Trợ lý Trương chẳng nói gì nữa.
- Thôi anh đi làm việc của anh đi.
- Vâng.
Trợ lý Trương đi ra ngoài, bên trong còn mỗi Triệu Chí Dương. Anh ta đang mất dần kiên nhẫn trong việc chờ đợi.
……………………………
Phòng họp.
- Phó giám đốc Tống Nhã Nhược? Nhắc đến cô ấy tôi mới nhớ ra, Phó giám đốc Tống không đến tập đoàn mấy ngày nay rồi. Tổng giám đốc vừa nói như thế, không phải là…
Một vị cổ đông lên tiếng trong bầu không khí im lặng đến đáng sợ mà chẳng ai dám nói cả.
- Phải, chính là Tống Nhã Nhược. Các vị chắc cũng không biết chuyện này, nhưng Tống Nhã Nhược và Mạc Kiến Huy có quan hệ rất thân thiết. Dự án lần trước, Tống Nhã Nhược cũng biết rất rõ giá mà chúng ta đưa ra để mua. Bên Mạc Kiến Huy có được tin tức này thì đã mau chóng sửa lại giá, chỉ cao hơn của chúng ta có nghìn USD. Việc này tôi đã biết ngay từ đầu rồi, vì thế mà mới nhờ đến cảnh sát điều tra, buộc tội cho Mạc Kiến Huy cũng như Kiến Hưng tội ăn cắp bí mật thương mại.
- Tổng giám đốc, Tống Nhã Nhược là Phó giám đốc bộ phận Marketing, đương nhiên là cô ta sẽ biết được cả những điều bí mật của Từ Thị. Những bí mật này là do cô ta làm lộ ra cũng không có gì quá ngạc nhiên. Nhưng mục đích của cô ta là gì?
Khi biết Từ Thị gặp phải nguy nan khó giải quyết này, Từ Dịch Phàm đã nghĩ ngay đến Tống Nhã Nhược. Người đàn bà này đúng là thâm hiểm. Vụ việc để lộ bí mật thương mại kia, Từ Dịch Phàm đã nương tay, tha cho Tống Nhã Nhược. Nhưng cô ta lại không biết suy nghĩ đúng sai, làm mọi chuyện lớn đến như thế này. Nếu như Tống Nhã Nhược đã ra tay với Từ Dịch Phàm như vậy thì anh cũng chẳng có lý do gì để nương tay lần nữa với cô ta cả. Lần này Từ Dịch Phàm sẽ khiến cho Tống Nhã Nhược mất tất cả, như những gì mà cô ta đã làm với anh.
- Hẳn là các vị đang nghĩ đến, tôi và Tống Nhã Nhược có mối quan hệ không đơn giản, tại sao Tống Nhã Nhược lại giúp Mạc Kiến Huy phản lại tôi đúng không?
Các vị cổ đông im lặng.
- Tống Nhã Nhược đã bắt đầu phản lại tôi kể từ khi tôi kết hôn với Phùng Lộ Phi, tiểu thư của Phùng gia rồi. Và đỉnh điểm chính là việc tập đoàn Kiến Hưng phá sản.
- Tôi không nghĩ Tống Nhã Nhược lại thâm hiểm đến như vậy đấy. - Một vị cổ đông bức xúc lên tiếng.
- Mấy ngày nay Tống Nhã Nhược mất tích, không đến Từ Thị nữa nhưng tôi vẫn không nghi ngờ cô ta.
- Thật quá nham hiểm.
Mọi mũi dùi chỉ trách đều hướng thẳng về phía Tống Nhã Nhược. Cô ta đã làm ra một việc ngu ngốc.
- Tổng giám đốc, chuyện này chúng ta cần phải báo với bên cảnh sát để giải quyết cho ổn thỏa.
- Tôi cũng có ý này.
- Cần phải nhờ đến sự giúp đỡ của cảnh sát.
Từ Dịch Phàm vẫn rất bình thản nói:
- Chuyện này đương nhiên là chúng ta phải cần đến sự giúp đỡ của phía cảnh sát rồi. Nhưng các vị cũng thấy đấy, tình hình hiện nay của Từ Thị không ổn chút nào cả. Nếu muốn giá cổ phiếu tăng lại, e rằng chỉ còn cách khiến tiêu điểm của dư luận là Từ Thị thôi.
Câu nói của Từ Dịch Phàm khiến cổ đông suy nghĩ.
…………………………
Phòng Tổng giám đốc.
- A, Dịch Phàm, cuối cùng cậu cũng họp xong rồi, làm mình ngồi đợi mãi từ nãy đến giờ.
- Cuộc họp hơi lâu một chút.
- Cũng không có gì.
Cả Từ Dịch Phàm và Triệu Cảnh Dương đều ngồi xuống sofa. Từ Dịch Phàm nói tiếp:
- Bây giờ muốn thoát khỏi nguy nan hiện nay, Từ Thị cần khởi động mấy dự án. Chí Dương, mình có thể khởi động được những dự án này hay không đều phải nhờ cậu đấy.
Triệu Chí Dương vắt chân, vẫn ngồi với cái tư thế thường ngày, mỉm cười nói:
- Chuyện này thì có khó gì chứ. Yên tâm đi, Đông Viễn của mình sẽ ra sức giúp Từ Thị của cậu.
- Cảm ơn cậu.
- Tình hình của Từ Thị đã ổn định hơn chưa?
- Cũng không thể nói là ổn định hoàn toàn được, nhưng không thể áp dụng cách này lâu được.
Triệu Chí Dương gật đầu.
- Ừ. Mà Tống Nhã Nhược này cũng độc ác quá. Làm mình cứ tưởng cô ta thanh cao lắm.
- Tống Nhã Nhược này, cô ta đã ra tay với mình như vậy thì mình cũng sẽ không để yên cho cô ta đâu. Mình sẽ bắt cô ta phải trả giá, thậm chí cả tính mạng của cô ta nữa.
Giọng nói lạnh lùng của Từ Dịch Phàm vang lên. Lần này anh sẽ không nương tay với bất kỳ ai.