Dù Triệu Quân Dũng không có vị trí rất cao, thế nhưng hắn cũng căn bản hiểu được nhiều chuyện. Hắn biết rõ lúc này trong tỉnh Sơn Nam có thế cục ra sao, đó chính là một chiếc ghế thường ủy tỉnh ủy được để trống, nhiều người đang cảm thấy bàn tay nóng sốt. Trong số các vị bí thư thị ủy trong tỉnh Sơn Nam, chỉ có hai người có đủ sức tiến lên và cạnh tranh với nhau.
Bí thư Mục lúc này chắc chắn muốn giúp đỡ một người trong số đó.
Triệu Quân Dũng tất nhiên biết rõ những hiểm nguy của tình huống quấy phá người khác, nhưng hắn cũng không vì chút nguy hiểm như vậy mà bỏ qua cơ hội của mình.
Triệu Quân Dũng là một người có tư cách lão thành trong ủy ban kỷ luật tỉnh ủy, thế nhưng hắn đã yên ắng nhiều năm mà chưa bùng sóng, bây giờ lại tuổi càng ngày càng lớn, căn bản là không có hy vọng được đề bạt, thế cho nên đường về càng lúc càng tăm tối. Một lần hắn tiến ra xử án, dùng sự lớn gan của mình để tạo nên phong cách, thế là được phó bí thư Mục Nhạc Thành nhìn trúng, đề bạt làm phó chủ nhiệm phòng giám sát. Khoảnh khắc này Triệu Quân Dũng thật sự cảm động rơi nước mắt với Mục Nhạc Thành, thậm chí còn kém quỳ xuống cảm ơn.
Triệu Quân Dũng đã hơn bốn mươi, hắn thật sự không thể nào chờ được nữa. Tình huống ghẻ lạnh trong quan trường giống như lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, nếu ai ngồi bên trong một lần, chắc chắn sẽ học thành tài, luyện thành công pháp thuật của mình.
Sự kiện lần này rõ ràng là một cơ hội có ẩn giấu nguy hiểm, Triệu Quân Dũng sao có thể bó tay bó chân, nhìn trước ngó sau, không dám đi mạo hiểm cho được? Hắn là một người luôn hy vọng mình có thể tiếp tục tiến lên, hắn cảm thấy mình căn bản là không thể chờ được nữa.
Nếu sự việc đại công cáo thành, như vậy Triệu Quân Dũng sẽ chờ đến ngày được ban thưởng mà thôi. Đến khi đó hắn sẽ là công thần đệ nhất, hắn tin tưởng mình sẽ có những hồi báo tốt đẹp nhất.
Trong lòng có chút hưng phấn, Triệu Quân Dũng đi vào trong căn phòng mà nhân viên đang nói chuyện với La Ngưỡng Bính. Sau khi nghe xong bản đàm thoại giữa nhân viên ủy ban kỷ luật và La Ngưỡng Bính, hắn trầm giọng nói:
- Anh La, vấn đề của anh là không lớn, bây giờ việc anh cần làm là lập công chuộc tội. Chỉ cần anh hướng lên bày tỏ rõ ràng với tổ chức, như vậy tổ chức sẽ căn cứ vào thái độ tích cực của anh để xử lý khoan hồng.
La Ngưỡng Bính là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, hắn là người có nước da đen, sau khi nghe những lời của Triệu Quân Dũng thì hắn đưa mắt nhìn, sau đó dùng giọng bình tĩnh nói:
- Dùng phiếu nằm viện để lấy tiền phí chính là việc tôi làm, tôi tình nguyện tiếp nhận bất kỳ xử lý gì của tổ chức.
Triệu Quân Dũng gật đầu nói tiếp:
- Anh La, anh có phải rất thân thuộc với đồng chí Nhan Sĩ Tắc hay không?
- Tôi và bí thư Nhan Sĩ Tắc căn bản là không xa lạ gì, khi xí nghiệp cơ giới không thể phát lương, không phải là tôi tìm anh ấy, mà là anh ấy đến tìm tôi.
La Ngưỡng Bính giống như ý thức được điều gì đó, hắn vội vàng sửa lời:
- Nhưng các anh đừng hiểu lầm, bí thư Nhan căn bản không liên quan đến sự việc lần này, thật sự không chút liên quan.
- Không chút liên quan sao? Nhan Sĩ Tắc giúp anh xử lý vụ này vì cái gì?
Triệu Quân Dũng vỗ bàn rồi dùng giọng hổn hển và trịnh trọng nói:
- La Ngưỡng Bính, điều anh cần làm bây giờ chính là không nên che giấu, không nên tiếp tục dối trá. Chúng tôi cần sự thật, yêu cầu anh phải tin tưởng, giấy sẽ không gói được lửa, thế nên mong anh có thái độ phụ trách với chính mình.
Vẻ mặt của La Ngưỡng Bính dần trở nên bình tĩnh, hắn cũng nhìn thoáng qua Triệu Quân Dũng, sau đó trầm giọng nói:
- Tôi hoàn toàn phụ trách lời nói của mình, thực tế thì bí thư Nhan căn bản không chút liên quan đến sự kiện này.
- Phải không vậy? Anh La, nếu không chút liên quan, vì sao anh ta lại không màng nguy hiểm để vùi lấp vụ này? Nếu như không liên quan, sự kiện của anh đã sớm bị ủy ban kỷ luật huyện ủy điều tra xong, cũng không cần chúng tôi tiếp tục đến điều tra.
Triệu Quân Dũng nói đến đây, sau đó lại lên tiếng:
- Nếu như không liên quan đến Nhan Sĩ Tắc, có phải có lãnh đạo cấp cao đã mở miệng chào hỏi cho anh ở sự kiện này không?
La Ngưỡng Bính nhìn vào ánh mắt của Triệu Quân Dũng, hắn dùng giọng kiên định lắc đầu nói:
- Lãnh đạo cấp cao sao? Tôi chưa từng gặp ai.
Nhìn vẻ mặt ngoan cố của La Ngưỡng Bính, Triệu Quân Dũng thật sự rất ảo não, nhưng biểu hiện của hắn cũng không có mấy thay đổi, hắn tiếp tục nói:
- Anh La, có một số việc anh mạnh miệng cũng không có gì là tốt, chứng cứ sẽ chứng minh tất cả mà thôi.
Triệu Quân Dũng nói đến đây thì nhìn thoáng qua La Ngưỡng Bính, sau đó dùng giọng nhàn nhạt nói:
- Tôi nghe nói khi cải cách chế độ của xí nghiệp cơ giới đã cho giám đốc Lý không ít chính sách ưu đãi, có phải vì điều này mà Nhan Sĩ Tắc mới áp chế sự việc xuống không?
- Này lãnh đạo, anh có thể nghi ngờ tôi, nhưng anh không được hoài nghi vô cớ về công tác thay đổi chế độ của chúng tôi. Chưa nói đến những vấn đề gì khác, thế nhưng tôi có thể đảm bảo vỗ ngực bảo chứng với anh, trong quá trình đàm phán thay đổi chế độ, tôi căn bản không làm lãnh đạo huyện thất vọng, không làm cho già trẻ trai gái của nhà xưởng phải thất vọng.
La Ngưỡng Bính thật sự rất kích động, hắn chợt đứng lên nói.
Triệu Quân Dũng đã thẩm tra qua vô số người, cũng có một ý thức rất rõ ràng về lời nói dối của đám người được thẩm tra, nhìn qua là biết ngay. Lúc này La Ngưỡng Bính lên tiếng làm cho hắn sinh ra cảm giác căn bản không phải là nói dối.
Nhưng cái cảm giác này là không tốt, Triệu Quân Dũng thật sự muốn có cơ hội để được tiến thân.
- La Ngưỡng Bính, có một số việc không cần anh phải nghĩ rằng mình làm rất cơ mật. Tôi cho anh biết, dù là bất kỳ hành vi phạm tội gì thì đều khó có khả năng che giấu, tổ chức đã có thể thấy được hành vi anh lấy tiền viện phí, như vậy những hành vi không hợp pháp khác của anh căn bản là không có thể che giấu, nếu anh tiếp tục đánh yểm hộ cho người khác, căn bản chỉ là tự hại mình mà thôi.
Sau khi từ trong phòng thẩm tra La Ngưỡng Bính đi ra, Triệu Quân Dũng hít vào một hơi thật sâu. La Ngưỡng Bính này thật sự khó đối phó hơn hắn tưởng, nhưng dù khó đối phó thế nào thì hắn cũng có thể làm cho bọn họ lên tiếng.
Triệu Quân Dũng phải tìm biện pháp làm cho đám người kia mở miệng, sau đó mới có thể nhận được sự thừa nhận của Mục Nhạc Thành. Làm một người quan viên cần phải có một phẩm chất quan trọng chính là sự ung dung, dù làm bất kỳ việc gì cũng phải bình tĩnh, dù là núi sập cũng không đổi sắc. Một quan viên nếu mất đi sự ung dung, như vậy sẽ khó tránh khỏi tình huống lo được này mất kia, như vậy sẽ khó tránh khỏi tình huống thất thố, Triệu Quân Dũng hắn sẽ là người như vậy sao?
Triệu Quân Dũng thầm hít vào một hơi, sau đó bước về phía một gian phòng khác, bên trong đang thẩm tra người thua mua xưởng cơ giới, chính là giám đốc Lý.
Nếu so với La Ngưỡng Bính thì giám đốc Lý lại có một bộ mặt khác, gương mặt tươi cười đầy vẻ nịnh nọt.
Triệu Quân Dũng nhìn thấy giám đốc Lý và trong lòng chợt sinh ra một ý nghĩ, đó chính là đây mới là điểm đột phá. Nếu hắn có thể nắm bắt được, hắn căn bản sẽ lấy được thêm nhiều thứ từ người La Ngưỡng Bính.
Triệu Quân Dũng có ý nghĩ như vậy, hắn không khỏi đi về phía giám đốc Lý.
Trong đại sảnh Thính Vũ của nhà khách La Nam, lúc này đang có rất nhiều người, phó phòng tuyên truyền Lý Thông Nhạc của thành phố La Nam đang bận rộn đi qua đi lại, ần cần lo liệu mọi thứ, thỉnh thoảng lại mời thuốc đám phóng viên ở bên cạnh.
Không quản lúc này Lý Thông Nhạc là chủ nhân, thế nhưng hắn vẫn không dám ngồi. Dù sao thì hôm nay người đến chính là bí thư Vương, hắn dù là một nhân vật trong thành phố La Nam, thế nhưng khi lãnh đạo đến thì hắn chỉ có thể đứng bên cạnh mà thôi, huống hồ người đến lúc này chính là bí thư Vương Tử Quân.
- Trưởng phòng Lý, bí thư Vương của các anh khi nào thì đến?
Một người đàn ông trung niên ngồi trên vị trí chủ khách dùng giọng không nhịn được hỏi Lý Thông Nhạc.
Truyện convert hay : Cuồng Thiếu Trở Về