Bí Thư Trùng Sinh

chương 1244: cá chép vượt long môn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lý Tiểu Phi nhìn những thông tin bên dưới, trong đầu hắn chợt xuất hiện gương mặt vị quan tham ô, mà gương mặt mơ hồ của đối phương trong hình càng làm cho hắn cực kỳ chán ghét.

Khu du lịch Cô Yên Sơn, Vương Tử Quân đang đi cùng với đoàn người huyện Dương Phong do bí thư huyện ủy mới nhận chức là Trần Nguyên Bình dẫn đội, bọn họ đang đi kiểm tra giai đoạn ba của khu du lịch.

Khi lượng du khách của khu du lịch Cô Yên Sơn ngày càng tăng, giai đoạn hai của khu du lịch Cô Yên Sơn đã được phát triển đến công tác cuối cùng. Vì muốn tiến thêm một bước nâng cao chất lượng tiếp đãi du khách, công ty Đông Du và chính quyền thành phố bắt đầu giai đoạn thứ ba khi mà giai đoạn hai đang ở vào giai đoạn kết thúc.

- Bí thư Vương, chúng tôi đã bắt đầu cho giai đoạn ba của dự án, chỉ cần giai đoạn ba hoàn thành, như vậy phương diện tiếp đãi của Cô Yên Sơn sẽ tăng lên gấp đôi hiện tại.

Giám đốc Hào là người phụ trách khu du lịch Cô Yên Sơn, hắn chỉ vào công trường đang thi công rồi khẽ giới thiệu với Vương Tử Quân.

Giám đốc Hào hơn ba mươi tuổi, là người cực kỳ tân tiến, là thành viên cao tầng của công ty Đông Đảng ủy Hắn là người đến từ công ty Đông Du, thế nhưng khi đối diện với bí thư Vương Tử Quân vẫn cảm thấy cực kỳ lo lắng bất an.

Cũng không phải hắn sợ hãi Vương Tử Quân, chủ yếu là sợ công tác của mình có vấn đề gì đó. Trước kia hắn từng đảm nhiệm chủ trì nhiều nghiệp vụ công tác của công ty, cũng không phải chưa từng gặp qua lãnh đạo địa phương, nhưng nó không giống với bí thư Vương.

Vương Tử Quân là người đề xướng xây dựng khu du lịch Cô Yên Sơn, lực ảnh hưởng của vị bí thư thị ủy này với khu du lịch Cô Yên Sơn là cực kỳ lớn.

Khi giám đốc Hào đến nhận công tác ở khu du lịch Cô Yên Sơn, tổng giám đốc công ty đang từng tìm gặp hắn, chỉ khai báo một chuyện, đó chính là phải nghe lời của bí thư Vương.

Tuy chỉ là một câu như vậy nhưng ý nghĩa ẩn giấu bên trong lại làm cho giám đốc Hào hiểu rất rõ. Sau khi đi vào công tác ở Cô Yên Sơn, sau khi tìm hiểu rõ ràng về thanh danh ngày càng cao của khu du lịch Cô Yên Sơn trong nước, hắn càng ngày càng hiểu vì sao lãnh đạo lại nói với mình như vậy.

Vương Tử Quân tất nhiên cũng chú ý đến vẻ mặt của giám đốc Hào, nhưng hắn lại không bày tỏ điều gì. Đến vị trí của hắn lúc hiện tại, căn bản không cần chú ý đến những thứ này.

Vương Tử Quân nhìn hoàn cảnh tự nhiên khắp bốn phía, hắn chợt cảm thấy sảng khoái tinh thần, hắn nhìn quanh rồi cười nói với giám đốc Hào:

- Đầu là cá chép và cuối cùng là rồng, không phải là cá chép vượt long môn sao?

- Bí thư Vương nói đúng, chúng tôi đang định đặt tên con đường này là cá chép vượt long môn.

Giám đốc Hào nhiệt tình đáp lại câu hỏi của bí thư Vương, vẻ mặt càng tươi cười như hoa.

- Giám đốc Hào, thường có câu phát triển công nghiệp thì làm mạnh thành phố, phát triển du lịch làm cho nhân dân giàu có. Khu du lịch Cô Yên Sơn đẩy mạnh tốc độ xây dựng và khai phá, như vậy sẽ rót nguồn sức sống mới cho thành phố La Nam, thị ủy và ủy ban nhân dân sẽ là điểm hậu thuẫn kiên cường cho các anh. Lúc này tôi nói lời cường điệu, đó là xây dựng và khai phá phải chú trọng bảo vệ môi trường. Là một khu du lịch thành công thì không thể nào lấy cái giá hủy hoại môi trường ra đánh đổi thành tích được.

Vương Tử Quân nói rồi thay đổi chủ đề:

- Năm nay sắp đến thời điểm nghỉ lễ dài ngày, khi đó lượng khách du lịch sẽ gia tăng, khu du lịch Cô Yên Sơn nhất định phải làm tốt công tác chuẩn bị, tranh thủ cơ hội lần này để tạo ra thành tích cao độ.

- Bí thư Vương cứ yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị từ hai tháng trước cho những ngày nghỉ sắp đến. Tôi vững tin vào mùa du lịch năm nay, chúng tôi sẽ tạo ra đặc sắc cho thành phố La Nam, sẽ cố gắng dùng diện mạo mới để nghênh đón du khách.

