Trong quan trường mỗi lần có điều chỉnh nhân sự, vị trí chuyển dời, tất cả kết quả đều có thể xảy ra, giống như có được một cục diện mới sau tình huống giao thông bế tắc.
Kết quả mà mọi người được nhìn thấy như là kết thúc tốt đẹp của một sự kiện nhìn có vẻ rất ôn hòa, nhưng đối với những người tham dự trận đánh cờ, mỗi lần quan trường có điều chỉnh thật sự giống như có động đất. Lúc này hầu như trong lòng người đều nổi gió bão, hoặc vang lên tiếng sấm sét. Trước khi kết quả chưa được công bố, mỗi người đều cảm thấy bất an không yên, nôn nóng chờ đợi, hai mắt dõi theo mong chờ các vị lãnh đạo có thể quyết định vận mệnh của anh sớm tuyên bố kết quả “ chống động đất và cứu tế! “
Trước khi tỉnh Sơn Nam tiến hành điều chỉnh nhân sự, nhân sự của thành phố La Nam cũng được điều chỉnh không nhỏ. Ngoài Trương Hợp Tuân tiến lên làm phó bí thư thị ủy nắm công tác tổ chức, Kim Điền Lạc tiếp nhận vị trí bí thư ủy ban kỷ luật của Trương Hợp Tuân, lớn nhất chính là Hà Khởi Duệ làm quyền chủ tịch thành phố La Nam.
Những điều chỉnh nhân sự này nói ra ngoài chính là sự vận tác giúp đỡ của tỉnh Sơn Nam với thành phố La Nam, nhưng thực tế có chuyện gì xảy ra thì mọi người đều thầm hiểu trong lòng.
- Bí thư Vương, đã chuẩn bị xong hết tất cả.
Kim Điền Lạc đi đến bên cạnh Vương Tử Quân, sau đó hắn mở miệng khẽ báo cáo.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu rồi trầm giọng nói:
- Thư ký trưởng Kim, đây là lần đầu tiên bí thư Đường đến thành phố La Nam, chúng ta phải lưu lại ấn tượng tốt cho lãnh đạo.
Kim Điền Lạc cười nói:
- Bí thư Vương cứ yên tâm.
- Thư ký trưởng Kim làm việc thì tôi cũng không quá lo lắng.
Vương Tử Quân cười ha hả dùng giọng đùa giỡn nói với Kim Điền Lạc.
Bây giờ tuy Kim Điền Lạc còn kiêm nhiệm vị trí thư ký trưởng văn phòng thị ủy, thế nhưng đã tiếp nhận vị trí phó bí thư thị ủy, bí thư ủy ban kỷ luật, rõ ràng cũng không kiêm nhiệm vị trí thư ký trưởng được bao lâu nữa.
Mỗi lần tuyến trên có điều chỉnh thì sẽ có lỗ hổng xuất hiện, giống như vị trí phó chủ tịch thường vụ của Hà Khởi Duệ và thư ký trưởng văn phòng thị ủy của Kim Điền Lạc, bây giờ có rất nhiều người ở thành phố La Nam đang nhìn chằm chằm vào những vị trí này.
Vương Tử Quân vốn muốn sớm vung tay quyết định các vị trí này, nhưng Đường Cảnh Ung và Lữ Tiến Binh đến nhận chức, hắn không thể không để sự kiện này xử lý về sau.
Lúc này Đường Cảnh Ung đến thành phố La Nam, chính mình nên trao đổi với lãnh đạo về phương diện này.
Trong đầu Vương Tử Quân lóe lên ý nghĩ như vậy, thế là không khỏi xuất hiện vẻ mặt hào hoa phong nhã của Đường Cảnh Ung. Hắn rất hy vọng mình và Đường Cảnh Ung có thể hòa hợp như với Lâm Trạch Viễn, dù sao thì có nhiều trợ lực là rất tốt, chẳng có gì là xấu.
- Đến rồi.
Kim Điền Lạc khẽ nói một tiếng bên tai Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân ngẩng đầu lên, một chiếc xe chạy đến phía trước. Hắn nhìn chiếc xe, có chút trầm ngâm, sau đó tiến lên nghênh đón.
Cũng xem như làm khó cho Vương Tử Quân, hắn cần phải chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt. Lãnh đạo xuống xe thường là từ trên đi xuống, nếu như áp sát quá mức, lãnh đạo phải làm sao? Đi lên nâng đỡ lãnh đạo sao? Như vậy anh không phải đang ám chỉ lãnh đạo tuổi già sức yếu, căn bản không tự đi xuống xe được? Người trong quan trường thì chuyện tuổi tác cực kỳ mẫn cảm.
Nếu như không tiến lên đỡ lấy lãnh đạo, anh lại áp sát quá nhanh, lãnh đạo còn chưa kịp bước xuống đất thì anh đã đứng bên cạnh, phải vội vàng bắt tay với anh, rõ ràng là mất cái này được cái khác, luống cuống tay chân. Thậm chí nhiều khi lãnh đạo vì vội vàng mà bước hụt xuống bên dưới, tạo ra tình cảnh làm trò cười cho thiên hạ. Vì vậy nghi lễ nghênh đón khi lãnh đạo bước xuống xe được Vương Tử Quân xử lý rất chuẩn xác, bảo trì khoảng cách nhất định với cửa xe, đủ thái độ, đủ nhiệt tình.
