Lâm Trường Công cười hì hì với lời nịnh nọt của Lâm Trường Công, tuy hắn không nói lời nào nhưng trong lòng lại cực kỳ hưởng thụ. Hắn đi dạo vài bước trong hoa viên của thị ủy Tam Hồ, sau đó nói với Mã Hồ Bình:
- Hồ Bình, chuyện này liên quan đến tình huống phát triển của thành phố Tam Hồ trong vài chục năm tới, chỉ cần làm cho xong, như vậy Lâm Trường Công tôi cũng không phụ lòng chờ mong của bốn triệu nhân dân thành phố.
Mã Hồ Bình dù cảm thấy lời nói của bí thư Lâm Trường Công là không dễ tiếp lời, dù bí thư mở miệng bằng giọng điệu sục sôi, thế nhưng nghe qua lại làm cho người ta cảm nhận được hương vị mặt trời buổi chiều.
Lâm Trường Công sắp rời khỏi vị trí bí thư thị ủy Tam Hồ, điều này đã sớm không còn gì là bí mật. Một vị lãnh đạo công tác ở thành phố Tam Hồ được bảy năm cuối cùng sẽ kết thúc trạm cuối cùng trong cuộc đời chính trị. Dù lúc này chưa có phương án chính thức là đến hội đồng nhân dân hay mặt trận tổ quốc tỉnh, thế nhưng căn bản không thể nào ở lại thành phố Tam Hồ.
Lâm Trường Công cũng không kiêng kỵ gì với sự kiện này, nhiều khi còn mở miệng nói ra. Nhưng Mã Hồ Bình là cấp dưới của bí thư Lâm Trường Công, hắn không dám mở miệng phụ họa. Lãnh đạo sắp đi là sự thật, thế nhưng anh không thể biểu hiện là mình hưng phấn vui vẻ, nếu sự việc không thành, như vậy sẽ là không tôn trọng lãnh đạo, không phải đào hố chôn mình sao?
Rất nhiều lãnh đạo biểu hiện giống như không quan tâm đến đường lui của mình, thế nhưng không quan tâm thì anh cũng không được mở miệng nói. Nếu lãnh đạo mở miệng thì sẽ là khiêm tốn, trí tuệ cao vời, nếu là cấp dưới nói ra, rõ ràng là trông mong lãnh đạo bỏ đi. Quan trường là một nơi rất thật, cũng không nhất định nói lời thật sẽ được sống, nhiều khi anh chưa nói mà chỉ cần lộ ra biểu hiện không đúng thì đã bị người ta đẩy đi rồi.
Anh trông mong người ta rời khỏi chức vụ, như vậy tất nhiên người ta sẽ không có ấn tượng tốt với anh, trước khi về hưu sẽ được lãnh đạo tìm gặp nói chuyện. Nếu lúc đó người ta nói vài câu không hay về anh cho tổ chức, như vậy tuy không thể làm cho giấc mộng của anh không thành, thế nhưng ít nhất thì ấn tượng của anh trong mắt lãnh đạo sẽ rơi xuống ngàn trượng.
Vì vậy Lâm Trường Công lúc này cảm khái vài câu, Mã Hồ Bình thật sự không dám tiếp lời. Lâm Trường Công lại hỏi tiếp:
- Chủ tịch Triệu ở bên kia chuẩn bị thế nào rồi?
- Chủ tịch Triệu đã chuẩn bị xong, ban giám đốc của công ty Thần HUuy sẽ cùng đi với chủ tịch Triệu đến hiện trường khởi công.
Lâm Trường Công rất hài lòng với câu trả lời của Mã Hồ Bình, hắn cười cười nói:
- Hồ Bình, có khách đến từ cách thành phố khác không?
Tuy Mã Hồ Bình thật sự có chuẩn bị rất nhiều, thế nhưng hắn lại thật sự không có chuẩn bị gì ở phương diện này. Lúc này nghe thấy Lâm Trường Công đặt câu hỏi, hắn thật sự cảm thấy khó thể trả lời. Nhưng dù có khó trả lời thế nào đi chăng nữa, đối với một lão quan trường như hắn, cũng có thể đẩy ra ngoài.
- Văn phòng thị ủy đang tiến hành công tác thống kê với các thành phố chung quanh, lát nữa tôi sẽ thông báo cho thư ký Lý, khi nào có kết quả sẽ đưa một phần tài liệu đến cho anh.
- Không cần, chỉ cần anh hỏi xem thành phố La Nam có đến hay không là được.
Lâm Trường Công khoát tay áo rồi trầm giọng nói với Mã Hồ Bình.
