Bé Pi lập tức hóa thân lớn lên, lao nhanh đến đâm trực diện vào linh thú của Gurena khiến nó bật về phía sau, đâm thẳng vào bờ tường, choáng váng. Gạch vụn rơi xuống, bức tường của cung điện vì va chạm mạnh với linh thú của Gurena mà bị nứt ra, lõm vào một phần.
Nhân cơ hội này, nó, anh, Leon cùng Saphia vội vã chạy vào bên trong. Nó vừa chạy vừa hét lớn:
– Giao lại cho em, bé Pi. Chị tin chắc em sẽ chiến thắng.
Cả bốn người cuối cùng cũng đã vào được bên trong cung điện. Bọn nó không chạy nữa mà bước đi từng bước chậm rãi và thận trọng. Bên trong này tối om, chỉ loe lói vài tia sáng yếu ớt từ ngoài chíu vào. Saphia dùng phép thuật tạo một ngọn lửa ở lòng bàn tay, soi lối cho cả bốn người. Nó, anh và Leon đi cạnh Saphia, ánh mắt đầy vẻ đề phòng, liên tục quan sát xung quanh.
Đột nhiên, anh vung tay, một mũi tên lửa sáng chói xuất hiện phóng thẳng về một hướng. Nó, Leon và Saphia đều ngơ ngác.
Mũi tên đã cắm vào một người nào đó, nghe rõ tiếng “phập”. Tiếp sau, ngọn lửa từ mũi tên lang rộng ra, cháy bùng lên. Tất cả ánh mắt đều hướng hết về nơi đó.
Bất ngờ, cả cung điện sáng đèn, căn phòng tối om ban nãy giờ đây đã sáng rực rỡ hẳn lên. Tiếng vỗ tay vang lên cùng với tiếng cười đầy thích thú. Nó, anh, Saphia và Leon nhìn về phía phát ra âm thanh.
– Khá lắm. Nếu ta không nhanh dùng phép thuật hoán đổi thì chắc chắn đã bị người thiêu sống rồi hoàng tử.
Tất cả đều ngỡ ngàng, đồng loạt nhíu mày, tỏ vẻ khó chịu. Chỉ riêng Saphia không biết người này là ai, lên tiếng hỏi:
– Ngươi là thuộc hạ của Gurena sao?
Người kia không trả lời mà chỉ cười vang. Anh ôn tồn giải thích:
– Đó là Sarin, thuộc hạ trung thành của Gurena.
Sarin lại tiếp tục bật cười, vỗ tay:
– Nhớ ta là tốt rồi.
Rồi, Sarin quay sang nhìn nó:
– Công chúa nhỏ tới được đây cũng khá đấy. Nhưng mà…
Sarin ngừng một lúc rồi nói tiếp:
– Sẽ không dễ dàng thực hiện được mục đích đâu.
Trước lời nói của Sarin, nó không có gì bất ngờ bởi lẽ nó ngay từ đầu đã chắc chắn Gurena không dễ gì mà đối đấu trực tiếp với nó, chắc chắn bà ta vẫn xem nó như một món đồ chơi.
Nó hừ lạnh:
– Muốn qua thì phải hạ người chứ gì?
Rồi nó tiếp lời:
– Ta nghĩ kẻ làm phép thuật ngăn cản ta chính là ngươi.
Sarin nhún vai:
– Đoán chuẩn đấy. Nhưng mà…
Trên khóe môi Sarin chợt hiện ra nụ cười quỷ dị:
– Đám quái vật đó chỉ là trò mở màn thôi. Hai đứa nhãi kia dám ở lại đó cản trở để ngươi vào được tân đây nên ta đã tặng thêm cho chúng một món quà nhỏ.
Nó nhíu mày, vẻ mặt có phần lo lắng:
– Ngươi đã làm gì?
Sarin làm ra vẻ trầm tư rồi nói tiếp:
– Um… Ta chỉ là… cho thêm vài phù thủy hắc ám đến chơi cùng chúng thôi. Chắc là… rất thú vị.
– Ngươi…
Nó nắm chặt hai tay lại, lúc này nó đang thực sự lo lắng cho Gin và Kai đang chiến đấu ở ngoài kia. Nếu có có mệnh hệ gì thì…
– Họ rất giỏi.
Saphia đột nhiên đến cạnh, đặt tay lên vai nó. Khuôn mặt Saphia đầy vẻ kiên định, trong ánh mắt cũng chứa đầy sự tin tưởng. Leon cũng gật đầu để nó an tâm. Anh cũng nói thêm vào:
– Đúng vậy, hai người đó sẽ không sao đâu.