Khi Đường Cảnh Ung bước xuống xe thì gương mặt trắng nõn xuất hiện nụ cười nhàn nhạt. Hắn bước xuống xe, nhanh chóng vươn hai tay. Vương Tử Quân đối mặt với biểu hiện của Đường Cảnh Ung, hắn cũng tranh thủ tiến lên một bước đón chào lãnh đạo, cùng Đường Cảnh Ung bắt chặt tay với nhau.
- Bí thư Tử Quân, thật sự nghe qua đại danh của cậu từ lâu.
Đường Cảnh Ung vừa bắt tay vừa nói:
- Trước đó vài ngày tôi đã gặp qua anh Quang Vinh ở thủ đô, anh Trạch Viễn khích lệ rằng anh Quang Vinh có con trai như rồng, khi đó anh Quang Vinh còn mở miệng khiêm tốn nói là quá khen. Hôm nay tôi được gặp mặt cậu, thật sự là càng hơn nổi tiếng, bí thư Tử Quân, cậu thật sự rất có tinh thần.
Vương Tử Quân nghe rõ ý nghĩa lời nói của Đường Cảnh Ung, trong lòng cảm thấy có chút khác thường, thế nhưng lại không biểu hiện những những điều này ra ngoài mặt. Hắn vừa bắt tay với Đường Cảnh Ung vừa cười nói:
- Đó là tất nhiên rồi, bí thư Đường đến thị sát thành phố La Nam, tôi thật sự cảm thấy rất cảm kích.
Hai người trò chuyện với nhau, các vị thường ủy thị ủy khác dưới sự dẫn dắt của Hà Khởi Duệ đi đến trước mặt hai vị lãnh đạo. Vương Tử Quân chỉ vào các vị thành viên ban ngành đứng sau lưng giới thiệu cho Đường Cảnh Ung, lại mở miệng nói rằng không phải chỉ một mình tôi kích động, cả ban ngành đều kích động, không tin bí thư Đường cứ hỏi chủ tịch Hà.
Đường Cảnh Ung tiếp tục tiến về phía trước nửa bước, Hà Khởi Duệ lại tiến lên một bước dài, hai người bắt chặt tay lại với nhau. Biểu hiện của Đường Cảnh Ung vô cùng bình dị gần gũi, không những bắt tay chào hỏi từng người, cảm thấy công lực của người ta thật sự quá kinh người.
Nhìn biểu hiện của Đường Cảnh Ung, xem như đã biểu hiện khá đầy đủ rồi, nếu không cũng sẽ không chỉ là một cuộc gặp mặt là có thể nói ra những lời như tắm gió xuân. Lần đầu gặp mặt mà Đường Cảnh Ung có thể nói rõ tên tuổi của người, điều này không khỏi làm cho người ta sinh ra cảm giác kích động.
Sau khi bắt tay nói vài lời ngắn gọn, Vương Tử Quân cùng lên xe với Đường Cảnh Ung, đoàn xe được xe cảnh sát dẫn đầu chạy như bay về phía thành phố La Nam.
Đường Cảnh Ung lên xe kéo Vương Tử Quân ngồi xuống bên cạnh, sau đó Vương Tử Quân báo cáo tình huống phát triển gần đây cho Đường Cảnh Ung.
Đường Cảnh Ung rất quen thuộc với sự phát triển của thành phố La Nam, lại càng há miệng nói ra những con số của thành phố La Nam, đồng thời những phánd đoán suy luận của hắn cũng làm cho người ta sinh ra cảm giác sâu sắc.
- Bí thư Tử Quân, đường cao tốc thật sự rất tốt.
Xe chạy đến một con đường tránh, Đường Cảnh Ung ngồi trong xe thấy đường cao tốc đang được xây dựng, thế là không khỏi mở miệng tán dương.
- Bí thư Đường, đối với thành phố La Nam, đường cao tốc chính là con đường phát triển huyết mạch, đường cao tốc Sơn La càng là hy vọng phát triển cho thành phố La Nam. Theo phản ánh của bộ chỉ huy, nếu không có gì ngoài ý muốn thì cuối năm nay đường cao tốc sẽ được thông xe.
Vương Tử Quân nở nụ cười kính cẩn rồi dùng giọng chân thành nói.
Đường Cảnh Ung nhìn tình cảnh lao động hăng say trên công trường đường cao tốc, lúc này mới nói:
- Tốt, như vậy thì quá tốt, khi đó tôi sẽ đến tham gia cắt băng khánh thành.
Vì đây là lần đầu hai người Vương Tử Quân và Đường Cảnh Ung trò chuyện với nhau, hơn nữa bên cạnh lại có quá nhiều người, thế nên cũng căn bản không thể nào nói quá sâu.
Truyện convert hay : Nhất Hào Người Ở Rể