác phong lúc trước của cô thì vô cùng bất mãn.
Lần này cô tới nhận chức ở Vạn An chính là chuyện anh ta cảm thấy phiền lòng nhất…
“Bà Trần, cô Trần!” Quang Minh cúi người đúng lễ chào.
Gương mặt của La Hàm nhìn Gia Ly có chút trào phúng nói: "Tôi còn tưởng hôm nay Trần tiểu thư sẽ không đến chứ!”
“Thì ra cháu cũng đã thông suốt rồi?”
Trần Gia Ly mỉm cười, giơ tay đẩy gọng kính trên sống mũi, nhỏ giọng đáp: "Chú La cứ trêu cháu, thực sự là cháu đã nghiêm túc rồi, sau này có gì đều trông cậy ở chú đấy.”
"Vậy thì tốt, cũng đến lúc lớp già như chúng ta cần lui lại phía sau rồi." La Hàm nhàn nhạt cười một tiếng.
“Chỉ mong cháu chuyên tâm một chút, đừng để tâm huyết cả đời của cha cháu và Lam Anh đổ sông đổ bể là được.”
“Cháu hiểu rồi ạ.” Gia Ly gật đầu đáp.
“Chúng ta mau lên thôi, tất cả mọi người cũng đang chờ rồi.” Quang Minh hắng giọng xen vào rồi đưa tay mời về phía thang máy.
Nhóm người nhanh chóng đi lên tiến vào căn phòng họp lớn của công ty.
Lúc này ở đây đang có rất đông người ngồi.
Bọn họ là các cổ đông, trưởng các phòng ban đầu não của công ty và cả những giám đốc chi nhánh nhỏ phân phối ở khắp nơi cũng tới.
Tất cả ngồi quây xung quanh một cái bàn hình elip kê giữa phòng, ngồi phía sau họ là nhân viên cấp dưới, cũng là những người có vai trò quan trọng tại Vạn An.
Thấy có người vào tất cả đều im lặng dõi theo, ánh mắt thì dừng trên người Gia Ly.
Ai mà chẳng biết danh tiếng lừng lẫy của cô, nhưng biết sao được, chỉ đành vụng trộm thở dài, có chút hoài nghi và lo lắng cho nguồn thu nhập của mình trong tương lai.
Người như thế này có đủ trình độ và năng lực để lãnh đạo công ty không?
Vài lão già cổ đông cũng bắt đầu tỏ rõ sự khinh thường, bất mãn cúi đầu nhỏ giọng bàn tán: [Chi bằng để con nhóc kia phấn đấu đi lên từ một đứa nhân viên quèn xem năng lực tới đâu, chưa gì đã đẩy lên làm giám đốc… Đúng là quá đường đột rồi?]
“Chào mọi người!” La Hàm lớn tiếng, giọng nói của ông ta dường như mang theo âm thanh của sự uy hiếp, lập tức khiến cho căn phòng trở nên im lặng hoàn toàn.
“Hôm nay chúng ta có mặt tại đây để chứng kiến buổi nhận chức giám đốc của cô Trần Gia Ly theo đúng trình tự pháp luật.
Trên di chúc của ông Trần có ghi rõ điều này.” Ông ta dừng lại một chút rồi tiếp tục: “Việc cô Trần Gia Ly lên làm giám đốc là hoàn toàn phù hợp với quyền lợi người thừa kế.
Sau đây tôi xin phép được đọc các văn bản liên quan bao gồm: Di chúc, quyết định từ chức của bà Lam Anh, quyết định bổ nhiệm chức giám đốc công ty phân phối xăng dầu Vạn An của cô Trần Gia Ly.”
La Hàm đọc xong tất cả các văn bản có liên quan, coi như cũng đã hoàn tất mọi thủ tục.
Lúc này Trần Gia Ly mới đứng dậy cúi người một góc bốn mươi lăm độ rồi thẳng lưng tự tin lên tiếng: “Chào mọi ngừời, rất mong sẽ nhận được sự ủng hộ.”
"Không cần khách sáo như vậy, chỉ cần cô không làm hụt đi khoản tiền hàng tháng của chúng tôi là được.” Đám người lại lần nữa sôi nổi trò chuyện.
Đây là đi họp hay đi buôn dưa lê?
Thái độ này rõ ràng là không coi tân giám đốc mới ra gì.
Cả quá trình bà Lam Anh không hề có hành động can thiệp nào, phong thái nữ cường nhân lạnh lùng tuyệt đối im lặng cho tới khi cuộc họp tan, hai mẹ con trở lại phòng giám đốc.
“Con làm rất tốt.” Bà Lam Anh giơ ngón tay cái lên tán thưởng.
“Con có làm cái gì đâu ạ, thực ra mấy người đó nói gì con còn chẳng nghe…” Gia Ly bĩu môi nói.
“Ngày đầu tiên làm giám đốc cảm giác nó cũng khác biệt lắm mẹ ạ.”
“Ừ.
Thế con làm việc đi nhé, mẹ trở về.” Cần phải rèn rũa thêm con ạ!
“Vâng ạ, cảm ơn mẹ, con sẽ cố gắng.” Gia Ly ôm lấy bà Lam Anh rồi đẩy ra phía cửa thúc giục: “Mẹ mau về nghỉ ngơi đi nào.”
“Được rồi, mẹ đi đây.
Chúc mừng con!” Bà ấy đưa cho cô một phong bao màu đỏ rồi cũng rời khỏi nơi này.
