Lý Quý Niên khẽ gật đầu, Vương Tử Quân nói đến đây đã đạt đến mức độ cần thiết rồi. Hắn trầm ngâm giây lát rồi nói:
- Bí thư Vương, cám ơn ngài, rất hy vọng có thể được tiếp tục nhập gánh công tác với ngài, tiếp tục đẩy mạnh thành phố La Nam phát triển.
- Đúng vậy, tôi cũng hy vọng hai người chúng ta bắt tay với nhau làm tốt công tác thúc đẩy kinh tế thành phố La Nam phát triển mạnh mẽ.
Vương Tử Quân nhìn Lý Quý Niên rồi dùng giọng trịnh trọng nói:
- Nếu tỉnh ủy muốn điều động một người của thành phố La Nam, bọn họ sẽ phải trưng cầu ý kiến của thị ủy, đến lúc đó tôi sẽ ra mặt nói với thượng cấp.
Tuy lúc này tin đồn bay đầy trời nhưng chưa đến ngày tỉnh ủy vì sự kiện của Lý Quý Niên mà tìm đến hỏi ý kiến của Vương Tử Quân, như vậy Vương Tử Quân sẽ căn bản không thể nào chủ động đi tìm gặp bí thư Hào Nhất Phong. Dù sao những thứ này chỉ cần hiểu mà không thể truyền đi, chỉ có thể nói dưới mặt bàn, căn bản không thể nào bày ra mặt bàn cho được. Nếu như Hào Nhất Phong cảm thấy khó chịu, chỉ cần bí thư Nhất Phong trừng mắt một cái hỏi là ai đang lan truyền tin tức kia, Vương Tử Quân sẽ không thể nào mở miệng nói cho rõ được.
Lý Quý Niên tiến hành cảm tạ Vương Tử Quân, sau đó hắn rời khỏi phòng làm việc của bí thư Vương, lại được Khương Long Cương tiễn chân đi qua hành lang. Hắn cũng không đi về phòng làm việc của mình, mà đi đến một nhà vệ sinh ở gần đấy. Hắn đi vào nhà vệ sinh trống rỗng, sau đó lấy ra một phong thư dày cộp ra xem xét, cuối cùng nhét vào trong túi rồi lẩm bẩm;
- Đây là anh ép tôi, nếu đã như vậy thì đừng trách vì sao Lý Quý Niên này ra tay thâm độc.
Lý Quý Niên đi ra khỏi nhà vệ sinh, hắn lại biến thành một vị chủ tịch thành phố kiêu ngạo. Hắn khẽ gật đầu với đám người chào hỏi mình, sau đó đi về phía phòng làm việc của mình với bộ dạng phong độ nhẹ nhàng.
Sau khi Lý Quý Niên rời khỏi phòng, Vương Tử Quân bắt đầu hút thuốc. Hắn thật sự sinh ra cảm giác khó thể nào khống chế được thế cục vào lúc này, dù sao hắn cũng đang đối mặt với người nắm quyền lực tuyệt đối ở tỉnh Sơn Nam, là bí thư Hào Nhất Phong.
Hào Nhất Phong là một cán bộ thâm căn cố đế ở tỉnh Sơn Nam, có thể nói là Thạch Kiên Quân phải nhìn mặt bí thư Nhất Phong để làm việc. Lúc này phó bí thư tỉnh ủy Lưu Truyền Thụy sắp phải rời khỏi Sơn Nam, thế cho nên càng tiến vào giai đoạn phối hợp chặt chẽ với bí thư Hào Nhất Phong ở phương diện nhân sự. Dù sao thì trước khi đi, lãnh đạo trung ương sẽ tiến hành trưng cầu ý kiến của Hào Nhất Phong về phó bí thư Lưu Truyền Thụy.
Điều chỉnh một vị chủ tịch thành phố căn bản nằm trong phạm vi quyền lực của Lưu Truyền Thụy, hơn nữa những năm nay Lý Quý Niên có biểu hiện rất kém ở thành phố La Nam, muốn giữ Lý Quý Niên ở lại cũng không đơn giản chút nào.
Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát, sau đó trong đầu lóe lên gương mặt Lục Ngọc Hùng. Hắn cũng căn bản không sợ hãi gì Lục Ngọc Hùng, cho dù Lục Ngọc Hùng lên thay thế cho Lý Quý Niên, hắn cũng có lòng để cho thành phố La Nam phát triển theo đúng ý chỉ của mình.
Nhưng nếu trong thành phố có một chủ tịch không chịu phối hợp, tất nhiên sẽ hao tổn tâm tư và thời gian của mình. Vương Tử Quân bây giờ ném rất nhiều tinh lực vào thành phố La Nam, hắn muốn đẩy thành phố La Nam phát triển, chắp cánh cho con đường làm quan của mình.
Vương Tử Quân châm một điếu thuốc rồi khẽ đi qua đi lại, đủ mọi ý nghĩ lóe lên trong đầu. Cuối cùng ý nghĩ giữ Lý Quý Niên ở lại chiếm thượng phong, vì muốn tìm được một vị chủ tịch thành phố phối hợp mật thiết với mình cũng không dễ dàng gì.
- Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa khẽ vang lên, Khương Long Cương đi vào phòng, một phong thư tố cáo dày cộp xuất hiện trên bàn làm việc của Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân cũng không mở phong thư tố cáo ra xem, hắn khẽ hỏi:
- Cái này từ đâu ra?
Khương Long Cương dùng giọng có chút hỗ thẹn nói:
- Bí thư Vương, vừa rồi tôi quay về, chợt phát hiện trên bàn làm việc có phong thư tố cáo này.
Vương Tử Quân nhìn dòng chữ có hơi xiên xẹo trên phong thư, trong lòng thầm hiểu đây rõ ràng là người tố cáo cố ý làm như vậy, muốn người ta không tìm ra được bút tích của mình. Hắn mở phong thư tố cáo ra, bên trong là một xấp ảnh, người đàn ông trong tấm ảnh thật sự rất quen mắt.
Chính là trưởng phòng xây dựng thành phố La Nam, trong tấm ảnh trưởng phòng xây dựng đang bắt tay với người ta, bên cạnh hai người là một chiếc cặp da, bên trong là những cộc tiền lớn.
Những tấm hình đều có một nội dung như nhau, tất cả đều cho ra một tin tức, đó là trưởng phòng xây dựng đã nhận hối lộ từ rất nhiều người. Lúc này có người gửi thư tố cáo đến cho mình, điều này làm cho Vương Tử Quân cảm thấy ý nghĩ trầm tích của mình được mở ra, giống như có ai đang bóp chặt lòng mình.
Ném thứ này cho Vương Tử Quân, rõ ràng là có người muốn mượn đao giết người. Nhưng hắn lại không ghét bỏ tình huống mượn đao giết người này, vì bây giờ hắn thật sự cần những thứ như vậy. Trong thành phố La Nam này rất nhiều người biết trong số những kẻ có quan hệ thân mật với bí thư Lục Ngọc Hùng, có trưởng phòng xây dựng thành phố La Nam, đây là một trong những anh em thân tín của Lục Ngọc Hùng.
Người có thể đi cùng đường thì căn bản đều là đồng đạo, một ý nghĩ lóe lên trong đầu Vương Tử Quân, ngay sau đó lại xuất hiện một loạt ý nghĩ khác. Hắn nhìn một tờ đơn cáo trạng được đánh máy ở bên dưới xấp hình, thế là trong lòng càng sáng tỏ sự việc lần này.
- Đây mới thật sự là thời điểm đột phá.
Vương Tử Quân đi lại vài vòng trong phòng, hắn mở miệng lẩm bẩm. Khương Long Cương đứng yên ở phía bên kia, mỗi khi gặp phải tình huống như thế này thì Khương Long Cương thật sự không biết phải làm sao.
Khương Long Cương đi theo Vương Tử Quân một thời gian ngắn, hắn biết rõ mỗi lần bí thư Vương đi lại thong thả khoan thai trong phòng làm việc chính là có chuyện cần xử lý. Lúc này nếu hắn kiếm cớ lảng tránh, như vậy sẽ làm cho lãnh đạo không thuận tiện sai khiến; nhưng nếu ở lại thì sợ làm ảnh hưởng đến dòng suy nghĩ của lãnh đạo.
Nửa giờ sau Vương Tử Quân đã xem xét xong tất cả, lúc này hắn mới phân phó Khương Long Cương thông báo cho bí thư ủy ban kỷ luật Trương Hợp Tuân và bí thư ủy ban tư pháp Tống Ích Dân đến phòng làm việc của mình.
Khương Long Cương nhận được chỉ thị của Vương Tử Quân thì giống như được đại xá, hắn nhanh chóng bước ra ngoài. Chưa đến năm phút thì Trương Hợp Tuân đã gõ cửa phòng làm việc của Vương Tử Quân. Khi Vương Tử Quân tiến lên nắm chặt quyền hành ở thành phố La Nam, Trương Hợp Tuân càng biểu hiện dựa về phía bí thư Vương. Trương Hợp Tuân trước kia có ý nghĩ muốn tự tạo nên một khoảng trời cho mình ở thành phố La Nam, thế nhưng hắn nhanh chóng phát hiện Vương Tử Quân không phải là Trình Tự Học, nếu hắn muốn tạo ra ngọn cờ cho chính mình thì còn kém xa lắm.
Truyện convert hay : Gả Vào Hào Môn Thiên Hậu