Nghe lời trấn an từ mọi người, nó cảm thấy yên tâm phần nào. Nó cũng nghĩ rằng, bản thân phải tin tưởng Gin và Kai.
Bỏ qua tất cả sự lo lắng, ánh mắt nó trở nên sắc lạnh, nhìn thẳng vào Sarin, giọng nói đầy cứng cỏi:
– Ta sẽ giải quyết ngươi để giúp Gin và Kai đỡ tốn thời gian với đám quái vật phiền phức kia.
Sarin tỏ ra vô cùng thích thú, mỉm cười. Thế nhưng, Leon lập tức tiến đến đứng chắn trước mặt nó, giọng nói đầy chắc chắn:
– Tiểu thư Ryu, người có thể nhường việc giải quyết người này lại cho tôi hay không???
Nó khó hiểu nhìn Leon. Leon không quay đầu lại nhưng vẫn biết nó đang rất thắc mắc nên giải thích:
– Lúc trước khi phát hiện cô ta là nội gián, tôi đã sơ suất để cô ta chạy thoát một lần vậy nên lần này tôi muốn giải quyết triệt để cô ta. Vả lại, tôi cũng rất ghét những người dùng phép thuật điều khiển như cô ta. Một lí do quan trọng nữa là mục đích cô đến đây là để giải quyết với Gurena, cô không nên tốn thêm thời gian ở chỗ này làm gì.
Nó toang nói gì đó thì anh đã nói vào:
– Chúng ta đi thôi. Hãy tin tưởng Leon.
Saphia cũng gật đầu với nó. Nó hiểu ý, gật đầu, nhanh chóng quay bước đi.
Sarin tỏ ra vô cùng khó chịu, gằn giọng:
– Đừng hòng đi trước.
Sarin lao tới hướng nó toang tấn công thì ngay lập tức bị Leon chặn lại khiến không thể tiến lên thêm. Leon lên tiếng:
– Giải quyết với ta cho xong đã.
Sarin nghiến răng, tay nắm chặt:
– Tên khốn.
Rồi cô ta hét lớn:
– Các ngươi ra đi.
Ngay sau đó, từ ngoài năm phù thủy hắc ám lao vào, vẻ mặt ai nấy đều rất đáng sợ và ghê rợn.
Sự xuất hiện của bọn chúng làm Leon thoáng nhíu mày. Thế nhưng, cả năm nhanh chóng bị tiêu diệt và người ra tay tiêu diệt bọn chúng không ai khác là anh.
Anh đã nhanh chóng ra tay, tạo ra hàng loạt quả cầu ánh sáng cao cấp khiến bọn việc binh vừa mới xuất hiện lập tức tan thành tro bụi. Leon mỉm cười, gật đầu tỏ ý cảm kích chủ nhân. Anh cũng mỉm cười rồi nhanh chóng đuổi theo nó cùng Saphia.
Sarin siết chặt bàn tay tới mức gân xanh nổi lên, nghiến răng:
– Lũ vô dụng.
Rồi, Sarin nhìn sang Leon đang thản nhiên cản đường, giọng đầy phẫn nộ:
– Nếu muốn chết đến vậy thì ta sẽ cho ngươi được toại nguyện. Nhưng ta cũng nói cho ngươi hay, dù cố gắng ngăn cản thì đến cuối cùng, con nhãi kia cũng chỉ có duy nhất một kết cục là phải chết mà thôi.
Leon khẽ nhíu mày, có chút bất an nhưng cũng nhanh chóng bình thường trở lại, cất giọng bình thản:
– Không ngờ thuộc hạ của Gurena lại nói nhiều đến vậy. Hôm nay ta sẽ rộng lượng giải quyết người giúp bà ta để bà ta khỏi phải mệt mỏi, khổ sở vì thói nhiều chuyện của ngươi.
Lời nói của Leon khiến Sarin vô cùng tức giận. Ngay lập tức, Sarin lao đến tấn công Leon kèm theo lời thét lớn:
– Ngươi nhất định phải chết.
Trở lại với tình hình của nó, anh và Saphia.
Cả ba bước đi trên cầu thang lên tầng thứ hai của cung điện. Tầng hai hoàn toàn vắng vẻ, chẳng có thứ gì. Nhờ có ánh sáng, tất cả mới quan sát rõ xung quanh. Nơi đây thật sự cổ kính cả trong lẫn ngoài. Tất cả đồ đạc đều rất cũ, bám đầy bụi bẩn và mạng nhện, lại có thêm vẻ u ám đến đáng sợ.
Lang thang hết tầng hai nhưng chẳng thấy bóng dáng Gurena lẫn thuộc hạ. Có lẽ, bà ta quá tin tưởng Sarin sẽ không để nó tìm được đến chỗ mình nên không sắp xếp món quà nào tiếp đón nó. Nhưng dù gì thì như vậy cũng tốt, nó sẽ có thêm thời gian nghỉ ngơi dưỡng sức.
Nó, anh và Saphia tiếp tục bước lên tầng ba. Nơi đây cũng hệt như tầng hai vừa rồi, không có gì đáng ngại.
Rồi tất cả lại tiếp tục lên đến tầng bốn.
Vẫn hệt như hai tầng trước thế nhưng lần này, cả ba người đều trở nên cảnh giác hơn bởi lẽ trong lòng cả ba đều có linh cảm kì lạ, đều cảm nhận được sát khí nồng nặc ở nơi này. Chắc chắn, nơi này không bình thường như hai tầng trước, họ đều nghĩ như vậy.
Đột nhiên, ánh đèn vụt tắt, chỉ có ánh sáng từ tầng dưới và bên ngoài cửa sổ le lói vào trong. Kèm theo đó là một âm thanh kì lạ. Nghe thật kĩ thì dường như đây là… tiếng đập cánh. Và ngay lập tức, theo sau tiếng động đó, một đàn dơi đen đông nghịt không biết từ đâu lao thẳng về phía anh, nó và Saphia.
Tất cả đều giật mình. Đàn dơi rất đông, bao vây lấy cả ba người khiến trang phục họ trở nên xộc xệch, đầu tóc cũng rối bù. Nó, anh, Saphi đưa tay xua lũ dơi, cố gắng tránh né. Đột nhiên, anh hét lên:
– Mau thoát đi, là dơi độc. Không được để bị cắn nếu không là chết chắc với độc của chúng đấy.
– Vâng.
Nó và Saphia đồng thanh đáp lời.
Anh tạo một hàng rào lửa xung quanh mình khiến lũ dơi sợ hãi phải tránh xa, Saphia dùng phép thuật ánh sáng tạo ra ánh sáng xung quanh mình khiến lũ dơi kia bị chói mắt còn nó thiết lập một lớp cầu bảo vệ khiến lũ dơi không thể chạm vào mình.
Cả ba người đồng loạt di chuyển ra khỏi đám dơi đó. Anh đưa tay về phía lũ dơi khiến từ đó lang rộng ra một ngọn lửa, thiêu đốt toàn bộ lũ dơi độc của Gurena. Xong, anh mới thở phào nhẹ nhõm:
– Lũ dơi này là loại dơi độc rất hiếm gặp nhưng lại thuộc hạng nguy hiểm hàng đầu. Bà ta ra tay cũng rất độc ác đấy, thủ đoạn ghê gớm thật, cũng may không ai bị nó cắn, nếu không thì…
Anh bỏ dở câu nói. Cả nó và Saphia cùng nhìn nhau, ánh mắt lo lắng, gật đầu. Quả là rất may mắn vì cả ba người chưa bị lũ dơi đó cắn.
Rồi anh nói thêm:
– Lũ dơi vừa rồi rất có thể là thú cưng của Gurena.
– Là của ta đấy, lũ khốn.
Lời anh vừa nói ra thì lập tức nghe thấy có tiếng đáp lại, giọng nói đầy bực tức và phẫn nộ. Cả anh, nó và hắn đều hướng về phía phát ra tiếng nói.
Ánh sáng một lần nữa được bật lên, khiến ba người nó nhìn rõ những người vừa mới xuất hiện.
Có tất cả là bốn người, đều mang trên mình bộ trang phục phù thủy hắc ám, vẻ mặt ai nấy cũng chứa vẻ độc án, tàn nhẫn.
Người vừa lên tiếng cũng là một trong số bốn người bọn chúng. Tên đó khá cao, gương mặt cũng tương đối điển trai, sở hữu mái tóc đen tím cùng đôi mắt xanh sắc xảo, vẻ mặt hắn lúc này rất khó coi. Bên cạnh tên đó là ba người khác, một nam và hai nữ. Người nam còn lại cũng cao ngang tầm tên đó, mái tóc xanh lá, đôi mắt nâu đen và khuôn mặt khá sắc sảo.
Một trong số hai người nữ còn lại là một cô gái có ngoại hình cùng khuôn mặt rất bắt mắt, mái tóc dài màu hồng rất đặc trưng cùng đôi mắt vàng khá kì lạ. Người cuối cùng là một cô gái cũng rất xinh đẹp, mái tóc xám, đôi mắt đen trong.
Tất cả bốn người bọn chúng đều đang đứng trước mặt nó, anh và Saphia, dáng vẻ không mấy thân thiện.
========ENDCHAP=======