Vương Tử Quân rất hài lòng với thái độ của giám đốc Hào, hắn nhìn sắc trời, chuẩn bị tiếp tục tiến lên. Lúc này Trần Nguyên Bình đi theo phía sau chợt mở miệng xin chỉ thị:

- Bí thư Vương, cũng không còn nhiều thời gian, chúng ta không bằng đến Tam Thanh Quan dùng bữa cơm chay, nhân cơ hội nghỉ ngơi một chút, anh thấy thế nào?

Trước khi Trần Nguyên Bình đến nhận chức bí thư huyện ủy Đông Phong, hắn là cục trưởng cục cơ giới của phòng nông nghiệp. Một lần Vương Tử Quân đến khảo sát cục cơ giới, phát hiện Trần Nguyên Bình là người có ý nghĩ tươi mới, có hướng phát triển, thế là thầm quan tâm.

Thông qua một bước tìm hiểu xác minh, biết rõ Trần Nguyên Bình trước kia từng là phó bí thư huyện, phó chủ tịch thường vụ huyện. Vì bí thư thị ủy mới đến nhận chức, thế cho nên bị điều đến làm cục trưởng cục cơ giới.

Tuy cũng là cấp chính cục, thế nhưng bí thư huyện ủy Dương Phong căn bản là khá cao vời.

Lúc này huyện Dương Phong đang ở trên thời kỳ mấu chốt phát triển kinh tế, một khu du lịch Cô Yên Sơn cũng đủ làm cho huyện Dương Phong có cả bát cơm đầy, đủ làm cho huyện Dương Phong có tình hình tài chính cao nhất thành phố. Sau khi Nhan Sĩ Tắc rời khỏi huyện Dương Phong, vì bảo vệ xu thế phát triển mạnh mẽ của huyện Dương Phong, Vương Tử Quân điều Trần Nguyên Bình đến vị trí bí thư huyện ủy.

Khi nghe thấy thông tin kia thì Trần Nguyên Bình cảm thấy giống như mình nằm mơ, mãi đến khi tổ chức làm công tác khảo sát, hắn mới biết mình là nhân tuyển được bí thư Vương mở miệng đề cử.

Dù Trần Nguyên Bình là cán bộ bị cho ra rìa ở thành phố La Nam, thế nhưng dù sao hắn cũng có cấp chính cục, còn có nơi truyền tin cho hắn. Hắn tất nhiên biết rõ có nhiều người nhìn chằm chằm vào vị trí bí thư huyện ủy Dương Phong, không ngờ mình lại được bí thư Vương lựa chọn.

Trần Nguyên Bình vốn đã cảm thấy hết hy vọng trên con đường làm quan, sau khi được điều động làm bí thư huyện ủy Dương Phong, hắn càng thật sự khắc sâu cảm kích với bí thư Vương. Hắn là người ôm tâm tình gặp được tri kỷ, thế cho nên cực kỳ vùi đầu vào công tác.

Vương Tử Quân không từ chối lời đề nghị của Trần Nguyên Bình, hắn đến khu du lịch Cô Yên Sơn chủ yếu là nghiên cứu công tác xây dựng giai đoạn ba, còn nói vài lời đốc xúc khu du lịch Cô Yên Sơn làm tốt công tác với mùa du lịch đang đến.

- Bí thư Vương, đây là phân viện mới của Tam Thanh Quan, lớn hơn chủ viện gấp đôi, chẳng những có thần điện, còn có hương phòng.

Trần Nguyên Bình chỉ vào một đạo quan rất lớn giữa núi rồi khẽ giới thiệu với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân cũng biết việc Tam Thanh Quan xây hạ viện, nhưng đây là lần đầu tiên đến thăm. Đạo sĩ Huyền Chân của Tam Thanh Quan đã nhiều lần đến thành phố tìm gặp Vương Tử Quân, mong muốn Vương Tử Quân đến đặt nền móng cho Tam Thanh Quan, cũng mong muốn Vương Tử Quân viết vài lời lưu niệm, thế nhưng Vương Tử Quân uyển chuyển lấy cớ từ chối.

Thông qua hai sự kiện trước kia, Vương Tử Quân cũng có nhận thức mới về đạo sĩ Huyền Chân. Lúc đầu gặp Huyền Chân, Vương Tử Quân tưởng rằng đây là một cao nhân không nhận khói lửa nhân gian, nhưng bây giờ lại làm cho bí thư Vương cảm thấy đó là một cao nhân vạn trượng hồng trần.

- Vô lượng thiên tôn, chào bí thư Vương, chào mừng anh đến với hạ viện của Tam Thanh Quan.

Khi Vương Tử Quân đi vào hạ viện của Tam Thanh Quan, Huyền Chân đưa theo vài đạo sĩ ra nghênh đón.

Huyền Chân với gương mặt tươi cười và cơ thể mập lên không ít, mặc đạo bào sạch sẽ, thủ lễ với Vương Tử Quân. Đạo nhân Huyền Chân thật sự rất cảm kích bí thư Vương, hắn nhìn về phía Tam Thanh Quan năm xưa và bây giờ, không khỏi sinh ra cảm giác không chân thật.

Truyện convert hay : Y Lưu Võ Thần

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio