Trên đường đi Lý Nhị Bình căn bản đã suy nghĩ kỹ càng về phương diện này, tuy Vương Tử Quân đã quyết định không muốn gặp Cổ Thập Minh, thế nhưng nàng vẫn cố gắng làm ra vẻ gọi điện thoại cho Khương Long Cương, sau đó nói:
- Chào Long Cương, tôi là Lý Nhị Bình.
- Long Cương, bí thư Vương có rảnh không? Trưởng phòng Cổ phòng tài chính tỉnh đến thành phố La Nam chúng ta nghiên cứu khảo sát, muốn hỏi xem bí thư Vương có rảnh không?
Sau khi nói thêm vài câu với đầu dây bên kia, Lý Nhị Bình cúp điện thoại nói:
- Trưởng phòng Cổ, thật sự không trùng hợp, bí thư Vương vừa mới rời đi.
Vẻ mặt Cổ Thập Minh chợt tối sầm lại, hắn đến La Nam vì cái gì, hắn tin mình và Vương Tử Quân đều biết rõ ràng. Bây giờ Vương Tử Quân lại đi ra ngoài, chứng tỏ là bí thư Vương không muốn gặp mặt hắn.
Không muốn gặp mặt thì tất nhiên suy nghĩ của Cổ Thập Minh sẽ khó thành, đây cũng là một loại biểu hiện thái độ, đó chính là Vương Tử Quân căn bản không ủng hộ hắn làm bí thư thị ủy La Nam.
Cổ Thập Minh thầm căm hận thế nhưng căn bản không dám biểu hiện ra ngoài. Lần này hắn đến La Nam nghiên cứu khảo sát căn bản chỉ là sắp xếp nửa ngày mà thôi, nhưng sau khi nghe được tin tức Vương Tử Quân không muốn gặp mình, hắn quyết định ở lại La Nam một ngày.
Vì đến thành phố La Nam nghiên cứu kinh nghiệm, thế nên công tác rất đơn giản, hơn nữa Lý Nhị Bình và phòng tài chính của thành phố La Nam liên tục phối hợp, vì vậy mà địa điểm nghiên cứu khảo sát của Cổ Thập Minh căn bản là không tệ.
Vương Tử Quân biết rõ tin tức Cổ Thập Minh tiến vào ở trong khách sạn La Nam, nghe nói Cổ Thập Minh sẽ ở lại nghiên cứu khảo sát một ngày, hắn dùng giọng khinh thường nói:
- Chút tài mọn mà thôi.
- Bí thư Vương, ngài có muốn gặp mặt anh ta không?
Hà Khởi Duệ sau khi sắp xếp tốt cho Cổ Thập Minh thì đi vào trong phòng làm việc báo cáo với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân khoát tay áo thản nhiên nói:
- Cổ Thập Minh làm như vậy để biểu hiện thái độ, tôi không gặp mặt cũng là cho người ta thấy thái độ của mình, gặp không bằng không gặp.
Vương Tử Quân nói một câu căn bản phá hỏng tình huống tiếp đón Cổ Thập Minh. Tuy ngày hôm sau Hà Khởi Duệ và Lý Nhị Bình tiếp đón Cổ Thập Minh nồng nhiệt, thế nhưng đáng tiếc là Cổ Thập Minh không có cơ hội gặp mặt Vương Tử Quân.
Bí thư Vương có chuyện không thể xuất hiện, đó là lý do của thành phố La Nam, một lý do có ý nghĩa rất sâu xa.
Sáng sớm ngày thứ ba Cổ Thập Minh mới rời khỏi thành phố La Nam, trước khi đi cũng không quên cho ra thành phố La Nam khá nhiều chính sách ưu đãi. Người thường nhìn vào cảm thấy quá trình nghiên cứu khảo sát lần này của trưởng phòng Cổ Thập Minh làm cho người ta rất thỏa mãn, kết quả vui vẻ đôi bên. Thực tế có chuyện gì xảy ra thì người trong quan trường đều ngầm hiểu rõ ràng.
Sau khi lên xe thì trưởng phòng Cổ trầm mặc không rên một tiếng, ánh mắt nhìn về phía trước có vài phần xa xôi, bầu không khí trong xe rất khẩn trương. Chủ nhiệm Lý Ngôn Lộ của văn phòng phòng tài chính căn bản không nói một lời nào, hắn mở một chai nước, sau đó cẩn thận đóng nắp lại, sau đó đặt lên giá đỡ ngay bên cạnh tay phải Cổ Thập Minh.
- Sau khi trở về nhanh chóng viết ra bài luận về kinh nghiệm tiên tiến của thành phố La Nam, cố gắng cho lên trang đầu của nhật báo Sơn Nam.
Cổ Thập Minh cảm nhận được động tĩnh ở bên cạnh, sau đó mở mắt ra nhìn Lý Ngôn Lộ, sau đó vuốt vuốt thái dương của mình rồi dùng giọng phân phó nói.
Trong phòng tài chính thì vị trí chủ nhiệm văn phòng căn bản là kém chút lợi ích thực tế so với những người nắm nghiệp vụ cụ thể, nhưng có một điều mà nhóm người kia thua kém, chính là chủ nhiệm văn phòng luôn là tâm phúc của chủ nhiệm Cổ. Trước nay vị trí như vậy căn bản không phải là người bình thường có thể làm được.
Tất nhiên Lý Ngôn Lộ cũng cố gắng phát triển công tác của mình đến cực hạn, làm việc rất sinh động. Hơn nữa hắn còn có một bản lĩnh đặc thù, chính là mũi còn nhạy hơn cả chó, có bất kỳ động tĩnh nào cũng nhìn vào và hiểu rõ tâm tư của lãnh đạo. Tất cả sự việc căn bản không cần lãnh đạo mở miệng hỏi, hắn có thể vung tay xử lý cực kỳ thỏa đáng.
Lần này trưởng phòng xuống tuyến dưới nghiên cứu khảo sát, tất nhiên hắn biết rõ ý nghĩ của lãnh đạo. Nhưng hành trình đến La Nam lần này căn bản là không có thu hoạch gì, nói khó nghe thì chủ của mình rõ ràng bị người ta cho một gậy vào đầu. Mặc dù người ngoài nhìn vào thấy thành phố La Nam tiếp đãi cực kỳ nhiệt tình, thế nhưng người trong cuộc mới thấy như gần như xa và khá lạnh nhạt.
Lý Ngôn Lộ có thể thấy rõ sự cô đơn của trưởng phòng Cổ, bây giờ hắn nên làm gì bây giờ? Đây không phải là lãnh đạo đang dán mặt nóng lên mông lạnh của thành phố La Nam sao? Điều này làm cho chủ nhiệm Lý cảm thấy rất bất ngờ.
Nhưng Lý Ngôn Lộ là chủ nhiệm văn phòng, hắn căn bản luôn cố gắng chấp hành chỉ thị của trưởng phòng Cổ, dù không hiểu cũng phải chấp hành, thế là hắn gật đầu nói:
- Tôi biết rồi, tôi sẽ cố gắng thực hiện.
Cổ Thập Minh giống như nhìn ra vẻ chần chờ của chủ nhiệm Lý, hắn cười nói:
- Thành phố La Nam không phải là địa phương bình thường, chúng ta không nên trêu vào, chỉ có thể cúi đầu làm tốt quan hệ mà thôi.
Cổ Thập Minh nói xong thì nhắm mắt lại cảm thấy cực kỳ mệt mỏi, hắn khẽ dựa lưng ngồi lên chiếc ghế phía sau. Lời nói vừa rồi của hắn cũng căn bản không phải là đầy đủ, chỉ là cho ra một lý do đường hoàng cho người ta nhìn vào mà thôi. Thật ra trong lòng hắn còn có một ý nghĩ khác, đó chính là muốn dùng thái độ an phận của mình để cho đám người chủ tịch Thạch nhìn vào.
Cổ Thập Minh tin tưởng những gì mình gặp phải ở thành phố La Nam sẽ được người báo cáo cho chủ tịch Thạch, mà chủ tịch Thạch là người bao che khuyết điểm. Vương Tử Quân làm cho mình chịu uất ức, như vậy chủ tịch Thạch nhất định sẽ càng giúp đỡ mình ở sự kiện tiến lên vị trí bí thư thị ủy La Nam.
- Vương Tử Quân, vì sao anh lại cứ muốn cản đường tôi?
Mặc dù Cổ Thập Minh cảm thấy rất đắc ý vì thủ đoạn nhỏ của mình, thế nhưng may đen trong đầu hắn vẫn khó thể nào tiêu tan được. Quan trường luôn là một bệ phóng mà người ta luôn chú ý cao độ, chủ tịch Thạch là người trăm phương ngàn kế ủng hộ mình, vì sao Vương Tử Quân anh lại không giúp đỡ? Sao không theo thời thế? Vì sao cứ mãi kéo chân mình?
Cổ Thập Minh nghĩ đến đây mà cảm thấy những ưu phiền trong lòng ngày càng nhiều, hắn biết rõ chủ tịch Thạch sẽ toàn lực giúp đỡ mình, thế nhưng không có sự giúp đỡ của Vương Tử Quân thì chủ tịch Thạch dù cố gắng cũng không có kết quả cao độ. Nếu khi đó có một nhân tuyển khác cho vị trí bí thư thị ủy La Nam, như vậy phải làm sao bây giờ?
Thạch Kiên Quân là người đầu tiên biết về tình huống Cổ Thập Minh đi gặp Thạch Kiên Quân, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ. Lần này Cổ Thập Minh đến thành phố La Nam nghiên cứu khảo sát, tuy không phải là hắn bày mưu đặt kế, thế nhưng lại có bóng dáng của hắn ở bên trong. Không ngờ Vương Tử Quân lại căn bản tránh mặt không gặp, đây là đang làm gì? Không phải chẳng thèm nể mặt mình sao?
- Tiến Binh, anh nói xem, Tử Quân đây là đang tỏ thái độ gì?
Sau khi áp chế lửa giận trong lòng, Thạch Kiên Quân mở miệng hỏi Lữ Tiến Binh.
Lữ Tiến Binh trầm ngâm giây lát, sau đó mới nói:
- Chủ tịch Thạch, tôi cảm thấy bí thư Vương làm như vậy rõ ràng là muốn biểu đạt thái độ với ngài: Căn bản không đồng ý cho Cổ Thập Minh tiến lên làm bí thư thị ủy La Nam, không gặp mặt là một thái độ quá rõ ràng rồi.
Thạch Kiên Quân khẽ gật đầu, vẻ mặt càng thêm ngưng trọng. Hắn do dự một lúc, sau đó mới trầm giọng hỏi:
- Theo ý cậu thì chuyện này nên xử lý thế nào?
- Chủ tịch Thạch, giương cung khó thể quay đầu, có một số việc không thể vì vài vấn đề mà dừng lại, bây giờ quan trọng nhất với ngài là thời gian sau này ở Sơn Nam.
Lữ Tiến Binh nói không quá mạnh, thế nhưng lại tràn đầy kiên quyết.
Lữ Tiến Binh có thể được điều động đến tỉnh Sơn Nam làm trưởng phòng tổ chức vào thời điểm mấu chốt, điều này nói rõ trưởng phòng Lữ không những là một nhân nhân vật chủ chốt của Thạch phái, càng là tâm phúc của Thạch Kiên Quân. Trước khi đến tỉnh Sơn Nam thì Lữ Tiến Binh nghĩ rằng mình là nhân vật số hai của Thạch phái ở tỉnh Sơn Nam, thế nưhng sau khi đến Sơn Nam thì hắn mới biết sự thật không đẹp như mình tưởng tượng, đối với Thạch Kiên Quân thì một trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy có địa vị kém hơn cả một bí thư thị ủy La Nam là Vương Tử Quân.
Dù Sau này Vương Tử Quân mới tiến vào thường ủy tỉnh ủy, cũng phải xếp sau Lữ Tiến Binh, thế nhưng vì thua kém mà trong lòng hắn luôn sinh ra cảm giác khó cân đối. Trước kia hắn sở dĩ phối hợp công tác với chủ tịch Thạch cũng là vì cam tâm làm anh hùng ở sau màn, đó là vì muốn thúc đẩy công tác của Thạch Kiên Quân, bây giờ Thạch Kiên Quân có chút bất mãn với Vương Tử Quân ở sự kiện đề bạt Cổ Thập Minh, thế cho nên hắn căn bản không chịu bỏ lỡ cơ hội này.
Truyện convert hay : Hộ Quốc Thần Soái Diệp Vô Đạo Từ Linh Nhi