Nott phóng ngựa như điên suốt đêm thứ bảy về hướng khu rừng hoàng gia để kịp nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ trước Merlin. Vì quá nôn nóng, anh không còn màng gì đến sức lực có hạn của con hắc mã. Hông con ngựa tội nghiệp hằn đầy những lằn rôi rướm máu do những cú vút không thương tiếc của Nott. Khi anh vừa đến được lâu đài, nó đổ sụp xuống lăn ra chết.
Nott phóng như bay vào lâu đài, tay vung gươm hung hãn, gương mặt lộ rõ vẻ căm tức, đôi mắt hằn lên những tia lửa thù hận. Nott sẵn sàng hạ bất cứ chướng ngại vật nào trên đường mình đi.
- Merlin, Merlin! Ngươi đâu rồi? Dù ngươi có trốn ở đâu thì ta cũng quyết tìm ra ngươi! Tại sao ngươi đã dám lừa ta.
Nott quyết định đi đến nơi mà anh chắc chắn sẽ tìm được Merlin, đó là vườn thượng uyển của hoàng cung.
Khi đến nơi, Nott thấy Merlin đang đứng sừng sững giữa khu vườn, ánh mắt trang nghiêm nhìn thẳng vào Nott. Nhưng khu vườn không còn như trước đây nữa: nó đã được lát đầy gạch. Suốt bảy ngày qua, những người thợ xây đã làm việc cật lực để lát gạch cho khu vườn.
- Ngươi muốn giết ta ư? Merlin dõng dạc hỏi.
Thanh kiếm trong tay Nott chợt chùng xuống.
- Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch?
- Vì nếu ta không làm như vậy thì người sẽ không tin ta. Đó là cách duy nhất chứng tỏ rằng Morgana đã dối ngươi. Ta - Merlin, biết hết tất cả. Ta biết rằng Morgana sẽ dụ bán cho ngươi may mắn của mụ ta và kích động nhà ngươi đến đây tìm giết ta. Chỉ có cách làm như vậy ngươi mới biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không hề mọc ở đây. Chỉ có như vậy mới làm tan đi sự đa nghi, đố kị của nhà ngươi.
Nott bắt đầu ý thức được sai lầm to lớm của mình. Anh lúc nào cũng muốn mọi chuyện dễ dàng thuận lợi. Anh đã luôn nghĩ rằng mình đáng được may mắn. Và anh đã tin sự bịa đặt ác ý mà Morgana truyền qua để gây nên lòng nghi kỵ thù hận. Ngay lúc này đây, đứng cạnh Merlin trong khu vườn hoàng gia, anh mới biết rằng mình đã nghĩ sai về Merlin.
Merlin tiếp tục nói:
- Giờ thì ngươi đã biết rằng Cây Bốn Lá thần kỳ không mọc ở đây. Cách đây vài tiếng đồng hồ nó đã mọc lên trong khu rừng Mê Hoặc, đúng như ta đã nói. Có rất nhiều Cây Bốn Lá thần kỳ, có cả phần cho ngươi, thế nhưng ngươi đã bỏ cuộc: ngươi đã đánh mất niềm tin vào điều tốt, vào chính bản thân mình. Không chỉ có thế, sai lầm của ngươi là không đi tìm biện pháp mà luôn đi tìm lý do biện hộ, củng cố cho sự mất niềm tin của mình. Ngươi lúc nào cũng chờ đợi người khác mang đến may mắn cho mình.
Cúi đầu, im lặng không dám nhìn vào Merlin, Nott xấu hổ quay đầu lặng lẽ bỏ đi. Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa. Thất bại và cơ hội này quá lớn - sẽ không bao giờ có một dịp nào như thế này nữa. Anh ta không muốn làm bất cứ việc gì nữa. Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời.
Sid phóng ngựa về đến lâu đài vào sáng ngày hôm sau. Điều đầu tiên chàng làm là chạy ngay đến để báo với Merlin rằng mình đã tìm được Cây Bốn Lá thần kỳ. Chàng muốn cảm ơn ông thật nhiều.
- Merlin, Merlin, ông nhìn này! - Chàng giơ tay lên với những cây bốn lá xanh tươi - Tôi đến đây để chia vui với ông. Tôi biết ơn ông thật nhiều.
- Đừng nói thế. Ta đâu có làm gì cho anh. Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Anh đã chấp nhận thách thức của ta trong số hàng trăm hiệp sĩ. Chính anh đã quyết định tìm kiếm đất mới ngay cả sau khi đã nghe mọi người khẳng định rằng chưa bao giờ có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng đó. Anh đã quyết định giúp đỡ Bà chúa hồ và vì thế đã giúp luôn cho cả bản thân mình. Cũng chính anh đã quyết tâm theo đuổi mục đích của mình và không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây trong rừng. Không ai khác ngoài anh là người đã đi tìm những điều tưởng chừng như không cần thiết ngay cả sau khi mọi việc dường như đã hoàn tất. Anh có một niềm tin sắt đá vào mục tiêu của mình, ngay cả khi người khác cố tìm cách bán sự may mắn cho anh hay gièm pha, cản lối mong anh lạc hướng quên mục tiêu.
Merlin tiếp tục:
- Và điều quan trọng hơn cả là chính anh không hề mong rằng mình sẽ tình cờ tìm ra cây bốn lá mang lại sự may mắn vô tận cho mình. Anh đã thông minh và kiên trì tạo ra những điều kiện cần thiết để làm cho nó đến với anh.
Ông kết luận bằng cách tuyên bố:
- Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó. Chúc mừng anh!
Sid im lặng hồi lâu và chợt ngước nhìn thẳng vào mắt Merlin. Ánh mắt cương nghị của chàng như bừng sáng lên hơn bao giờ hết:
- Tôi đã suy nghĩ rất nhiều trên đường từ khu rừng Mê Hoặc về đây. Điều quan trọng nhất mà tôi đã có được không phải là sở hữu cây may mắn này, mà chính là bài học tôi đã nghiệm ra trong hành trình tìm Cây Bốn Lá thần kỳ. Nhưng nếu tôi biết là tôi sẽ sống đến cuối đời với tất cả sự may mắn mang đến từ cây bốn lá bất kể tôi làm gì thì cuộc sống của tôi sẽ vô vị, và tôi sẽ không còn là một hiệp sĩ nữa. Vì nếu biết trước sự thành công và may mắn luôn đến với mình, thì tôi sẽ không có cơ hội khẳng định hay thử thách nữa. Tôi không thuộc loại người thích sự an nhàn. May mắn phải do mình tạo ra. Nắm được bí mật tạo ra sự may mắn, tôi sẽ tiếp tục chinh phục những thử thách khác và tạo nên may mắn cho mình và cho mọi người. Người hiệp sĩ chân chính không trông chờ vào sự may mắn, và không chỉ nghĩ đến mình. Và tôi tin rằng mình sẽ làm được.
Còn những cây bốn lá may mắn tôi nhờ ông chuyển đến những con người từng bất hạnh, khổ đau nhất trong vương quốc này, những người biết quên mình cho hạnh phúc của người khác. Họ xứng đáng cần nó hơn tôi. Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người.
Merlin bất ngờ trước những gì nghe được. Ông xúc động nhìn hiệp sĩ áo trắng một hồi lâu. Và ông bước xuống đến bên anh.
Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng. Đoạn ông rút thanh kiến quý bên mình trao cho hiệp sĩ.
- Anh đúng là một Hiệp Sĩ Chân Chính mà tôi ước ao được gặp! Hãy giữ thanh kiếm này - nó sẽ giúp anh luôn có được sức mạnh và niềm tin! Và hãy giữ lại cho mình một cây bốn lá. Sẽ có lúc anh cần dùng đến hay trao cho người cần đến nó. Hãy bảo trọng và chúc anh may mắn.
Nói lời chào tạm biệt với Merlin, chàng lên đường tiếp tục tìm kiếm những cuộc phiêu lưu, thử thách mới. Merlin đứng nhìn theo Sid cho đến khi tiếng có ngựa xa dần.
Sid dành phần lớn những năm tháng của đời mình để truyền lại cho các hiệp sĩ lẫn người bình thường những bí mật để có được sự may mắn.
Vì giờ đây, chàng đã biết cách tạo ra sự may mắn, vì thế chàng không giữ lấy nó làm bí mật cho riêng mình. Sự may mắn luôn cần được sẻ chia.
BÍ MẬT THỨ : Cội nguồn của sự may mắn
Vì ta chỉ có thể tạo ra may mắn bằng cách tạo ra các điều kiện, nên may mắn tùy thuộc vào chính bạn.
Hãy bắt đầu ngay, bạn cũng có thể tạo ra may mắn cho chính mình.