“Cô Trần, à giám đốc Trần!” Một giọng nói có phần giễu cợt của anh chàng trợ lý giám đốc Quang Minh vang lên.
“Có chuyện gì vậy ạ?” Gia Ly đang ngồi sau bàn làm việc ngước mắt lên nhìn thẳng vào anh ta.
Khí thế lạnh lùng quyết đoán đối ngược với cô nhóc ngang ngược mà anh ta từng biết trước kia, đột nhiên khiến Quang Minh nhất thời lúng túng.
“À, bên cung cấp nguyên liệu cho chúng ta vừa gửi thông báo nâng giá.
Đây đã là lần thứ năm trong tháng, nếu cứ tiếp tục như thế này, giá cả leo thang chúng ta sẽ phải bù lỗ, tổn thất rất lớn.”
[Cái quái gì thế này, tôi mới nhận chức được bao lâu chứ? Vậy mà đã bắt đầu thử thách?]
“Chúng ta đang hợp tác với ai?”
“Tập đoàn khai thác dầu mỏ Hoành Phi.” Quang Minh đặt tài liệu tới trước bàn làm việc rồi nói.
“Nghe nói từ khi tập đoàn này đổi chủ, đã liên tục thay đổi chính sách.
Nhưng thị trường này bọn họ chính là độc quyền, chúng ta hoàn toàn bị phụ thuộc.”
Gia Ly chợt cười nhẹ một tiếng.
“Vậy những điều chỉnh này có nằm trong phạm vi cho phép của hợp đồng không?”
“Có!”
“…” Loại hợp đồng kiểu gì mà vô lý như thế?
“Giám đốc, cô tính sao?”
“…” Tính gì mà tính, tôi chưa biết tính gì hết.
Gia Ly hắng giọng dựa lưng vào ghế, bàn tay đặt trên mặt bàn gõ gõ nhịp: “Anh cứ gọi tên của tôi là được, xưng hô như kia khách sáo quá."
"Được, cô Trần." Quang Minh cúi người.
Gia Ly liếc nhìn anh ta khẽ lắc đầu,đúng là kiểu người cứng ngắc.
“Mang cho tôi xem hợp đồng kia.”
“Anh sắp xếp cho tôi một lịch hẹn với bên phân phối của Hoành Phi, nếu có thể thì là người chịu trách nhiệm ký kết hợp đồng của hai bên.
Tôi muốn bàn bạc một chút.”
Quang Minh gật đầu xoay người ra khỏi phòng.
Đáy lòng anh ta thoáng lộp bộp,đúng là đã thay đổi rồi.
Nghĩ vậy, khoé môi người đàn ông khẽ nhếch lên, gương mặt cau có hiếm khi vui vẻ lúc này lại đang treo một tia cười nhàn nhạt đầy ẩn ý.
Tại tòa cao ốc của tập đoàn khai thác dầu mỏ Hoành Phi.
Sau khi nói danh tính, Trần Gia Ly được một nhân viên lễ tân đưa tới trước thang máy cá nhân rồi lễ phép nói: "Phòng của tổng giám đốc ở tầng , ra khỏi thang máy rẽ trái đi thẳng là tới nơi.”
"Tôi nhớ rồi, cảm ơn cô." Gia Ly gật đầu nói.
Thang máy khép lại, qua tấm gương trên đó phản chiếu rõ một cô gái có gương mặt nhỏ nhắn lạnh lùng.
Cặp mắt kẻ line sắc bén cùng phong cách ăn mặc gọn gàng có chút nam tính.
Tóc vuốt keo búi gọn sau đầu, quần âu, áo sơ mi tối màu.
Trên tay cầm cặp tài liệu.
Chỉ nhìn thôi đã thấy một con người khô khan cứng ngắc.
Gia Ly chớp mắt, rất hài lòng với vẻ ngoài của mình.
Cuối cùng thang máy cũng tới tầng , cánh cửa từ từ mở ra, Gia Ly thong dong bước ra đi hết dãy hành lang liền gặp một bàn thư ký.
“Xin hỏi cô là giám đốc Trần.” Cô gái thư ký đứng dậy lễ phép hỏi.
“Vâng.” Gia Ly hơi mỉm cười gật đầu.
“Phiền cô chờ một lát.” Nói rồi cô ta bấm máy gọi nội bộ.
“Thưa ngài, cô Trần tới rồi ạ.”
“Vâng.”
Nhận được đáp án, cô ta liền cúp điện thoại rồi nói với Gia Ly: "Cô Trần, ngài ấy mời cô vào."
"Được, cảm ơn." Gia Ly đứng thẳng người, từng bước đi về phía cánh cửa kia.
Không hiểu sao, khi đặt tay lên tay nắm cửa, tim cô bỗng đập loạn lên, đột nhiên có dự cảm chẳng lành.
Gia Ly từ từ đẩy cửa đi vào, đối diện với cô là một chiếc bàn làm việc dài tầm hai mét và rộng một mét, tổng giám đốc mới kế nhiệm của Hoành Phi không có ở đó, cô bỗng cảm thấy hơi nghi hoặc.
"Giám đốc Trần.
Mời ngồi!" Một giọng nam trầm thấp truyền đến, còn mang theo tia dịu dàng trào phúng.
Cô giật nảy trong lòng, dự cảm không tốt ngày một rõ ràng, hình như cô đã nghe giọng nói này ở đâu rồi?.