Mà bên kia, nữa dựa trên giường êm, nghe cung nữ thuật lại đầu đuôi chuyện Chiêu Dương quý phi bị đuổi ra hoàng cung, Ngọc Thái phi đem một trái anh đào để trong miệng, đầu lưỡi linh xảo mút mấy cái, lập tức phun ra, cung nữ tiếp theo đón lấy để ở trên đĩa bên cạnh.
Chiêu Dương quý phi, như vậy một mỹ nhân khó gặp, Nhan Hi cũng không động tâm chút nào, vẫn đành lòng xuống tay đuổi đi ra ngoài.
“Hòa Thạc Vương phi vừa đưa tới thiệp muốn bái kiến người, lần này vẫn là không gặp sao?” Cung nữ đã lén thu không ít bạc, nhưng một lần cũng không có thể nói động đến Ngọc Thái phi, nàng không dám làm quá rõ ràng, không thể làm gì khác hơn là thừa dịp chủ tử tâm tình buông lỏng mới thỉnh thoảng nói một câu.
“Tháng nầy lần thứ mấy rồi?” Không giống với trước đây lập tức cự tuyệt, Ngọc Thái phi nhẹ giọng hỏi.
“Nương nương, lần thứ bảy.” Cơ hồ không có mấy ngày là tới một lần, vô cùng chuyên cần, cũng không biết vị tiền nhậm thái tử phi, đến tột cùng có chuyện gì mà đối với một quý phi nương nương do tiên hoàng lưu lại để ý như vậy.
Tính toán thời gian cũng đủ nhiều rồi, Ngọc Thái phi vừa lấy lên trong mâm một quả anh đà to nhất, không nỡ đưa đến mép, chẳng qua là để ở lòng bàn tay vuốt vuốt.
Nàng không nói gì, cung nữ cũng biết quy củ không dám chen lời, đừng xem Ngọc Thái phi ngày thường cười híp mắt, khi muốn nổi giận lên, thật rất dọa người. Nàng thường nói nữ nhân tâm tình không tốt dễ dàng già đi, cho nên nàng không để cho mình tức giận, những thứ kia có thể khiêu khích nàng tức giận sớm đã bị hủy diệt.
Nàng có thể cười nhìn người khác đi chết, máu chảy đầy đất, cũng làm cho tâm tình vui vẻ thưởng thức trà rượu, hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Này trong thâm cung, người hiểu rõ Ngọc Thái phi đều có tám phần kính sợ, có đôi khi nữ nhân cực hạn xinh đẹp này làm cho người ta cảm giác càng giống một đóa độc trà, dính vào một chút liền muốn mất mạng.
“Tháng sau tuần đầu tiên cho tiền thái tử phi tiến cung, lặng lẽ, đừng quá khoa trương.”
Cung nữ trong lòng vui sướng, chuyện này cuối cùng đã thành, đợi lát nữa muốn đích thân đi báo, không chừng có thể nhận được không ít ban thưởng đâu, Hòa Thạc Vương phi luôn luôn hào phóng và sảng khoái.
“Đi tìm hiểu, ngày đó bên Chiêu Dương quý phi đến tột cùng là xảy ra chuyện gì để cho Hoàng thượng giận tím mặt, càng cặn kẽ càng tốt, Bổn cung muốn nghe bọn hắn nói, xong rồi không được làm cho người khác biết đến chuyện này.” Ngọc Thái phi rốt cục bỏ viên anh đào để trong miệng, thỏa mãn chậm rãi khép lại mắt phượng.