Mã Hồ Bình cũng không nghĩ gì nhiều về phương diện Lâm Trường Công chú ý đến thành phố La Nam. Dù sao thì hai thành phố ở cùng khu vực phía nam tỉnh Sơn Nam, dù lúc này tổng sản lượng kinh tế của thành phố La Nam còn chưa đuổi kịp thành phố Tam Hồ, thế nhưng hai bên thật sự cũng coi là chen vai sát cánh. Hơn nữa năm vừa rồi thành phố La Nam có tốc độ phát triển quá mạnh mẽ, càng làm cho đám cán bộ thành phố Tam Hồ cảm nhận được áp lực.
Nếu để qua một năm nữa, với tốc độ phát triển kinh tế hiện tại, chỉ sợ ở khu vực phía nam này cũng không cần cạnh tranh nữa rồi.
Mã Hồ Bình thầm nghĩ như vậy, hắn khẽ lên tiếng rồi cầm điện thoại gọi đi. Một phút sau hắn đặt điện thoại xuống báo cáo với Lâm Trường Công:
- Văn phòng thị ủy nói quyền chủ tịch thành phố La Nam là Hà Khởi Duệ sẽ đến tham gia nghi thức khởi công.
- Hà Khởi Duệ?
Lâm Trường Công cười cười không nói gì, nhưng Mã Hồ Bình nhìn vào mắt bí thư Lâm Trường Công lại cảm thấy có chút tiếc nuối, xem ra bí thư Lâm càng hy vọng vị bí thư thị ủy kia đi đến tham gia.
- Hồ Bình, nhất định phải chú ý công tác tiếp đãi người thành phố La Nam.
Lâm Trường Công nghiêng đầu đi chỗ khác dùng giọng trịnh trọng nói:
- Lần này thành phố Tam Hồ chúng ta cũng không có ưu thế gì hơn so với thành phố La Nam, hơn nữa bí thư Vương ở thành phố La Nam là người cực kỳ có bản lĩnh. Sau này trong quá trình phát triển chúng ta cần phải làm tốt công tác hòa hảo với La Nam, đặt nặng vấn đề cùng hợp tác phát triển.
Mã Hồ Bình thật sự không cho rằng lời nói của Lâm Trường Công lfa đúng. Tuy trong lòng hắn thừa nhận bản lĩnh tuyệt đối của Vương Tử Quân, thế nhưng bây giờ hai bên tranh cướp, sau này chỉ sợ sẽ không có cơ hội để hợp tác với nhau.
Thời gian trôi qua rất nhanh, thế nên Lâm Trường Công và Mã Hồ Bình cũng không có nhiều cơ hội nói chuyện với nhau. Hai người trao đổi thêm vài vấn đề, sau đó thư ký trưởng Lý chạy đến dùng giọng đơn giản báo cáo công tác tiếp đãi cho bí thư Lâm Trường Công.
Sau khi Lâm Trường Công sắp xếp tất cả thì đã đến chín giờ bốn mươi. Hắn cũng không dám chậm trễ, sau khi xác định xe của đám người Đường Cảnh Ung sẽ đi vào nội thành sau hai mươi phút, thế là hắn nhanh chóng đưa đám cán bộ thành phố Tam Hồ đến vùng giáp ranh nghênh đón lãnh đạo.
Lâm Trường Công đứng trên con đường cũ nát, anh mắt nhìn về phía con đường cao tốc đang thành hình cách đó không xa. Hắn thầm nghĩ, nếu như có thê được đứng trên đường cao tốc chào đón lãnh đạo, như vậy thật sự là quá tốt.
Con đường cao tốc kia đến sang năm sẽ được thông xe, nhưng không biết khi đó người đứng ở đường cao tốc này để nghênh đón lãnh đạo sẽ là ai. Lâm Trường Công thầm nghĩ như vậy, trong lòng chợt bùng lên cảm giác bi thương.
- Đến rồi.
Giọng điệu của thư ký rất trầm thấp, thế nhưng lại làm Lâm Trường Công chợt bừng tỉnh. Hắn nhìn thoáng qua phía trước, sau đó cất bước tiến lên nghênh đón.
Một chiếc xe ba mươi chỗ dừng lại, Đường Cảnh Ung xuống xe với nụ cười trên môi. Khi Đường Cảnh Ung đến thành phố Tam Hồ nghiên cứu khảo sát, khi đó phó bí thư Đường Cảnh Ung trò chuyện rất vui vẻ với Lâm Trường Công, vì thế lần này hai bên gặp mặt thì Đường Cảnh Ung có biểu hiện rất thân mật.
- Bí thư Đường, chào mừng anh đến thành phố Tam Hồ kiểm tra chỉ đạo công tác.
Lâm Trường Công dùng hai tay bắt tay Đường Cảnh Ung, sau đó dùng giọng nhiệt tình nói.
Truyện convert hay : Một Thai Tam Bảo: Quỷ Vương Daddy, Quá Hung Mãnh